Nếu Nhan Như Ý đã từ chối thì Quan Tử Dao tất nhiên sẽ không làm trái ý
của Nhan Như Ý mà tự tiện giúp Lục Hân Nghiên.
So với Lục Hân Nghiên thì đương nhiên Nhan Như Y quan trọng hơn nhiêu.
Vì thế Quan Tử Dao uyển chuyển khuyên nhủ: "Hân Nghiên, gần đây anh họ của em rất bận rộn, đừng vì mấy chuyện này mà làm phiền anh ấy."
Nghe câu trả lời của Quan Tử Dao, Nhan Như Ý lộ rõ vẻ hài lòng với cách làm của cô.
Chẳng qua là Lục Hân Nghiên có chút mất hứng.
Quan Tử Dao nghĩ nghĩ một chút rồi nói tiếp: "Nhưng mà cũng không phải là hết cách, mặc dù chuyện trong nước chị không quá quen cơ mà chị có thể tìm vài người bạn hỏi xem có thể nói chuyện với người phụ trách bên Tắc Linh hay không."
"Quá tốt! Em thích chị Tử Dao nhất!" Lục Hân Nghiên nhât thời hoan hô nhây cầng lên.
"Em đó! Chờ chị gọi điện thoại hỏi chút, nhưng mà đừng ôm hy vọng nhiều, chưa chắc đã được đâu!"
"Chị Tử Dao đã ra tay nhất định thành công!"
Quan Tử Dao đi tới một góc rút điện thoại ra, tìm số của Mạc Lăng Thiên.
Trong số bạn trong nước của cô ta thì mạng lưới quan hệ và giao thiệp của Mạc Lăng Thiên là rộng nhât.
"Alo, Lăng Thiên đó à..."
"Alo, Tử Dao à! Em tìm anhà!"Bên kia truyền đến giọng nói mừng rỡ của Mạc Lăng Thiên, dù sao cũng cực kì ít khi thấy Quan Tử Dao chủ động liên lạc với anh ta.
"Lăng Thiên, bên này em có chút chuyện muôn nhờ anh một chút, không biêt có tiện hay không?"
"Tiện tiện! Chuyện nào của em cũng tiện hết! Chuyện gì, em cứ nói anh sẽ làm cho em hết!"
"Ả, không phải chuyện của em... là Hân Nghiên muốn làm một đại lý của một nhãn hiệu tên là Tắc Linh, nhưng mà con bé lại không thông qua khảo hạch của họ! Em mới về nước quen biết không nhiều, cho nên không biết anh có thể tìm chút quan hệ hay không?"
"A... hóa ra là Hân Nghiênà..."Giọng của Mạc Lăng Thiên đột nhiên lạnh đi mây độ.
Lục Hân Nghiên là người của Lục gia, Quan Tử Dao phải quan tâm Lục Hân Nghiên như vậy lí do vì sao còn phải hỏi à?
"Nếu như không tiện, vậy thì."
Mặc Lăng Thiên cắt lời: "Không có gì là không tiện cả, em chờ anh một chút đế đi hỏi Xem!"
"Vậy làm phiền anh!" Quan Tử Dao cảm kích nói: "Nếu liên lạc được thì anh cứ bảo họ, tiền không thành vấn đề!"
"Được, anh biết rồi, giữa chúng ta còn khách khí làm gì!"
Mạc Lăng Thiên cúp máy Xong, trên mặt cũng không dấu nối vẻ cô đơn ủ rũ, khóe miệng nâng lên tạo thành một nụ cười đắng chát.
Yêu cầu của cô làm sao anh nhẫn tâm từ chối, dù cho biết rõ đó là vì người đàn ông khác...
Chậm chạp lấy lại tinh thần, Mạc Lăng Thiên lập tức cho người hỏi thăm tình huống.
Kết quả là studio kia rất thần bí, về mặt đối ngoại thì nhà thiết kế của Tắc Linh chỉ công bố một cái biệt danh là X. Ông chủ chân chính cũng không biết là ai, cuối cùng thì Mạc Lăng Thiên vẫn phải sử dụng một ít thủ đoạn cá nhân để tra xét sâu hơn.
Dù sao cái mà Mạc gia am hiểu nhất vẫn là tình báo và điều tra, muôn tìm hiểu chút chuyện cỏn con này vẫn rất dễ dàng.
Mà điều tra xong rồi, ngu người!
Thế quái nào chủ nhân của cái nhãn hiệu kia lại là tiếu bạch thỏ chứ???
Từ tư liệu điều tra được thì thấy Tắc Linh này đúng là tiến từng bước một, được mệnh danh là hắc mã"trong giới thời trang. Hiện giờ Tắc Linh đã có xu thể đuổi kịp History vốn nổi danh trên trường quốc tế!
* Hắc mã: Ngựa tốt, dùng ví von những người tài giỏi có thực lực và có thế tiến xa hơn nữa.
Đối với tiểu bạch thỏ này thì đúng là càng nhìn càng thây không rõ. Bởi vì Quan Tử Dao đã nhờ vả nên Mạc Lăng
Thiên cũng không dám trì hoãn. Sau khi điều tra được thì lập tức gọi cho Ninh Tịch.