Thành Vũ Dương, ánh chiều tà dần ngả xuống, không ít gia đình trong thành đã thắp đèn lên, không ít cửa tiệm đều dọn dẹp. Đóng cửa, rời khỏi thành. Trong dòng người ở cửa thành có một thiếu niên tóc xanh phiêu dật tà dị, sau lưng là một cái áo choàng ngược gió tung bay, lúc này hắn đang chậm rãi tiến vào nội thành.
Nếu như vào ban ngày, bộ dạng và trang phục của thiếu niên này chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của người khác, thậm chí nảy sinh cảnh giác.
Nhưng lúc này, màn đêm đã buông xuống, thân ảnh của thiếu niên dường như có chút mờ nhạt, không được rõ ràng lắm.
- Một năm qua, thành Vũ Dương cũng không thay đổi bao nhiêu.
Triệu Phong lẩm bẩm nói.
Trong thành Vũ Dương này, không có bao nhiêu người nhận ra hắn.
So với một năm trước, thân hình của Triệu Phong đã trở nên cao lớn hơn nhiều, bất luận là trang phục hay khí chất đều giống như hai người khác nhau.
Lúc đến gần địa bàn của Triệu tộc, dòng người đột nhiên tăng lên rõ rệt.
- Trước cửa Triệu tộc, tại sao lại xuất hiện nhiều người không có phận sự như vậy?
Triệu Phong hơi lộ ra dị sắc.
Lúc trước, Triệu tộc là một trong ba đại gia tộc của thành Vũ Dương, trước cửa Triệu tộc vẫn luôn rất yên tĩnh.
Những người này, phần lớn đều là thiếu niên.
- “Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao” lần này dường như không sôi nổi bằng lần trước, hai vị tuyệt đỉnh thiên tài là Tân Vô Ngân và Triệu Phong đều đã lần lượt rời khỏi thành Vũ Dương rồi.
- Hai vị đó đều là nhân vật trong truyền thuyết rồi. Lần Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao này là do “Triệu Lân Long”, đệ nhất thiên tài của Triệu gia khởi xướng. Hiện nay, e rằng phóng mắt khắp toàn thành Vũ Dương cũng không còn người nào có thể chống lại Triệu Lân Long nữa.
- Cái này cũng khó nói lắm, tu vi chiến lực của thiên tài mới nổi trong Tân gia là “Tân Phi”, những năm gần đây cũng dần dần đề cao, không hề thua kém gì Triệu Lân Long.
Tại cửa Triệu tộc, phần đông trong dòng người này đều đến vì “Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao”.
Chẳng qua, người có thể tiến vào Triệu tộc để xem Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao thì lại rất ít.
Một vài người nghĩ rằng có thể may mắn trà trộn vào Triệu tộc, quan sát Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao này.
Thế nhưng, phần lớn những người đó đều thất bại.
Chỉ có một số rất ít người có khinh thân thuật cao minh là mới có thể thành công lẻn vào, bởi dù sao đi nữa thì Triệu tộc cũng không phải là cấm địa hoàng cung.
- Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao?
Triệu Phong nhớ rằng, mỗi năm đều tổ chức Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao một lần, mà bây giờ chính là thời điểm này.
Ngoài ra, người tổ chức Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao sẽ luân phiên trong ba đại gia tộc.
Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao lần trước, biểu hiện của thiên tài Triệu tộc vô cùng rực rỡ, ba người Triệu Phong, Triệu Lân Long, Triệu Vũ Phi đều được xếp vào thiên tài Phong Vân.
Lúc này, tại hậu sơn của Triệu tộc, đèn đuốc sáng trưng, có vài cái đình để ngồi quan chiến. Hai thiếu niên đứng ở bên bờ hồ giao chiến với nhau, đao phong kình khí giao thoa.
Những người đang quan chiến ở gần đó, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng hò hét.
Thiên tài tham dự Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao, ít nhất đều có tu vi tứ trọng võ đạo, lúc chiến đấu bắt đầu thì thanh thế cũng không nhỏ.
Ở đây còn có mấy vị trưởng lão cao tầng của ba đại gia tộc, tu vi đạt tới thất trọng võ đạo.
Trong một cái đình xếp ở trước tiên, có vải thiên tài của Triệu tộc đang ngồi, đám người Triệu Lân Long, Triệu Phong*, Triệu Cầm, Triệu Hàn đều ở trong số đó.
(*) Triệu Phong* khác Triệu Phong nhé mọi người
- Lân Long ca, lần Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao này, e rằng không còn người nào có thể tranh giành với huynh rồi.
Triệu Cầm mỉm cười nói.
- Tân Phi của Tân gia và Thu Mộng Vũ của Thu gia đều có thực lực mạnh hơn năm ngoái rất nhiều, đặc biệt là Tân Phi, cho dù còn chưa đột phá lục trọng võ đạo, thế nhưng sức chiến đấu cũng rất mạnh mẽ.
Triệu Lân Long ngồi ở vị trí trung tâm, thần sắc và khí chất đã thành thục hơn trước kia rất nhiều.
Trải qua lần Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh cao năm ngoài và nhiều phen ma luyện đả kích, tính cách của Triệu Lân Long đã trở nên trầm ổn nội liễm hơn.
Lúc trận luận bàn chấm dứt, hắn sẽ bình luận một chút, mỗi lần đều nói trúng chỗ trọng yếu, khiến cho mọi người trong sân đều có chút bội phục.
Theo thời gian trôi qua, những trận giao phong trong Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao, càng ngày càng trở nên đặc sắc.
Về sau, hai vị thiên tài Phong Vân là Triệu Lân Long và Thu Mộng Vũ cũng lần lượt bước lên đài.
Thiên tài Phong Vân vừa ra tay, những thiên tài bình thường đều nhao nhao thối lui, không thể địch lại.
Nhưng có một người ngoại lệ, đó chính là Tân Phi, thiếu niên có vết sẹo trên mặt của Tân gia.
Đao pháp của Tân Phi sắc bén cay độc, có đủ phong cách độc đáo, thậm chí còn tu luyện một môn đao pháp cao cấp đến cảnh giới viên mãn.
Dưới tay hắn, cơ bản không có người địch lại.
- Tại sao ta có cảm giác như Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao lần này lại không có chút thú vị nào cả?
Triệu Phong* và mấy người Triệu Cầm liếc mắt nhìn nhau.
- Thiên tài Phong Vân lần trước, có năm vị, nhưng ba vị trong đó đều lần lượt rời đi. Lần Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao này, chắc chắn không thể so với lần trước rồi.
Triệu Cầm thở dài, phàm là người đã từng tham gia Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao đều có cùng loại cảm giác ấy. Lần này tổ chức Hội Nghị Thiện Tài Đỉnh Cao, không chỉ thiên tài tuyệt đỉnh rất ít, mà trong quá trình cũng không hề có bất ngờ hay chuyển hướng.
Như lần Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao trước, liên tiếp xảy ra chuyện bất ngờ, tình huống liên tục chuyển hướng, phấn khích biết bao nhiêu?
Mà lần Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao này, chỉ có vài người như Triệu Lân Long, Thu Mộng Vũ và Tân Phi là thu hút được sự chú ý.
Trong đó, thiên tài Phong Vân có uy tín lâu năm là Triệu Lân Long và Thu Mộng Vũ, lần trước nằm trong xếp hạng, đều tương đối thấp. Rốt cục, Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh cao, đã được đây lên đến cao trào, ba đại thiên tài Triệu Lân Long, Thu Mộng Vũ, Tân Phi đều bắt đầu đấu võ theo thứ tự.
Lần này, có tư cách xếp vào thiên tài Phong Vân chỉ có ba người này. Thực lực của những người khác không cùng một cấp bậc với bọn họ.
Bắt đầu là Thu Mộng Vũ và Tân Phi giao thủ.
Người trước là đệ nhất mỹ nữ thành Vũ Dương, gần đây tu vi đã đột phá đến lục trọng võ đạo.
Tu vi của Tân Phi chỉ mới đạt tới ngũ trọng võ đạo đỉnh phong, nhưng chiến lực lại hết sức kinh người, mỗi một đao chém ra đều mang theo phong cách riêng, phảng phất như từng trải qua tuế nguyệt phong sương vậy.
- Tân Phi này dường như đã bị ảnh hưởng bởi tên “Tân Vô Ngân” kia, trong đao pháp có một thứ gì đó rất đặc biệt.
Triệu Phong* nhíu mày lại, chợt lâm vào suy tư, nhưng lại không nghĩ ra.
Với cấp bậc của hắn, còn chưa đạt tới cấp độ ý cảnh”, cho dù chỉ là da lông bên ngoài đi.
Ý cảnh là thứ đã chạm tới cấp bậc Võ Đạo Thánh cảnh, là nhân tổ quan trọng nhất để tu luyện võ học Thánh Phẩm.
Năm đó, trên người Tân Vô Ngân và Triệu Phong đều có loại “ý cảnh” này.
Trảm Vân Phá!
Tân Phi quát lạnh một tiếng, thân đao ẩn hiện khí kình phun ra nuốt vào, phảng phất như một đạo cầu vồng, đem trời cao trảm phá.
Phụt phụt...
Nội kình hộ thể của Thu Mộng Vũ bị nghiền nát, một mái tóc xanh liền bị chém đứt.
Hiển nhiên, một đao vừa rồi của Tân Phi vẫn còn lưu thủ.
Chẳng ai ngờ được là Tân Phi lại chiến thắng Thu Mộng Vũ nhanh như vậy.
Tiếp theo là trận quyết chiến cuối cùng, đây là trận giao phong giữa Tân Phi và Triệu Lân Long.
Chiến đấu của hai người hết sức đặc sắc kịch liệt, hai đạo thân ảnh đan xen vào nhau.
Đến cuối cùng, hai người đều nhảy lên mặt hồ, chân giẫm sóng nước, tiếp tục giao phong.
Mọi người nhìn cảnh này mà líu lưỡi, tiếng hò hét không ngừng vang lên.
Meo meo...
Trong đình của Triệu tộc đột nhiên truyền đến tiếng mèo kêu kỳ quái, Ừm?
Đám người Triệu Phong* đang cực kỳ chăm chú, lập tức cảm thấy khác thường, vừa quay đầu nhìn thì vẻ mặt lập tức đại biến: Người nào?
Trong đình của Triệu tộc, chẳng biết từ lúc nào lại xuất hiện một vị thiếu niên độc nhãn, tóc xanh phiêu dật, trên vai của hắn còn có một con mèo nhỏ màu xám lớn chừng bàn tay.
Người này vô thanh vô tức xuất hiện sau lưng mấy người.
Nếu như không phải con mèo nhỏ kia lên tiếng, bọn họ căn bản không thể cảm nhận được.
- Triệu Phong*, Triệu Cầm, mới qua một năm mà các ngươi đã không nhận ra ta rồi sao? Thiếu niên tóc xanh khẽ cười một tiếng.
- Ngươi... Ngươi là Triệu Phong!
Mấy người Triệu Phong* đều kinh hãi thất sắc, rốt cuộc cũng nhận ra được đối phương.
Trong đình của Triệu tộc lập tức dẫn phát một trận dị động, thậm chí kinh động cả những người đang quan chiến xung quanh.
Rất nhanh, rất nhiều người đều nhận ra thiếu niên độc nhãn có mái tóc xanh tà dị kia.
- Tại sao Triệu Phọng lại biến thành như vậy, không những mù một con mắt, mà tóc cũng biến thành màu xanh rồi?
Mọi người đều kinh ngạc vô cùng.
Đúng lúc này...
Trận chiến trên mặt hồ, rốt cuộc cũng phân ra thắng bại, Triệu Lân Long đối chiến một kích với Tân Phi, lập tức thổ huyết rút lui.
Trong đó, trên vai Triệu Lân Long liền lộ ra một đạo vết máu sâu xương, thoáng rơi vào trong hồ.
- Đa tạ!
Tân Phi nhẹ nhàng nhảy trở lại bên hồ, dùng ánh mắt vương giả Phong Vân, bễ nghễ quét qua toàn trường.
Thần sắc Triệu Lân Long ảm đạm, ướt sũng trở lại đình của Triệu tộc.
- Ngươi...
Đột nhiên, ánh mắt của Triệu Lân Long chợt dừng lại trên người thiếu niên tóc xanh.
- Triệu Phong! Không ngờ ngươi lại xuất hiện!
Trong mắt Tân Phi lóe lên tinh quang, trên người phát ra chiến ý hừng hực.
Phần đông ánh mắt toàn trường đều tập trung trên người thiếu niên tóc xanh kia.
- Không ngờ hắn đã trở về rồi.
Một số cao tầng trong Triệu tộc đều không nhịn được mà nghẹn ngào.
Trong đình.
Vẻ mặt của Triệu Lân Long hết sức phức tạp, thanh âm có vẻ khàn khàn:
- Triệu Phong, ngươi trở lại rất đúng lúc, hãy vì Triệu tộc ta mà giành vị trí thứ nhất.
- Triệu Phong, Tân mỗ vừa vặn thiếu một đối thủ chân chính đây.
Tân Phi chiến ý hừng hực, hướng Triệu Phong phát ra lời khiêu chiến.
- Không cần, ta chỉ tiện đường ghé qua đây xem mà thôi.
Triệu Phong mỉm cười, trực tiếp cự tuyệt đối chiến.
Đến cấp độ như hắn, lại tới tham gia Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh cao, vậy há chẳng phải là lấy lớn hiếp nhỏ hay sao? Mặc dù tuổi của Triệu Phong còn nhỏ hơn rất nhiều người ở đây.
Cự chiến?
Mọi người phản ứng rất nhanh, chỉ có Triệu Lân Long là phát hiện khí tức trên người Triệu Phong trở nên vô cùng thâm bất khả trắc, chỉ e là thực lực đã vượt xa bản thân, cho nên mới khinh thường đối chiến.
Tân Phi vừa định lên tiếng thì đột nhiên xuất hiện vài đạo thân ảnh.
- Ha ha ha... Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao của thành Vũ Dương cũng chẳng có gì đặc biệt!
Thân ảnh của ba tên thiếu niên nhẹ nhàng đáp xuống sân Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao. Một thiếu niên áo đen trong số đó có khí thế vô cùng cường thịnh, đạt tới tu vi lục trọng võ đạo đỉnh phong, hai vị thiếu niên bên cạnh hắn cũng đạt tới lục trọng.
- Người nào!
Mọi người trên sân đều kinh hô một tiếng.
- Không tốt! Ba người này là thiên tài của “Thành Phong Lâm”. Người cầm đầu kia chính là “Vũ Thiên Hóa”, nghe nói hắn đi khiêu chiến khắp những thành nhỏ gần đây, trong đám hậu bối có thể nói là vô địch.
Triệu Lân Long hô lên một tiếng.
Nửa tháng trước, hắn đã từng giao thủ với Vũ Thiên Hóa, kết quả chỉ trong mười chiêu đã bị đối phương đánh bại.
Vũ Thiên Hóa!
Một ít thiếu niên thiên tài ở đây cũng đều mơ hồ nghe qua về cái tên này.
- Thành Vũ Dương, các ngươi hãy phái ra thiên tài mạnh nhất của các ngươi để đánh với ta.
Ánh mắt Vũ Thiên Hóa bễ nghễ lạnh lùng, quét ngang toàn trường.
Tân Phi cười lạnh một tiếng, tiến lên nghênh chiến.
Vũ Thiên Hóa nở nụ cười khinh thường, song chưởng thúc dục, một luồng hắc quang phá thể mà ra, tản mát một luồng khí tức tàn sát giết chóc bá đạo.
- Ồ!
Triệu Phong phát hiện, trong công pháp của Vũ Thiên Hóa kia dường như có chút phong thái của Ma môn tà phái.
Theo hắn suy đoán thì người này hẳn tu luyện một môn công pháp võ học Bán Thánh Phẩm không hoàn chỉnh của Ma môn tà phái.
Phành...
Hai người vừa mới giao phong vài chiêu thì Tân Phi đã bị một chưởng đánh bay, rơi xuống đất thổ huyết.
- Làm sao có thể! Ngươi không phải lục trọng võ đạo!
Sắc mặt Tân Phi tái nhợt, vẻ mặt hết sức kinh hãi.
- Ha ha ha... Đúng vậy! Xem như ngươi tinh mắt.
Vũ Thiên Hóa cuồng tiểu một tiếng, một luồng nội kình màu đen bỗng nhiên xông thẳng ra ngoài, tạo thành khí tràng kỳ dị.
Thất trọng võ đạo!
Tâm thần mọi người đều rung động, liền cảm thấy một luồng áp lực khiến bọn họ hít thở không thông. Ngay cả mấy trưởng lão đang ngồi trên ghế quan chiến cũng đều kinh hãi động dung. Từ biểu hiện thực lực của kẻ này, cho dù có là trưởng lão của Triệu tộc cũng chưa chắc là đối thủ.
- Thiên tài của thành Vũ Dương, còn ai có thể chiến một trận hay không? Nếu không có, vậy thì ba thiên tài mạnh nhất của các ngươi cùng lên đi.
Ba người Vũ Thiên Hóa đứng ngay giữa sân, cất tiếng cười lớn.
Nhất thời, đám thiên tài của ba tộc trong thành Vũ Dương đều lộ vẻ khó coi, nổi giận dùng dùng.
Mấy kẻ này, hôm nay là đến để đập phá quán, muốn đem toàn bộ thiên tài của thành Vũ Dương dẫm nát dưới chân một lần.