Chú À Cưng Chiều Tôi Nhé

Chương 942

Chương 942: Hành động của tôi cần chị dạy sao

“Ừ…Đúng rồi, tính khí của cô Vân Như em tương đối kém, có chút mắt cao hơn đầu… Thật là một người kiêu ngạo, nếu như một lát cô ấy có nói lời gì khó nghe thì anh cũng tuyệt đối đừng có để tâm nha”

“Anh sẽ tránh.” “Vậy em dân anh đi ngắm hoa…Anh nhìn bên kia, đó là Đông viện, là phòng lớn của nhà họ Kỷ chúng em, cũng là nhà của cô Vân Như của em, nhà của chúng em là tây viện, phòng thứ hai.”

Lệ Minh Thành theo tầm mắt của cô nhìn sang, bên kia quả thật có một cái viện, kiến trúc bên trong nhìn rất cổ điển.

Trên cửa đang bị khóa.

Lệ Minh Thành hiếu kỳ nói: “Phòng lớn không người ở sao?”

Kỷ Hoài An cười khổ nị ác trưởng bối của cô Vân Như của em đều qua đời…Còn chú thì đã hôm mê hơn hai mươi năm, vẫn còn chưa tỉnh… Cô Vân Như gả đến nhà họ Lục, lâu lâu cô ấy mới quay lại, không có người khác…’ Lệ Minh Thành gật đầu nói: “Chuyện tiền thuốc thang của chú em, em không cần quan tâm…Ông nội và anh cả anh đã nói sẽ giúp”

Mặt Kỷ Hoài An đầy kinh ngạc nói: “A? Cô Vân Như hình như vẫn chưa mở miệng…”

“Tự bản thân anh cả anh đoán được, ông nội cũng biết…Nhưng vẫn vui lòng kết hôn với nhà họ Kỷ, cho nên, em không cần áp lực đâu, bọn họ đều biết, tại vì thích em cho nên mới lựa chọn kết thân” Kỷ Hoài An không khỏi cảm động, hốc mắt đều đỏ.

“Bây giờ anh không cảm thấy… nhà họ Kỷ em như vậy rất đáng xấu hổ sao?”

Lệ Minh Thành cười khổ nói: “Ngốc, sao lại khóc rồi… Đây không phải là chuyện tốt hay sao? Lúc trước là do anh không hiểu, nhưng sau đó anh cả đã nói một ít thứ với anh, anh đã thông suốt”

“Anh cả đã nói với anh cái gì?”

“Mẹ của chị dâu cả, ban đầu mắc bệnh nan y… Thiếu chút nữa đã chết, là do anh ấy bỏ tiền làm giải phẫu, cứu sống…Anh ấy nói, nếu như thật sự thích một người thì mạng cũng có thể cho cô ấy, huống chỉ chẳng qua là tiền…”

Kỷ Hoài An trừng mắt nhìn nói: “Anh cả anh…Không nhìn ra, anh cả anh lại là một người tình cảm như vậy, còn tưởng là một người lạnh tình”

“Ban đầu, anh cũng nghĩ như vậy, thế nhưng sau đó phát hiện cũng không phải là bộ dáng kia”

“Ừm…Cám ơn anh, Minh Thành”

“Cám ơn cái gì?”

“Cám ơn anh…Đã tôn trọng em, không có coi thường em, còn đối xử với em tốt như vậy, đối xử với bố mẹ em cũng rất tôn kính… Thật sự rất cảm kích anh”

“Ngốc…”

Đến lúc ăn trưa, Kỷ Vân Như đến.

Thấy trong vườn đậu một chiếc xe thể thao màu hồng còn chưa có biển số…Cô ta không khỏi kinh ngạc nói: “Đây là xe của ai?”

Người giúp việc của nhà họ Kỷ vội vàng trả lời: ‘Là do người của nhà họ Lệ mang đến cho cô cả”

Kỷ Vân Như không khỏi nhướng nhướng mày.

Chuyện này, ngược lại tiến hành rất thuận lợi.

Còn tưởng rằng, không nhanh như vậy, phải hao phí một phen trắc trở.

Cô ta gật đầu nói: “Cậu hai của nhà họ Lệ cũng tới sao?”

“Ừm…Lần đầu tiên đến thăm, mang theo không ít quà…”

“Biết rồi.”

Kỷ Vân Như chạy thẳng tới phòng thứ hai trong phòng khách.

Bà Kỷ thấy cô ta tới, có chút hoảng thần nói: “Vân Như…Em tới sao.”

“Chị dâu, con rễ tương lai đến thăm chúc mừng chị nha”

“Ai nha…Chuyện này không phải nhờ phúc của Vân Như em sao, nếu không có em thì sao Hoài An có thể tìm được nhà chồng tốt như vậy chứ”

Kỷ Vân Như cười, mặt đầy ngạo mạn nói: “Chiếc xe ngoài cửa kia, là nhà họ Lệ đưa?”

“Nói là…cô Tô đưa”

Nụ cười trên mặt Kỷ Vân Như không khỏi cứng đờ nói: “Tô Noãn Tâm đưa?”

“Ừ…Hoài An nói, mỗi một đứa con cháu của nhà họ Lệ đều được tặng, không chỉ mỗi nó có.”

“A…Con bé bình dân nghèo khổ lớn lên trong ổ chuột, ra tay lại hào.

phóng như vậy”

Bà Kỷ nghiêm mặt cười nói: “Chị nghe Hoài An nói…Người của nhà họ Lệ đối xử với cô ấy rất tốt, bao gồm cả ông cụ Lệ…Lệ Minh Viễn, địa vị của cô ấy ở trong nhà họ Lệ rất cao…Cho nên, Vân Như em sau này muốn Hoài An bước qua cổng nhà họ Lệ sống qua ngày…Cùng đừng động tới cô Tô kia.”

Kỷ Vân Như trực tiếp liếc mắt, cười lạnh nói: “Hành động của tôi cần chị tới dạy hay sao?”

Bình Luận (0)
Comment