Điều càng khiến gã không ngờ tới chính là Cung Thượng Trạch lại là nhà thiết kế chính của Tắc Linh! Hóa ra kẻ luôn đối nghịch với gã từ trước đến giờ lại chính là thằng nhãi này!
Khó trách... Khó trách! Khó trách tại sao phong cách thiết kế của Tắc Linh lại giống với phong cách của Cung Thượng Trạch đến vậy, vì người đó chính là cậu ta!
Đúng là mạng lớn thật mà!
Trong mắt Đới Uy ánh lên vẻ độc ác, sự khiếp sợ và hoảng hốt lúc đầu dần dần hóa thành sự khinh thường, chẳng có chút lo sợ gì.
Ha ha, A Trạch, mới hai năm không gặp mà mày vẫn ngây thơ như ngày xưa! Mày cho rằng chỉ dựa vào Tắc Linh là có thể đạp ngã tao sao?
Mày cho rằng nói một câu Nghê Thường Vũ Y là của mày thì mọi người sẽ tin tưởng mày sao?
Mà trong thực tế thì, mọi chuyện cũng xảy ra đúng như những gì mà gã dự đoán...
Không chỉ mọi người có mặt tại đây dùng ánh mắt khác thường nhìn Cung Thương Trạch mà những bình luận trên kênh trực tiếp lại càng thêm khó nghe...
[Mợ nó! Cái thằng này từ đâu chui ra thế! Nó muốn nổi tiếng đến phát điên rồi à? Suốt ngày ăn cắp mẫu của History thì cũng thôi đi! Bây giờ lại nói là những thiết kế này là của nó luôn!]
[Vô liêm sỉ!!! Nếu không phải nhờ công của History khiến cho thế giới biết đến phong cách Trung Hoa thì Tắc Linh làm gì có cơ hội được mời tham gia tuần lễ thời trang chứ!]
[Mất hết thể diện với bạn bè quốc tế rồi! Mau cút khỏi tuần lễ thời trang đi, đừng có làm mất mặt thêm nữa!]
Trong biển tiếng mắng chửi cũng có một ít cư dân mạng còn lý trí mà đưa ra những hoài nghi:
[Liệu có ẩn tình gì không? Nhà thiết kế của Tắc Linh chỉ cần không mất não thì chắc chắn sẽ không làm ra cái chuyện vô căn cứ trong trường hợp này đâu?]
[Thật ra thì thiết kế của Tắc Linh cũng đẹp lắm, lần này còn được tuần lễ thời trang Lorraine mời nên chắc hẳn giới thời trang quốc tế cũng khẳng định cái nhìn về Tắc Linh rồi! Bọn họ thực sự không cần làm mấy chuyện này đâu mà?]
Cơ mà những bình luận tương tự như này đều bị fan của History nhanh chóng đè xuống:
[Một nhà thiết kế trộm cắp chỉ biết đi ăn trộm của người khác thì sẽ có não à? Tôi cứ tưởng mình ngu lắm rồi, ai ngờ còn có người ngu hơn mình!]
[Cả năm trời thằng đó có thiết kế được cái gì đâu, tác phẩm gần nhất còn ăn theo phong cách của History nữa kìa, thậm chí tác phẩm đoạt giải Kim đỉnh năm đó cũng hao hao giống phong cách của History đó!]
[Thằng ăn trộm nếm được ngon ngọt cho nên bây giờ tính được voi đòi tiên nói History trộm thiết kế của nó! Tại sao trên đời lại có người không biết xấu hổ đến như thế?]
...
Lúc này những người tại hiện trường cũng đã bàn luận sôi nổi, ánh mắt nhìn Cung Thượng Trạch cũng có chút khác thường.
Có phóng viên hỏi: "Anh Cung, anh vừa nói Nghê Thường Vũ Y là tác phẩm của anh, không biết anh nói vậy là có ý gì?"
Cung Thượng Trạch: "Ý trên mặt chữ, Nghê Thường Vũ Y là của tôi! Đới Uy ăn cắp thiết kế của tôi... không chỉ có Nghê Thường Vũ Y mà ngay cả Vườn Vuân cũng là thiết kế của tôi."
"Anh nói cái gì..." Vẻ mặt phóng viên đặt câu hỏi rất chi là khó tả. Bộ sưu tập Vườn Xuân đã giúp Đới Uy thành danh hai năm trước cũng là thiết kế của người này.
"Hoa Sen Mới Nở, Rừng Sâu, Cuối Thu..." Cung Thương Trạch đọc một hơi hết mười mấy chủ đề các bộ sưu tập của History lại thêm thời gian sáng tác của từng bộ sưu tập ra rồi nói: "Tất cả những thiết kế đó đều do Đới Uy ăn cắp của tôi!"
Đới Uy đứng trong góc nghe Cung Thượng Trạch nói vậy thì suýt cười ra tiếng. Trên mặt gã là vẻ đồng tình cùng tiếc nuối, cứ như thể gã đang nhìn một con côn trùng biết rõ mình sẽ chết những vẫn cố giãy dựa đến hơi thở cuối cùng.
Aiz, gã biết mà, cái thằng này chẳng thể khiến gã phải thấy sợ hãi, chẳng cần gã phải ra tay thì chính nó cũng sẽ tự chơi chết mình.
Ngày hôm này, người tự xưng là nhà thiết kế chính của Tắc Linh - Cung Thượng Trạch đưa ra một thông tin quá kinh người. Người tiên phong cho phong cách Trung Hoa, nhà thiết kế thiên tài mà ngay cả bậc thầy trong làng thời trang cũng từng tán dương lại thành kẻ trộm cắp, những tác phẩm kinh điển của nhà thiết kế đó đều là ăn cắp?