Chúa Tể Chi Vương

Chương 127

Trong nháy mắt đó, lực lượng toàn thân cùng chiến ý của Tiêu Vẫn phảng phất như đột nhiên bùng nổ, tăng lên đến cực điểm.

Nửa bước Thoát Phàm Cảnh, cộng thêm Thái Dương Quyết Phàm phẩm trung cấp, khiến cho khí thế của hắn trong khoảnh khắc áp bách toàn trường, nắm giữ quyền chủ động, bất cứ lúc nào cũng có thể phát động công kích cuồng bạo như liệt hỏa đối với Triệu Phong.

- Một đệ tử vừa mới gia nhập Tông môn, làm thế nào lại có được công pháp Phàm phẩm trung cấp chứ?

Đám Đệ tử ngoại môn đứng gần Luận võ đài nhất thời đều động dung, kinh tâm động phách không thôi.

- Cho dù trong số các Đệ tử nội môn Dự khuyết, ngoại trừ Lâm Phàm bài danh thứ nhất ra, cũng chưa từng nghe qua có người nào có thể tu luyện võ học Phàm phẩm trung cấp cả!

Có được công pháp Phàm phẩm trung cấp cũng đồng nghĩa nghĩa với Tiêu Vẫn có ưu thế lớn hơn những cường giả Nửa bước Thoát Phàm Cảnh khác rất nhiều.

- Không xong! Không ngờ đối thủ đầu tiên của Triệu sư đệ đã khó giải quyết như vậy rồi!

Dương Thanh Sơn và Nam Cung Phàm liếc mắt nhìn nhau một cái, thần sắc ngưng trọng.

Tất cả mọi người đều biết, ngày hôm nay Triệu Phong sẽ gặp phải bốn trận chiến đấu, hơn nữa đối thủ không một ai là đèn cạn dầu cả, thậm chí kẻ sau còn đáng sợ hơn kẻ trước!

Bởi vậy, chuyện mà mọi người quan tâm cũng không phải là Triệu Phong có thể giành được thắng lợi hay không, mà là hắn rốt cuộc có thể kiên trì đến trận khiêu chiến thứ mấy mà thôi!

Nhìn tình huống hiện tại, thì Tiêu Vẫn, đối thủ khiêu chiến đầu tiên, đã có thực lực mạnh mẽ ngoài sức tưởng tượng của mọi người rồi.

- Hắc hắc… có lẽ chúng ta cũng không có cơ hội lên sân khấu rồi!

Huynh đệ Hồng gia cười quái dị một tiếng.

o0o

Trên Luận võ đài.

Thần sắc Triệu Phong bình tĩnh, dò xét đối thủ đầu tiên của mình.

Ngày hôm nay hắn có đến bốn tràng chiến đấu, bởi vậy, trận đầu tiên, hắn không thể kéo dài thời gian, nhất định phải tốc chiến tốc thắng.

Không chỉ như vậy, mà ba trận đầu tiên, cũng cần phải giải quyết xong trong thời gian ngắn nhất.

Đối thủ đáng sợ chân chính chỉ có mình Hầu Viên, Triệu Phong nhất thiết phải cam đoan bảo lưu tốt chiến lực của mình.

- Triệu Phong, trận khiêu chiến đầu tiên chính là điểm dừng chân cuối cùng của ngươi!

Trong đồng tử của Tiêu Vẫn lộ ra hồng quang sắc bén, Thái Dương nội kình bắt đầu khởi động, ngưng tụ xuống hai nắm tay cùng hai chân.

Phốc! Vù!

Tàn ảnh hồng sắc lóe lên, một đạo khí tức cương liệt như thiêu đốt tất cả mọi thứ nhất thời tràn ngập xung quanh bốn phía Triệu Phong.

- Cường độ và tốc độ ngưng phát nội kình thật mạnh!

Triệu Phong phảng phất như lọt vào trong lò lửa vậy, làn da nóng rát. Hắn thậm chí còn chưa kịp ra tay, Thái Dương nội kình của đối phương đã ngưng tụ xong, đồng thời phát động ra một kích tuyệt cường.

Phốc! Rầm! Rầm!

Quyền kình mang theo hỏa ảnh nóng cháy, cương mãnh bạo lực, giống như núi lửa bùng nổ vậy, oanh kích thẳng lên trên người của Triệu Phong.

Tùy Phong Thức! Yên Ba Vô Ảnh Bộ!

Tại chỗ thân ảnh lóe lên, thân ảnh của Triệu Phong khi thì vô hình vô ảnh, khi thì ảo ảnh xuyên thấu, dưới từng luồng áp bách của Thái Dương nội kình, giống như một con cá chạch vậy, không ngừng luồn lách.

Hư ảnh cùng hồng quang lần lượt thay đổi. Mọi người dưới Luận võ đài căn bản là không thể nào nhìn thấy rõ ràng.

Phần lớn mọi người cơ bản là xem náo nhiệt, không thể nhìn thấy được chân tướng.

Nhưng mà, một ít đệ tử Thoát Phàm Cửu trọng đỉnh phong, hoặc là Nửa bước Thoát Phàm Cảnh, sắc mặt nhất thời trở nên ngưng trọng.

Bọn họ vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh Tiêu Vẫn xuất thủ, nhưng lại không thể nhìn thấy rõ được thân phá của Triệu Phong!

Từ sau khi tìm hiểu Huyễn Ngư Đồ, Yên Ba Vô Ảnh Bộ của Triệu Phong đã tu luyện đến cảnh giới Siêu viên mãn!

Trong ánh mắt của mọi người, thân hình của Triệu Phong thật thật giả giả, hư ảo không chừng, tràn ngập những biến hóa vô cùng tận.

Công kích của Tiêu Vẫn tuy mạnh, gần như đạt tới đỉnh phong của Nửa bước Thoát Phàm Cảnh, nhưng lại căn bản không chạm nổi góc áo của Triệu Phong!

Tốc độ thân pháp của hắn mặc dù cũng không tầm thường, nhưng căn bản không thể nhìn ra được hư thật của thân pháp Triệu Phong, lần lượt bị ảo giác lừa gạt.

- Trong thân pháp này, tựa hồ có loại biến hóa áo nghĩa giống như Trận pháp, chẳng lẽ là…

Khâu Chấp sự giương mắt nhìn chằm chằm những hư ảnh biến ảo của Triệu Phong trên Luận võ đài, trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc.

Hai người trên đài, giao phong một lúc lâu, công kích của Thái Dương Quyết của Tiêu Vẫn, uy lực đạt tới mức độ khiến cho người ta cũng phải sợ hãi, nhưng lại lần lượt đánh hụt, căn bản không đụng tới được đối thủ.

Mà lực công kích của hắn, lại khiến cho mười người bài danh đứng đầu trong bảng Đệ tử nội môn Dự khuyết cũng phải giật mình.

Mà ngay cả Triệu Phong cũng không dám cùng hắn chính diện chống đỡ! Thứ nhất là do công pháp Phàm phẩm trung cấp, uy lực quá mức mạnh mẽ, cho dù hỏa hầu của Tiêu Vẫn không cao thì vẫn không tầm thường, thứ hai là do Triệu Phong phải bảo tồn thực lực, ứng phó với những trận khiêu chiến tiếp theo.

Thái Dương Tam Trọng Kích!

Toàn thân Tiêu Vẫn hồng quang cuồn cuộn, Thái Dương nội kình ngưng tụ ra quyền kình hồng sắc, giống như hỏa vân bùng nổ, ba tầng lần lượt chồng lại, hình thành nên tầng xung kích trên phạm vi lớn.

Sóng khí xích hồng sắc nóng bỏng, mang theo cảm giác thiêu đốt nóng rực lan tràn ra bốn phương tám hướng!

Chỉ luận uy lực của một chiêu này thôi, đã vượt qua Quý Phong Vân, kẻ vốn bài danh thứ mười ba trên bảng Đệ tử nội môn Dự khuyết rồi, khó trách Tiêu Vẫn lại tự tin khiêu chiến Triệu Phong như vậy!

- Phá!

Thân ảnh hư ảo bất định của Triệu Phong ở xung quanh thân thể Tiêu Vẫn liên tục lóe lên, biến hóa đa đoan.

Lúc này, hắn rốt cuộc cũng ra tay!

Phốc! Phốc! Phốc!

Ngón trỏ của Triệu Phong hư thật bất định, cách không điểm nhanh ra mấy cái. Mấy đạo Điểm Tinh Chỉ thay đổi không chừng, hoặc là vòng cung hoặc là thẳng tắp, dùng một quỹ tích không thể nào tin nổi nhằm thẳng về phía Tiêu Vẫn, kích phá khí tràng Thái Dương nội kình xung quanh thân thể hắn.

Tiêu Vẫn nhất thời biến sắc, vẻ mặt trở nên tái nhợt. Bởi vì công kích chỉ kình của Triệu Phong hoàn toàn vượt qua lẽ thường, các loại quỹ tích liên tục thay đổi, lại tràn ngập một loại linh tính, thật giả hư ảo khó phân biệt được.

Hắn chỉ cảm thấy thanh âm chỉ kình nổ tung không ngừng vang lên, liền dùng tai mình ý đồ muốn phân biệt rõ ràng quỹ tích của chúng.

Nhưng mà Điểm Tinh Chỉ dung nhập vào áo nghĩa của Huyễn Ngư Đồ, gần như trở thành một môn võ học công kích tầm xa hoàn toàn mới, uy lực gia tăng cực lớn, lại càng tràn ngập biến hóa, khiến cho người ta cảm thấy đủ các loại biểu hiện sai lầm.

Những gì ánh mắt nhìn thấy hoặc là lỗ tai nghe được, chưa chắc đã là thật sự.

Bởi vì ánh mắt, lỗ tai của người ta, có khi cũng sẽ lừa gạt người, bị những biểu hiện sai lầm lừa gạt.

Phốc xuy!

Một đạo chỉ kình đâm trúng vào bả vai của Tiêu Vẫn, lưu lại một đạo vệt máu sâu hoắm.

Thân hình Tiêu Vẫn rung lên.

Ngay sau đó là đạo thứ hai, thứ ba…

Tiêu Vẫn hoàn toàn lâm vào bị động, điên cuồng vận chuyển Thái Dương Quyết, ý đồ muốn mãnh kích Triệu Phong.

Nhưng mà hắn ngay cả cái chéo áo của Triệu Phong cũng không thể nào đụng đến nổi.

Thân pháp cùng công kích của Triệu Phong huyền ảo khó lường, biến hóa đa đoan, hoàn toàn vượt qua sự phán đoán của Tiêu Vẫn.

Chỉ trong chốc lát, trên người Tiêu Vẫn đã lưu lại bảy tám đạo vết máu, thân hình chật vật, tóc tai hỗn loạn, sắc mặt tái nhợt, không ngừng thở gấp phì phò.

- Nhận thua đi!

Hai đạo hư ảnh hư ảo ở trước mặt Tiêu Vẫn nhập lại với nhau, hiện ra chân thân của Triệu Phong.

Tiêu Vẫn nguyên khí đại giảm, bị thương không nhẹ, nếu không phải Triệu Phong hạ thủ lưu tình, hắn sớm đã ngất xỉu tại đương trường luôn rồi.

Nhưng mà, từ đầu trận chiến đến giờ, hắn ngay cả một cái góc áo của Triệu Phong cũng không thể nào sờ tới được, trong lòng nộ hỏa dâng tràn, gần như đã hoàn toàn mất đi lý trí.

Thái Dương Phá Lãng!

Hai bàn tay phiếm hồng của Tiêu Vẫn chợt xẹt qua một đạo khí kình đỏ rực, bổ trúng thân ảnh Triệu Phong gần sát trước mặt hắn.

Một màn này khiến cho đám người Dương Thanh Sơn bên dưới chợt kinh hô thất sắc, thầm nghĩ Triệu sư đệ quá mức khinh suất rồi.

Phốc lạp!

Thân ảnh Triệu Phong chợt tan biến, phảng phất như hoàn toàn tiêu vong vậy.

Tiêu Vẫn thầm nghĩ không xong, nhưng còn chưa đợi hắn kịp phản ứng, một đạo chỉ kình bén nhọn chợt từ sau lưng bắn thẳng qua bả vai của hắn.

Uy lực của đạo chỉ kình này ngưng tụ đến mức tận cùng, giống như một đạo tia sáng bùng nổ, xuyên thẳng vào thân thể của hắn.

Thân thể Tiêu Vẫn cứng đờ, kêu lên một tiếng, sắc mặt trắng bệch. Hắn miễn cưỡng quay đầu lại, nhìn thấy ánh mắt Triệu Phong lạnh lẽo như băng, phảng phất như xuyên thấu cả tâm linh của hắn:

- Nếu như đây là chiến đấu sinh tử, hiện tại ngươi đã chết mấy lần rồi!

Nghe xong lời ấy, thân hình Tiêu Vẫn chấn động, sắc mặt lúc xanh lúc trắng.

Phốc!

Ngay sau đó hắn bị Triệu Phong một cước đá văng đối phương xuống khỏi Luận võ đài.

Xôn xao!

Đám Đệ tử ngoại môn bên dưới nhất thời kinh hô một trận. Đại đa số mọi người đều dùng ánh mắt không thể nào tin nổi nhìn về phía gã thiếu niên đang đứng trên đài.

Trận chiến đấu thứ nhất, đối với Triệu Phong mà nói, căn bản là nhẹ nhàng ứng chiến!

Từ đầu tới cuối, Tiêu Vẫn cũng đều không thể nào đụng đến nổi góc áo của Triệu Phong, bị Triệu Phong đùa giỡn trong tay.

Dùng câu nói kia của Triệu Phong, nếu như đây là chiến đấu sinh tử, Tiêu Vẫn đã bị hắn diệt sát mấy lần rồi.

Tu vi cao thì thế nào, lực công kích cường đại thì thế nào? Ở trong thực chiến căn bản không chịu nổi một kích! Đây chính là điển hình của tu vi cao, chiến lực thấp!

- Trận thứ nhất, Tiêu Vẫn khiêu chiến thất bại!

Khâu Chấp sự lớn tiếng tuyên bố.

Sau khi Tiêu Vẫn bị thua, hai huynh đệ Hồng gia nhất thời thu hồi lại sự khinh thị, thần sắc nhất thời trở nên ngưng trọng.

Một trận chiến vừa rồi, thực lực mà Tiêu Vẫn biểu hiện ra gần như có thể chen vào trong mười hạng đầu của Ngoại môn.

Mà nhân vật cấp bậc tinh anh Ngoại môn như thế này, không ngờ lại bị Triệu Phong dùng phương thức gần như là đùa giỡn mà chiến thắng!

Có thể nhìn thấy rõ ràng, thực lực của Triệu Phong so với hai người bọn họ còn cao hơn một bậc!

- Trận chiến thứ hai, Triệu Phong bài danh thứ mười ba, khiêu chiến Hồng Tứ bài danh thứ chín!

Trận khiêu chiến thứ hai, bên khiêu chiến lại biến thành Triệu Phong.

Soạt!

Thân hình Hồng Tứ khôi ngô cân xứng, giống như một đầu báo đốm, phóng thẳng lên trên Luận võ đài.

Mắt trái của Triệu Phong khẽ mở lớn ra một chút. Hắn phát hiện ra động tác thân pháp của Hồng Tứ vô cùng linh hoạt, trong cốt cách huyết nhục cũng đều bộc phát ra một cỗ lực lượng vô cùng mạnh mẽ.

- Thân pháp linh hoạt, tạo nghệ luyện thể không tầm thường, thân thể cường đại! Cộng với tu vi Nửa bước Thoát Phàm Cảnh…

Hắn đã có sự đánh giá đại khái nhất định thực lực của Hồng Tứ.

Ít nhất trong phương diện thân pháp cùng với lực lượng nhục thể, Hồng Tứ tuyệt đối mạnh hơn Tiêu Vẫn một bậc.

Thiết Lê Tí Quyền!

Thân hình Hồng Tứ lóe lên, linh hoạt phóng đến trước mặt Triệu Phong, thân pháp quỷ dị. Một chiêu công kích này cũng đại khai đại hợp, cánh tay giống như thanh thiết côn nặng vạn cân, công kích bao trùm cả một phạm vi lớn.

Phốc xuy!

Mặt đất Luận võ đài bằng hắc nham cứng rắn cũng bị đánh ra một khe rãnh lớn sâu đến gần hai thước, mảnh đá chấn văng tán loạn.

Thiết Lê Tí Quyền của Hồng Tứ bá đạo uy phách, quét ngang hết thảy mọi thứ. Trong phạm vi chiến đấu của hai người không ngừng xuất hiện những khe rãnh sâu đến kinh người, cuồng phong loạn thạch bắn văng tứ tung.

Triệu Phong lập tức thi triển ra Yên Ba Vô Ảnh Bộ, ở giữa những khe hở công kích của Hồng Tứ không ngừng biến ảo, thật giả khó phân.

Nhưng mà, cho dù thân pháp của Hồng Tứ linh hoạt đến đâu, ý thức chiến đấu so với Tiêu Vẫn mạnh mẽ hơn nhiều, cũng căn bản không thể truy kích kịp quỹ tích thân pháp của Triệu Phong.

Điểm Tinh Nhất Chỉ!

Bỗng đột nhiên, một đạo chỉ kình bén nhọn bạo vang, ở trong những khe hở công kích của Hồng Tứ, dùng phương thức cong vẹo quái dị, mạnh mẽ kích phá tầng phòng ngự nội kình của Hồng Tứ!

Phốc xuy!

Ở trên đùi của Hồng Tứ đột nhiên xuất hiện một đạo vết máu, nhất thời khiến cho động tác của hắn chậm lại không ít.

Một kích này của Triệu Phong có thể đắc thủ, chính là nhờ lợi dụng mắt trái bắt lấy khoảnh khắc sơ hở trên người của Hồng Tứ.

Mà việc Hồng Tứ trúng chiêu, đại đa số mọi người đều không thể nhìn thấy rõ ràng. Những người có thể nhìn thấy điểm mê hoặc trong này, đã ít lại càng thêm ít.

Sau khi trên đùi bị thương, thân pháp của Hồng Tứ nhất thời chậm lại, sau đó liền nhiều lần lại bị Điểm Tinh Chỉ của Triệu Phong đánh trúng, trên người lưu lại hơn mười đạo vết máu, cuối cùng cũng bị Triệu Phong một cước đá văng xuống khỏi Luận võ đài.

Bịch!

Hồng Tứ bị đá khỏi trận chiến, hận đến mức nghiến răng ken két. Nếu không phải lúc mới bắt đầu sơ xẩy, bị Triệu Phong đánh bị thương đùi, hắn cũng sẽ không thua một cách oan uổng như vậy.

- Lão tam, tiểu tử này rất cổ quái, ngươi cần phải cẩn thận!

Hồng Tứ khẽ nói nhỏ với Hồng Tam sắp sửa lên sân đấu.

Thực lực của ca ca Hồng Tam còn cao hơn hắn một chút, tâm tình cũng vững vàng hơn.

- Hồng Tam, ngươi không nhất thiết phải chiến thắng tiểu tử này, kéo dài với hắn thêm một đoạn thời gian, tiêu hao càng nhiều thể lực của hắn càng tốt!

Một thanh âm đột nhiên vang lên bên tai của hắn.

Hồng Tam nghe vậy, khẽ gật đầu một cái, không nhanh không chậm bước lên trên Luận võ đài.

Triệu Phong lại một lần nữa dò xét đối thủ thứ ba của mình.

Khí tức bề ngoài của Hồng Tam so với đệ đệ của hắn thì ổn trọng hơn rất nhiều, dùng từ ngữ “tứ bình bát ổn” để hình dung là thỏa đáng nhất.

Thiết Ưng Thần Trảo!

Thân pháp của Hồng Tam lúc tiến lúc lùi, nhanh nhẹn linh hoạt, công kích trên tay thì lại sắc bén vô cùng, một trảo đánh ra, giống như sấm chớp đánh xuống vậy.

Ba!

Một trảo sấm chớp kia, hoàn toàn đủ để trong khoảnh khắc xuyên thấu qua tấm thép dày đến mấy tấc. Trong hư không chỉ nhìn thấy một đạo chỉ ngân phong mang lóe lên, truyền đến thanh âm bén nhọn kinh hồn.

Yên Ba Vô Ảnh Bộ!

Thân ảnh Triệu Phong hư thật thoáng hiện, tránh thoát khỏi một trảo đáng sợ của Hồng Tam.

Sau đó, thân ảnh hai người lần lượt thay đổi, ngươi lui ta tiến…

Triệu Phong phát hiện ra, Hồng Tam căn bản là không hề tùy tiện ra tay, mà là toàn tâm ứng chiến, không một chút qua loa nào, không một chút khinh địch nào.

Vẻ mặt Hồng Tam trầm ổn, ánh mắt nhạy bén, lạnh lùng giương mắt nhìn Triệu Phong:

- Tiểu tử họ Triệu kia, Hồng mỗ thừa nhận ngươi mạnh hơn ta một bậc, nhưng mà muốn từ trong tay ta thoải mái thắng lợi, cũng không dễ dàng như vậy đâu!

Một trận chiến này, mục đích của hắn chỉ là tiêu hao thể lực của Triệu Phong, vẻn vẹn như vậy mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment