Chồng À, Anh Có Thể Lưu Tâm Đến Em Hơn Được Không!

Chương 2

Huyệt đỏ au, toàn là nước, tinh không ngừng chảy dài ra bên ngoài.

Nước tinh mỏng manh, lúc chảy ra lúc còn kéo theo sợi chỉ bạc, hiện ra miệng huyệt một mảng lóa nước.

Góc chăn kia bị dịch dính ướt, một mảng nhỏ dịch dính vào trên cái mông tròn của Cố Dần, cái mông vểnh kia đã có chút đã ươn ướt.

Cố Dần dáng vẻ sắc tình như vậy, không phải Kỷ Thanh không cho tẩy rửa, là Cố Dần cảm thấy không cần rửa, tinh dịch không độc vô khuẩn, cần gì chùi sạch.

=)) xạo đó các bợn,khoa học chứng minh là tc  thấy mệ nha:)))))

Cho nên kết hôn đã nhiều năm như vậy, Cố Dần vẫn chứa tinh của anh đi ngủ.

Chỉnh tiểu huyệt Cố Dần đến lỏng loẹt mềm èo, phá lệ mẫn cảm, mỗi lần lần mò đều có thể lấy ra tinh dịch nhơ nhớp.

Kỷ Thanh sau khi tiến vào không gấp gáp di chuyển, anh bị mút vào rất thoải mái, tiểu huyệt vừa nóng lại chặt, quả thực muốn đem anh ngậm đến mất hồn, đang co rúc lại theo quy luật.

“Anh tỉnh rồi ah? “

Kỷ Thanh ưỡn ưỡn thắt lưng, Cố Dần kêu lên một tiếng đau đớn, mở mắt ra nhìn anh.

Không có lên tiếng, không có ngăn cản, chân mày không nhíu lại, trong ánh mắt cũng không có không muốn.

Cố Dần nhoài người lên hôn Kỷ Thanh một cái, cùng anh mặt đối mặt dán vào, ôn nhu hỏi:

“Làm sao? “

Kỷ Thanh có chút không nỡ, Cố Dần ngày mai còn phải dậy sớm đấy.

Anh chậm rãi rút ra ngoài, dương v*t đã hoàn toàn cương lên, trên lông mu còn vương bọt nước, cương cứng đến mức anh có chút khó chịu.

Anh đem Cố Dần áp đảo, một tay chậm rãi khuấy động ở dưới thân, ghé vào trên ngực Cố Dần không bằng lòng mà nói:

“Có người hơn nửa đêm gọi điện tỏ tình, anh nói ngủ thì cứ như thế mà ngủ, sẽ không có một chút ý thức nguy cơ nào sao? “

“Anh quá mệt rồi.” Cố Dần vuốt ve phần gáy của Kỷ Thanh, lại bồi thêm một câu, “Có chứ, nhưng anh tin tưởng em mà. “

Hắn ngáp một cái, xoa xoa đỉnh đầu Kỷ Thanh, đem chân ra hiệu cho Kỷ Thanh cọ cọ vào, “Hiện tại em chính là vợ của anh. “

Kỷ Thanh lại đau lòng.

Hắn tin tưởng mù quáng kiểu gì vậy, chính mình thực sự đã từng thân thiết đó.

Thì… Anh cũng có thể sơ ý một chút rồi xách người chạy mất, không muốn Cố Dần yên tâm như thế đâu.

Kỷ Thanh nghĩ như vậy, ở giữa hai đùi Cố Dần ma sát,bộ phận kia của hai người theo động tác mạnh dính vào cùng nhau, nóng bỏng vô cùng.

Kết hôn nhiều năm như vậy, Cố Dần cực kỳ tâm lý. Mỗi lần đi công tác không có tra xét, mỗi lần điện thoại không có tìm đọc, mỗi lần đi quán bar không hỏi nhiều, mỗi lần cùng người mẫu nam thân mật đều tỏ vẻ hiểu chuyện.

Có một lần anh đi công tác hơn nửa tháng, bạn thân cùng đi điện thoại không ngừng, Wechat không ngừng, thấy điện thoại di động của Kỷ Thanh không có động tĩnh, hâm mộ nói:

“Đối phương hiểu chuyện chính là chuyện tốt. “

Kỷ Thanh lạnh lùng hừ một tiếng, đem những lời này coi là khiêu khích, thẹn quá thành giận nói, “Công việc của anh làm xong chưa, ai cho anh đang ở trong thời gian làm việc dùng điện thoại riêng? “

Người bạn của anh thấy vậy đành phải bỏ đi ra, lúc này mới lén tìm điện thoại gọi cho Cố Dần, vừa nghe được tiếng của hắn đã bắt đầu ủy khuất.

“Anh sao không gọi điện thoại cho em chứ, gởi tin nhắn lại không nghe được tiếng người. “

Hơn nữa ngày Cố Dần mới nói tiếp, “Về nhà nói chuyện sau, học sinh đang hỏi bài anh. “

Thật vất vả chịu đựng đến giờ Cố Dần tan tầm, anh khẩn cấp gọi đến, Cố Dần hùng hổ la lên trong điện thoại:

“Trời tối rồi vậy mà dm chúng nó mới chút tuổi đã nói chuyện yêu đương, mới vừa tan học đã ôm lấy nhau hôn chùn chụt, nhưng mà anh đã bắt được rồi. “

Lúc này Kỷ Thanh còn có thể làm sao, chỉ có thể khấp khởi mừng thổi lời gió bên tai Cố Dần, “Nhất định phải chia rẽ bọn nó, loại chuyện chia cắt đôi lứa này quả thực vô cùng khẩn cấp. “

Chờ đến buổi tối, Cố Dần nhưng lại thành thật, chủ động gọi điện thoại cho anh, trong phòng vang lên tiếng động bùm bùm ầm ĩ.

Kỷ Thanh nhíu mày, “Anh đang làm gì thế? “

“Anh tức muốn điên rồi, mấy đứa học sinh ngu ngốc của anh thi giữa kỳ tới nơi rồi còn chơi game online. “

Kỷ Thanh không thể tưởng tượng nổi nói, “Anh làm vậy nó mất ngủ mất? Anh mau trả lại đồ cho người ta. “

“Đợi nó kiểm tra thử lên điểm mới trả.” Cố Dần dửng dưng cười khằng khặc, “Con thỏ  chết bầm này còn nói là thầy cứ đợi xem, ngày mai xem anh sợ chết hay nó sợ. “
Bình Luận (0)
Comment