Chú Là Của Em

Chương 944



Bà Ký đúng lúc đi tới nói: “Trong phòng bếp đã làm đồ ăn xong rồi...Nếu đã trở về đầy đủ rồi, thì nhanh chóng lên bàn ăn cơm đi."
“Được rồi mẹ...Minh Thành, chúng ta đi ăn cơm”
“Được.”
Một bữa cơm của ba trưởng bối và ba hậu bối nhà họ Kỷ ngược lại cũng xem như là long trọng.

Trên bàn cơm, Kỷ Vân Như đột nhiên mở miệng nói: “Tôi nghe nói...trưởng bối của dòng thứ hai và dòng thứ ba của nhà họ Lệ, đều đã chuyển ra ngoài sống?
Vẻ mặt của Lệ Minh Thành khẽ biến, thản nhiên nói: "Phải..."
“Có tiện nói cho tôi biết nguyên nhân không?”
“Xin lỗi, không tiện lắm”
Kỷ Vân Như nhướng mày, cũng không tức giận, chẳng qua là muốn thử tính nết của cậu hai nhà họ Lệ này, tốt không.

Xem ra, cũng rất kiên cường.

“Vậy tôi không hỏi nữa”
“Ừm.."
“Anh họ của cậu, gần đây bạn sao?”

“Vẫn ổn, tập đoàn Quốc Doanh, đều là do một tay anh ấy lo liệu, ông nội đã mặc kệ mọi chuyện”
“Minh Thành đã về nước từ năm ngoái nhỉ?”
“Phải”
“Không đi công ty, giúp đỡ anh cậu chút sao?”
“Cháu không đủ tư cách, vẫn còn đang trong quá trình rèn luyện”
“Vậy cũng nên ở tập đoàn Quốc Doanh, kiêm chức vị gì quan trọng chứ?”
“Cũng không có.

Anh họ bảo cháu bắt đầu từ tầng thấp nhất của công ty trước, đang làm nhân viên kinh doanh”
Kỷ Vân Như trực tiếp cười ha hả nói: “Lệ Minh Viễn quả là một người tuyệt vời..."
Lệ Minh Thành nhíu mày nói: “Cô Kỷ có ý gì?”
“Đây là đang đề phòng những anh em họ các cậu."
Dứt lời, vẻ mặt của tất cả người trên bàn cơm cùng lúc thay đổi lớn.

Kỷ Hoài An nội tâm chua sót nói: “Cô...Minh Thành lần đầu tiên tới nhà mình, bác nói những lời này, không tốt lắm đầu.

Hơn nữa, anh Lệ rất tốt, không phải là loại người mà cô nói.”
Ký Vân Như cười nói: “Các cháu còn nhỏ, hiểu cái gì...Cô của cháu chính là người từng trải”.

Lệ Minh Thành lại nhíu mày nói: "Chuyện của nhà họ Lệ cháu, sẽ không phiền người ngoài nhọc lòng lo nghĩ”
Sắc mặt Ký Vân Như khẽ biến nói: “Nhà họ Kỷ và nhà họ Lệ tương lai là quan hệ thống gia...Sao có thể tính là người ngoài?” "Ý của cô Kỷ là.

Sau này tôi và Hoài An kết hôn, nhà họ Ký sẽ duỗi tay đến nhà họ Lệ chúng tôi sao?”
"Ít nhất là có liên quan với dòng thứ hai của nhà họ Lệ các cậu,...Hoài An chính là con gái duy nhất trong đám tiểu bối của nhà họ Kỷ chúng tôi,...Chúng tôi tất nhiên phải quan tâm một chút, chất lượng sinh hoạt của nó sau này khi ở nhà họ Lệ”
Lệ Minh Thành nhịn xuống nóng nảy trong lòng, nhìn lướt qua Kỷ Hoài An.

Thấy cô ấy cúi đầu đỏ vành mắt ngồi ở đó, ngón tay đang nắm đôi đũa cũng có chút run rẩy, cuối cùng không nhẫn tâm ném đũa chạy lấy người.

Cậu hít sâu một hơi nói: “Cháu sẽ không để Hoài An chịu khổ.”
“Nhưng vợ chính, và vợ lẻ của dòng thứ...Suy cho cùng địa vị cũng chênh lệch nhau”
Lệ Minh Thành thản nhiên nói: “Nhà họ Lệ cháu, sẽ không khiến người nhà họ Lệ và cháu dâu dòng chính bị tủi thân”
Bà Kỷ dường như cũng không nhịn được nữa, bà ta hít sâu một hơi nói: “Vân Như, Minh Thành mới đến nhà chúng ta lần đầu tiên...Em bỏ qua đi”
"Em đây không phải chỉ là đang đùa giỡn với mấy hậu bối thôi sao...!Thăm dò, cậu chủ của chị thứ hai này, có chút dã tâm gì hay không.


Nếu có, vậy thì dễ xử lí rồi.

Nếu không có, cô ta liền có tính toán khác.

Kỷ Vận Tuyên vội hoà giải nói: “Minh Thành đừng để ý...Cô của Hoài An cô ấy thích đùa như vậy với mấy hậu bối...Cậu nghe một chút liền quên đi, đừng để trong lòng”
Lệ Minh Thành thản nhiên nói: “Cháu đã biết.”
Dư quang nơi khóe mắt, thấy bàn tay Kỷ Hoài An đặt ở trên đùi, vẫn đang run rẩy không ngừng.

Lệ Minh Thành nhíu mày, vươn một bàn tay, nắm lấy.

Cả người Kỷ Hoài An không khỏi cứng đờ, theo bản năng nhìn thoáng qua cậu.

Lệ Minh Thành lắc đầu, ý bảo chính mình không để ý.

Lúc này Kỷ Hoài An mới nhẹ nhàng thở ra, hít hít mũi nói: "Minh Thành...món này, cả nhà chúng em chỉ có mẹ em biết làm...người làm trong nhà cũng không biết...Em gắp cho anh ăn."
"Được.”
Bà Kỷ thấy vậy, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

Thật sự là một bữa cơm, ăn đến kì quái khiến người ta nhắc đến mà kinh.

Ký Kiều Văn, từ đầu tới cuối đều đang quan sát vẻ mặt của Lệ Minh Thành...Lại còn rất bình tĩnh.

Nếu đổi lại là anh ta, đã sớm lật bàn chạy lấy người rồi.

Người cô này của anh ta, cũng thật là một người "kì lạ”.

Từ nhỏ đến lớn, vô pháp vô thiên quen rồi...Cũng không nhìn xem hiện giờ nhà họ Kỷ là cái tình thế gì, có thể kiêu ngạo với người khác như vậy.

Cũng là tuyệt rồi.

Sau khi ăn xong, Kỷ Kiều Văn chủ động mở miệng nói với Lệ Minh Thành: “Đi phòng sách của tôi ngồi một lát không?”
Lệ Minh Thành cười nhạt nói: “Có thể.”
Kỷ Hoài An vội nói: “Vậy anh, em đi lấy một dĩa trái cây cho các anh”

“Được.” Bà Kỷ thấy vậy, không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

Thanh niên bị Kiều Văn dẫn đi phòng sách trò chuyện cũng tốt...!
Trên thực tế, chỉ cần không cho Lệ Minh Thành đối mặt với Kỷ Vân Như, thế nào đều tốt.

Ăn bữa cơm, ăn đến suýt nữa lên cơn đau tim.

Cũng là đủ nghẹn.

Phòng sách của Kỷ Kiều Văn, không phải rất lớn, thông với phòng của anh ta.

Trong phòng của Kỷ Kiều Văn, bày rất nhiều mô hình transformers.

Xem như là có sở thích sưu tầm thứ này.

Lệ Minh Thành quan sát mấy cái, cười nhạt nói: "Anh cả còn có sở thích này sao?”
“Ừm...Mấy thứ này, xem như cả thanh xuân của tôi...Sau này, tiếp nhận sự nghiệp gia tộc, học quản lý công ty, thì cũng không tăng thêm cái nào mới nữa”
Lệ Minh Thành thản nhiên nói: “Rất mệt nhỉ..."
“Ừm, nhưng mệt nữa, cũng phải gánh...!Năng lực của tôi nhiều một chút, sau này Hoài An có thể nhiều hơn một phần bảo đảm, chỉ tiếc, tình thế của nhà họ Kỷ vẫn là không cứu vãn được.”
“Hoài An anh không cần quan tâm...Ông nội em và anh họ đều rất thích cô ấy, em trai em gái trong nhà em, chị dâu họ cũng ở chung với cô ấy rất tốt”.

Kỷ Kiều Văn lắc đầu nói: “Cậu không thể bảo đảm.Nhà họ Kỷ sau khi liên tục cầu nhà họ Lệ vươn tay giúp đỡ người nhà của cậu, và cậu, còn có thể trước sau như một xem trọng nó như vậy.”
Lệ Minh Thành nghe vậy, không khỏi sửng sốt...!
Hình như, kiểu trụ cột ngồi trên cao trong gia tộc này, ông nội cậu, anh họ cậu, còn có Kỷ Kiều Văn, trong lòng đều là kiểu người đối với tất cả thế cục đều rất quen thuộc và rõ ràng.

Chỉ duy nhất một mình cầu, hình như không phải imgwebtruyen.


Bình Luận (0)
Comment