Trở về từ bữa tiệc, con sâu lười Diệp Hi lại lăn đùng ra ngủ.
Sáng hôm sau, Diệp Hi thức dậy thấy Lãnh Hàn Thiên đã ngồi cạnh cô đọc sách, Diệp Hi thấy vậy tiến lại gần anh, Lãnh Hàn thiên phát hiệm cô đã dậy, gấp sách lại : “ tiểu Du, em dậy rồi mau đi đánh răng rửa mặt rồi đến công ty.” Diệp Hi sực nhớ hôm nay là đầu tháng cô sẽ đến công ty hạch toán. Diệp Hi nhìn Lãnh Hàn Thiên “Hàn Thiên, em không thích đánh răng...” Diệp Hi giả bộ đáng thương nhìn anh, Lãnh Hàn Thiên nhìn cô, biết cô muốn làm nũng, anh bèn xoa đầu cô : “ Không muốn đánh không sao, anh không chê bẩn” Diệp Hi nghe vậy cười tươi, anh lúc nào cũng vậy, yêu cô yêu cả khuyết điểm của cô.
Diệp Hi lại tiếp tục làm nũng : “ Thật sao anh không chê em bẩn sao?” Lãnh Hàn Thiên nhìn cô đầy thâm ý, Diệp Hi đang làm nũng trong lòng anh thấy vậy bỗng dưng hoảng sợ, gì chứ, anh cười vậy là sao? “ Tiểu Du anh thật không chê em bẩn, để anh chứng minh cho em xem” Nói xong Diệp Hi chưa kịp phản xạ đã bị anh hôn, đầu óc cô bỗng dưng trống rỗng, đây là lần thứ hai anh hôn cô từ lúc hai người quen nhau, cô phản ứng khá chậm, lưỡi anh từ từ tiến vào miệng cô, công thành đoạt đất, anh hôn cô thật sâu cho đến khi hai người thở không thông mới dừng lại, Diệp Hi thở dốc, hai má trở nên đỏ ửng, chạy vào nhà vệ sinh... Lãnh Hàn Thiên nhìn cô ngại ngùng thật đáng yêu.
Diệp Hi trở ra, trên người đã thay một bộ đồ khác, cô nhìn anh bỗng chốc hai má lại đỏ ửng, cúi đầu “ Em đói” Thấy Diệp Hi kêu đói, anh điknh trêu chọc cô nhưng lại thôi xoa đầu cô : “ đi, anh nấu cháo cho em rồi em có thể ăn rồi” Nói xong kéo tay cô xuống nhà ăn.
Đám lão tam sau ngày hôm qua hôm nay trở về nhà mình chưa trở lại, Lãnh Hàn Thiên tranh thủ lúc chỉ có hai người nấu cho cô ăn còn chuẩn bị kế hoạch hẹn hò.
Diệp Hi ăn xong bữa sáng đầy dinh dưỡng và ngọt ngào đứng dậy, Lãnh Hàn Thiên sau khi để adi dọn dẹp nắm tay Diệp Hi “ Tiểi Du chúng hôm nay hẹn hò đi” Nghe đến hẹn hò, Diệp Hi cười cô gật đầu sau đó hai người lên xe ra ngoài.
Điểm đến đầu tiên của họ đó là công viên trò chơi, Diệp Hi rất thích nơi này, kéo Lãnh Hàn Thiên chạy như bay về khu trò cảm giác mạnh. Từ nhà ma, đến tàu lượng, vượt thác,... Diệp Hi đều chơi miệt mài, Lạn Hàn Thiên đi sau cô cũng chỉ lắc đầu ngao ngán, Rời khỏi công viên hai người tiếp tục đến nhà hàng, gọi nhũng món ăn ngon nhất, Diệp Hi ăn no nê lại cùng đến rạp chiếu phim, sau một hồi thương lượng tìm kiếm lựa chọn Lãnh Hàn Thiên cũng phải chấp nhận cho Diệp Hi cùng xem phim “ Oan hồn trong nhà ăn” Trong phim Diệp Hi mải xem phim, bộ phim lôi cuốn đến mức Diệp Hi xem phim chưa được hai mươi phút đã gặp chu công.
Nhìn Diệp Hi ngủ Lãnh Hàn Thiên lại ngao ngán, cô gái này chưa bao giờ là con gái. Sửa lại tư thế ngủ cho Diệp Hi thoải mái hơn, Lãnh Hàn Thiên lại xem phim. Khi hết phim, Diệp Hi bị gọi dậy, nhìn thấy mình nằm ngủ trong ngực Lãnh Hàn Thiên, Diệp Hi ngại ngùng cười giả lã : “ Hàn Thiên, phim hay quá, đi,chúng ta ra hẹn hò tiếp. Lãnh Hàn Thiên gật đầu, dắt cô ra ngoài : “ Tiểu Du, chưa ai nói em là con gái sao?” Bất ngờ bị hỏi như vậy Diệp Hi lúng túng, Lãnh Hàn Thiên lại nói : “ Tiểu Du là đẹp nhất, em nếu trang điểm lại càng xinh đẹp hơn. Nghe nhu vậy, Diệp Hi bỗng nhớ kiếp trước, lại nghĩ về sau này, kiếp trước cô ăn mặc rất đẹp, kiếp này cô lại tự tạo vỏ bọc cho mình, bây giờ cô cũng nên bỏ đi vỏ bọc của mình rồi, cô muốn Lãnh Hàn Thiên ở kiếp này là người đầu tiên thấy cô đẹp nhất. “ Hàn Thiên, em ...” chưa kịp nói, Lãnh Hàn Thiên thấy Diệp Hi ngơ người, bỗng anh thấy mình quá đáng, anh đâu phải thích bề ngoài Diệp Hi sao lại nói vậy? “ Tiểu Du, không phải vậy đâu, em đừng hiểu lầm, anh không cố ý, em đừng giận anh được không? Thấy hành động rối rít của anh Diệp Hi cười, anh hiểu lầm, sợ cô giận ....