Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1645

Ninh Tịch đang nghĩ đến hồ đồ thì đột nhiên bị nhấc cả người lên, sau đó cô được đặt lên chiếc giường nhỏ trong nhà.

Chất lượng cái giường này không được tốt lắm, vừa chạm vào đã kêu "két" một tiếng, cực kì mờ ám.

Ninh Tịch còn chưa kịp phản ứng lại nụ hôn nóng bỏng kia lại rơi xuống lần nữa, nó lưu luyến ở vành tai nhạy cảm của cô một chút rồi trượt xuống xương quai xanh, rồi xuống đến ngực... bàn tay to lớn nóng hổi cũng lần vào trong lớp áo khiến Ninh Tịch run rẩy...

Chỉ có điều, chỉ cần có động tác hơi mạnh một chút thì cái giường gỗ nhỏ này chắc chắn sẽ như con thuyền độc mộc chơi vơi giữa biển trong gió bão, có thể vỡ tan bất cứ khi nào...

Ninh Tịch bị cái tiếng "két" "két" kia làm cho căng cứng hết cả dây thần kinh lại, cô thở hổn hển nói: "Sắp sập giường rồi... cái kia... anh yêu... hay là hai chúng ta tìm một cái ruộng ngô mà ấy ấy còn thích hơn ấy..."

Lục Đình Kiêu nghe vậy thì động tác hơi cứng lại, sau đó cắn một cái lên bầu ngực mềm mịn của cô: "Linh tinh."

"Em nói nghiêm túc mà..."

Lục Đình Kiêu bị Ninh Tịch đánh trống lảng như thế thì hơi thở thô bạo trên người giảm đi không ít, anh vòng tay ôm lấy cô vào lòng thật chặt.

Ninh Tịch gạt gạt tay của anh ra để dúi sâu cái đầu nhỏ vào ngực anh hơn: "Lục Đình Kiêu, đã có chuyện gì xảy ra sao?"

Giọng của anh rất nặng nề: "Không có, nhớ em thôi."

Ninh Tịch nghĩ nghĩ, đúng là vì bộ phim này mà lâu lắm rồi hai người không gặp nhau, Lục Đình Kiêu trả lời như vậy nghe thì đúng là không có vấn đề gì. Nhưng mà, không hiểu sao Ninh Tịch cứ có cảm giác là có chuyện gì đó khác xảy ra.

"Vậy... chuyện lúc nãy anh nói với chị Chi Chi ý, anh bảo có liên quan đến anh là sao?" Ninh Tịch lại hỏi.

Sắc mặt Lục Đình Kiêu có chút nặng nề: "Trước mắt vẫn chưa chắc chắn nhưng em cứ an tâm kiếm tiền cưới đi, chuyện này giao cho anh xử lý là được rồi."

Ninh Tịch: "..." An tâm kiếm tiền cưới...

Lục Đình Kiêu nhìn cô gái trong lòng một cách chăm chú, tình cảm trong mắt dày đặc tới mức đặc quánh lại, bàn tay to lớn của anh vòng lấy eo cô: "Tiểu Tịch..."

"Ừ?"

"Em có từng hối hận không?" Lục Đình Kiêu khàn giọng hỏi.

"Hối hận? Hối hận cái gì cơ?" Ninh Tịch không hiểu.

"Chuyện ở bên anh."

Ninh Tịch nghe vậy lập tức trợn tròn mắt chẳng chút do dự mà trả lời luôn: "Làm sao có thể chứ! Đây chính là quyết định sáng suốt và chính xác nhất trong đời này của em đấy! Gả một tặng một, em có lời quá còn gì!"

Lục Đình Kiêu thở dài một tiếng rồi đưa tay vuốt tóc cô, để đầu cô tựa vào ngực mình: "Muộn rồi, ngủ đi! Đừng nghĩ nhiều nữa! Mọi chuyện đã có anh rồi, anh ngủ cùng em một lúc rồi đợi rạng sáng sẽ đi."

"Ừm." Ninh Tịch gật gật đầu cọ cọ trong lồng ngực anh.

Bởi vì sự xuất hiện của Lục Đình Kiêu mà tất cả những khó chịu khi nhìn thấy đoạn clip trên mạng và những lời suy đoán ác độc kia đều tan thành mây khói mà hóa thành cơn mệt mỏi khiến người ta chỉ muốn ngủ.

Ninh Tịch giống như một con thú con ỷ lại, dính sát vào lồng ngực Lục Đình Kiêu, giữa cơn buồn ngủ mông lung, cô mơ mơ màng màng lẩm bẩm: "Anh yêu... em thích anh nhất... anh là mặt trời của em..."

Sống lưng Lục Đình Kiêu hơi cứng lại một chút rồi anh nhẹ nhàng cúi đầu hôn lên trán cô.

Ninh Tịch đã ngủ say rồi nhưng Lục Đình Kiêu vẫn còn thức, trong đầu anh đang lặp đi lặp lại đoạn video vừa mới xem qua cách đây không lâu...

Video quay lại cảnh trong buổi thử vai thứ hai của cô...

Chính cái video đó dường như đã dẫn dắt anh nhìn thấy sự tuyệt vọng mà năm đó cô đã phải trải qua... Những hình ảnh ấy cứ chuyển qua chuyển lại trong đầu mãi không thôi.

Lục Đình Kiêu dùng di động mở email của mình ra, rồi lại mở tiếp một tệp đính kèm trong một email ẩn danh.

Trong tệp đính kèm là mấy bức ảnh, bức thứ nhất chính là bức ảnh trước đây anh đã từng thấy lúc dọn nhà cho cô.

Trong tấm ảnh là một đám người trẻ tuổi ăn mặc theo lối nhạc rock metal, Ninh Tịch đứng giữa mặc một bộ đồ đi xe máy màu đen, lúc này cô đang giả trai, trên mặt lộ ra một nụ cười phóng túng.

Cánh tay cô khác lên vai một người đàn ông, người nọ đang nghiêng đầu nói chuyện với cô, xem tư thế thì dường như hai người này rất thân thiết. Người đàn ông kia đang nghiêng đầu bật lửa, lại thêm ánh sáng hơi tối nên không thấy rõ tướng mạo của anh ta, cái duy nhất nhìn thấy chỉ là một gò má mơ hồ cùng một mái tóc trắng…
Bình Luận (0)
Comment