Đỗ Chấn Diệp và Lục Sênh Hạ dẫn theo Hứa Kiến Quân và Kiến Dao tới vườn hoa chơi.
“Cậu, sau khi cậu và cô út kết hôn sẽ ở đây sao?”
“Chưa chắc.
” Đỗ Chấn Diệp gãi đầu: “Có lẽ sẽ chuyển ra bên ngoài sống riêng, thực ra cậu không quá thích ở cùng một chỗ với các trưởng bối.
”
Kiến Dao che miệng, nhỏ giọng nói: “Bởi vì bà nội của cậu là Võ Tắc Thiên.
”
Đỗ Chấn Diệp nghẹn họng, làm tư thế suỵt với cô bé, cô bé nhếch miệng cười: “Cháu biết, chuyện này là bí mật giữa chúng ta.
”
Lúc đi tới chòi nghỉ mát, thì thấy được Đỗ Di Nhiên.
Cô ta đang ngồi ở bên trong dùng trà.
Lục Sênh Hạ đi về phía trước, mỉm cười: “Chị cả, đã lâu không gặp.
”
Đỗ Di Nhiên tức giận liếc cô ấy một cái: “Tôi ghét bất cứ người nào nhà họ Lục.
”
Đỗ Chấn Diệp kéo tay Lục Sênh Hạ: “Chúng ta đi nơi khác đi, đừng để ý tới chị ta.
”
Đỗ Di Nhiên hừ một tiếng nói: “Đỗ Chấn Diệp, tôi bị thất sủng trước mặt bà nội, có phải cậu rất đắc ý hay không?”
“Là tôi khiến chị bị thất sủng sao? Tôi đã sớm nhắc nhở với chị, tỉnh táo một chút, đừng vờ ngớ ngẩn nữa, nhưng chị lại không nghe, sống trong ảo tưởng của mình, có thể trách người nào.
” Đỗ Chấn Diệp cười giễu cợt, dẫn theo Lục Sênh Hạ và bọn nhỏ đi về trước.
Oán hận trong lòng Đỗ Di Nhiên cuồn cuộn liên miên không dứt như nước sông, nếu không phải nhà họ Đỗ phong tỏa truyền thông, cô ta đã thành trò cười ở cả thành phố Tinh Không.
Cô ta không cam lòng, không tiếp nhận hiện thực, cô ta xinh đẹp như hoa, cao quý tao nhã, dựa vào cái gì Lục Kiến Nghi không thích cô ta, dựa vào cái gì?
“Tôi sẽ không bị đánh bại dễ dàng như vậy, chúng ta đợi coi.
”
Đỗ Chấn Diệp thở dài: “Cho tới bây giờ chị không nghĩ tới chuyện tính sổ với người đàn ông đã hủy hoại chị sao? Anh ta nhất định là đang ở thành phố Tinh Không, là người chị quen, nói không chừng ở ngay bên cạnh chị.
”
“Đương nhiên là tôi muốn tìm anh ta, tôi muốn cắt anh ta thành tám mảnh, băm ra chục nghìn đoạn.
” Đỗ Di Nhiên nghiến răng nghiến lợi nói.
Cô ta ước gì có thể lột da người kia, rút gân cốt của anh ta, uống sạch máu của anh ta.
Nếu không phải bị anh ta hủy hoại, cô ta vẫn còn hi vọng.
Lục Sênh Hạ nhìn cô ta, nghiêm túc nói: “Chị cả, tục ngữ nói đúng, người một nhà bẻ gãy xương cốt nhưng vẫn nối với gân cốt.
Cho dù bên trong có mâu thuẫn nghiêm trọng tới mức nào, nhất định phải giải quyết mâu thuẫn bên ngoài trước, không thể để tiểu nhân ở bên ngoài nhân cơ hội mà vào, chị nói xem có đúng không?”
Đỗ Di Nhiên liếc mắt nhìn cô ấy với hàm ý sâu xa: “Cô muốn nói cái gì?”
“Em cảm thấy chúng ta nên liên thủ tìm ra tên vô lại này, khiến anh ta chịu trừng phạt nên có, nếu không sẽ luôn là tai họa ngầm đối với nhà họ Đỗ, giống như một quả bom hẹn giờ, có khả năng nổ mạnh một lần bất cứ lúc nào.
” Lục Sênh Hạ nói.
Những lời này khắc sâu vào trong tim Đỗ Di Nhiên: “Xem ra cô không phải quá ngu ngốc.
”
Lục Sênh Hạ liếc mắt ra hiệu với Đỗ Chấn Diệp, dẫn theo bọn nhỏ ngồi đối diện Đỗ Di Nhiên.
“Chị cả, chị không có đối tượng nào hoài nghi sao?”
Đôi mắt đen tuyền của Đỗ Di Nhiên khẽ đảo: “Cô nói xem ở nhà họ Đỗ chúng tôi, chỗ nào đàn ông phức tạp nhất?”
“Ý của chị là…” Lục Sênh Hạ dừng lại, trong lòng mọi người đều biết rõ, không cần nói ra.
Ở nhà họ Đỗ đàn ông chỗ nào phức tạp nhất, tất nhiên là nhóm trợ lý của bà cụ Đỗ.
Đám đàn ông đẹp trai này có giá trị nhan sắc, có thân hình, còn có tài hoa, đi theo bà cụ tám chín mươi phần trăm không phải vì tình yêu, hơn phân nửa là vì tiền tài danh lợi và vinh hoa phú quý.
Trong bọn họ âm thầm chia ra làm hai phe lớn, một bên là phe của cô nhỏ Đỗ, một bên là phe của Hoa Vô Song.
Nhưng chắc chắn chính là, người muốn châm ngòi mâu thuẫn giữa hai nhà Đỗ Lục, chắc chắn không phải đứng bên Hoa Vô Song và Đỗ Chấn Diệp.
điều tra một chút.
” Hoa Vô Song đè thấp giọng, vừa vặn chỉ để mình cô nghe rõ.
Hoa Hiền Phương gật đầu: “Cháu sẽ bảo Kiến Nghi đi thăm dò.
”
Trong vườn hoa.
Lúc Đỗ Chấn Diệp và Lục Sênh Hạ dẫn theo bọn nhỏ đi tới vườn hoa oải hương, gặp được bà cụ Đỗ cùng với Arnold và Eric trợ lý của bà ta.
Arnold ngồi trên ghế đá, đàn ghi ta ca hát.
Giọng hát của anh ta vô cùng từ tính.
Bà cụ Đỗ quyết định nâng đỡ anh ta thành ngôi sao ca nhạc, khiến anh ta phát triển trong giới giải trí.
Hứa Kiến Quân và Kiến Dao chào bà cụ Đỗ một tiếng.
Bà cụ Đỗ rất chú trọng bảo dưỡng, mỗi ngày đều dùng sữa tắm rửa, chưa bao giờ dùng đồ trang điểm, bà ta cho rằng mọi vật phẩm hóa học đều thương tổn tới làn da.
Cho nên làn da của bà ta giống y như làn da của phụ nữ trẻ tuổi.
Dạo này chỉ cần có tiền, kéo dài thanh xuân vẫn có khả năng.
Eric uống một ngụm trà, nói rất nhỏ: “Ngày mai thân thích của nhà họ Đỗ hẳn là đến đủ cả đúng không?”
Bà cụ Đỗ còn có mấy em gái và em trai, ngày mai đều sẽ tới mừng thọ bà ta.
Ở thế hệ của bà ta, âm thịnh dương suy, đàn ông đều không lợi hại bằng phụ nữ.
Bà ta là chị cả từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, cho nên ông cụ giao gia nghiệp cho bà ta.
Lục Sênh Hạ nở nụ cười ngọt ngào: “Bà nội, cháu cảm thấy bà càng sống càng trẻ tuổi, quả thực như trẻ mãi không già trong truyền thuyết.
”
Bà cụ Đỗ cười nheo mắt nói: “Cái miệng này đúng là ngọt.
”
“Vừa rồi chúng cháu đi tới chòi nghỉ mát, có gặp chị cả.
” Lục Sênh Hạ không chút để ý nói.
“Ồ…” Bà cụ Đỗ nhíu mày: “Không quậy không thoải mái đúng không?”
“Không ạ, cháu nói với chị cả, đều là người một nhà, bẻ gãy xương cốt nhưng vẫn nối với gân cốt, sao có thể thù hận quá một đêm, chuyện quá khứ thì bỏ qua đi.
” Lục Sênh Hạ khoan dung độ lượng nói.
Bà cụ Đỗ xoa đầu cô ấy đầy từ ái: “Rất hiểu chuyện.
”
Kiến Dao đi tới trước mặt Arnold, lắc lư đầu nhìn anh ta: “Chú, vừa rồi chú hát thực dễ nghe… Chú là ngôi sao ca nhạc ạ?”
“Còn chưa phải, nhưng mà chú sắp phát hành album mới.
”.