Annie nói đến đây, lại cẩn thận bắt mạch lại cho Ninh Thiên Tâm thêm một lần nữa rồi nói: "Có điều, anh đừng lo, may mà anh nói với Lão Đại để em ở đây một tháng. Trong khoảng thời gian một tháng này em sẽ giúp chị ấy điều dưỡng cơ thể, phối hợp với thuật châm cứu của em, chị ấy sẽ bài trừ được những hư hại trong cơ thể. Chỉ cần sau này chị ấy làm theo những gì em bảo, uống thuốc đúng giờ, nghỉ ngơi đàng hoàng, nhiều thì ba năm năm, ít thì một hai năm là có thể khôi phục được tử cung, còn có thể thuận lợi mang thai lần nữa..."
Nghe tới đây, vẻ mặt căng thẳng cực độ của Ninh Tịch lúc này mới được dãn ra: "Thật tốt quá... có hi vọng là tốt rồi... Annie, thật sự cảm ơn em nhiều lắm!"
"Anh Tịch không cần cảm ơn em, chị gái anh cũng chính là chị gái em mà! À, phải rồi..." Annie nhìn cô gái trên giường bệnh, không biết nghĩ đến chuyện gì, lại mở miệng nhắc...
"Trong tình trạng này, tình trạng tâm lí của bệnh nhân cũng rất quan trọng, không biết chị đã trải qua chuyện gì, anh nhất định phải khuyên nhủ chị ấy, để chị ấy giữ được tâm trạng vui vẻ. Nếu như cần thì có thể mời một bác sĩ tâm lí chuyên ngành!"
"Được, anh biết rồi, may mà em nhắc anh! May quá anh có quen một bác sĩ, để về anh sẽ liên hệ với người đó!" Nói đến đây, Ninh Tịch lại nhìn Ninh Thiên Tâm trên giường bệnh, thần sắc khó tránh khỏi có chút lo lắng.
Lúc này, chuông điện thoại vang lên, là Tiểu Đào gọi tới.
Giờ Ninh Tịch mới nhớ ra hôm nay là ngày cử hành lễ bấm máy của Cửu Tiêu, cô vội bắt máy: "Alo, Tiểu Đào à?"
"Anh Tịch, dậy chưa thế? Hai tiếng nữa ở phim trường tổ chức lễ bấm máy, đừng quên đấy nhé!"
"Được, anh biết rồi." Ninh Tịch dập máy.
"Anh Tịch, nếu anh có việc thì cứ đi đi, cứ để em chăm sóc cho chị ấy!" Annie ở bên cạnh nói.
Ninh Tịch cảm kích ôm cô gái nhỏ vào lòng: "Cảm ơn em Annie, nếu không có em, anh không biết phải làm sao nữa. Vậy anh đi trước đây, xong việc anh sẽ về ngay, có chuyện gì nhớ gọi điện cho anh nhé, có gì quan trọng thì gọi vào số điện thoại này, bảo anh ấy tới giúp em!"
Ninh Tịch nói rồi liền đưa số điện thoại của Hùng Chí cho cô bé.
"Vâng, anh mau đi đi!"
Ra khỏi phòng bệnh, Ninh Tịch lập tức gọi điện cho Hùng Chí.
"Tịch tiểu thư, cô có gì cần dặn dò sao?"
"Chị họ tôi đang phải nhập viện, mấy ngày này để Thạch Tiêu đi theo tôi là được rồi, anh giúp tôi trông chừng phía bệnh viện. Trong phòng bệnh có một cô gái tên là Annie, là bạn tôi, nếu cô ấy cần gì thì anh đi mua cho cô ấy... Tất nhiên cái này không phải là trọng điểm, quan trọng là anh nhớ rõ cho tôi, đừng để Mạc Lăng Thiên bước nửa bước lại gần phòng bệnh! Nhớ rõ chưa?"
Ninh Tịch còn cố tình nhấn mạnh câu "Đừng để Mạc Lăng Thiên bước nửa nước lại gần phòng bệnh".
"Nhớ rồi thưa cô! Tôi tuyệt đối sẽ không để anh ta tới gần đâu!" Hùng Chí cũng không hỏi tại sao, trực tiếp cam đoan.
"Tốt, tạm thời chỉ có vậy thôi. Vất vả cho anh rồi."
Ninh Tịch dặn xong mới rời đi.
Tại phim trường.
Sau khi Ninh Tịch trang điểm, thay đồ xong cũng kịp đến trước thời gian bấm máy nửa tiếng.
Ngày bấm máy đều phải là ngày đẹp đã xem trước, nếu lỡ thời gian sẽ bị cho là không may mắn.
Các diễn viên chính, đạo diễn, nhà sản xuất, giám chế, vân vân và mây mây lũ lượt kéo tới. Ngoài ra còn vài nhà đầu tư quan trọng khác, tất nhiên nhiều nhất vẫn là người của phía truyền thông, nơi tổ chức buổi lễ trở nên náo nhiệt vô cùng.
Bàn cúng đã chuẩn bị xong, trên bàn thờ có Quan Đế, hai bên là lư hương và heo sữa quay cùng hoa quả tươi để bày cúng.