Chúa Tể Chi Vương

Chương 143

Thụ tịch đệ tử, Phù Loan Thí Luyện hai tin tức này lập tức khiến phần lớn đệ tử nội môn cảm thấy phấn chấn.

Lý phó đường chủ cũng có chút vui lòng gật đầu.

Đứng trong hàng ngũ đệ tử nội môn, Triệu Phong liền cảm thấy áp lực, hắn mới gia nhập nội môn, tu vi chẳng qua chỉ là Nhất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, có thể nói là xếp hàng chót.

Chẳng qua hắn vẫn tự tin mười phần, chỉ có hắn là biết rõ, mắt trái ở dưới bịt mắt và huyết dịch màu xanh ở trong cơ thể dung nhập vào huyết nhục khí tức, là đáng sợ đến mức nào.

Từ khi đột phá Thoát Phàm Cảnh, mắt trái và thân thể của Triệu Phong đột nhiên phát sinh dị biến và tiến bộ vượt bậc.

Cho tới bây giờ, Triệu Phong còn chưa thử xem uy năng sau khi mắt trái và thân thể biến dị sẽ trở nên như thế nào.

Ngoài hai chuyện mà Lý phó đường chủ đã nói, ông ta còn đề cập đến những chuyện nhỏ vạm vặt, ví dụ nhắc nhở vị đệ tử nội môn nào không hoàn thành “nhiệm vụ của Tông môn”.

Triệu Phong biết, thân là đệ tử nội môn, phần lớn thời gian đều tự do, hưởng thụ tài nguyên và đãi ngộ của Tông môn.

Thế nhưng, dựa theo quy tắc của Tông môn, cứ hai tháng tháng, mỗi một đệ tử nội môn đều phải hoàn thành một nhiệm vụ của Tông môn, đây chính là điều bắt buộc.

Có một vài đệ tử nội môn còn ước gì hoàn thành nhiều nhiệm vụ của Tông môn một chút, lúc đó sẽ thu hoạch được rất nhiều điểm tích lũy cống hiến.

Điểm tích lũy cống hiến này cũng giống như điểm chiến công trong Quảng Lăng phủ, có thể đổi được công pháp, thần binh lợi khí và linh đan trong trong Tông môn.

Trong Hiểu Nguyệt Tông, ngoại trừ nhiệm vụ bắt buộc mà đệ tử nội môn phải hoàn thành ra, còn có thể chủ động lựa chọn một vài nhiệm vụ tự do để thu hoạch điểm tích lũy.

Nếu như đủ điểm tích lũy, thậm chí còn có thể tiến vào “Lũ Không Lâu” lần nữa.

Thanh thần binh Phàm phẩm “Tấn Nguyệt Kiếm” trong tay Từ Chấp cũng chính là dùng điểm tích lũy cống hiến mà mua được với giá ưu đãi.

Cho nên, không có bất kỳ đệ tử nội môn nào lại ngại trong tay có nhiều điểm tích lũy, tất cả đều tích cực hoàn thành nhiệm vụ của Tông môn, thậm chí chỉ cần có thời gian rảnh là có thể tiếp nhận thêm nhiệm vụ.

- Đợi đến khi tu vi của ta ổn định, lúc đó cũng sẽ đi tiếp nhận vài cái nhiệm vụ của Tông môn.

Trong lòng Triệu Phong thầm tính toán.

Nhớ lúc còn ở Quảng Lăng phủ, điểm chiến công của hắn vẫn luôn đứng đầu.

Đó chính là vì năng lực của mắt trái có tác dụng rất lớn trong thực chiến.

Nửa canh giờ sau, hội nghị nội môn cuối cùng cũng kết thúc.

Phần lớn đệ tử nội môn đều lần lượt tản đi.

Những đệ tử nội môn này đều có “Vòng tròn” của mình.

Ví dụ như ba người Tuyền Thần, Bắc Mặc, Nguyên Trí, bọn họ chính là một vòng.

Bốn người Triệu Phong, Tiêu Vẫn, Vân Hương Mộng và Lâm Phàm mới vào nội môn, trước mắt cũng có thể xem là một vòng, chiếu ứng lẫn nhau.

Trên mặt Lâm Phàm tràn đầy cảm kích, nói:

- Vừa rồi may nhờ có Triệu sư đệ ra tay...

Vân Hương Mộng và Tiêu Vẫn thì lại có chút chột dạ.

Lúc Lâm Phàm bị khi nhục, bọn họ đều đứng ở bên ngoài quan sát, căn bản không hề nhúng tay vào.

Tiêu Vẫn âm thầm tức giận, ý định tránh xa đám Triệu Phong và Lâm Phàm.

Thứ nhất, Triệu Phong và Lâm Phàm đều đắc tội cường giả trong nội môn của Tông môn.

Nhất là Triệu Phong, dường như còn đắc tội với cả đệ tử chân truyền.

Thứ hai, tư chất của hai người Triệu Phong đều quá bình thường, kết giao với bọn họ cũng không có chỗ tốt gì.

Tiêu Vẫn cười lạnh một tiếng, chỉ ước có thể sớm phủi sạch quan hệ với hai người, tránh bị liên lụy.

Nhìn bộ dáng Tiêu Vẫn phất tay áo rời đi, Triệu Phong và Lâm Phàm không khỏi liếc mắt nhìn nhau, sau đó khẽ lắc đầu.

- Triệu Phong có tiềm lực cực cao tại phương diện đan đạo, tài năng kinh diễm siêu tuyệt, nhưng không ngờ lại chọn tu luyện Phong Lôi Chưởng...

Vân Hương Mộng thầm thở dài một tiếng, âm thầm tiếc hận.

Nàng cũng không nói gì thêm, lặng lẽ rời đi.

Với thân phận là công chúa của Tương Vân quốc, Vân Hương Mộng vốn vẫn muốn đầu từ vào một người có tiềm lực như Triệu Phong.

Chỉ tiếc rằng, võ đạo mà Triệu Phong lựa chọn lại là Phong Lôi Chưởng, vốn đi theo con đường quá mức cực đoan, nhất định tương lai sẽ chết non.

Vân Hương Mộng lập tức quyết định chọn một đệ tử có tiềm lực khác, không thể ôm hy vọng quá lớn đối với Triệu Phong.

Sau khi cáo biệt Lâm Phàm, Triệu Phong cũng quay về chỗ ở.

Việc cấp bách hiện nay đó chính là hắn cần phải dung hợp hai luồng chân lực trong thể nội, tăng cường tu vi của mình.

Quy Nguyên chân lực và Ngân Cương chân lực đều dung hợp vào trong đan điền.

Chỉ thoáng một cái đã trôi qua nửa tháng.

Hai luồng chân lực trong cơ thể Triệu Phong, cuối cùng cũng dung hợp thành một thể.

Sau khi dung hợp chân lực, Triệu Phong liền lấy Ngân Cương chân lực làm chủ đạo, bởi vì sau khi Quy Nguyên nội kình đột phá cấp bậc Thánh cảnh, liền không có tâm pháp để tiếp tục tu luyện nữa.

Đương nhiên, Ngân Cương chân lực vừa mới sinh ra đời cũng có một chút đặc tính của Quy Nguyên chân lực, tính dung hợp rất mạnh, số lượng dự trữ cũng khá lớn.

- Tốc độ dung hợp dường như còn nhanh hơn dự đoán đội chút, tu vi của ta lúc này cơ bản đã đạt tới Nhất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong rồi.

Triệu Phong âm thầm gật đầu.

Lúc chân lực dung hợp, hắn ngẫu nhiên đến “đầm Thiên Diệp”, lại tiến thêm một bước trong việc xúc tiến tu luyện khí lực.

Sau khi tiến vào nội môn, còn chưa đến một tháng đã từ Nhất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đề thăng thói Nhất trọng thiên đỉnh phong, tốc độ này có thể nói là cực nhanh.

Cho dù là so với một số thiên tài có tư chất đỉnh cấp, được trưởng lão tài bồi cũng không hề thua kém.

Sau khi tu vi đạt tới Nhất trọng thiên đỉnh phong, Triệu Phong còn một mục tiêu quan trọng nữa, đó chính là lựa chọn một môn nội công tâm pháp.

Hắn cũng không lập tức đi Lũ Không Lâu.

Trong không gian của mắt trái.

Một hình vẽ kết cấu trận pháp khổng lồ phức tạp hiện ra vô số chú giải...

Trong quá trình dung hợp chân lực, Triệu Phong cũng không từ bỏ việc phá giải và phân tích “kết cấu trận pháp” của Lũ Không Lâu.

Đến hôm nay, hình vẽ của kết cấu trận pháp này đã được hắn phân tích toàn bộ một lượt, tuy nhiên vẫn khó có thể nắm giữ triệt để.

Dù sao thì trận pháp bện trong Lũ Không Lâu cũng là Thượng cổ kỳ trận, ngay cả Trận Pháp Sư có trình độ cao nhất trong Tông môn cũng chỉ có thể lĩnh ngộ được hai phần mười.

Chẳng qua, Triệu Phong cũng có ưu thế của mình, đó là thông qua mắt trái, hắn có thể ghi nhớ toàn bộ “kết cấu trận pháp” trong Lũ Không Lâu, từ đó diễn luyện và phân tích nhiều lần.

Cho nên, hắn cũng đã lĩnh ngộ được bay tám phần mười trận pháp của Lũ Không Lâu, vượt qua mọi Trận Pháp Sư trong Tông môn.

Những ngày tiếp theo, Triệu Phong vẫn toàn lực phân tích, phá giải trận pháp.

Cuối cùng, hắn rút ra được m

Hạn nắm chắc bảy thành có thể phá giải được trận pháp trong Lũ Không Lâu, nhưng lại rất mất thời gian và tốn công sức, hơn nữa, lúc phá giải, muốn không kinh động tới trưởng lão tọa trấn Lũ Không Lâu lại vô cùng khó khăn.

Việc duy nhất có thể làm được, đó chính là thông qua lỗ hổng của trận pháp, đánh liều xem có thể may mắn “nhặt được đồ rơi” trong Lũ Không Lâu hay không.

Muốn “nhặt đồ rơi”, nhất định phải có vận khí, nếu như vận khí không tốt thì cũng chỉ “nhặt được” công pháp không tốt.

Nhưng “nhặt đồ” cũng có ưu điểm của nó, đó là sẽ không tác động đến trận pháp, không kinh động tới trưởng lão trong Lũ Không Lâu.

Mấy ngày sau.

Triệu Phong rời khỏi chỗ ở, đi thẳng tới Lũ Không Lâu.

Lần thứ hai tới Lũ Không Lâu, Triệu Phong liền lấy ra lệnh bài của đệ tử nội môn.

Bằng vào lệnh bài này, hạn có thể vào bên trong Lũ Không Lâu để lựa chọn một môn công pháp Phàm phẩm trung cấp.

Rất nhanh, hắn đã tiến vào khu vực sương mù lượn lờ, phần lớn ngọc bài đều trôi nổi trên không trung.

Triệu Phong hít sâu một hơi, chậm rãi kéo bịt mắt xuống một chút, chỉ để lộ một kẽ hở nhỏ.

Đồng tử màu xanh lộ ra đằng sau kẽ hở đó, phát ra một tia ánh sáng lạnh thấu xương, nhanh chóng lan tỏa ra khắp sương mù xung quanh.

Dưới sự quan sát của mắt trái, lực lượng trận pháp bên trong sương mù liền hiện rõ một hình vẽ kết cấu trận pháp nguyên vẹn.

- Thật tốt quá, sau khi mắt trái dị biến, năng lực đã tăng mạnh, có thể thấy được càng nhiều sơ hở của trận pháp hơn...

Trái tim của Triệu Phong thoáng đập mạnh, không khỏi mừng rỡ.

Chỉ thấy hắn nghiêng người qua một phía, sau đó bước ra vài bước, đột nhiên vung tay ra bắt vào khoảng không bên trái một cái.

Vụt...

Rất nhanh, một ngọc bài màu bạc có chút chấn động liền xuất hiện trong mắt trái của hắn.

Đây cũng chính là ngọc bài mà hắn thu được khi lợi dụng lỗ hổng của trận pháp.

Ngọc bài này vốn không thể xuất hiện ở khu vực này, thế nhưng thông qua lỗ hổng của trận pháp, hắn lại có thể thu được.

- Ừm? Ngọc bài màu bạc?

Triệu Phong có chút vui vẻ.

Trong Lũ Không Lâu, ngọc bài bình thường đều là màu đồng.

Ngọc bài màu bạc đại biểu cho công pháp Phàm phẩm thượng cấp.

Triệu Phong dứt khoát dùng mắt trái quét qua, phát hiện đây là một môn đao pháp Phàm phẩm thượng cấp.

Hắn thở dài, liền tập trung mắt trái, nhanh chóng thu lấy tâm pháp và nội dung bên trong.

Một lát sau.

Khu vực lỗ hổng của trận pháp chớp động một tia sáng màu bạc.

Sau khi Triệu Phong dùng mắt trái thu lấy nội dung, lại bỏ ngọc bài trở về chỗ cũ, sau đó tiếp tục bước đi trong trận pháp.

Kết quả, lần thứ hai hắn liền thu được một môn thân pháp Phàm phẩm thượng cấp.

Trên phương diện thân pháp, Triệu Phong vẫn dùng “Huyễn Ngư Đồ” để chủ công, chẳng qua dùng thân pháp Phàm phẩm thượng cấp này để làm căn cơ tham khảo thì cũng không tệ.

Thế nhưng, thứ mà Triệu Phong thực sự đang cần lại chính là nội công tâm pháp.

Lần thứ ba Triệu Phong đang chuẩn bị bắt lấy công pháp thì mắt trái đột nhiên cấp tốc nhảy lên, liền cảm thấy một luồng uy áp tinh thần tiếp cận, lập tức dừng lại động tác.

Đúng lúc đó, một luồng lực lượng tinh thần mơ ảo kỳ dị quét qua.

- Đây chính là quan sát bằng “Linh thức” của cường giả Chân Linh cảnh.

Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.

Linh thức chính là ý thức tỉnh thần của người tu hành, là một loại lực lượng thần bí có thể xuất ra bên ngoài cơ thể.

Bình thường, chỉ có cường giả ngoài Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh thì mới có thể hình thành “Linh thức” để phóng ra ngoài. Dưới Tứ trọng thiên, trừ phi tu luyện công pháp đặc thù thì mới có thể làm được.

Vừa rồi, luồng Linh thức quét qua hắn chính là do một trưởng lão của Lũ Không Lâu đang tùy ý kiểm tra.

Chờ một lật sau, khi xác định không còn gì dị thường thì Triệu Phong mới tiếp tục hành động, lại thu lấy một cái ngọc bài khác.

- Thiên Phong Thần Quyết: Nội công tâm pháp Phàm phẩm thượng cấp, thuộc loại thượng thừa trong những công pháp cùng cấp, công pháp này có thể khiến tốc độ ngưng tụ chân lực nhanh hơn, có tác dụng gia trì đối với thân pháp. Tu luyện đến tiểu thành, chân lực sẽ như phong nhận, chém sắt như chém bùn, luyện đến đại thành, chân lực có thể cắt đứt thần binh dưới Phàm phẩm...

Triệu Phong xem qua bản tóm tắt của công pháp thì lập tức mừng rỡ.

Hắn xác định môn nội công tâm pháp này khẳng định rất thích hợp với mình.

Thứ nhất, thiên hướng mà công pháp này vận dụng chính là “Phong”, hắn lại vừa vặn có “Tứ Phong thức” làm trụ cột.

Thứ hai, công pháp này có tốc độ ngưng tụ chân lực rất nhanh, uy lực vô cùng lớn, là loại thượng thừa trong công pháp Phàm phẩm thượng cấp.

Phải biết rằng, đệ tử nội môn bình thường đều chỉ có thể tu luyện Phàm phẩm trung cấp.

Thế nhưng, Thiên Phong Thần Quyết chẳng những là công pháp Phàm phẩm thượng cấp, mà còn là loại nhất đẳng, thượng thừa.

Hơn nữa, công pháp thiên hướng thuộc tính “Phong” và thuộc tính “Hòa”, phần lớn đều truy cầu tốc độ và uy lực.

Bởi vậy, Triệu Phong chỉ cần không lộ ra “đặc tính” rõ ràng của công pháp thì người khác cũng khó có thể phát giác ra được.

- Chính là nó!

Triệu Phong đã xác định môn “Thiên Phong Thần Quyết” này sẽ là công pháp chủ tu của mình.

Tiếp đó, Triệu Phong cũng không tiếp tục lợi dụng lỗ hổng để tìm kiếm công pháp mới nữa.

Bởi vì thứ nhất là thời gian có hạn, thứ hai là còn gặp phải nguy hiểm nhất định, nếu như bị Linh thức của trưởng lão “Lũ Không Lâu” vô tình phát hiện, vậy thì mọi chuyện sẽ rất không ổn.

Đã đạt được mục đích cho nên Triệu Phong cũng không quá để tâm việc chọn lựa công pháp, loại nào tốt thì lấy.

Thời gian còn lại, Triệu Phong vẫn tìm kiếm công pháp trong đám công pháp Phàm phẩm trung cấp, sau đó tìm được một môn nội công gọi là “Thiên Phong Khí Quyết”.

- Ha ha, Thiên Phong Khí Quyết chính là phiên bản đơn giản hóa của Thiên Phong Thần Quyết.

Triệu Phong hài lòng gật đầu.

Nếu như lựa chọn công pháp này, vậy thì việc hắn tu luyện “Thiên Phong Thần Quyết” sẽ càng được che giấu kỳ hơn.

Sau khi chọn Thiên Phong Khí Quyết, những ngọc bài khác trong sương mù cũng đồng loạt bị thu lại.

Đồng thời, tin tức hắn lựa chọn môn công pháp này cũng được Lũ Không Lâu ghi chép lại.

Bên trong một nơi bí ẩn của Lũ Không Lâu.

- Triệu Phong, lựa chọn Thiên Phong Khí Quyết, ồ... Hắn chính là kẻ mà lần trước đã chọn “Phong Lôi Chưởng”?

Một lão giả thấp giọng lẩm bẩm.

Lúc này Triệu Phong đã rời khỏi Lũ Không Lâu, trong đầu đã ghi nhớ vài môn công pháp Phàm phẩm thượng cấp, kể cả công pháp Phàm phẩm trung cấp “Thiên Phong Khí Quyết” duy nhất, nhưng quan trọng nhất đương nhiên vẫn là “Thiên Phong Thần Quyết”.

Sau khi trở về...

Triệu Phong đại khái đọc lướt qua “Thiên Phong Thần Quyết”, lập tức phát hiện bên trong công pháp này còn bao gồm một vài chiêu thức ý cảnh công kích bằng chân lực.

- Ổ!

Hắn ồ lên một tiếng, liền phát hiện trong “Thiên Phong Khí Quyết” này dường như có gì đó mà hắn rất quen thuộc.
Bình Luận (0)
Comment