Chúa Tể Chi Vương

Chương 297

Tràng tranh đoạt Bảo tàng Thủy Nguyệt đã tiến vào thời khắc mấu chốt cuối cùng.

Ba đại cường giả Chân Linh Cảnh đồng tâm hiệp lực liên thủ lại, quyết định trước tiên phá vỡ phòng ngự của Triệu Phong trước đã.

Mà ở phía sau, lão đạo thanh bào cùng với nữ tử váy hoa và một gã thủy tặc khác đã liên thủ lại, đánh ngất xỉu Gia chủ Bích gia.

Bích Xảo Ngọc cũng bị phong bế toàn thân, đề phòng nàng tự sát.

Cục diện toàn trường giờ phút này, đối với ba phương bọn họ, có thể nói là vạn vô nhất thất!

- Trước tiên liên thủ đánh chết kẻ này, chúng ta chia đều bảo vật, sau đó mới thương nghị xem Huyền Hoa Bảo Điển sẽ thuộc về kẻ nào!

Vẻ mặt Đào Phiến phi tặc tràn ngập xuân phong.

Trong lòng hắn âm thầm quyết định, đợi lát nữa xuất thủ giết chết Triệu Phong, cho dù có trả giá lớn đến thế nào, cũng nhất định phải đoạt lấy Tam Hoa Bảo Liên!

Đến lúc đó, cho dù hắn có bị thương đi chăng nữa, công kích có Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến, phòng ngự phụ trợ có Tam Hoa Bảo Liên, cơ bản chính là vô địch rồi!

- Làm sao bây giờ?

Hắc Vân đại sư giống như con kiến đang bò trên chảo nóng vậy.

Mặc dù hiện tại Triệu Phong cũng đã tấn chức lên Nửa bước Chân Linh Cảnh, đồng thời luyện hóa được Tam Hoa Bảo Liên, nhưng muốn ngăn cản công kích liên thủ của ba cường giả Chân Linh Cảnh, vẫn còn xa mới đủ, trừ phi hắn có thể tấn chức lên Chân Linh Cảnh.

Rốt cuộc, tại thời khắc quan trọng này, Triệu Phong chậm rãi đứng dậy, gỡ xuống đồ bịt mắt.

Trên người của hắn, phát ra một cỗ uy áp Nửa bước Chân Linh Cảnh ngưng luyện không tan, so với cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh bình thường còn có thêm một loại cảm giác băng hàn không thể hình dung.

- Nửa bước Chân Linh Khí chuyển hóa đạt tới hơn hai thành!

Ánh mắt của Hắc Vân đại sư có chút sáng ngời, nhưng rất nhanh ảm đạm lại.

Hắn lắc đầu cười khổ, hiện tại như vậy cũng vô dụng mà thôi.

Luận tu vi, Triệu Phong hiện tại cơ bản ngang bằng với Hắc Vân đại sư.

Nhưng mà cho dù Nửa bước Chân Linh Khí của hắn có chuyển hóa đạt tới chín thành đi chăng nữa, thì cũng chỉ là Nửa bước Chân Linh Cảnh, chứ không phải là Chân Linh Cảnh chân chính.

- Ha ha… tiểu tử lam mao, đã tới thời khắc như bây giờ, ngươi vẫn còn muốn ngoan cố chống cự sao?

Tàn Huyết Ngốc Ưng nở nụ cười điên cuồng dữ tợn, liếm liếm môi.

- Chậc chậc… ngươi có át chủ bài gì, cứ việc lấy ra toàn bộ đi!

Vẻ mặt Đào Phiến phi tặc khinh thường, không chút lo lắng.

Sắc mặt Bích lão gia vẫn đạm mạc như cũ, nhưng trong lòng cũng có chút lo lắng nhàn nhạt.

Vẻ trấn định và bình tĩnh trên mặt của Triệu Phong, ngay từ khi Bích lão gia gặp mặt hắn cho tới bây giờ, vẫn chưa bao giờ thay đổi!

Ô…ô…ô…n…g!

Triệu Phong thúc giục Nửa bước Chân Linh Khí, dung nhập vào trong Tam Hoa Bảo Liên.

Trong thoáng chốc, những đóa hoa tam sắc từng đóa từng đóa nở rộ, không ngừng xoay tròn bảo hộ cho Triệu Phong và Hắc Vân đại sư.

Hắc Vân đại sư cười khổ một tiếng, đem chân lực dung nhập vào trong cơ thể của Triệu Phong.

- Đại sư, đợi lát nữa, ngươi thừa cơ hành sự, đi cứu Bích cô nương lại đây!

Thanh âm của Triệu Phong đột nhiên vang lên trong đầu của Hắc Vân đại sư.

- Ta đi cứu nàng, như vậy ngươi phải làm sao đây? Huống chi, với thực lực của một mình ta, làm sao có thể là đối thủ của mấy người tu vi Nửa bước Chân Linh Cảnh bọn họ?

Hắc Vân đại sư thiếu chút nữa thì hộc máu tại chỗ.

- Hết thảy cứ giao cho ta! Ngươi cứ dựa theo phân phó của ta mà làm!

Thanh âm của Triệu Phong đến đây thì im bặt.

Thình thịch! Bồng oanh!

Công kích của ba cường giả Chân Linh Cảnh đồng thời oanh kích về phía Triệu Phong.

Những đóa hoa tam sắc bốn phía xung quanh Tam Hoa Bảo Liên, lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, không ngừng ảm đạm rồi biến mất.

Với xu thế này, căn bản chỉ có thể kiên trì thêm được mấy hơi thở nữa mà thôi.

Lúc này, Triệu Phong liền ra tay.

Hắn hít sâu một hơi, đồng tử mắt trái lam nhạt sâu thẳm, phảng phất như hóa thành một mảnh hàn đàm sâu đến vô tận, phát ra hàn khí lạnh lẽo kinh người.

Cảm giác băng hàn thấu xương, không ngừng thẩm thấu vào phương diện tinh thần.

Ba cường giả Chân Linh Cảnh đang liên thủ công kích, đột nhiên cảm nhận được cỗ hàn ý kia, tâm thần nhất thời bất an mãnh liệt.

- Hiện tại ta có tu vi Nửa bước Chân Linh Cảnh làm cơ sở, cảnh giới tinh thần hoàn toàn tương đương Chân Linh Cảnh! Có tinh thần bí thuật do Thần Linh Nhãn phát động, trong đám cùng cấp bậc, ta chính là vô địch!

Bên trong trung tâm mắt trái màu lam nhạt như bích ngọc của Triệu Phong phiếm động một tầng quang trạch dày đặc hàn khí.

Phốc!

Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng đang liên thủ công kích, đột nhiên động tác chợt cứng đờ lại.

Trên mặt hai người khẽ vặn vẹo một chút, ngay sau đó ánh mắt đã hoàn toàn bị sự tham lam cùng âm độc vô tận che giấu.

- Giết!

Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng đồng thời công kích thẳng về phía Đào Phiến phi tặc có thực lực mạnh nhất trong ba người.

- Hai người các ngươi…

Đào Phiến phi tặc nhất thời kinh hãi thất sắc, đành phải đình chỉ công kích về phía Triệu Phong, quay sang ứng phó với với công kích điên cuồng mãnh liệt của hai người Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng.

Toàn trường nhất thời hỗn loạn chưa từng có.

Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng đã hoàn toàn mất đi lý trí, không ngừng công kích về phía Đào Phiến phi tặc.

Đào Phiến phi tặc căn bản không có biện pháp nào, chỉ đành phải huy động Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến, mạnh mẽ phản kích.

- Chuyện này… đã xảy ra chuyện gì?

Hắc Vân đại sư hoàn toàn phát mộng.

Tại sao Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng lại quay sang công kích Đào Phiến phi tặc?

Trên Tam Hoa Bảo Liên, Triệu Phong khoanh tay đứng đó, một đầu tóc lam sắc như thác nước không ngừng bay múa, vẻ mặt đạm mạc mà lạnh như băng.

Một tay hắn chậm rãi phiêu phù ở giữa không trung, phảng phất như một tay khống chế thiên địa vậy.

Mắt trái của hắn sâu không thấy đáy, hàn ý phát ra lạnh lẽo bức người, phảng phất có thể ngưng kết cả không gian vậy.

Nếu như nhìn kỹ, liền có thể phát hiện ra trong hai tròng mắt của Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng cũng đều phiếm động một tầng dị quang lam sắc nhàn nhạt.

- Mấy người này, cảnh giới tinh thần cũng chỉ tương đương với ta mà thôi, hơn nữa đều tham lam mê muội. Ta sử dụng Thần Linh Nhãn thúc giục tinh thần huyễn thuật, thoáng dẫn dắt một chút, bọn họ làm sao có thể ngăn cản nổi!

Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một tia cười lạnh.

Dưới tình huống cùng cấp, hắn chỉ cần liếc mắt một cái, liền có thể khống chế thắng bại trong tay.

Nhưng mà, tình huống cũng không đơn giản như vậy!

Trong ba cường giả Chân Linh Cảnh ở đây, cảnh giới tinh thần của Đào Phiến phi tặc so với Triệu Phong thì cao hơn một chút, tiếp cận cảnh giới Chân Huyền Cấp, nếu như xuống tay với hắn, xác suất thành công thấp hơn rất nhiều.

Cho nên, mục tiêu xuống tay của Triệu Phong chính là Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng.

- Làm sao có thể? Huyết mạch nhãn đồng của ngươi không ngờ có thể mê hoặc và khống chế bọn họ! Không đúng! Cảnh giới tinh thần của ngươi, không ngờ đã đạt tới Chân Nhân Cấp!

Đào Phiến phi tặc hoàn toàn kinh hãi thất sắc.

Hắn không khỏi hít mạnh một ngụm lãnh khí.

Giờ phút này, hắn mới chân chính hiểu được, bên trong Bảo tàng Thủy Nguyệt này, địch nhân lớn nhất của hắn không phải hai người Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng!

Địch nhân đáng sợ nhất, không ngờ lại chính là gã thiếu niên mà lúc đầu hắn hoàn toàn xem nhẹ này.

Đến lúc này, Hắc Vân đại sư mới giật mình hiểu ra, thần tình không ngừng rung động, ngay sau đó là vẻ mừng rỡ như điên hoàn toàn thay thế.

Hắn đột nhiên hiểu được, thời điểm lúc Triệu Phong còn ở trong phòng đi tới thông đạo tầng thứ ba đã từng nói:

- Từ thời khắc này bắt đầu, cục diện do ta chúa tể!

Đúng vậy! Giờ phút này, Triệu Phong đã thành công chúa tể cục diện!

Hắn không chỉ đạt được bảo tàng tinh hoa nhất của Thủy Nguyệt đại đạo, luyện hóa thành công Tam Hoa Bảo Liên, còn có thể trực tiếp một tay khống chế cục diện nữa.

- Khống chế hai cường giả Chân Linh Cảnh, ngươi làm sao có thể làm được?

Hắc Vân đại sư khó có thể tin nổi.

Trên thực tế, Triệu Phong còn xa mới có thể đồng thời khống chế hai cường giả Chân Linh Cảnh làm theo ý nguyện của mình. Đây chỉ là một loại mê hoặc đối với tâm linh tinh thần hai người bọn họ mà thôi. Hắn chỉ dẫn dắt, đạt tới mục tiêu gián tiếp lợi dụng và khống chế, cùng loại với việc châm ngòi ly gián!

Nếu như trong lòng Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng không có phát sinh tham niệm, thì cũng sẽ không có khả năng đồng thời bị tinh thần huyễn thuật ảnh hưởng tới!

Còn nữa, Tam Hoa Bảo Liên ở dưới chân của Triệu Phong, cũng không ngừng phát ra kỳ hương thôi miên, cũng đạt được tác dụng phụ trợ nhất định.

- Còn thất thần ở đó làm gì? Không mau hành động nhanh lên!

Thanh âm của Triệu Phong nhất thời vang lên trong đầu của Hắc Vân đại sư.

- Vâng! Vâng!

Hắc Vân đại sư nhất thời tỉnh ngộ lại. Hắn cần phải tranh thủ cơ hội mà cứu lấy Bích Xảo Ngọc.

Nhưng mà hiện tại Bích Xảo Ngọc đang bị ba cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh giám sát một bên, Gia chủ Bích gia thì đã bị đánh bất tỉnh rồi.

Thực lực của Hắc Vân đại sư trong phần đông các cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh, chiến lực có nói nói là thấp nhất, làm sao mà cứu đây.

Ở chỗ của Bích Xảo Ngọc, lão đạo thanh bào cùng nữ tử váy hoa và gã thủy tặc Nửa bước Chân Linh Cảnh đều trừng mắt há miệng, khó có thể tin nổi nhìn chằm chằm vào trường đại chiến hỗn loạn ở chỗ Triệu Phong.

Đúng lúc này, Hắc Vân đại sư dốc hết can đảm, mạnh mẽ đánh tới.

Phốc! Phốc! Phốc!

Ba cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh bọn lão đạo thanh bào ngay trong khoảnh khắc khi Hắc Vân đại sư đánh tới, liền quỳ rạp xuống trên mặt đất, căn bản không đứng dậy nổi.

Trên trán ba người toát ra mồ hôi ròng ròng, bộ dáng mệt mỏi tới cực điểm, trong cơ thể không dậy nổi một tia chân lực, phảng phất như đã bị tra tấn liên tiếp mấy ngày mấy đêm vậy.

Hắc Vân đại sư nhất thời lại phát mộng.

Nhưng mà ở góc độ của Bích Xảo Ngọc thì lại nhìn thấy rất rõ ràng.

Ngay tại khoảnh khắc đó, Triệu Phong khẽ liếc mắt nhìn qua đây, ngay sau đó, ba cường giả Nửa bước Chân Linh Cảnh mất đi toàn bộ chiến lực, ngã rạp xuống đất.

Đây là loại thủ đoạn đáng sợ đến mức nào?

Bích Xảo Ngọc nhìn về phía gã thiếu niên tóc lam giống như một vị Vương tử mộng ảo ở nơi đó, trong lòng không ngừng xúc động mãnh liệt.

- Hắn khẳng định là muốn dùng máu xử âm của ta, thu hoạch Huyền Hoa Bảo Điển!

Trong lòng Bích Xảo Ngọc có chút bi ai, nhưng tưởng tượng trở lại, ngày hôm nay sự trong trắng của mình khẳng định là không thể giữ lại được. Nếu như có thể đem lần đầu tiên của mình hiến cho gã thiếu niên thần kỳ, mà độ tuổi so với mình không chênh lệch bao nhiêu này, cũng không phải là không thể chấp nhận được, cuối cùng so với những tên ác tặc kia thì vẫn tốt hơn rất nhiều.

Trong lúc nhất thời, suy nghĩ của nàng cũng có chút mơ màng.

Đúng lúc này, cục diện đột nhiên lại biến đổi.

Bởi vì Triệu Phong phân tâm chuyển sang giải quyết ba người bọn lão đạo thanh bào bên này, sự dẫn dắt tâm linh đối với hai cường giả Chân Linh Cảnh thoáng giảm xuống một chút, khiến cho Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng cơ bản thanh tỉnh lại được một chút.

- Phù!

Triệu Phong khẽ hít sâu một hơi, một phen đem Thần Linh Nhãn thúc giục lên đến cực hạn, kiệt lực phóng thích ra kỳ hương thôi miên bên trong Tam Hoa Bảo Liên.

Rất nhanh, hai cường giả Chân Linh Cảnh lại một lần nữa rơi vào trong tay giặc, điên cuồng công kích về phía Đào Phiến phi tặc.

Ô…ô…ô…n…g! Vụt!

Tam Hoa Bảo Liên dưới chân Triệu Phong đột nhiên nhoáng lên một cái.

Tam Hoa Bảo Liên nâng Triệu Phong bay lên đến phía trước Huyền Băng Tinh Thạch đang phong tồn Huyền Hoa Bảo Điển kia.

Lúc này, Huyền Hoa Bảo Điển đang cách Triệu Phong gần trong gang tấc.

- Không xong! Tên tiểu tử này muốn thu hoạch Huyền Hoa Bảo Điển!

Sắc mặt Đào Phiến phi tặc nhất thời đại biến.

Hắn liếc mắt liền nhìn thấy Hắc Vân đại sư đang đưa Bích Xảo Ngọc về phía Triệu Phong.

Triệu Phong thông qua kỳ hương của Tam Hoa Bảo Liên và lực lượng của Thần Linh Nhãn hoàn toàn gắt gao áp chế Đào Phiến phi tặc.

Trong cặp mắt trong vắt của Bích Xảo Ngọc chớp động một tầng nước mắt trong suốt, ánh mắt nhìn về phía gã thiếu niên tóc lam đang một tay khống chế cục diện này.

Triệu Phong thậm chí cũng không cần phải mạnh mẽ cưỡng bức, một trong ba loại kỳ hương của Tam Hoa Bảo Liên có một loại có tác dụng thôi tình, ngay cả cường giả Chân Linh Cảnh cũng có thể ảnh hưởng tới.

Chẳng qua, Bích Xảo Ngọc đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi. Gã thiếu niên này có được huyết mạch nhãn đồng, huyết thống cao quý đến như vậy, thực lực vĩ đại đỉnh cao, có thể đem cứu mình ra khỏi miệng hổ…

Nếu như nhất định phải hiến thân, trong số những nhân tuyển hiện có mặt tại nơi này, nàng tuyệt đối cam tâm tình nguyện lựa chọn Triệu Phong, đây chính là người duy nhất khiến nàng có hảo cảm.

- Tiểu huynh đệ…

Hắc Vân đại sư đưa Bích Xảo Ngọc tới trước mặt Triệu Phong.

Vẻ mặt của hắn đồng dạng cũng có chút phức tạp. Lúc này, Triệu Phong đã hoàn toàn nắm trong tay hết thảy mọi thứ.

Hiện tại, chỉ cần hắn phá hủy đi thân thể hoàn bích của Bích Xảo Ngọc, liền có thể đạt được Huyền Hoa Bảo Điển, đả thông được lối ra.

- Hết thảy… chấm dứt đi!

Triệu Phong đột nhiên hít sâu một hơi, thúc giục Nửa bước Chân Linh Khí toàn thân mình, Điện Chi Áo Nghĩa, lực lượng huyết mạch toàn bộ đều ngưng tụ vào lòng bàn tay.

Bàn tay của hắn lúc này vờn quanh một tầng điện mang thanh sắc, ngưng tụ tới cực điểm, phát ra quang mang chói mắt.

- Chấm dứt đi!

Một kích tuyệt đối là mạnh nhất từ trước đến giờ của Triệu Phong, oanh kích thẳng lên trên Huyền Băng Tinh Thạch đang phong tồn Huyền Hoa Bảo Điển kia.

Ầm ầm ầm!

Khoảnh khắc tiếp theo, toàn bộ cự quan tử đồng bắt đầu run rẩy mãnh liệt lên.

Răng rắc!

Huyền Băng Tinh Thạch vỡ tan, nhất thời xúc động một loạt các Cơ quan bên trong cự quan tử đồng.

- Trời ơi! Ngươi làm cái gì vậy?

Đào Phiến phi tặc có thể cảm giác được toàn bộ Thủy Nguyệt Động này đang chậm rãi trầm xuống, thậm chí bất cứ lúc nào cũng có thể hoàn toàn sụp đổ!

- Ngươi… ngươi không ngờ lại…

Hắc Vân đại sư sợ đến ngây người.

Thi thể của Thủy Nguyệt đại đạo trong lúc hồi quang trọng tố, đã sớm nói qua, nếu như mạnh mẽ đoạt lấy Huyền Hoa Bảo Điển, sẽ khiến cho cả Thủy Nguyệt Động hoàn toàn sụp đổ luôn.

Ầm ầm ầm!

Toàn bộ cả Thủy Nguyệt Động đều rung lắc mãnh liệt.

Thần tình Đào Phiến phi tặc dại ra, cực độ hoảng sợ, run giọng chỉ thẳng về phía Triệu Phong.

Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng vừa mới thanh tỉnh lại, cũng đều bị một màn trước mắt này dọa cho ngây người.

Ngay cả Bích Xảo Ngọc cũng đều phát mộng.

- Ngươi… ngươi không ngờ…

Mọi người cũng đều giương mắt nhìn chằm chằm Triệu Phong.

Triệu Phong không chút cử động, trong lòng thầm nghĩ:

- Ta có Tam Hoa Bảo Liên, cho dù nơi này có sụp đổ mất, thì cũng có cơ hội cực lớn toàn thân trở ra!

Lúc này, Huyền Hoa Bảo Điển cũng đã nằm trong tay hắn, bề mặt lại hiện lên một tầng vết rách chằng chịt.

Nhưng quỷ dị chính là, Thủy Nguyệt Động rung chuyển dữ dội một hồi, vẫn không hề chân chính sụp đổ!
Bình Luận (0)
Comment