Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1160

"Khả Nhi! Con tránh ra! Hôm nay ba phải đánh chết thằng súc sinh này!" Lúc này, Trang Liêu Nguyên đã hoàn toàn bị lửa giận khống chế: "Lần trước tao không nên mềm lòng! Tao không nên mềm lòng! Cuối cùng lại hại chị mày..."

Sao lần trước ông không bắn chết thằng khốn khiếp này luôn đi! Tại sao! Trang Liêu Nguyên cảm thấy vô cùng hối hận, tự trách vì sự vô dụng của chính mình!

Nếu như vợ ông trở về rồi biết hết tất cả mọi chuyện... Ông phải ăn nói với bà thế nào đây... còn có cha nữa...

Nghĩ đến đây ông chỉ hận không thể rút súng ra đưa thằng con trai này đến tận suối vàng!

Thấy cha mình đã mất khống chế, Trang Khả Nhi vội vàng la lớn: "Ba! Con không sao! Con không bị làm sao hết! Tối qua không xảy ra chuyện gì cả!"

Làm sao mà Trang Liêu Nguyên có thể tin lời con gái mình chứ, đôi mắt ông đỏ ngầu, giận dữ hét lên: "Nếu không có chuyện gì! Thì sao thằng nhãi này lại phải quỳ trước mặt ba!!! Khả Nhi, con mau tránh ra!"

"Ba! Con nói thật! Con không lừa ba! Tối qua quả thật suýt nữa con bị mấy người đó làm hại, nhưng mà Tiểu Tịch kịp thời xuất hiện cứu con với Vinh Quang! Tối qua con với Vinh Quang cũng ngủ ở nhà bạn ấy đến sáng mới về! Ba không tin thì có thể hỏi bạn ấy mà!"

"Tiểu Tịch...?" Vẻ mặt Trang Liêu Nguyên có chút sững sờ.

"Đúng vậy! Ba, ba tên trùm ma túy sa lưới mà ba với chiến hữu nói tối nay, nếu như những gì mọi người tả là chính xác thì đó chính là ba tên đã bắt con với Vinh Quang tối qua! Một trong ba tên đó bị Tiểu Tịch dùng súng bắn chết, một tên khác bị đá đến hôn mê, còn tên bị nát mặt là vì Tiểu Tịch nhìn thấy tên kia định hại con nên đánh hắn ta vô cùng tàn nhẫn..." Trang Khả Nhi dùng tốc độ nhanh nhất kể lại mọi chuyện.

Nghe đến đây thì lửa giận của Trang Liêu Nguyên cũng thu lại một ít: "Những gì con nói... đều là thật?"

"Vô cùng thật! Ba nhìn xem, nếu hôm qua con thật sự bị làm sao thì sao bây giờ con có thể bình thường thế này?" Trang Khả Nhi vội vàng nói.

Nghe con gái nói vậy thì vẻ mặt Trang Liêu Nguyên mới dịu xuống, cũng coi như hoàn toàn tin lời con gái mình.

Sau đó Khả Nhi nói cặn kẽ lại chuyện hôm qua một lần nữa rồi lo lắng nói: "Chuyện này Tiểu Tịch không sao chứ ạ? Dù sao đó cũng là chuyện liên quan đến mạng người! Con vẫn luôn lo cậu ấy sẽ bị bọn con làm liên lụy!"

Trang Liêu Nguyên nghe vậy thì sắc mặt có chút nghiêm nghi: "Sao có thể chứ? Cho dù có chuyện thì ba cũng không để cô bé đó bị liên lụy!"

Nghe thế Trang Khả Nhi mới yên tâm, chỉ cần cha đã ra tay thì chắc chắn Tiểu Tịch sẽ không có việc gì.

Bây giờ thì Trang Liêu Nguyên đã có thể hiểu tại sao hai tên bị bắt về lại cứ nói là do bọn chúng uống nhiều rồi đánh nhau. Cái loại người như bọn chúng thì vô cùng quan tâm đến mặt mũi, sao có thể thừa nhận mình thua trong tay một cô gái chứ!

Còn mấy tên lâu la kia thì chắc là sau khi nhìn thấy thân thủ của Ninh Tịch, trong lòng có kiêng kỵ nên cũng chẳng dám nói sự thật.

"Đứng lên đi! May mà chị mày không sao, nếu không hôm nay mày có ăn năn hối hận đến thế nào cũng không thoát khỏi cái chết đâu!" Trang Liêu Nguyên lạnh lùng nói.

Trang Vinh Quang che lại bả vai chảy máu ròng ròng, từ từ đứng lên nhờ vào sự nâng đỡ của Trang Khả Nhi.

"Cho nên đây chính là nguyên nhân mày đột nhiên tỉnh ngộ?" Trang Liêu Nguyên hỏi.

Trang Vinh Quang gật đầu: "Con muốn trở thành người giống chị Tịch..."

"Mày có thể bằng một đầu ngón tay của nó thì tao đã tạ ơn trời trời đất rồi!" Trang Liêu Nguyên "hừ" lạnh một tiếng.
Bình Luận (0)
Comment