“Được rồi, cô đừng suy nghĩ nhiều nữa, mau nghĩ cách giúp con kéo dài thời gian xét nghiệm cho đến khi đứa trẻ ra đời đi.” Cô ta chắp tay cầu xin.
Cô nhỏ Đỗ không dám đồng ý với cô, chuyện này có thể sẽ gây náo loạn.
Nếu đứa trẻ đúng là con của Lục Kiến Nghi thì không sao, còn nếu không phải thì đó là một cái thai hoang, mẹ nhất định sẽ lột da cô mất!
“Di Nhiên, chuyện này cô không thể giúp cháu được, nếu cháu không muốn làm xét nghiệm thì tự nghĩ cách để trì hoãn đi.
Cháu không chỉ phải vượt qua cửa ải nhà họ Lục này, mà còn phải vượt qua cả cửa ải của bà nội và Hoa Vô Song nữa, không đơn giản như vậy đâu.”
“Cô, cô quên lời bà nội nói rồi sao, nếu đứa trẻ không phải của Lục Kiến Nghi, bà sẽ để cháu trực tiếp làm phẫu thuật phá thai ở thành phố Long Minh.
Nếu như Hoa Hiền Phương động tay vào cuộc xét nghiệm, cháu với đứa trẻ sẽ xong đời.
Vất vả lắm cháu mới lừa được Lục Kiến Nghi, cháu không chịu thất bại nhanh như vậy được đâu.” Đôi mắt của Đỗ Di Nhiên đỏ bừng, cô ta bật khóc.
Cô nhỏ Đỗ thở dài: “Di Nhiên, con có bao giờ nghĩ rằng cho dù đứa trẻ là của Lục Kiến Nghi thì anh ta cũng sẽ không ly hôn với Hoa Hiền Phương mà cưới con.
Lục Kiến Nghi không phải là người có thể vì một đứa trẻ mà chịu ràng buộc.”
Đỗ Di Nhiên hung ác cười: “Cháu biết chứ, chẳng qua đây mới chỉ là bước đầu tiên mà thôi, cháu có cách đuổi Hoa Hiền Phương đi, bà chủ tương lai của nhà họ Lục chỉ có thể là cháu.
Chỉ cần không có Hoa Hiền Phương, Hoa Vô Song sẽ bị đánh về nguyên hình, bà ta cùng đứa con trai sẽ không còn hy vọng được thừa kế gia sản.”
Cô nhỏ Đỗ nhún vai: “Ngày mai Hoa Hiền Phương sẽ sai người tới, trước mắt cháu nghĩ cách nào ứng phó chuyện này đi.”
“Cháu có cách.” Đỗ Di Nhiên gật đầu rồi bước vào phòng.
Tư Mã Ngọc Như thêm cô ta vào mấy nhóm kín của các phu nhân nhà giàu, cô ta vào trong đó thêm mắm dặm muối, phát tán “tin vịt” ra ngoài.
Tạo áp lực dư luận.
Tin tức cô ta phát tán liền đến tai Hoa Hiền Phương.
“Đỗ Di Nhiên này cứ chạy nhảy khắp nơi như vậy, trông chẳng có vẻ gì là một ngọn đèn đang cạn dầu cả.” Cô bước đến quầy rượu, rót hai cốc sữa, đưa một cốc cho Lục Kiến Nghi.
“Hôm nay cô ta đi gặp hai người, một người là Tư Mã Ngọc Như còn người kia là Lâm Tư Nhã.” Lục Kiến Nghi trầm giọng nói, anh đã cho người bí mật theo dõi mọi hành tung của Đỗ Di Nhiên.
Hoa Hiền Phương hừ nhẹ một tiếng: “Tư Mã Ngọc Như cứ như con gián ấy, mâm nào cũng có.
Trước đã xúi giục Kiều An làm loạn, em đã xoa dịu Kiều An rồi, cô ta thấy không còn lợi dụng được nữa, cho nên liền đến tìm Đỗ Di Nhiên.”
“Hai người bọn họ đều là cá mè một lứa hết.” Khuôn mặt tuấn tú của Lục Kiến Nghi lướt qua một tia mỉa mai u ám.
“Hai người phụ nữ làm mưa làm gió này lại cùng hợp tác, cấu kết với nhau làm chuyện xấu, còn không biết là sắp gây ra chuyện gì nữa.” Hoa Hiền Phương lo lắng nói.
“Hai người bọn họ muốn tìm đường chết thì anh sẽ giúp tiễn một đoạn.” Đáy mắt Lục Kiến Nghi dần dần lộ ra sát khí.
Cô uống một ngụm sữa, sau đó quay đầu hỏi: “Anh vừa nói là Lâm Tư Nhã hả, sao cô ấy biết Đỗ Di Nhiên?”
“Em biết Lâm Tư Nhã hả?” Lục Kiến Nghi nhướng mày.
“Em có gặp một lần ở buổi đấu giá lần trước, Kiến Quân cũng biết cô ấy còn nói cô ấy thích Hứa Nhã Thanh.” Hoa Hiền Phương hời hợt nói.
Đáy mắt Lục Kiến Nghi xẹt qua một tia sắc bén: “Người phụ nữ này, cùng với Đỗ Di Nhiên và Mộ Dung Cẩm Lý đã cùng học ở California, bọn họ là bạn cùng lớp.”
“Thật hả?” Hoa Hiền Phương hơi kinh ngạc: “Không ngờ họ lại còn có mối quan hệ này.”
“Anh sẽ cử người điều tra Lâm Tư Nhã này.” Lục Kiến Nghi trầm ngâm nói.
Hoa Hiền Phương gật đầu như gà mổ thóc: “Điều tra kỹ một chút, lỡ cô ta cùng một giuộc với Đỗ Di Nhiên và Mộ Dung Cẩm Lý thì không ổn rồi, em không thể để một người phụ nữ như vậy đến làm hại Hứa Nhã Thanh.”
Lục Kiến Nghi nhíu mày, những lời này như khơi dậy sự bất mãn của anh: “Hoa Hiền Phương, Hứa Nhã Thanh đang tìm người phụ nữ như thế nào thì liên quan gì đến em?”
“Không liên quan gì đến em, nhưng có liên quan đến Kiến Quân, em không thể để Kiến Quân có một người mẹ kế lòng đầy mưu mô như vậy được.” Cô trịnh trọng nói.
Lục Kiến Nghi đưa tay xoa đầu cô: “Chuyện này giải quyết sau đi, bây giờ phải nhanh chóng đưa ả kia đi xét nghiệm, chắc chắn không phải là con của anh đâu.”
Hoa Hiền Phương nhăn mặt làm trò hề: “Ngày mai sau khi xét nghiệm thì sự thật sẽ sáng tỏ thôi.”
Ngày hôm sau, cô đích thân dẫn người đến khách sạn.
Đỗ Di Nhiên mặc một bộ đồ ngủ, hoàn toàn không có ý định ra khỏi cửa: “Hôm qua, tôi đã tìm bác sĩ hỏi thăm, xét nghiệm huyết thống thì ba tháng sau làm sẽ chính xác hơn, vì vậy tôi quyết định không làm bây giờ, chờ qua ba tháng rồi tính.”
Hoa Hiền Phương cười nhạt: “Cô Đỗ, cô yên tâm đi, luật sư của Lục thị sẽ chỉ định bệnh viện, công nghệ xét nghiệm huyết thống tiên tiến nhất trên thế giới, cho dù cô chỉ mới mang thai một ngày cũng sẽ xét nghiệm chính xác.”
Đỗ Di Nhiên tức giận liếc cô một cái: “Bệnh viện phải do tôi chỉ định, mấy người chỉ định thì tôi không tin, ai biết được bác sĩ bên trong có bị mua chuộc mà làm giả kết quả hay không.”
Hoa Hiền Phương đã nhận ra, cô ta muốn lật lọng.
“Cô Đỗ, nhà họ Lục chưa bao giờ công nhận kết quả xét nghiệm của bệnh viện bên ngoài, cũng chưa từng có người dám làm giả kết quả, cô chột dạ thì cứ nói thẳng đi, đừng có đứng đây mà chối đây đẩy.”
Đỗ Di Nhiên hung ác trợn mắt nhìn cô: “Tôi chột dạ cái gì, tại sao tôi phải chột dạ chứ, tôi là tôi không tin mấy người, sợ mấy người mua chuộc bác sĩ mà làm giả kết quả.”
“Người cùng cô đi xét nghiệm là luật sư của Lục thị, không phải tôi, hôm nay cô muốn đi thì đi, không muốn đi cũng phải đi, đừng có tìm lý do để trốn tránh!” Hoa Hiền Phương ngoắc tay, lập tức mấy người áo đen liền tiến đến bắt lấy cô ta.
Cô ta bị dọa sợ đến mức mặt mày trắng bệch, sợ hãi hét toáng lên: “Cô ơi, cứu cháu với.”
Cô nhỏ Đỗ cùng vệ sĩ nhà họ Đỗ vội vàng chạy tới, cùng với mấy áo đen của nhà họ Lục đứng ở cửa tạo thành thế giằng co.
“Bà Lục, chúng tôi có chuyện muốn nói.
Cô và Di Nhiên đều đang mang thai, không nên nổi nóng đâu.” Cô ta cố gắng hết sức để xoa dịu tình hình, dù sao người đuối lý cũng chính là cháu gái cô.
“Cô Đỗ, người phải đi làm xét nghiệm huyết thống là mấy người, bây giờ lại nuốt lời, mấy người muốn trêu ngươi tôi à.
Nếu cô Đỗ hoàn toàn không để ý đến mặt mũi của gia tộc mà làm ầm ĩ chuyện này lên cho mọi người đều biết vậy thì nhất định là phải có ý gì đó, tôi đây tuyệt đối không cho phép danh dự của người quản lý nhà họ Lục bị tổn hại bởi bất kỳ thứ gì! “Hoa Hiền Phương nói lời chính nghĩa, nét mặt vô cùng nghiêm nghị.
Đầu óc cô nhỏ Đỗ mơ hồ: “Bà Lục, cô có ý gì, cô nói gì tôi không hiểu, chúng tôi muốn tuyệt đối che đậy chuyện này, không được nói cho người ngoài biết mà.”
Hoa Hiền Phương lấy điện thoại di động ra, mở nhóm Zalo ra: “Tối hôm qua cô Đỗ đã tung ra tin đồn này, thêm mắm dặm muối cũng không ít đâu.”
Gò má Đỗ Di Nhiên tái nhợt, cô ta đã ẩn danh, không có tiết lộ danh tính của mình mà.
“Hoa Hiền Phương, cô đừng có mà ngậm máu phun người, tôi không có làm gì hết.”
Hoa Hiền Phương cười lạnh: “Người của tôi đã tra được địa chỉ IP, là IP từ phòng này.
Không phải cô thì là cô cả Đỗ sao?”
Hoa Vô Song giận dữ lao tới chỗ Đỗ Di Nhiên: “Cô lại giở trò gì vậy, việc xấu trong nhà thì đừng truyền ra ngoài, cô đã gây nên chuyện xấu hổ mất mặt như vậy mà còn đi rêu rao khắp nơi sao, cô không biết xấu hổ là gì hả, còn gì mặt mũi nhà họ Đỗ chúng ta nữa!”.