Chúa Tể Chi Vương

Chương 179

Triệu Phong dò xét một chút tàng bảo thất mà Tuyền Thần vừa chỉ.

Ngay khi vừa mới tiến nhập phủ đệ, mắt trái của hắn ở trên cao nhìn xuống, nắm rõ ràng hình dáng địa hình khu vực trong lòng bàn tay, thậm chí cả sự phân bố của các thủ vệ trong này.

Có thể khẳng định một điều, trong này quả thật chính là trung tâm của phủ đệ, lực lượng phòng vệ cực mạnh.

Tuyền Thần từ bên ngoài của phủ đệ, một đường chém giết đến nơi này, tìm tòi suối hai ba ngày, đám thủ vệ bị tiêu diệt, ít nhất cũng đến mấy chục đầu, mới miễn cưỡng đả thông được đến nơi này.

Triệu Phong biết rõ, cả tòa phủ đệ này, số lượng thủ vệ có đến mấy trăm người, Tuyền Thần có thể đi đến được bước này, quả thật không tệ.

Vì thế, Tuyền Thần tất nhiên đã phải trả một cái giá thật lớn. Tuy nói rằng sau khi hắn tiến vào trong thí luyện, tu vi thực lực đại tăng, tiếp cận Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đỉnh phong.

Với tâm tính của Tuyền Thần, sao lại để cho thành quả tìm được của chính mình bị người khác gặt hái?

Bởi vậy, Tuyền Thần hứa hẹn phân chia lợi ích năm năm, thật sự là không có khả năng.

o0o

Triệu Phong sắp xếp suy nghĩ lại rõ ràng. Đi theo Tuyền Thần, quả thật hắn giảm bớt được không ít phiền toái, có thể trực tiếp đi đến trung tâm phủ đệ.

Gian tàng bảo thất trước mắt này, diện tích so với phòng khách của nhà bình thường còn lớn hơn một chút.

Những tia khí tức linh vận từ bên trong toát ra, đủ để cho bất cứ một đệ tử thí luyện nào cũng phải tâm động.

- Chỉ bằng vào khí tức lộ ra bên ngoài, so với Thần binh Linh cấp bình thường còn mạnh hơn một chút!

Cảm quan của Triệu Phong so với Tuyền Thần còn nhạy cảm hơn nhiều, trước kia hắn cũng đã từng gặp qua Thần binh Linh cấp.

Thần binh Linh cấp trên đại lục hiện tại đã vô cùng quý hiếm, những tông phái bình thường có được một hai kiện, cũng đều là trấn sơn chi bảo.

Huống chi, đây chỉ là khí tức còn sót lại từ trong tàng bảo thất tiết lộ ra ngoài, chỉ sợ không đến một phần trăm khí tức chân chính.

- Triệu sư đệ, không bằng như vậy đi. Hai người chúng ta chia nhau ra hành động. Một người hấp dẫn đại bộ phận thủ vệ, người còn lại tiến vào tàng bảo thất đánh cắp bảo bối!

Trên mặt Tuyền Thần lộ ra một một tia cười nhạt.

- Đánh cắp? Tuyền sư huynh, đừng có nói lời khó nghe như vậy! Chủ nhân chân chính của tòa phủ đệ này cũng không biết đã chết bao nhiêu năm trời rồi. Chúng ta là quang minh chính đại lấy đi a!

Triệu Phong nhếch mũi lên một cái.

- Đúng! Chính là lấy đi!

Tuyền Thần nở nụ cười thật miễn cưỡng, cố gắng đè nén lửa giận trong lòng mình. Không ngờ, tên tiểu tử kiến hôi này lại dám chính diện thuyết giáo cả mình!

Kế tiếp, hai người bắt đầu thương nghị phân công, ai đi hấp dẫn hỏa lực, ai đi lấy trân bảo.

Triệu Phong thoáng trầm ngâm một chút, mắt trái đảo quét khắp cả tàng bảo thất, nhìn thấy được một đám trận văn nhàn nhạt.

Mắt trái của hắn, miễn cưỡng có thể xuyên thấu qua vách tường, nhìn thấy một chút quang cảnh bên trong.

- Triệu sư đệ, công pháp khinh thân của ngươi không tệ, phụ trách hấp dẫn thủ vệ, vấn đề không lớn. Đương nhiên, nếu như ngươi lo lắng, cũng có thể do sư huynh ta đi hấp dẫn thủ vệ.

Bộ dáng Tuyền Thần cực kỳ hào phóng, dường như Triệu Phong có lựa chọn thế nào đi chăng nữa, hắn cũng sẽ không phản đối.

Nếu đổi lại là người bình thường, hơn phân nữa sẽ lựa chọn cái sau, muốn đích thân đi vào tàng bảo thất, như vậy mới yên tâm hơn.

- Được! Ta đi hấp dẫn thủ vệ!

Triệu Phong lạnh nhạt nói.

- Hửm?

Tuyền Thần ít nhiều có chút ngoài dự tính.

Trong lòng hắn cười lạnh. Mặc kệ là lựa chọn cái gì, thì ngươi cũng đều là quân cờ chịu chết cả!

Thứ nhất, Triệu Phong vừa mới vào phủ đệ, đối với địa hình cùng với những bẫy ngầm nguy hiểm, cũng không quá quen thuộc. Nếu như hắn lựa chọn hấp dẫn thủ vệ, hiển nhiên sẽ có càng nhiều nguy hiểm bao phủ, tuyệt đối là cửu tử nhất sinh.

Thứ hai, nếu như lựa chọn tiến vào tàng bảo thất, sau khi Tuyền Thần kinh động thủ vệ, liền một phen bỏ mặc Triệu Phong ở lại, càng ngày càng nhiều thủ vệ tiến tới, cũng sẽ khiến cho tàng bảo thất trở thành tuyệt cảnh.

Cho nên, Tuyền Thần sớm đã có ý định, mặc kệ ngươi lựa chọn cách nào, Triệu Phong cũng đều sẽ là quân cờ chịu chết.

o0o

Bên cạnh tàng bảo thất, đại khái có hai, ba mươi tên thủ vệ, thực lực từ Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đến Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.

Hấp dẫn đi đám thủ vệ này, rõ ràng là một công việc vô cùng nguy hiểm.

Dựa theo kế hoạch, Triệu Phong ít nhất cũng phải hấp dẫn đi mười mấy thủ vệ bên ngoài tàng bảo thất.

Bồng!

Triệu Phong cách không đánh ra một quyền, chưởng lực phi thường cường đại, hung hăng đánh thẳng lên trên tàng bảo thất. Cả căn phòng rung chuyển lên một trận.

Tàng bảo thất có trân pháp cố thủ, ngay khoảnh khắc bị đánh trúng, sáng lên một tầng quang thải, hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều thủ vệ phụ cận.

Soạt soạt!

Thân hình Triệu Phong nhảy lên, hấp dẫn sự chú ý của một phần mười thủ vệ, nhanh chóng hướng phía ngoài phủ đệ chạy tới.

Đám thủ vệ truy kích này, Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh có chừng mười tên, Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh có bốn tên, Ngân giáp vệ Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh cũng có một tên.

- Triệu sư đệ, làm tốt lắm!

Trong lòng Tuyền Thần vô cùng sung sướng, trong mắt xẹt qua một tia mừng thầm và âm lãnh.

Bị nhiều thủ vệ như vậy truy kích, trong đám đệ tử thí luyện, có lẽ chỉ có Dương Kiền mới có thể toàn thân trở ra, nếu đổi lại là hắn hoặc là Bắc Mặc, cũng đều thập phần nguy hiểm.

Huống chi, theo như hắn biết, Triệu Phong vừa mới tiến vào trong phủ đệ, e rằng cũng không biết gì về địa hình và những nguy hiểm tiềm ẩn trong đó.

Thân hình Triệu Phong giống như tàn phong hư ảnh, Thiên Phong chân lực thúc giục đến cực hạn, tốc độ so với một vài cường giả Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh còn nhanh hơn nhiều.

Bởi vì Thiên Phong Thần Quyết của hắn đạt tới cảnh giới hỏa hầu tương đối cao, tiếp cận Tứ trọng đỉnh phong, độ tinh khiết của chân lực còn mạnh hơn Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh bình thường.

Huống chi về mặt thân pháp và tốc độ, Triệu Phong lấy Huyễn Ngư Đồ làm trung tâm, dung hợp không ít thân pháp và công pháp khinh thân.

Một khi toàn lực thi triển, Triệu Phong còn nhanh hơn Tuyền Thần một chút.

Còn nữa, những tên thủ vệ này, đều là thân mặc trọng giáp, phòng ngự công kích mạnh mẽ, nhưng tốc độ và sự linh hoạt lại không được.

Triệu Phong lợi dụng thân pháp và tính linh hoạt, một phen đem những tên thủ vệ này hấp dẫn ra ngoài. Trải qua mấy vòng truy đuổi, ngay cả thủ vệ Ngũ, Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, trong thời gian ngắn cũng không thể nào tiếp cận được.

Mắt trái của hắn, hiểu rõ hết thảy mọi thứ xung quanh, thậm chí còn xuyên thấu qua vách tường, nắm bắt một ít nguy hiểm tiềm ẩn trong đó.

Việc nắm bắt địa hình trong phủ đệ, hắn còn thấu triệt hơn Tuyền Thần một tầng.

Không lâu sau, Triệu Phong một phen đem những tên thủ vệ này hấp dẫn đến gần lối vào phủ đệ.

Lúc này, còn có thể đuổi kịp theo hắn, ngoại trừ một tên Ngân giáp vệ cực mạnh, cũng chỉ còn lại bốn tên thủ vệ cấp bậc Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh mà thôi.

Chỉ có Ngân giáp vệ, tốc độ miễn cưỡng có thể thắng được Triệu Phong một chút, nhưng tính linh hoạt lại thấp hơn.

Chương 179: Ngươi gian ta trá (2)

Mắt trái của Triệu Phong có thể nhìn thấy rõ ràng được sự lưu động năng lượng trong cơ thể của Ngân giáp vệ, phán đoán ra quỹ tích vận động và phương hướng công kích của nó.

Rất nhiều lần, Triệu Phong đều hữu kinh vô hiểm tránh thoát khỏi công kích của Ngân giáp vệ. Nếu như bị đánh trúng, cho dù Ngân Bích Quyết của hắn có đạt tới viên mãn, công pháp có cường hãn đến đâu đi nữa, nhất định không chết cũng sẽ bị thương nặng.

Nhưng mà Triệu Phong có được mắt trái thần bí, thủy chung vẫn luôn nắm giữ cục diện trong tay.

Sau khi chạy ra khỏi phủ đệ, địa hình bằng phẳng trống trải, Triệu Phong khó có thể lợi dụng địa hình linh hoạt né tránh Ngân giáp vệ được nữa.

Mắt thấy khoảng cách giữ Ngân giáp vệ và Triệu Phong càng ngày càng thu hẹp dần.

Một khi bị hắn đuổi kịp, cộng thêm bốn tên Hắc giáp vệ tu vi Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh đánh lên, Triệu Phong nhất định sẽ cửu tử nhất sinh.

Vù!

Bên ngoài thân thể Triệu Phong nổi lên một tầng ánh sáng xanh nhạt, tản mát ra một luồng khí tức cường đại đến từ linh hồn.

Chỉ trong nháy mắt, các phương diện tinh, khí, thần của Triệu Phong đều đồng loạt tăng vọt.

Lực lượng huyết mạch, chính là một loại lực lượng mà ngay cả Triệu Phong cũng không thể hoàn toàn nắm giữ.

Nhưng tác dụng của nó, cường đại mà rõ ràng. Đồng dạng một quyền, Triệu Phong vốn có thể đánh ra ba, bốn ngàn cân lực lượng, nếu dung nhập vào lực lượng huyết mạch, hắn có thể đột phá gông cùm lực lượng, phát huy ra đến sáu, bảy ngàn cân lực lượng.

Giờ phút này, tốc độ của Triệu Phong trong khoảnh khắc đã sản sinh ra sự bùng nổ kinh người.

Phốc phốc!

Triệu Phong phi thân nhảy lên, tốc độ cơ hồ tăng vọt gấp mấy lần, thậm chí còn vượt qua cả Ngân giáp vệ có tốc độ vốn cao hơn hắn một chút.

Tuy rằng Ngân giáp vệ là cấp bậc Lục trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, nhưng mà tốc độ chân chính, so với Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh bình thường chỉ nhanh hơn một chút mà thôi.

Trong chớp mắt, Triệu Phong hư không lăng độ qua mấy chục trượng. Đang ở giữa không trung, hắn nhanh chóng lấy ra La Hầu Cung, gắn lên một thanh lam tiễn.

Đang ở giữa không trung, mắt trái của hắn nhìn về phía gian phòng xa xa, quan sát tình huống Tuyền Thần bên kia.

Sau khi Tuyền Thần tiến vào tàng bảo thất, động phải trận pháp, lọt vào sự đuổi giết của gần mười tên thủ vệ xung quanh.

Trong tàng bảo thất, không gian tương đối nhỏ hẹp, số thủ vệ có thể đi vào cũng có hạn.

Tuyền Thần thập phần thông minh, một phen đem mấy tên thủ vệ chặn lại ở lối vào, vừa chiến đấu, vừa nghĩ cách thu hoạch bảo vật trong tàng bảo thất.

Các loại kỳ trân dị bảo bên trong tàng bảo các, phát ra bảo khí linh vận tinh thuần cổ xưa, khiến cho người ta động tâm không thôi.

Bồng!

Tuyền Thần cách không đánh ra một chưởng, ý đồ thu lấy bảo vật, lại bị một tầng quang thải bạch sắc chấn khai, thiếu chút nữa là bị chấn thương.

- Xui xẻo! Bảo vật trong tàng bảo thất đều có trận pháp bảo vệ!

Vẻ mặt Tuyền Thần âm lãnh, thử qua vài lần, đều bị lực lượng trận pháp hạn chế, trong thời gian ngắn căn bản không thể nào công phá được.

Cũng may là sau khi hắn tiến vào thí luyện, tu vi thực lực tăng cao, tay cầm Thần binh Phàm cấp trung phẩm, có thể thoải mái chém giết một đầu Hắc giáp vệ cấp bậc Tứ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh.

- Cái tên ngu ngốc Triệu Phong kia, dẫn đi nhiều thủ vệ như vậy, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Tuyền Thần nghĩ đến kết cục của Triệu Phong, trong lòng dễ chịu hơn một chút.

o0o

Đồng thời, đúng lúc này, bên ngoài phủ đệ.

Vèo!

Một đạo tiễn ảnh phiếm lam sắc mạnh mẽ phá không mà đi. Nhiệt độ bốn phía xung quanh chợt giảm xuống, lạnh lẽo đáng sợ.

Ngay trong chớp mắt khởi động La Hầu Cung, đóa ấn ký như băng liên trên thân cung đột nhiên sáng ngời lên.

Tiễn ảnh phiếm lam sắc sau khi bắn ra khỏi dây dung, dưới hàn năng cường đại, đã biến thành một thanh băng tiễn trong suốt.

Đinh!

Băng tiễn bắn trúng Ngân giáp vệ, nháy mắt vỡ vụn ra. Băng vụn u lam sắc và sương mù nhất thời lan tràn ra khắp bốn phía.

Với thực lực trước mắt của Triệu Phong, cung tiễn do La Hầu Cung phát ra, còn chưa thể chính diện công phá được phòng ngự của Ngân giáp vệ. Huống chi những tên thủ vệ này, bản thân còn sở trường phòng ngự.

Ngân giáp vệ bình yên không việc gì, hung hãn đánh về phía Triệu Phong.

Nhưng mà, hắn vừa mới cử động, thân hình đột nhiên cứng ngắc lại, động tác chợt chậm dần, toàn thân ngưng kết nên một tầng băng sương.

Một cỗ hàn năng đáng sợ lấy hắn làm trung tâm, lan tràn ra bốn năm trượng xung quanh.

Rắc rắc rắc!

Mấy tên Hắc giáp vệ ở phía sau, sau khi tiến vào phạm vi hàn năng, bên trên thân thể đột nhiên ngưng kết ra một tầng băng sương.

Chỉ trong một nhịp hô hấp, bốn tên Hắc giáp vệ thực lực Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh, nhất thời ngưng kết thành băng điêu.

Chỉ có tên Ngân giáp vệ, mới miễn cưỡng có thể chống đỡ hàn năng.

Nhất thời, Ngân giáp vệ và bốn tên Hắc giáp vệ, đã bị một mũi tên của Triệu Phong khiến cho mất đi sức chiến đấu.

Hiệu quả như thế, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Triệu Phong.

Hắn mở mắt trái ra, phát hiện ra một tia hàn lực vô hình, đang không ngừng lan tràn bên trong các linh kiện máy móc của đám giáp vệ, rất nhanh thẩm thấu đến suối nguồn sinh lực tại trung tâm.

Những tên giáp vệ này cũng không hề có sinh mệnh, bên trong ẩn chứa rất nhiều những linh kiện tinh tế, một khi chúng bị đóng băng, sẽ ảnh hưởng đến việc truyền lực.

Hiện tại xem ra, bốn tên Hắc giáp vệ gần như đã bị đóng băng, nhất thời nửa khắc căn bản không thể đột phá.

Nhưng còn tên Ngân giáp vệ kia, vẫn còn đang không ngừng chậm rãi giãy dụa, mặc dù có thể phá vỡ lớp băng bên ngoài, nhưng trong thời gian ngắn, tốc độ hành động cũng sẽ bị hạn chế thật lớn.

- Trở về thôi!

Triệu Phong không để ý đến mấy tên giáp vệ này nữa, phi thân quay trở về phủ đệ.

o0o

Ở trung tâm phủ đệ, Tuyền Thần đang ở trong tàng bảo thất, đang cùng với mấy tên giáp vệ giằng co.

Cũng may, mấy tên giáp vệ này cũng không có linh trí quá cao, nếu không, bọn chúng kêu gọi đám giáp vệ của toàn bộ phủ đệ tới, đạt tới mấy trăm, thì trừ phi là Chân Linh Cảnh đến, bằng không tuyệt đối không có cơ hội nào.

Triệu Phong lặng yên bay tới một cái nóc nhà phụ cận tàng bảo thất, đứng ở trên cao xem kịch vui.

Lúc này Triệu Phong mới phát hiện ra, một vài tên hắc giáp lúc trước đuổi theo hắn không kịp, lúc này cũng đã quay trở lại xung quanh tàng bảo thất.

Tổng cộng có hai ba mươi tên giáp vệ, đang tầng tầng vây quanh tàng bảo thất.

- Tên tiểu tử Triệu Phong kia, hẳn đã bị xử lý xong rồi sao?

Sắc mặt Tuyền Thần biến đổi, thanh Thần binh trong tay thúc giục đến tận cùng, chém mạnh một cái. Hai tên Hắc giáp vệ ở trước cửa bị chém thành hai đoạn.

- Chạy thôi!

Hắn phóng nhanh ra cửa, hướng bên ngoài phủ đệ mà chạy đi.

Nhưng mà, hắn vừa mới chạy đến lối vào phủ đệ, một tên Ngân giáp vệ toàn thân hàn khí dày đặc đã mạnh mẽ đánh tới.

- A!

Tuyền Thần nhìn về phía tên Ngân giáp vệ toàn thân bao phủ băng sương này, trong lòng chợt rùng mình một cái.

- Ha ha…

Thời điểm khi Tuyền Thần bị đám giáp vệ điên cuồng đuổi giết, một đạo tàn ảnh khẽ cười nhạt, vô thanh vô tức lẻn vào tàng bảo thất.

Lúc này, xung quanh đó không hề có một tên giáp vệ nào cả.
Bình Luận (0)
Comment