Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 567

Chương 567: Chỉ cần nhìn thấy con là ông nội đã tức chết rồi

“Con lấy danh nghĩa của nhóc con kia để mua đất cho nên…

Ông cụ Lệ tức giận không còn gì để nói, quơ nhanh một quyển sách nằm ở trên bàn ném về phía Lệ Minh Viễn.

Lệ Minh Viễn nhanh chóng né tránh, nhịn không được mà cười nói: “Ông nội đừng nóng giận. Ông nghe con nói hết đã “Thằng nhóc thối! Con còn gì để nói sao? Thằng nhóc con đúng là bị ma ám mà! Chuyện tốt như vậy lại không nghĩ tới dòng họ, chỉ nghĩ cho nhóc con kia! Con đúng là bị điên! Ngay cả một nửa của thằng nhóc nhà họ Tiêu con cũng không bằng! ít ra người ta còn dám đánh cược một lần vì tương lai của dòng họ! Ngược lại, con thì tốt rồi! Tất cả đều là vì tốt cho nhóc con kia! Con dùng tài sản của mình để mua nhà và trang sức cho nhóc con kia, ông không nói mời kiến trúc sư về sửa phòng, ông cũng chỉ coi là trẻ con không hiểu chuyện! Nhưng kia là ba trăm tỷ! Gấp lên mấy lần đó con có biết không? Ôi trái tim của ông già này không xong rồi.”

Ông cụ Lệ đau lòng che lấy trái tim của mình, một mặt đau đớn nói.

Lệ Minh Viễn dở khóc dở cười nói: “Ông nội ông khoa trương quá rồi! Chỉ cần nhìn thấy con là ông đã tức chết rồi!”

“Con có trích ra mười phần trăm, thành lập quỹ từ thiện dưới danh nghĩa của ông nội. Kiểm được nhiều tiền cũng không quan trọng bằng việc ông nội có thể sống lâu trăm tuổi. Con muốn làm thật nhiều việc thiện, để ông nội có thể sống thêm được mấy năm.

Lệ Minh Viễn rủ đôi mắt xuống nói: “Nếu như ông nội đã không muốn, đời này, Lệ Minh Viễn con sẽ không bao giờ làm như vậy nữa!”

“A! Thằng nhóc thối nhà con còn muốn chơi lá bài tình thân sao? Ông không quan tâm! ít nhất con phải cho ông nội một nửa! Nếu không, hôm nay, ông sẽ đập đầu chết luôn ở đây. Con có tin hay không?”

“Ông nội muốn nhiều tiền như vậy để làm gì chứ? Để làm tài sản cho chủ nhỏ sao? Sợ ông chết rồi, chú ấy sẽ không có gì để phá sao?”

“Con! Kia vốn dĩ là tài sản của nhà họ Lê! Thân là người cầm quyền nhà họ Lệ, con không những không cho công ty tiền, mà còn lấy tiền của công ty đem đi làm quà cưới cho nhóc con kia sao? Ông thật muốn đánh chết con mà!”

“Ông nội còn chưa biết hết đâu! Nếu con không nói chuyện này ra, sợ là đến khi chết, ông uy cũng không biết được”

“Thằng nhóc con muốn nói cái gì?” truyen3.one chúc cả nhà vui khỏe!”

Lệ Minh Viên chỉ vào trái tim của mình nói: “Nơi này là nhóc con quan trọng, nhưng ông nội cũng không hề thua kém. Ông nội không thiếu tiền, mà nhóc con kia mặc dù xuất thân cao quý, mệnh lại không-được-tốt lắm. Con muốn bù-đắp sự thiếu thốn của cô ấy bằng đồ vật.

“Vậy cũng không đến mức phải nhiều như thết Nhóc con đó có thể tiêu hết được nhiều tiền như vậy không?”

“Lúc còn trẻ ông nội kiếm nhiều tiền như vậy, không phải cuối cùng cũng để lại cho con cháu sao? Chẳng qua là con giống với ông mà thôi!”

“Con đừng có mà nói nhảm như vậy!”

“Chính là sau khi cô ấy sinh con, đó cũng chính là con cháu của nhà họ Lệ, nói cách khác thì quà cưới của cô ấy cũng là để cho con của mình, cũng không phải người ngoài”

“Ai nói ông không phải tiêu nhiều tiền? Ông còn chưa bắt đầu hưởng thụ nữa kìa! Hai người trước, ông mới nhìn trúng một chiếc máy bay tư nhân, con ngay lập tức mua về cho ông đi! À, bà cô nhỏ của con còn muốn đi ra biển, con cũng mua một „ chiếc du thuyền xa hoa đi! Lệ Kiền sáp-kết hôn rồi, con mua cho nó một cái biệt thử ở khử nhà giàu để làm nhà tân hôn đi! Xe của nó cũng đổi sang chiếc khác!”

“Gon không muốn”

. Ông thấy con chính là không quan tâm đến nhà họ Lệ này! Đối với nhóc con kia thì xuống tiền không tiếc tay, đối với người nhà họ Lệ thì keo kiệt, bủn xỉn”

Bình Luận (0)
Comment