Chúa Tể Chi Vương

Chương 1575

Trong khoảnh khắc, Mộng Huyễn Bản Nguyên trong linh hồn Triệu Phong chợt cảm thụ được một cỗ khí tức quen thuộc, khẽ chấn động một cái, nhưng chỉ trong nháy mắt lóe lên rồi biến mất.

- Phong ca, chuyện gì vậy?

Vài gã con cháu lớn tuổi trong tộc ở một bên, tâm thần khẽ run lên một cái, lập tức xu nịnh hỏi. Bọn chúng còn tưởng rằng là do cường độ xoa bóp của chính mình không đúng, khiến cho Triệu Phong khó chịu, mới đột nhiên đứng lên như vậy, bị dọa cho toàn thân run run.

- Không có việc gì!

Triệu Phong bình thản mỉm cười một tiếng, lại một lần nữa nằm xuống. Hắn không vội, hắn tin tưởng mọi người rất nhanh sẽ gặp lại nhau.

- Phong ca, ngày mai sẽ là khảo hạch hàng năm! Ngươi cũng nên cẩn thận một chút, Lâm Giáo đầu chính là chờ đợi cơ hội này a…

Triệu Hải cười a dua nói.

Triệu Phong ba ngày hai bữa trốn học, thậm chí còn chưa từng tiến vào Luyện võ trường. Đối với chuyện này, Lâm Giáo đầu cũng không thể làm gì được hắn, ai bảo Triệu Phong là Nhị nhi tử của Thành chủ đây. Nhưng Gia tộc Triệu thị lại tương đối coi trọng kỳ khảo hạch hàng năm này. Nếu Triệu Phong ngay cả khảo hạch cũng đều không tham gia, hoặc là thành tích một mảnh hồ đồ, như vậy Lâm Giáo đầu sẽ có thể lấy đó làm cớ, phản ánh tình hình học tập của Triệu Phong với bên trên.

Thật ra, ngay cả Triệu Hải cũng hoàn toàn không chút xem trọng Triệu Phong, thậm chí còn muốn chờ xem Triệu Phong bị chê cười. Dù sao hắn cũng chỉ bởi vì bị uy hiếp cho nên mới phục tùng Triệu Phong. Bất quá hắn thủy chung vẫn luôn thập phần buồn bực, vì sao tu vi của chính mình cao hơn Triệu Phong, lại không có chút lực chống đỡ nào đã bị Triệu Phong trói lại như vậy?

- Khảo hạch sao?

Triệu Phong khẽ nhớ lại. Quả thật là có chuyện như vậy! Bất quá hắn cũng không để ý quá nhiều. Hắn đường đường là cường giả Tạo Hóa Cấp chuyển thế trọng sinh, chẳng lẽ lại sợ một cái khảo hạch đơn giản hay sao?

Lúc này, Triệu Phong tiếp tục thư giãn.

o0o

Ngày hôm sau, Triệu Phong cũng đi tới lớp học.

- Hửm? Người này là ai, bộ dạng ngược lại cũng có chút đẹp trai a!

Một nàng thiếu nữ thân mặc váy hoa, nhìn chằm chằm Triệu Phong, nghi hoặc nỏi. Bởi vì Triệu Phong thật sự là rất hiếm khi tới nơi này, cho nên trong những con cháu cùng tuổi, rất nhiều tiểu hài tử cũng đều không nhận ra hắn.

- Hắn là Nhị nhi tử của Thành chủ a! Nhưng đừng có bị bề ngoài của hắn lừa gạt. Có nhìn thấy sợi roi bạc bên hông hắn hay không? Nghe nói kẻ này có yêu thích đặc thù, thích trói người khác lại, đồng thời lột sạch y phục…

- Đúng vậy! Ta cũng từng nghe nói qua việc này…

Mấy nàng tiểu nữ sinh nhất thời vây tụ lại, nhỏ giọng nghị luận.

Triệu Phong mới vừa bước vào, đã nghe được không ít nghị luận liên quan tới hắn. Nhưng hắn cũng không một chút quan tâm. Bất quá thời điểm hắn đi ngang qua đám nữ sinh, cố ý kéo khẽ sợi roi bạc bên hông một cái. Đám nữ sinh tụ tập thảo luận này nhất thời bị dọa một trận, nhao nhao đào tẩu.

Không bao lâu sau, một gã nam tử to con vóc người khôi ngô tiến vào. Kẻ này chính là Lâm Giáo đầu! Lúc đi vào, Lâm Giáo đầu liếc mắt liền nhìn thấy Triệu Phong, thoáng sửng sốt một chút, rất nhanh mới nhớ tới đây là Nhị nhi tử của Thành chủ. Hắn khẽ cười lạnh một tiếng. Xem ra Triệu Phong cũng không dám không tham gia khảo hạch a! Nhưng cho dù hắn tới tham gia thì đã sao? Hắn tin tưởng Triệu Phong khẳng định là cái gì cũng đều không biết, thành tích khảo hạch tuyệt đối là thấp nhất trong đám con cháu.

Rất nhanh, toàn bộ các thành viên đều đã tới đủ. Sau khi Lâm Giáo đầu phân phát đề thi cho mọi người, mới lớn tiếng nghiêm mặt nói:

- Khảo hạch bắt đầu! Nếu trong lúc khảo hạch để cho ta phát hiện có kẻ nào gian lận, sẽ trừ đi hai mươi điểm trong tổng thành tích của các ngươi!

Khảo hạch hàng năm chia ra làm văn thi cùng võ thi. Văn thi chủ yếu là khảo tra hiểu biết đối với lịch sử của Nam Vận Thành thậm chí là của Thanh La Quốc. Kế đó chính là khảo hạch một chút tri thức liên quan tới tu luyện.

Sau khi nói xong, Lâm Giáo đầu bắt đầu đi lại tới lui trong phòng học. Lâm Giáo đầu chính là cường giả Tinh Nguyên Đỉnh phong, nếu đám tiểu hài tử này dám gian lận, tuyệt đối sẽ không thoát khỏi cặp mắt của hắn.

Hệ thống tu luyện của Thế giới Vô Tướng đại khái tương đồng với Thế giới Phạm Trụ. Chia ra làm Luyện Thể Cảnh, Thăng Linh Cảnh, Tam Khí Cảnh, Tinh Nguyên Cảnh, Thần Biến Cảnh, Bất Diệt Cảnh, Hỗn Thiên Cửu Giai, Diễn Nguyên Tam Trọng Thiên, Thế Giới Cảnh… Phân biệt đối ứng với Cố Thể Cảnh, Thoát Phàm Cảnh, Chân Linh Cảnh, Đan Nguyên Cảnh, Hư Thần Cảnh, Huyền Quang Cảnh, Chân Thần Cửu Giai, Thần Chủ Tam Trọng Thiên, cùng với Chúa Tể của Thế giới Phạm Trụ.

Lâm Giáo đầu tu vi Tinh Nguyên Đỉnh phong, ở trong Thế giới Phạm Trụ chính là cường giả Đan Nguyên Tôn Chủ. Mà đẳng cấp không gian của địa vực Nam Vận Thành thập phần tiếp cận Thần vực Man Hoang của Thế giới Phạm Trụ. Đại bộ phận hài đồng phụ cận Triệu Phong đều nằm trong cảnh giới Tam Khí Cảnh, cũng chính là Chân Linh Cảnh trong Thế giới Phạm Trụ.

Chân Linh Cảnh chia làm Chân Nhân Cảnh, Chân Huyền Cảnh cùng Chân Chủ Cảnh, mà Tam Khí Cảnh lại chia làm Thanh Khí Cảnh, Lam Khí Cảnh cùng Tử Khí Cảnh. Triệu Phong hiện tại vừa mới đạt tới Thanh Khí Sơ kỳ, thuộc về một đám tu vi thấp nhất ở nơi này, nhưng độ tuổi của hắn cũng là nhỏ nhất ở đây.

Mở ra cuộn giấy đề thi, Triệu Phong thoáng nhìn lướt qua một lượt.

- Quá đơn giản rồi!

Thân là Nhị nhi tử của Thành chủ, Triệu Phong có thể tùy ý ra vào Tàng Thư Các bên trong thành. Với năng lực của hắn, nội dung của toàn thể Tàng Thư Các sớm đã bị hắn nhớ nằm lòng rồi.

Soạt soạt…

Cầm bút lên, Triệu Phong khẽ nheo mắt, tùy tiện viết xuống. Không tới thời gian một khắc, hắn đã để bút xuống. Sau đó Triệu Phong nhắm mắt dưỡng thần, nghỉ ngơi thư giãn.

Ở đằng xa, Lâm Giáo đầu khẽ hừ lạnh một tiếng. Theo như hắn nghĩ, Triệu Phong nhanh như vậy đã để bút xuống, nhất định là đề mục quá khó, hắn cái gì cũng đều không biết, cho nên mới từ bỏ làm bài. Nhưng ánh mắt Lâm Giáo đầu đột nhiên ngưng đọng, tỉ mỉ quét về phía cuộn giấy trước mặt Triệu Phong, sắc mặc khẽ biến. Không ngờ Triệu Phong lại đã làm xong tất cả các đề mục! Hơn nữa, hắn tùy tiện nhìn xem một chút, phát hiện những đáp án của Triệu Phong cũng đều vô cùng chính xác, không có một chút sai sót nào.

Phải biết rằng, hiện tại đám tiểu hài tử còn lại bốn phía cũng chỉ mới viết xong không tới mười cái đề mục, mỗi người cũng đều là cau mày, gãi đầu, đau khổ làm bài. Nhưng Triệu Phong lại đã làm xong tất cả các đề mục! Càng khiến cho Lâm Giáo đầu giật mình chính là, không ngờ hắn lại bị chữ viết của Triệu Phong hấp dẫn, phảng phất như trong đám chữ viết kia ẩn chứa vô số triết lý thâm ảo, mà hắn lại xem mãi cũng không hiểu nổi!

- Tuyệt đối không thể có khả năng này! Hắn nhất định là đã gian lận!

Trong lòng Lâm Giáo không ngừng kêu gào. Nhưng một tiểu hài tử Thanh Khí Cảnh nho nhỏ lại có thể gian lận ngay dưới mí mắt của hắn, làm sao hắn lại không phát hiện được chứ? Không có chứng cứ chính xác, Lâm Giáo đầu cũng không dám tùy tiện đổ oan cho Nhị nhi tử của Thành chủ a. Nhưng nếu như không gian lận, làm sao Triệu Phong có thể trả lời xong tất cả các đề mục trong khoảng thời gian ngắn như thế? Đồng thời tỷ lệ chính xác tựa hồ lại là trăm phần trăm nữa!

Cứ như vậy, Lâm Giáo đầu ở trong vướng mắc phiền não mà vượt qua thời gian khảo hạch văn thi.

Sau khi thu hồi lại cuộn giấy, đoàn người đi tới một cái Luyện võ trường đặc thù khác. Sau văn thi, chính là võ thi! Chỉ thấy trong Luyện võ trường to lớn đã sớm đặt sẵn mười cái thông đạo kim chúc u ám.

- Kế tiếp, ta gọi đến tên ai, kẻ đó liền ra khỏi hàng, tiến vào Thông đạo Khôi Lỗi! Điểm sẽ được tính dựa theo thời gian thông qua của mỗi người!

Lâm Giáo đầu lớn tiếng tuyên bố. Võ giả chú trọng chính là thực lực, so với văn thi, võ thi lại càng quan trọng hơn.

- Ta đã xem thường tên tiểu tử này! Hắn bình thường hẳn là đã đọc qua không ít thư tịch, tri thức nhớ rõ một chút ngược lại cũng không có gì ngạc nhiên. Bất quá, võ thi này thì lại bất đồng…

Lâm Giáo đầu không khỏi âm thầm cười rộ một tiếng. Trong Thông đạo Khôi Lỗi, là những cơ quan trận pháp cộng thêm kỹ thuật khôi lỗi, nếu không có bản lĩnh thật sự, tuyệt đối khó có thể thông qua. Mà những khôi lỗi kia cũng không có ý thức, cho dù Triệu Phong là Nhị nhi tử của Thành chủ, cũng sẽ nhận được đãi ngộ giống hệt những người khác.

- Triệu Vũ, Triệu Hồng Lượng, Triệu Càn Linh… Triệu Phong…

Lâm Giáo đầu đọc lớn tên họ của mười người, Triệu Phong cũng có mặt trong đó.

Mười người nhanh chóng bước ra khỏi hàng. Mấy tiểu hài tử trong đó nhìn qua còn có chút khẩn trương, mà Triệu Phong hoàn toàn ngược lại, sắc mặt bình thản không chút quan tâm. Cùng lúc đó, một số tên tiểu đệ của Triệu Phong, trong mắt cũng khẽ lóe lên quang mang. Bọn chúng cũng muốn nhìn một chút xem thực lực của Triệu Phong rốt cuộc là như thế nào. Mà đại đa số mấy tiểu hài tử không quen biết Triệu Phong, nhưng lại thường xuyên nghe được ác danh của hắn, bộ dạng nhìn qua lại có chút hả hê.

Rất nhanh, mười người đã tiến vào Thông đạo Khôi Lỗi. Một đạo bạch quang thoáng đảo qua thân thể Triệu Phong, sau đó một thanh âm cơ giới vang lên:

- Thanh Khí Sơ kỳ!

Căn cứ theo tu vi của người xông quan, độ khó xông quan cũng sẽ tăng giảm tương ứng. Sau đó, trong thông đạo chợt phát ra tiếng vang rắc rắc, trong đó xuất hiện rất nhiều thân ảnh cứng ngắc đen như mực, đứng dọc theo hai bên thông đạo, chờ người xông quan tiến tới.

- Khôi lỗi cơ quan sao?

Khóe miệng Triệu Phong khẽ mỉm cười. Kiếp này, hắn không quá quan tâm tới việc tu luyện, nhưng phương diện luyện khí, khôi lỗi cùng cơ quan thì lại có nghiên cứu rất nhiều.

Không quá để tâm, Triệu Phong bình thản vào. Nhất thời, từng cái từng cái khôi lỗi cơ giới trong thông đạo hôn ám kia bắt đầu vũ động, chuẩn bị công kích.

o0o

Trên Luyện võ trường…

- Ỷ vào thân phận Nhị nhi tử của Thành chủ, muốn làm gì thì làm! Cũng không biết rốt cuộc hắn có bao nhiêu phân lượng?

- Hắn căn bản là không thông qua nổi! Ta đánh cược, hắn tuyệt đối là đi ra từ chỗ lối vào!

Triệu Phong vừa bước vào thông đạo, rất nhiều con cháu trẻ tuổi lập tức bắt đầu nghị luận. Trong những kẻ này, phần lớn đều là không quen biết Triệu Phong, nhưng thường xuyên nghe nói qua ác danh của hắn. Còn tuổi nhỏ tự nhiên là tương đối bài xích đối với kẻ xấu, nhưng phần lớn lại chính là ghen tỵ. Bọn chúng ghen tỵ Triệu Phong có thể không cần tu luyện, không cần lên lớp, muốn làm gì thì làm.

- Ta xem tiểu tử kia tám phần mười là ra không được!

Trong lòng Lâm Giáo đầu cũng âm thầm cười rộ lên. Hắn khẽ tiến lên vài bước, linh thức quét vào trong thông đạo. Nếu Triệu Phong thật sự ra không được, hắn vẫn phải nhanh chóng cứu Triệu Phong ra, đến lúc đó sẽ có thể hung hăng phê bình Triệu Phong một trận. Cho dù là văn thi tròn điểm, võ thi không điểm, vẫn như cũ sẽ là thành tích thấp nhất trong tất cả mọi người.

Nhưng khiến cho hắn kinh hải chính là, sau khi linh thức đảo qua, Lâm Giáo đầu phát hiện trong Thông đạo Khôi Lỗi không ngờ lại không có người nào!

- Trong thông đạo sao lại không có người?

Trong lòng Lâm Giáo đầu cả kinh.

- Này, Lâm Giáo đầu, ta được bao nhiêu điểm?

Đúng lúc này, một tiếng cười non nớt đột nhiên truyền đến. Vừa nhìn lại, chính là Triệu Phong đang chậm rãi đi tới chỗ này. Hóa ra, tại thời điểm Lâm Giáo đầu kiểm tra thông đạo, Triệu Phong đã thuận lợi thông qua!

- Không thể nào! Ngươi đã thông qua?

Thần sắc Lâm Giáo đầu nhất thời kinh dị. Rất nhiều đám con cháu phía sau, mỗi người cũng đều ngây người ra như tượng, mở lớn cái miệng nhỏ nhắn, mặt đầy vẻ kinh hãi.

- Ta chẳng phải là đã đi ra rồi sao?

Triệu Phong mỉm cười nói, bày ra bộ dáng thập phần nghi hoặc.

- Ngươi làm thế nào đi ra?

Sắc mặt Lâm Giáo đầu khẽ biến, lập tức hỏi. Lúc này thời gian mới bao lâu chứ? Đám Võ giả cùng đẳng cấp chí ít cũng cần có thời gian nửa nén nhang mới có thể thông qua được Thông đạo Khôi Lỗi này.

- Ta chính là chậm rãi đi ra!

Triệu Phong bày ra bộ dáng vô tội cái gì cũng không biết, nói. Thật ra, sau khi tiến vào Thông đạo Khôi Lỗi, Triệu Phong đã tìm được điểm mấu chốt, khiến cho toàn thể khôi lỗi cơ quan bên trong thông đạo đình chỉ vận hành, trừ phi một lần nữa mở ra.

Lâm Giáo đầu nhất thời nghẹn họng trân trối. Hắn không biết phải trao đổi như thế nào với tên tiểu hài tử bảy tuổi này nữa. Hắn cũng không thể yêu cầu Triệu Phong quay lại thi thêm một lần nữa. Như vậy chính là hoài nghi Triệu Phong đã gian lận, mà hắn lại cầm không ra chứng cứ chính xác chứng tỏ Triệu Phong đã gian lận. Hắn cũng không dám tùy tiện đổ oan cho Nhị nhi tử Thành chủ!

- Cuối cùng cũng đã thi xong! Mệt mỏi quá a! Ta phải đi nghỉ ngơi một chút!

Triệu Phong khẽ duỗi người một cái, xoay người rời đi.

Lâm Giáo đầu câm lặng không biết nói gì. Theo như hắn thấy, hai trận khảo hạch này, Triệu Phong chỉ tùy tiện viết viết mấy cái, đi tới đi lui một lúc, nói cái gì mệt mỏi chứ?

Đám người còn lại ở chỗ này chờ thêm hơn nửa nén nhang nữa, trong số mười tiểu hài tử tiến vào thông đạo, Triệu Càn Linh có thiên phú mạnh mẽ nhất, mang theo gương mặt sưng đỏ kích động xông ra khỏi thông đạo.

o0o

Sau khi khảo hạch kết thúc, ngày hôm sau liền công bố thành tích khảo hạch. Nhị nhi tử Thành chủ Triệu Phong dùng thành tích tròn điểm toàn phần vượt qua khảo hạch đầu tiên của mình. Cái thành tích này rất nhanh đã chấn kinh toàn thể Triệu thị, thậm chí toàn thể Nam Vận Thành!

Rất nhiều văn phách, võ phách trong đám con cháu trẻ tuổi của Triệu thị cũng đều bị cái thành tích này khiến cho kích thích thật mạnh.

- Phong ca, tiểu đệ cam nguyện làm trâu làm ngựa cho ngươi! Xin ngươi nhất định phải truyền Bí kỹ của ngươi cho ta a!

Thần sắc Triệu Hải kích động khom người, cặm cụi bóp chân cho Triệu Phong.

- Phong ca, sau này ngươi có chuyện gì cần làm, cứ việc phân phó một tiếng! Cho dù lên núi đao xuống biển lửa, tiểu đệ cũng tuyệt không từ chối…

Trong lúc nhất thời, đám con cháu bởi vì bị uy hiếp mới khuất phục làm tiểu đệ của Triệu Phong kia toàn bộ đều chuyển biến thái độ, quả thật là tận tâm tận lực, không một lời oán than. Cả ngày cái gì cũng không làm, cũng không cần phải tu luyện, sống cực kỳ phóng túng, nhưng khi khảo hạch lại có thể tròn điểm! Tiểu hài tử nào lại không hy vọng được như vậy chứ… Thậm chí còn có một đám con cháu lớn tuổi cũng chủ động xin trở thành tùy tùng của Triệu Phong, nhưng lại bị đám tùy tùng cũ đánh lui về phía sau.

o0o

Thời gian nhanh như thoi đưa, thoáng một cái sáu năm đã trôi qua, lúc này Triệu Phong đã mười bốn tuổi. Một ngày này, Mộng Huyễn Bản Nguyên trong linh hồn Triệu Phong lại một lần nữa đột nhiên ba động, hơn nữa lại thập phần kịch liệt.

- Đang ở gần đây!

Tâm thần Triệu Phong khẽ động, lập tức đứng dậy, rời khỏi Phủ Thành chủ.

- Phong ca, ngươi định đi đâu?

- Phong ca dự định đi đâu chơi đùa sao?

Sau lưng hắn, một đám thanh niên vội vàng đuổi theo. Trong đám tùy tùng này cũng có một số tên đã gần hai mươi tuổi, nhưng vẫn như cũ cam tâm tình nguyện đi theo Triệu Phong, nghe theo sự sai bảo của hắn.
Bình Luận (0)
Comment