Thật ra thì sinh một đứa con nữa với Trang Linh Ngọc cũng không phải không có khả năng...
Vì lần đầu sinh con của Trang Linh Ngọc ở thôn quê, điều kiện không tốt cho nên trong quá trĩnh sinh đã không cẩn thận mà gây ảnh hưởng tới tử cung. Tuy rằng sau này đã trị khỏi nhưng vẫn còn di chứng, sau khi sinh đứa con đầu thì không thể mang thai lần nữa.
Cũng chính vì thê mà Trang Linh Ngọc mới coi trọng và tốn tâm sức vối đứa con gái duy nhất là Ninh Tuyết Lạc này.
Đây vốn là điểm mấu chốt của bà ta nên Ninh Diệu Hoa cũng không dám để cập nửa lời tới chuyện muốn bà ta sinh thêm một đứa nữa.
Nhưng mà lần này, chuyện Ninh Tuyết Lạc không phải con ruột đã lan ra.
Khi mà Đường gia... nhất là khi người phụ nữ giống y hệt Ninh Tuyết Lạc xuất hiện thì Ninh Diệu Hoa cảm thấy ông ta có thể đề cập đến chuyện này...
Nghĩ tới đây Ninh Diệu Hoa lập tức đổi qua bộ dáng ân cần chăm sóc mà đi tới ôm lấy bả vai Trang Linh Ngọc, ông ta cẩn thận thăm dò: "Linh Ngọc, chuyện anh nói với em truớc đây em có có nghĩ qua chưa? Thật ra thì bây giờ công nghệ kỹ thuật tiên tiên lắm rồi, hơn nữa có thể chọn giới tính là con trai hay con gái nữa đấy! Quan trọng nhất là không khiến em phải chịu nỗi khổ mang thai chín tháng mười ngày!"
Vẻ mặt Trang Linh Ngọc có chút không được tự nhiên nhưng cũng không có khó chịu, bà ta cau mày nói: "Em lớn tuổi thê này liệu còn được hay không?"
Nghe thấy có cơ hội, Ninh Diệu Hoa lập tức nắm bả vai bà ta nói: "Em nói gì vậy, giờ anh nói vợ anh mới có 20 tuổi cũng có người tin nữa là!"
"Già đầu rồi còn nói linh tinh!" Trang Linh Ngọc cả giận nói một câu, tuy là lời trách cứ nhưng lại chẳng có ý tức giận nào.
Thật ra thì khi nhìn thấy gương mặt của Tôn Lan, ít nhiều gì Trang Linh Ngọc cũng có chút khó chịu, suy nghĩ bị bà ta cố gắng đè nén bây lâu nay cũng nhân cơ hội này nhoi lên.
Ai mà chẳng muốn có một đứa bé mang dòng máu của mình chứ?
Nêu bà ta có một đứa con như vậy, nhất định bà ta sẽ càng quan tâm dạy dỗ, cho đứa bé kia mọi thứ để đứa bé đó còn hoàn hảo hơn cả Ninh Tuyết Lạc...
Mấy năm gần đây, chuyện đẻ thuê dường như ngày càng nhiều, Trang Linh Ngọc cũng có nghe mấy vị phu nhân nói, nghe đâu đợt trước bà Lâm cũng thuê người đẻ một đứa con trai mà bà Lâm lúc đó đã 48 tuổi rồi.
Có lẽ... có thể thử một chút?
Mặc dù bọn họ đều đã lớn tuổi cũng chẳng ỗ cạnh đứa bé này được bao lâu, nhưng có người chị dịu dàng hiền lành như Ninh Tuyết Lạc chăm sóc thì bọn họ cũng yên tâm...
Tuyết Lạc cũng hay nói có một mình rất cô đơn, nó rất muôn có em trai hoặc em gái gì đó. Nêu như thành công thì chắc hẳn nó sẽ rất vui mừng!
"Linh Ngọc, nếu em đồng ý thì anh sẽ lập tức sắp xếp chuyện này, lập tức cùng em ra nước ngoài làm kiểm tra!" Ninh Diệu Hoa có chút kích động nói.
"Em... để em suy nghĩ chút đã!" Trang Linh Ngọc có chút chần chừ nói: "Diệu Hoa, chuyện này có cần bàn bạc với Tuyết Lạc một chút không?"
Ninh Diệu Hoa lập tức nói: "Không cần, dù sao vẫn chưa xác định, không bằng chờ thành công rồi nói với nó sau được không?"
Trang Linh Ngọc nghĩ nghĩ một chút cuối cùng cũng đồng ý, dù sao thì mấy chuyện thế này bà ta cũng khó mà mở miệng được.
Kê hoạch của Ninh Diệu Hoa thành công mỹ mãn, chờ ông ta có con trai thì cổ phần chuyển cho Ninh Tuyết Lạc đương nhiên phải chuyển về cho người thừa kê duy nhất này. Tuyết Lạc hiếu thuận nghe lời như vậy nên chắc chắn không có ý kiên gì, hơn nữa, con kê nghiệp cha vốn là chuyện đương nhiên, cho nên phía Tô gia cũng chẳng thể nói gì.
Dĩ nhiên đến lúc đó ông ta nhất định sẽ không bạc đãi Tuyết Lạc.
Chưa kể ông ta để Tuyết Lạc gả vào Tô gia đã là sự đảm bảo lớn nhất với cô ta rồi.