Sau khi ba đệ tử hạch tâm đi khỏi thì cung điện nhiệm vụ lại bùng nổ.
- Khổng Điệp vừa rồi tại sao lại tới gần Triệu Phong như vậy?
- Khổng Điệp và Triệu Vũ Phi quan hệ rất tốt, chắc chắn đang cảnh cáo Triệu Phong đừng có làm phiền Triệu Vũ Phi.
Xung quanh rất nhiều người đều chỉ trỏ Triệu Phong.
Nhưng họ đều không phát hiện khi Khổng Điệp tới gần Triệu Phong thì trong tay hắn đã xuất hiện một lá thư mời và hắn đã cất ngay vào trong không gian trữ vật.
- Người này đang giúp ta?
Triệu Phong có chút ngạc nhiên.
Nghe các đệ tư ở xung quanh bàn tán, Triệu Phong biết nữ tử tên Khổng Điệp kia dường như có quan hệ rất tốt với Triệu Vũ Phi.
Nhưng nếu đối phương muốn giúp Triệu Phong thì tại sao không trực tiếp cho Triệu Vũ Phi biết tin mà phải đưa Triệu Phong thư mời?
Hơn nữa, vừa rồi khi tiếp xúc với Nguyên Long, Triệu Phong cuối cùng cũng hiểu được thực lực của Nguyên Long.
- Ngũ giai Chân Thần.
Hơn nữa tuổi tác Nguyên Long cũng chẳng khác biệt Triệu Phong bao nhiêu.
Với thực lực hiện giờ, Triệu Phong không hề sợ ngũ giai Chân Thần, nhưng Nguyên Long có huyết mạch linh tộc, có lẽ có thể chống đỡ được lục giai Chân Thần.
- Nếu giờ ta xung kích thiên giới Thần Vị thì có năm phần chắc chắn sẽ có được ngũ giai Thần Vị.
Triệu Phong không chịu thỏa hiệp.
Một khi hắn xung kích thành công thiên giới Thần Vị thì không phải sợ Nguyên Long nữa.
Hơn nữa Thánh Lôi Thể và Ngũ Hành Phong Lôi Quyết tầng cuối cùng của Triệu Phong vẫn chưa viên mãn.
Vì thế hắn muốn đợi hai loại công pháp này viên mãn rồi mới xung kích thiên giới Thần Vị.
Lúc đó hắn sẽ có nhiều phần chắc chắn đạt được ngũ giai Thần Vị hơn.
Vào trong điện tùy ý nhận một nhiệm vụ đơn giản nhất, Triệu Phong mất ba ngày là hoàn thành.
Sau đó hắn luôn ở trong nhà bế quan tu luyện.
Một hôm, Phan Hạo lại tới.
- Đi, để ta dẫn ngươi tới xem hội giao lưu của nội tộc đệ tử và đệ tử hạch tâm.
Rất nhanh Triệu Phong đã tới khu vực sinh sống của nội tộc đệ tử. Thiên địa nguyên khí ở đây đậm đặc hơn ở bên ngoài nhiều.
Lúc này, ở đây còn rất ít người, phần lớn đã tới hội giao lưu rồi.
Không lâu sau Triệu Phong tới khu vực của đệ tử hạch tâm.
Đệ tử hạch tâm mới là đối tượng Linh tộc trọng điểm bồi dưỡng, bất cứ đệ tử hạch tâm nào cũng được Linh tộc tập trung bảo vệ và bồi dưỡng.
Trong số các đệ tử hạch tâm, cũng có người thực lực không bằng ngoại tộc đệ tử, nhưng thiên phú và tiềm lực của họ là hàng đầu, chỉ cần có thời gian là có thể thành cường giả.
Không lâu sau phía trước xuất hiện một mặt hồ trong veo.
Trên mặt hồ có rất nhiều những chiếc cầu nhỏ, đình đài lầu các.
Trên đó là rất nhiều thiên tài tuấn kiệt trẻ tuổi túm năm tụm ba trò chuyện.
- Lạc Vũ Chuẩn Thần và Triệu Vũ Phi là nhân vật chính của hội giao lưu lần này. Họ không tới sớm vậy đâu.
Phan Hạo thấy Triệu Phong cứ nhìn tới nhfin lui thì cười nói.
- Ta đưa ngươi tới chỉ là cho ngươi gặp Triệu Vũ Phi một lần, tiện thể thấy các đối thủ cạnh tranh cho ngươi từ bỏ ý định đi, đừng làm bừa.
Trước khi vào trong hội giao lưu, Phan Hạo lại dặn lần nữa.
Triệu Phong hơi nhíu mày, đương nhiên hắn sẽ không chủ động đi đắc tội những người ở đây, nhưng có những chuyện không thể tránh được.
Rồi hai người bước lên chiếc cầu trên mặt hồ.
Tuy tên tuổi Triệu Phong đã lan rộng khắp nơi nhưng rất ít nội tộc đệ tử biết mặt Triệu Phong, đệ tử hạch tâm thì gần như không bận tâm chuyện nhỏ đó.
- Nhìn bên kia, vị nội tộc đệ tử đó là Trương Vũ Đồng, tu vi lục giai Chân Thần. Tổ bối của hắn có địa vị không nhỏ trong Linh tộc, là một trong những người mạnh nhất theo đuổi Triệu Vũ Phi.
Khi đi lên cầu, Phan Hạo truyền âm giới thiệu cho Triệu Phong, mục đích đương nhiên là để đả kích Triệu Phong cho hắn lùi bước.
- Đều rất mạnh.
Triệu Phong gật gù.
Tham gia hội giao lưu này ai cũng là thiên tài vạn người mới có một, hoặc thực lực và thủ đoạn cường đại, hoặc có thiên phú tuyệt đỉnh.
Ví như Triệu Vũ Đồng này, Triệu Phong lần đầu thấy một thiên tài trẻ như như vậy đã là lục giai Chân Thần rồi.
Phan Hạo gật đầu, tưởng rằng Triệu Phong bị chấn nhiếp bởi các lộ thiên tài, biết hắn không có bất cứ cơ hội nào nữa.
Rồi Phan Hạo giới thiệu cho Triệu Phong rất nhiều nội tộc đệ tử.
Những nội tộc đệ tử này hầu như đều là người bên Phan Hạo, khi biết thân phận Triệu Phong thì họ có phần trách Phan Hạo.
- Ta chỉ đưa hắn tới gặp Triệu Vũ Phi, tiện thể dập tắt ý định của hắn.
Phan Hạo nói nhỏ.
Những nội tộc đệ tử này cũng không nói nhiều, chỉ thở dài rồi đi gặp gỡ các đệ tử hạch tâm.
- Đây không phải Phan huynh sao?
Đúng lúc đó, phía sau Phan Hạo xuất hiện một thanh niên mặt nhọn.
Phan Hạo vừa nghe tiến đã biết là ai.
Hắn chào qua loa một tiếng.
- Hắn là Thôi Lâm, người của Triệu Lam Dịch.
Phan Hạo truyền âm cho Triệu Phong.
- Phan huynh, vị bên cạnh huynh đây hình như Thôi mỗ gặp lần đâu. Không giới thiệu một chút sao?
Thôi Lâm lạnh lùng nhìn Triệu Phong.
Trong nội tộc đệ tử chia làm hai phái, Thôi Lâm là bên đối nghịch với Phan Hạo.
Nhưng Thôi Lâm không nhớ bên Phan Hạo lại có thêm một tiểu tử tóc kim. Lẽ nào là nội tộc đệ tử mới thăng cấp?
- Tiểu nhân vật nhỏ như bọn ta đâu đáng để đại nhân vật như Thôi huynh quen biết.
Triệu Hạo cự tuyệt thẳng thừng rồi dẫn Triệu Phong đi chỗ khác.
- Ngươi đừng thể hiện nhé, không thể để họ nhận ra ngươi là ngoại tộc đệ tử, nếu không chắc chắn họ sẽ đả kích bên bọn ta và sỉ nhục ngươi.
Phan Hạo nói nhỏ.
Rồi hai người ngồi ở một nơi khá ít người.
Phan Hạo cũng không phải thật sự theo đuổi Triệu Vũ Phi hay Lạc Vũ Chuẩn Thần, nên cũng không bận tâm lắm hội giao lưu này.
Đúng lúc đó, những người đang nói chuyện râm ran bỗng nhiên yên lặng, nhìn về phía xa.
- Nhìn kìa, Lạc Vũ Chuẩn Thần tới rồi.
Phan Hạo đẩy đẩy vai Triệu Phong.
Chỉ thấy cách đó không xa có hai nữ tử đi ra.
Nhưng tất cả mọi người đều nhìn người nữ tử mặc bạch y bên phải.
Nàng giống như băng tinh tiên tử, ngọc nhan tựa phù dung trên nước, ánh mắt trong veo tựa pha lê trong suốt, dáng người với những đường cong ẩn hiện, mỗi bước đi đều khiến tim các thanh niên kia thổn thức.
- Đó chính là Lạc Vũ Chuẩn Thần?
Triệu Phong cũng nhìn về mỹ nhân tựa tiên tử đó với ánh mắt thưởng thức.
Lạc Vũ Chuẩn Thần chỉ là tam giai Chuẩn Thần, nhưng nàng có huyết mạch Linh tộc, thực lực thật sự mạnh hơn nhiều.
Nhưng rồi rất nhanh, Triệu Phong liền bị thu hút bởi nữ tử bên cạnh Lạc Vũ Chuẩn Thần.
Người này có nụ cười đắc ý, là nữ đệ tử đầu tiên Triệu Phong gặp khi tới Linh tộc, Vệ Thanh Oánh.
- Lạc Vũ tiên tử dạo này vẫn tốt chứ?
- Lạc Vũ Chuẩn Thần, lần trước Thẩm mỗ tặng Cửu Thái Thiên Dương Hoa nàng có thích không?
Hơn nửa số thanh niên trên lầu các lập tức tràn tới nói.
- Hội giao lưu này được đón các vị tới, Lạc Vũ rất vui…
Lạc Vũ Chuẩn Thần nhìn những thanh niên tuấn kiệt kia khẽ gật đầu cười.
Sau đó dưới sự hộ tống của rất nhiều thiên tài, Lạc Vũ Chuẩn Thần bước vào trong khu vực diễn ra hội giao lưu.
- Ủa?
Vệ Thanh Oánh bên cạnh Lạc Vũ Chuẩn Thần đột nhiên nhìn thấy một thân ảnh tóc kim, hơi khựng lại rồi khóe miệng nhướn lên.
Chỉ thấy Vệ Thanh Oánh ghé tai Lạc Vũ Chuẩn Thần nói nhỏ vài câu. Lạc Vũ Chuẩn Thần đột nhiên nhìn sang Triệu Phong, ánh mắt có phần coi thường.
Gần như tất cả thanh niên đều nhìn Lạc Vũ Chuẩn Thần, thấy nàng đột nhiên nhìn sang hướng khác thì họ cũng chú ý tới.
- Hửm? Chuyện gì vậy? Lẽ nào Lạc Vũ Chuẩn Thần nhìn trúng ta rồi?
Phan Hạo ở bên cạnh Triệu Phong sững người, tim đập thình thịch.
Hắn không phải người theo đuổi Lạc Vũ Chuẩn Thần đó là vì hắn biết mình không có cơ hội. Nhưng nếu Lạc Vũ Chuẩn Thần nhìn trúng thì đương nhiên Phan Hạo hắn sẽ vui mừng chết được rồi.
- Đây có phải Triệu Phong, đã vì theo đuổi Triệu Vũ Phi mà làm từ tạp dịch đệ tử không?
Vệ Thanh Oánh cười gian xảo, ánh mắt đầy sự khinh thường.
Vệ Thanh Oánh vừa dứt lời, tất cả mọi người đều giật mình.
- Hình như ta cũng nghe tới chuyện này. Chính là tiểu tử này sao?
Một đệ tử hạch tâm hừ lạnh, liếc nhìn Triệu Phong.
- Triệu Phong!
Thôi Lâm bỗng khựng người.
Hội giao lưu này chỉ mời đệ tử hạch tâm và nội tộc đệ tử.
Hắn nhớ trước đây không lâu Triệu Phong mới thăng cấp lên ngoại tộc đệ tử, sao có thể nhanh như vậy thành nội tộc đệ tử rồi.
Không đợi hắn nghĩ nhiều, một thanh niên mặc kim y cách Triệu Phong không xa cười khảy:
- Cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga. Một hạ nhân cũng muốn theo đuổi Triệu Vũ Phi?
- Thôi xong rồi.
Phan Hạo thầm kêu khổ.
Triệu Phong nhíu mày nhìn thanh niên mặc kim y kia. Hắn ta có huyết mạch Linh tộc, chỉ là tam giai Chân Thần, nhưng thần sắc vô cùng cao ngạo, ánh mắt khinh bỉ rõ rệt hơn bất cứ ai ở đây.
- Nhịn đi. Hắn là Kim Uy, kẻ theo đuổi Triệu Vũ Phi nhiệt tình nhất. Tuy hắn trẻ tuổi, tu vi thấp nhưng tổ bối của hắn quyền cao chức trọng. Tổ bối của hắn cực lực cổ vũ hắn theo đuổi Triệu Vũ Phi để củng cố địa vị trong Linh tộc.
Phan Hạo truyền âm cho Triệu Phong.
- Hạ nhân, có gan tỷ thí với ta không? Nếu thua thì cút khỏi đây!
Kim Uy thấy Triệu Phong không nói gì thì càng ngông nghênh.
Hội giao lưu này một nửa nội dung là giao lưu, một nửa là cọ xát.
Nhưng giờ mọi người vẫn chưa đến đủ Kim Uy đã chủ động thách đấu ra oai với Triệu Phong.
Rất nhiều nội tộc đệ tử, đệ tử hạch tâm đều cười khảy nhìn Triệu Phong.
Kim Uy nổi tiếng ngông cuồng, lời nói có khả năng sỉ nhục người rất cao.
Hơn nữa dòng mạch bên Kim Uy địa vị ở Linh tộc rất cao, ngay cả một số đệ tử hạch tâm cũng không muốn động vào hắn.
Triệu Phong lạnh băng nhìn Kim Uy.
Nếu hắn không bỏ đi thì chắc chắn kẻ này vẫn tiếp tục sỉ nhục hắn.
- Được, ta cũng muốn chứng kiến thực lực của đệ tử hạch tâm.
Khi mọi người đều nghĩ Triệu Phong sẽ bực tức mà rời khỏi đây thì hắn lại đứng dậy tiếp nhận lời khiêu chiến.
Phan Hạo bên cạnh đập trán, cho rằng đưa Triệu Phong tới đây thật là sai lầm lớn.
- Lạc Vũ tiên tử, nàng cho phép ta xử lý hạ nhân trước khi hội giao lưu bắt đầu chứ?
Kim Uy nhìn Lạc Vũ tiên tử cười.
- Lần này Lạc Vũ tới chính là để được chứng kiến thực lực của các thiên tài tuấn kiệt…
Lạc Vũ cười nói, rõ ràng là đã thầm cho phép.