Chúa Tể Chi Vương

Chương 149

“Huyết Thi Ngân Văn” chậm rãi đứng dậy từ trong huyết trì khô cạn, giống như người chết sống lại, kèm theo đó là một luồng thi khí âm lãnh đáng sợ, uy áp tinh thần vô hình tràn ngập khắp xung quanh vách đá của huyết trì.

Oành oành...

Toàn bộ vách núi huyết sắc và động quật đều phảng phất như đang lắc lư trước lực lượng tà đạo kinh thiên, cảm giác như địa chấn vậy.

Đám người Hoàng Vân lâm vào sợ hãi vô tận, hít thở không thông, sắc mặt tái nhợt, ngay cả ý niệm chống cự cũng không có.

- Đại nhân tha mạng!

Hoàng Vân là người đầu tiên bị sợ hãi cực độ dọa cho chảy nước tiểu, “phịch” một tiếng, chủ động quỳ trên mặt đất.

- Hoàng Vân! Ngươi thân là lĩnh đội, vậy mà lại sợ chết, thần phục dư nghiệt của Ma giáo?

Bốn người Từ Chấp liền cảm thấy sỉ nhục, trái tim trở nên lạnh lẽo.

Với tư cách là lĩnh đội, vậy mà lại đầu hàng địch nhân, sự gắn kết giữa tiểu đội lập tức sụp đổ.

Dưới sự mắng chửi của mấy người, Hoàng Vân vẫn làm như không nghe thấy, quỳ trên mặt đất, cầu xin “Huyết Thi Ngân Văn” tha mạng.

Vĩnh viễn đứng về phía cường giả, đây chính là chân lý để Hoàng Vân có thể sinh tồn trong Tông môn, không có con đường lựa chọn thứ hai.

Đối với uy danh của “Xích Nguyệt Ma Giáo” vào mấy trăm năm trước, Hoàng Vân cũng từng nghe qua.

Trong Ma giáo, cho dù là một tiểu lâu la cũng đủ để diệt sạch đám đệ tử bình thường trong tiểu Tông môn như bọn hắn rồi.

Huống chi, uy lực và khí thế của “Huyết Thi Ngân Văn” trước mặt cường đại như vậy, còn dám tự xưng là “bổn tọa”, tuyệt đối không phải là lâu la trong Ma giáo, chỉ e cũng là nhân vật cao tầng của Ma giáo.

Ma giáo ngày nữa, bất kỳ một cao tầng nào cũng đều là ma đầu cự phách chấn nhiếp một phương, có thể dễ dàng tiêu diệt một tông phải như Hiểu Nguyệt Tông.

- Ha ha ha... Đám tiểu bối kia, vị đại nhân này chính là “Huyết Cương Đà” hộ pháp, một trong 108 đà của Xích Nguyệt Ma Giáo. Các ngươi nhanh thúc thủ chịu trói, như vậy có lẽ vẫn còn một con đường sống.

Trên mặt Hình trang chủ đầy vẻ dữ tợn đắc ý, từ trong góc xuất hiện.

- Hoàng Vân bái kiến hộ pháp đại nhân, xin nguyện làm chó ngựa cho đại nhân sai khiến.

Trên mặt Hoàng Vân lộ vẻ vui mừng, cuống quít dập đầu, biểu đạt sự trưng tâm.

Nghe đồn, Xích Nguyệt Ma Giáo có “Mười hai đường”, “108 phân đà”, thế lực vô biên, thẩm thấu khắp mọi nơi, gần như thống cả đại lục.

Trong 108 phân đà, bất kỳ thế lực của phân đà nào cũng có thể nhẹ nhàng tiêu diệt liên minh Hoành Vân Thập Tam Tông, cho dù có thêm vào thế lực của hai đại cường quốc thì cũng không cách nào địch nổi.

Bởi vậy có thể thấy được một phân đà của Xích Nguyệt Ma Giáo có lực lượng đáng sợ như thế nào.

Mà Huyết Thi Ngân Văn trước mắt, không ngờ lại chính là hộ pháp của “Huyết Cương phân đà”, địa vị gần ngang với Đà chủ, từ đó có thể thấy được thân phận của hắn, nếu đặt ở mấy trăm năm trước, cho dù là Tông chủ của Hiểu Nguyệt Tông thì e rằng cũng phải cung kính với hắn.

- Nên làm gì bây giờ?

Trong lòng Từ Chấp cảm thấy bối rối, vô thức nhìn về phía Triệu Phong ở bên cạnh.

Hắn cũng không biết tại sao mình lại hỏi ý kiến của thiếu niên độc nhãn tóc xanh này.

Từ khi bắt đầu chấp hành nhiệm vụ đến nay, đấu óc tỉnh táo và khả năng khống chế cục diện của Triệu Phong vẫn khiến mọi người phải bội phục. Chính nhờ có hắn mà tiểu đội mới có thể sống sót đến ngày hôm nay, thậm chí là xâm nhập vào Xích Nguyệt Ma Quật.

Trong năm người ở đây, cũng chỉ có Triệu Phong là có thể miễn cưỡng duy trì tỉnh táo.

Trong không gian của mắt trái.

“Vực sâu” màu xanh phát ra một luồng khí tức lặng lẽ xa xưa, dung hợp với huyết dịch màu xanh nhạt trong cơ thể, hóa giải áp bách tinh thần bên ngoài thành vô hình.

Vụt...

Triệu Phong đột nhiên khẽ vươn tay, đập lên bả vai của Lâm Phàm ở bên cạnh.

Tâm thần Lâm Phàm chấn động, chỉ cặm thấy một luồng chân lực linh dật sắc bén, khơi thông khí huyết bị đè nén của mình, tâm thần run rẩy cũng dần thả lỏng.

Hắn lộ ra một tia cảm kích, miễn cưỡng đứng lên, ngăn cản áp bách tinh thần này.

Từ vực sâu vô tận đi ra, Lâm Phàm liền cảm thấy mình đã chiến thắng sợ hãi nội tâm, vượt qua tâm ma của bản thân.

- Bắt đầu!

Từ Chấp bắt chước làm theo, đưa tay vỗ lên người Tiêu Vẫn một cái, sau đó cũng từ trên mặt đất đứng dậy.

Tiêu Vẫn và Lâm Phàm thành công đứng lên, đối mặt với Huyết Thi Ngân Văn ở trong huyết trì khô cạn, vẫn có cảm giác thở không nổi.

Tuy nhiên, tiểu đội của năm người, cuối cùng cũng khôi phục một phần chiến lực, chỉ còn lại người lĩnh đội là Hoàng Vân là vẫn phủ phục trên mặt đất, không dám đứng dậy.

- Mấy tên tiểu bối các ngươi, còn không mau thần phục hộ pháp đại nhân, chẳng lẽ các ngươi đều chán sống rồi?

Hình trang chủ thấy mấy người đứng lên, kinh hãi rống lớn.

A...

Huyết Thi Ngân Văn há miệng, thanh âm có chút nặng nề trầm thấp, khiến mọi người kinh hãi tới lạnh mình.

- Trong năm người các ngươi, chỉ có hai người có thể toàn mạng, trở thành nô bộc của bổn tọa. Những người còn lại đều phải trở thành vật hy sinh bị huyết tế.

Âm thanh lạnh lẽo trầm thấp của Huyết Thi Ngân Văn, vang vọng khắp bốn phía vách đá.

Sắc mặt của tiểu đội năm người lập tức biến đổi.

Đặc biệt là Hoàng Vân, trong mắt hắn thoáng hiện một tia sát cơ, âm thầm thúc dục chân lực.

- Ha ha, Hoàng Vân lĩnh đội, cho dù ngươi giết chết ba người trong chúng ta, cuối cùng cũng chỉ còn lại hai người, e rằng cũng khó mà thoát khỏi vận mệnh bị huyết tế.

Thanh âm trào phúng của Triệu Phong vang lên.

Thân hình Hoàng Vân đang quy trên mặt đất không khỏi cứng đờ, không biết là bởi vì đã bị Triệu Phong nhìn thấu động cơ hay là tâm thần đang dao động nữa.

- Đúng vậy! Ma đầu này chỉ muốn chia rẽ thực lực của chúng ta mà thôi, mọi người đứng mắc lừa.

Lâm Phàm hô lớn một tiếng.

Trước tình cảnh nguy cơ sinh tử, chỉ có Triệu Phong là vẫn còn tỉnh táo, không bị lời nói của Huyết Thi Ngân Văn ảnh hưởng.

- Bổn tọa vừa thức tỉnh không lâu, vừa vặn thiếu khuyết người, các ngươi lại dám nghi ngờ lời nói của ta... Chăng lẽ nghĩ rằng ta không dám giết sạch các ngươi?

Thanh âm của Huyết Thi Ngân Văn càng trở nên lạnh lẽo như băng, lộ ra sát cơ trí mạng.

Thể xác và tinh thần của mọi người đều rét lạnh, không hề hoài nghi thực lực và sát ý của Huyết Thi Ngân Vân chút nào.

Dao động trong lòng Hoàng Vân rất nhanh đã được ổn định, thầm nghĩ: Nếu như thần phục thì có lẽ vẫn còn một đường hi vọng, nếu như phản kháng, vậy thì thật sự hết hi vọng.

- Hộ pháp đại nhân! Nếu ngươi thật sự có năng lực, tại sao không phất tay bắt gọn hay diệt sát chúng ta? Cần gì phải tốn nhiều công sức như vậy?

Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, đột nhiên nói”

Lời này vừa nói ra, bầu không khí ở đây lập tức cứng lại.

Từ Chấp, Lâm Phàm, Tiêu Vẫn đều là người cơ linh, sau khi nghe Triệu Phong nhắc nhở, lập tức hiểu ra.

Không phải nghi ngờ.

Huyết Thi Ngân Văn lúc này nhất định đang suy yếu, nếu không cũng sẽ không cần huyết tế để khôi phục thương thế.

Nếu như Huyết Thi Ngân Văn nắm giữ lực lượng tuyệt đối, hoàn toàn có thể phất tay một cái để diệt sát hoặc bắt giữ mấy người, sau đó dùng “phương pháp huyết tế” để khôi phục thương thế.

- Ngươi...

Huyết Thi Ngân Văn khẽ giật mình, sắc mặt bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo, nói:

- Ngươi cho rằng ta không có năng lực làm vậy?

Vừa mới nói xong lời này, khí tức tinh thần huyết tinh âm lãnh liền ập tới, cuồng phong gào thét, phảng phất núi đá dao động lắc lư.

- Ha ha, chỉ là uy hiếp trên phương diện tinh thần mà thôi, hộ pháp đại nhân, chẳng lẽ ngươi chỉ có cái vỏ ngoài, còn thân thể thì đã không còn bao nhiêu lực lượng nữa?

Ánh mắt của Triệu Phong rất lợi hại, vẫn thản nhiên nói.

Sau khi đột phá Thoát Phàm Cảnh, mắt trái đã phát sinh dị biến, nắm giữ một loại lực lượng không rõ ở phương diện tinh thần.

Huyết Thi Ngân Văn kia chính thức phát động tinh thần uy hiếp, chẳng qua mạnh hơn Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh một chút, Triệu Phong lập tức nhạy cảm phát hiện đối phương đang suy yếu.

Vừa rồi uy thế đáng sợ của Huyết Thi Ngân Văn giống như khiến núi đá lắc lư, tình cảnh kinh thiên động địa, dường như cũng chỉ là vận dụng “tinh thần ảo thuật” mà thôi.

Chỉ tiếc rằng Triệu Phong có mắt trái thần bí, dường như có được khả năng miễn dịch với một vài loại ảo thuật và ảo trận.

- Nhất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh... Làm sao có thể?

Huyết Thi Ngân Văn không thể tin nổi, cuối cùng trong mắt cũng hiện lên một tia bối rối.

Vốn theo kế hoạch của hắn, dùng tinh thần uy hiếp đe dọa một phen, đủ dọa mất sạch chiến lực của mấy người. Sau đó lại lời dụng lời nói phân hóa, chỉ chừa lại hai người còn sống để bọn họ tự giết lẫn nhau, cuối cùng bản thân làm ngư ông hưởng lợi.

Thế nhưng Huyết Thi Ngân Văn lại hoàn toàn không ngờ đến việc xuất hiện một “dị số” như Triệu Phong

- Ha ha ha! Thì ra tên này chỉ có cái vỏ ngoài mà thôi!

Từ Chấp cười lớn một tiếng.

Mấy người lập tức thở phào một hơi, chợt tỉnh ngộ.

Bọn họ có thể trở thành đệ tử nội môn, cũng không phải là loại ngu xuẩn, thậm chí còn rất thông minh.

Thế nhưng cũng chỉ có Triệu Phong ở trong loại tuyệt cảnh như vậy mà vẫn giữ được tỉnh táo.

Bây giờ có thể xác định được một điều, đó là Huyết Thi Ngân Văn vừa “thức tỉnh” không lâu, thân bị thương nặng lực lượng rất có hạn.

Ít nhất thì hắn cũng không có thực lực mang tính áp đảo.

Bởi vậy, đội năm người bọn họ vẫn còn hi vọng phản kháng

Ngoại trừ Hoàng Vân là vẫn kinh nghi bất định (*) và do dự ra, bốn người còn lại, trên thân đều dâng tràn chiến ý.

(*) vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ

Triệu Phong lộ vẻ vui mừng, khẽ thở phào một hơi.

Chỉ bằng vào lực lượng của một mình hắn, e rằng không thể nào chống lại Huyết Thi Ngân Văn và Hình trang chủ, thế nhưng nếu như có thể ngưng tụ lực lượng của tiểu đội, vậy thì phần thắng sẽ tăng lên rất nhiều.

- Tiểu bối vô tri! Các ngươi đã từ bỏ cơ hội cuối cùng, vậy bổn tọa sẽ diệt tuyệt các ngươi!

Hai tròng mắt của Huyết Thi Ngân Văn đột nhiên chớp động ánh sáng xích huyết lạnh lẽo, toàn thân dao động một tầng thi khí máu tư huyết, trong hư không cũng ngưng kết một luồng áp bách kinh hồn động phách.

Thân hình Huyết Thi Ngân Văn nhoáng lên một cái, lao thẳng về phía tiểu đội năm người, mà Hình trang chủ cũng theo sát phía sau hắn.

Soạt!

Hoàng Vân sợ hãi, lăn trên mặt đất một vòng lăn tới bên cạnh tiểu đội, ý đồ hợp sức với bốn người còn lại.

Thế nhưng hắn đã đánh giá sai tốc độ và thực lực Huyết Thi Ngân Văn, Bởi vì đối phương còn mạnh hơn Hình trang chủ nhiều, đã tiếp cận Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.

Vù...

Móng vuốt sắc bén màu bạc của Huyết Thi Ngân Văn xẹt qua vai Hoàng Vân.

- A...

Hoàng Vân kêu thảm một tiếng, một cánh tay rơi xuống đồng thời một luồng thi độc âm lãnh có tính ăn mòn cũng xâm nhập vào cơ thể.

- Cứu ta!

Hoàng Vân gào lớn một tiếng, nhìn đám người Triệu Phong cầu cứu.

Bốn người hít một hơi khí lạnh, không nghĩ rằng lúc “Huyết Thi Ngân Văn” đang suy yếu mà vẫn còn thực lực đáng sợ như vậy.

- Ta đi cứu Hoàng Vân, kiềm chế “huyết thi”, các ngươi hãy nghĩ biện pháp tiêu diệt Hình trang chủ.

Triệu Phong kéo ra Kim Lũ Cung sau đó truyền âm với ba người.

Ba người Từ Chấp liếc nhìn Triệu Phong một cái thật sâu, sau đó đánh về phía Hình trang chủ, phát động công kích tuyệt mạng

Sách lược của Triệu Phong cũng không khó đoán ra, trước hết tập trung hỏa lực tiêu diệt Hình trang chủ, sau đó sẽ cùng nhau quần ẩu huyết thi.

Thế nhưng trước đó, cần phải có người chế trụ “huyết thi” có thực lực mạnh nhất, đó chính là điểm mấu chốt.

Thế nhưng Triệu Phong thật sự có thể chế trụ được huyết thi sao?

Vù vù vù vù...

Vài mũi tên nhọn màu vàng kèm theo chân lực chấn động mãnh liệt, bắn về phía Huyết Thi Ngân Văn như thiểm điện.

Đinh đinh đinh...

Mũi tên màu vàng lệ bất hư phát (*), bắn trúng Huyết Thi Ngân Văn, tia lửa bắn ra khắp

Nơi.

(*) bắn không bao giờ hụt.

Huyết Thi Ngân Văn chỉ hơi bị ngăn trở một chút, nhưng mấy mũi tên kia ngay cả phòng ngự của hắn cũng không phá nổi.

Tâm thần Triệu Phong thoáng run rẩy, lúc lực lượng của Huyết Thi Ngân Văn ở trạng thái đỉnh phong tuyệt đối rất khổng lồ, mặc dù giờ phút này cực kỳ suy yếu, thế nhưng vẫn vô cùng cường đại, cơ bản có xem nhẹ công kích từ Chân Linh cảnh trở xuống.

- Cứu ta...

Hoàng Vân mất đi một cánh tay, lại mượn công kích của Triệu Phong yểm hộ, liền tránh thoát khỏi Huyết Thi Ngân Văn.

- Hoàng Vân! Nếu ngươi một lòng chạy trốn thì chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, không bằng hãy liên thủ với ta!

Triệu Phong liên tục kéo động Kim Lũ Cung truyền âm với Hoàng Vân.

Hoàng Vân dù sao cũng là tinh anh Nhị trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong lại có cả thần binh Phàm cấp, có thể khiêu chiến Tam trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, nếu như phối hợp với Triệu Phong có lẽ vẫn có thể cầm chân đối phương một lúc.

Nhưng Hoàng Vân từ lúc bị công kích của Huyết Thi Ngân Văn uy hiếp đã bị dọa tới vỡ mặt, nào dám liều mạng lập tức điên cuồng chạy về phía động quật.

Vụt...

Ánh sáng màu tử huyết lóe lên, thân thể Hoảng Vân liền bị Huyết Thi Ngân Văn xé thành hai nửa, tiếng hét thảm đột nhiên im bặt.

Trong lòng Triệu Phong phát lạnh, thầm than: Hoàng Vân này quả nhiên không đáng tin cậy.
Bình Luận (0)
Comment