*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Từ khi tôi mang thai, trong nhà giống như đang đánh giặc vậy.
Mỗi buổi sáng, Lão Mạc đều mang vẻ mặt nghiêm túc cầm một cuốn sách nhỏ ngồi xổm ở đầu giường hỏi tôi:
"Vợ ơi, hôm nay em có thể ăn bông cải xanh không? Cái này không có dầu mỡ chắc sẽ không làm em buồn nôn đâu."
Tôi gật đầu, cái này nghe có vẻ thanh đạm. Tôi nhẹ nhàng nói, "Nhớ bỏ ít muối."
Lão Mạc hôn tôi, "Anh sẽ luộc trứng cho em trước, sau đó anh sẽ đi ra ngoài mua một khay Tiểu long bao, hôm qua không phải em nói muốn ăn sao. Còn nữa, em muốn ăn cháo hay uống sữa đậu nành?"
Nghe thấy thôi là tôi đã thấy buồn nôn, tôi từ chối.
“Không ăn Tiểu long bao. Hôm qua em muốn ăn nhưng bây giờ không muốn ăn nữa. Anh làm cho em một cái sandwich, rồi xào thêm bông cải xanh. Em muốn uống nước ép việt quất.”
Lão Mạc sững sờ trước mấy món ăn mà tôi yêu cầu, anh ấy im lặng một lát rồi nói được. Sau đó anh ấy đứng dậy đi vào bếp.
"Vợ ơi, đợi em ngủ trước đi."
Tôi nhắm mắt lùi vào ổ chăn chờ Lão Mạc nấu cơm.
Điểm tốt duy nhất khi làm Omega đó là trong thời gian mang thai, bạn được nghỉ dài hạn, lại còn là nghỉ phép có lương nữa.
Sau khi ăn sáng, Lão Mạc đỡ tôi đi dạo, cẩn thận giống như là chăm sóc con bê con. Anh ấy xem tôi giống như kẻ thiểu năng trí tuệ vậy, làm tôi hết nói nổi luôn. Tôi nói với anh ấy:
"Bụng em còn chưa đến một tháng, anh không cần phải như vậy. Đợi sau này bụng em lớn, anh sẽ xem em giống như người tàn tật chắc."
“Phi, người tàn tật cái gì. Vợ mau phi phi phi đi, đừng nói mấy lời không may mắn đó.”
Lão Mạc mãnh liệt yêu cầu tôi phải rút lại mấy câu nói vừa rồi. Từ khi anh ấy phải làm ba, chỉ số thông minh đã thẳng tắp giảm xuống.
Mang thai ngốc ba năm cũng không biết là nói ai nữa.
"Vợ ơi bây giờ em là quý giá nhất, anh cũng không thể không làm như vậy." Lão Mạc một hai phải đỡ tôi, tôi không còn cách nào khác ngoài theo anh ấy, chậm rãi đi bộ trong tiểu khu.
Trên mặt đất đều là tuyết, dẫm lên rất xốp. Tôi đi bộ hai vòng rồi cùng với Lão Mạc về nhà.
Một tháng sau đó, rốt cuộc tôi cũng không bị ốm nghén đồ ăn nữa.
Tôi dựa vào giường giống như là Quý Phi, Lão Mạc lúc thì đút trái cây cho tôi ăn, lúc thì đấm chân cho tôi.
Nhưng mà, anh ấy thỉnh thoảng lại nhìn điện thoại cười ngây ngô. Tôi không biết anh ấy đang cười cái gì, làm tôi nhớ đến một đám người suốt ngày cười ở trên cái diễn đàn kia.
Vì thế tôi móc di động rồi mở cái bài viết lâu rồi không xem ra.
Thế mà nó vẫn chưa chìm, quản trị viên cũng cho tôi thêm tag. Lầu càng xem càng cao. Tôi bèn cập nhật bài viết một chút.
Lầu 5237: Đã lâu không có tới, tôi công bố cái tin tức tốt cho mọi người đây
Lầu 5240: Chồng tôi không phải ngoại tình. Tôi không hề nghĩ rằng hóa ra mình là một Omega. Bây giờ tôi đang mang thai. Hai chúng tôi sắp làm ba rồi.
Mấy bình luận trả lời đều là chúc phúc, còn có thêm mấy cái bình luận cười ha ha.
Tôi thực sự không hiểu bọn họ đang cười cái gì.
Trong đó có một cái bình luận.
[Chúng tôi đã sớm biết rồi! Lâu chủ không nhìn thấy bài viết của chế có thêm tag sao?]
Cái này tôi không hiểu, tôi trả lời người kia.
[Bài viết thêm tag thì có liên quan gì đến việc tôi mang thai? ]
Một người khác trả lời tôi.
[Ôi má ơi, buồn cười chết mất. Quản trị viên gắn thêm tag cho bài đăng của hai người để nhắc nhở mọi người, về sau hai vợ chồng nào mà có giận nhau thì nhớ phải lên trên diễn đàn xem thử, nói không chừng nửa kia của bạn cũng đang đăng bài trên đấy. Đây là trường hợp điển hình]
Phía dưới tất cả đều điên cuồng hahahahahaha.
Tôi cau mày đóng bài viết lại, nhìn một vòng trên diễn đàn tôi quả thật thấy một bài đăng có gắn tag trôi nổi trên trang chủ.
Chủ đề là "Làm thế nào để nói cho vợ tôi biết sự thật?".
Bài này còn rất hot, tôi bấm vào đọc thử.
- ------------------
Tác giả có chuyện muốn nói:
Bánh bao nhỏ sắp ra mắt ~
Lão Mạc: Tôi thật sự rất muốn chia sẻ niềm vui làm ba với bọn trẻ trâu thường xuyên bình luận trên diễn đàn. Gì cơ? Huynh đệ nói vợ ai cơ? Cẩn thận cái tay đang múa bàn phím của ông đấy!
- --------------------
Các thím, có thể một ngày nào đó vào chuyện sẽ không thấy Bảo bối gọi Lão Mạc là chồng nữa.... Mà gọi là ÔNG XÃ.Lí do: Dạo này tui bị cuồng kiểu gọi tên này, hồi trước edit là chồng bởi vì cái câu "Mẹ Chồn" của ai đó...- -----------------
Xiao Long Bao (hay còn gọi là Tiểu Long Bao) là một món dimsum khá phổ biến tại Đài Loan, có xuất xứ từ vùng ngoại ô thành phố Thượng Hải (Trung Quốc).