Thủy Nguyệt Động vẫn không ngừng rung lắc mãnh liệt, không ngừng chìm xuống dưới đáy sông
Lúc này đây, mới thật sự chân chính là sụp đổ. Toàn bộ bí động dần dần chìm xuống nền đất trong lòng sông
Mà cửa ra duy nhất của mọi người, chính là phiến đại môn thanh đồng vừa mới xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người.
- Các ngươi đi trước đi!
Triệu Phong đứng cách lối ra gần nhất, bảo hai người Hắc Vân đại sư và Bích Xảo Ngọc trước sau thông qua lối ra mà rời đi.
Ngay sau đó, hắn một người một mình đứng trên Tam Hoa Bảo Liên, ngăn chặn lối ra.
- Triệu Phong ngươi muốn làm gì?
Sắc mặt hai người Đào Phiến phi tặc nhất thời đại biến.
Mà Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng cũng nhất tề biến sắc.
Hiện tại, Triệu Phong đã đạt được Chân Linh Chi Nguyên của Thủy Nguyệt đại đạo, thực lực tất nhiên đại tăng
Nếu như hắn một lòng ngăn chặn lối ra, phát động Thần Linh Nhãn, cộng với Tam Hoa Bảo Liên phụ trợ, rất có khả năng khiến tất cả những người khác lưu lại ở nơi này.
Một chiêu này của Triệu Phong thật sự là phi thường tàn nhẫn.
Cho dù là tại thời khắc rời đi cuối cùng, hắn vẫn là người nắm giữ tiên cơ trong tay.
- Triệu Phong, sư tôn đã lưu lại di chúc, chúng ta tuyệt đối sẽ không đối địch với ngươi! Nữ tử váy hoa có chút gấp gáp, nói nhanh.
Mắt thấy toàn bộ Thủy Nguyệt Động sắp sửa sụp đổ đến nơi, đến lúc đó, cho dù là cường giả Chân Linh cảnh, cũng không nắm chắc có thể toàn thân trở ra được.
Mà Triệu Phong, trái lại, có được Tam Hoa Bảo Liên, lực phòng ngự cực mạnh, trong khoảnh khắc có thể phi độn thật xa, thong dong tự nhiên rời đi.
- Triệu Phong, ngươi đi đi! Chúng ta sẽ không làm khó dễ ngươi đâu!
Vẻ mặt Đào Phiến phi tặc bình tĩnh nói.
Bọn họ quả thật là không hề đặt di chúc của Thủy Nguyệt đại đạo ở trong lòng, nhưng mà thế cục hiện tại đối với bọn họ mà nói, tuyệt đối vô cùng bất lợi.
Nếu như Triệu Phong cố tình ngăn chặn lối ra, sử dụng Thần Linh Nhãn thao tác ảnh hưởng đến hai cường giả Chân Linh cảnh còn lại, quả thật có cơ hội rất lớn tiêu diệt sạch toàn bộ đám người ở trong này.
- Haizzz... Triệu Phong, Bích mỗ có mắt không thấy thái sơn, ngươi nể tình Bích gia đã cứu ngươi một lần, thả cho chúng ta một cái sinh lộ đi!
Vẻ mặt Bích lão gia tràn ngập bắt đắc dĩ, thanh âm van nài.
Thời điểm Thủy Nguyệt đại đạo ngắn ngủi sống lại, tiết lộ bố cục ám tuyến, hắn liền hiểu được, chính mình đã hoàn toàn thua rồi!
Luận mưu kế, hắn và Tàn Huyết Ngốc Ưng đều đã bị Thủy Nguyệt đại đạo, thân là nhân vật trăm năm trước tính kế!
Nếu luận vẻ đầu trí và đấu dũng khí, bọn họ cũng hoàn toàn thất bại bởi Triệu Phong
Triệu Phong luận về trí tuệ, vận mệnh, quyết đoán... Toàn bộ đều hơn xa bọn họ, có thể mở ra được vận mệnh ám tuyến, lại càng nhận được sự tán thưởng của Thủy Nguyệt đại đạo.
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là thực lực chân chính của Triệu Phong
- Cho dù ta và Bích lão đầu liên thủ lại, chỉ sợ cũng sẽ bị huyết mạch nhãn đồng của hắn khống chế, sai sử trong tay!
Khóe miệng Tàn Huyết Ngốc Ưng nhếch lên một tia chua xót.
Hai người bọn họ, cơ bản là đã mất đi dũng khí so đấu cùng với Triệu Phong rồi.
Cộng thêm lời khuyên và di chúc cuối cùng của Thủy Nguyệt đại đạo, khiến cho hai người bọn họ thân là người ngoài cuộc, càng dễ dàng nhìn ra dụng ý sâu xa trong đó.
Thân là nhân vật truyền kỳ đại danh lừng lẫy năm xưa, trí tuệ và ánh mắt nhìn người của Thủy Nguyệt đại đạo, người bình thường làm sao có khả năng so sánh được?
Mà giờ phút này, Triệu Phong căn bản chính là chiếm hết thiên thời địa lợi, tiến thoái tự nhiên.
Thần Linh Nhãn của hắn chỉ cần nhàn nhạt đảo qua, liền có một loại năng lực nhìn xuyên thấu hết thảy mọi thứ.
Biểu lộ của Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng, hoàn toàn nắm trong sự quan sát của hắn.
Mà hai người bọn Đào Phiến phi tặc, không nghe theo lời khuyên của sư tôn, tà tâm không dứt, Triệu Phong cũng đều biết rất rõ ràng
- Mấy người các ngươi đi ra đi!
Triệu Phong thoáng nhích người chừa một đường ra, ánh mắt đảo qua Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng.
- Vâng! Vâng!
Đám người Hoành Thủy Trại và Thủy tặc đoàn Tàn Huyết giống như nhận được đại xá, nhất nhất đi xuyên qua lối ra mà Triệu Phong vừa mới để hở.
Triệu Phong lúc này chỉ còn ngăn cản hai người Đào Phiến phi tặc nữa mà thôi.
- Tiểu tử, đừng vội khinh người quá đáng! Cho dù ngươi có được Tam Hoa Bảo Liên, lại nhận được Chân Linh Chi Nguyên của sư tôn, trong thời gian ngắn tuyệt đối không thể đột phá Chân Linh cảnh, căn bản không phải là đối thủ của ta!
Sắc mặt Đào Phiến phi tặc cực độ âm trầm.
Luận đơn đả độc đấu, hắn không chút nào úy kỵ Triệu Phong, tự nghĩ có chín thành nắm chắc thắng lợi.
Nhưng mà vấn đề chính là, toàn bộ Thủy Nguyệt Động sắp sửa sụp đổ, nếu như làm không tốt, cả bọn cũng đều sẽ bị mai táng bên trong đáy sông vô tận.
- Nể mặt Thủy Nguyệt đại đạo, ta tạm thời tha cho các ngươi một con đường sống
Tam Hoa Bảo Liên dưới chân Triệu Phong chợt lóe lên, mang theo hắn bay xuyên qua đại môn thanh đồng trên đỉnh đầu.
Hai người Đào Phiến phi tặc, lúc này mới khẽ thở ra một hơi.
Nếu như Triệu Phong dốc hết khả năng ngăn chặn, bằng vào lực lượng Thần Linh Nhãn và lực lượng huyết mạch, cộng thêm năng lực phụ trợ cực mạnh của Tam Hoa Bảo Liên, tuyệt đối có khả nặng ngăn chặn bọn họ thời gian mấy chục hơi thở. Đến lúc đó, cả Thủy Nguyệt Động sụp đổ, hai người bọn họ tuyệt đối cửu tử nhất sinh
Ngay sau đó, Triệu Phong đã xuất hiện trên không trung của bờ sông
Phiến đại môn thanh đồng kia, ẩn chứa một loại lực lượng Trận pháp truyền tống cự ly ngắn. Bản thân Triệu Phong hiểu rõ Trận pháp, tự nhiên có thể nhìn ra được.
Cho nên, hắn hoàn toàn có thể ở ngay trong nháy mắt cuối cùng trước khi Thủy Nguyệt Động hoàn toàn sụp đổ, phóng nhanh ra ngoài, khiến hai người Đào Phiến phi tặc vĩnh viễn chôn vùi bên trong cùng với sư tôn bọn họ.
Vụt vụt!
Rất nhanh, hai người bọn Đào Phiến phi tặc cũng đã xuất hiện trên không trung bờ sông
Tất cả những người đi qua đại môn lối ra kia, cũng đều bị truyền tống đến không trung bờ sông này.
Đám người Bích lão gia, Bích Xảo Ngọc, Tàn Huyết Ngốc Ưng, Hắc Vân đại sư... Toàn bộ đều có mặt ở đây.
- Triệu Phong, ngươi không phải là truyền nhân của Bách Hoa Môn, căn bản không có tư cách độc chiếm di vật của sư tôn! Mau giao ra Tam Hoa Bảo Liên cùng với tất cả thu hoạch, tự phế tu vi, ta sẽ cân nhắc tha cho ngươi một mạng!
Đào Phiến phi tặc sau khi thoát ly hiểm cảnh, liền lập tức trở mặt.
Khóe miệng Triệu Phong nhếch lên một tia trào phúng
Loại tình huống này, hắn căn bản là đã đoán trước rồi. Chính mình vừa rồi nể mặt Thủy Nguyệt đại đạo, căn bản cũng không có làm ra chuyện quá mức quyết tuyệt.
- Có giỏi thì lại đây mà lấy!
Triệu Phong cũng không thèm nói lời nào, Tam Hoa Bảo Liên dưới chân phát ra quang mang sáng rực, chỉ thấy từng đóa từng đóa hoa sen ba màu huyễn lệ không ngừng xuyên qua bên trong hư không đánh thẳng về phía Đào Phiến phi tặc.
Hắn không thích nói lời vô nghĩa, nếu muốn đánh, liền trực tiếp phụng bồi.
Chỉ một thoáng lóe lên, trên người Triệu Phong đã vờn quanh một tầng điện mang thanh sắc, giống như từng đạo điện văn ba động trong hư không phát ra từng đạo lôi minh cuồn cuộn.
Nửa bước Chân Linh Khí độ chuyển hóa đạt tới gần sáu thành, uy lực Điện Chi Truyền Thừa mà Triệu Phong vận dụng cùng gia tăng lên tới một cấp bậc hoàn toàn mới.
Mỗi thời mỗi khắc trôi qua, uy lực búng nổ của lôi điện trên người hắn hoàn toàn bằng với Điện Chi Hoàn trước đây.
Tương ứng mà nói, đây chính là không ngùng kéo dài Điện Chi Hoàn liên tục bùng nổ, uy lực so với trước đây thì cường đại hơn vô số lần.
Từng đạo từng đạo Điện Chi Hoàn uy lực mạnh mẽ kia giống như có được linh tính vậy. Phóng thẳng về phía hai người bọn Đào Phiến phi tặc.
Nữ tử váy hoa trong khoảnh khắc liền mềm nhũn rơi xuống mặt đất. Mất đi chiến lực.
Đào Phiến phi tặc kinh hãi thất sắc, huy động Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến, từng đạo sóng gọn hình quạt không ngừng lan tỏa ra. Tốc độ chấn động cực cao. Khiến cho đám cây cối trên sườn núi bên cạnh bờ sông đều bị đánh nát một mảnh lớn.
Phốc! Thình thịch! Ầm!
Hai cỗ lực lượng cường đại ở giữa không trung va chạm lẫn nhau, khiến cho nước sông bên dưới bị chấn động phóng thẳng cửu thiên.
Giữa Triệu Phong và Đào Phiến phi tặc, dâng lên một màn thủy mạc cao đến hơn mấy chục trượng, khí thế mênh mông rộng lớn.
Đám người Bích lão gia, Tàn Huyết Ngốc Ưng ở gần đó, nhìn thấy mà cũng chỉ biết trừng mắt líu lưỡi.
Thực lực mà Triệu Phong giờ phút này bùng nổ ra, hoàn toàn sánh ngang với cường giả Chân Nhân Cấp!
- Nửa bước Chân Linh Khí cùng với chân lực bình thường quả nhiên là không giống nhau! Điện Chi Truyền Thừa, uy lực tầng thứ nhất viên mãn gần như có thể phát huy ra đến cực hạn!
Triệu Phong âm thầm gật đầu.
Đương nhiên, bên trong công kích, hắn cũng phải dung nhập vào một tia lực lượng huyết mạch, nhằm tăng phúc uy lực lên một mảng lớn.
Dù sao đi nữa, chiến lực của Đào Phiến phi tặc so với cường giả Chân Nhân cấp bình thường còn mạnh hơn một chút.
- Điện Chi Cầu!
Trong lòng bàn tay Triệu Phong ngưng tụ ra một khỏa điện cầu đường kính ước chừng nửa thước, phát ra quang mang thanh sắc sáng ngời, càng ngưng tụ mạnh mẽ uy lực bùng nổ mãnh liệt, đánh thẳng về phía Đào Phiến phi tặc!
Đào Phiến phi tặc hận đến mức nghiến răng ken két. Lúc này hắn chính diện đơn đả độc đấu với Triệu Phong thế nhưng cũng không chiêm được chút tiện nghi nào cả.
Luận về lực công kích và thủ đoạn công kích, hắn có Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến, tự nhiên là mạnh hơn so với Triệu Phong
Nhưng mà Tam Hoa Bảo Liên của Triệu Phong luận lực phòng ngự cường đại và năng lực phụ trợ, chính là hoàn toàn khắc chế hắn
Ớ trong Thủy Nguyệt Tứ Bảo, giá trị của Tam Hoa Bảo Liên có thể nói là cao nhất, cơ hồ khắc chế toàn bộ Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến và Bách Hoa Nang
- Khốn kiếp! Thủy Nguyệt Tiên Đào Phiến của ta trước mắt vẫn chưa thể hoàn toàn luyện hóa được, căn bản không phát huy được uy lực chân chính!
Tu vi cùng với chiến lực của Đào Phiến phi tặc mạnh hơn cường giả Chân Nhãn cấp bình thường nhưng lại không làm gì được Triệu Phong cả.
Một khi hắn tiếp cận quá gần, Tam Hoa Bảo Liên của Triệu Phong sẽ lại phát ra kỳ hương thôi miên, khiến cho hắn càng đánh càng mệt mỏi hơn.
Triệu Phong càng kéo dài chiến đấu, khả năng vận dụng Tam Hoa Bảo Liên cũng càng lúc càng thuần thục hơn.
Tam Hoa Bảo Liên mặc dù không có chút năng lực công kích nào, nhưng mà lại mang đến cho hắn năng lực phòng ngự, di động và phụ trợ vô cùng cường đại.
- Cho dù hắn có thể tạm thời bộc phát ra chiến lực cấp bậc Chân Linh cảnh, dựa vào Tam Hoa Bảo Liên có thể chống lại Đào Phiến phi tặc, nhưng mà tu vi của hắn cuối cùng cũng chỉ là nửa bước Chân Linh cảnh mà thôi, không thể nhanh chóng thu lấy nguyên khí thiên địa tiến hành bổ sung lẽ ra không thể kéo dài được quá lâu mới đúng!
Bích lão gia trầm ngâm nói.
Chiến lực bùng nổ vượt cấp, loại tình huống này mặc dù có chút hiếm thấy, nhưng khẳng định là không thể nào kéo dài được.
Chẳng qua, tình huống của Triệu Phong lại có chút kỳ quái.
Bản thân hắn có lực lượng huyết mạch, tăng phúc chiến lực, Thần Linh Nhãn nắm giữ hết thảy, nhiều lần tập trung vào sơ hở của Đào Phiến phi tặc!
Đây cũng không phải là nguyên nhân quan trọng nhất!
Bên trong đan điền của Triệu Phong có phong tổn Chân Linh Chi Nguyên của Thủy Nguyệt đại đạo, mỗi khi lực lượng bên trọng đan điển hắn khô cạn, lập tức sẽ có một tia Chân Linh Chi Nguyên thẩm thấu tiến tới bổ sung lại cho hắn.
Cho nên, năng lực chiến đấu của Triệu Phong có thể kéo dài hơn rất nhiều so với tưởng tượng
Chiến đấu tiến hành một lúc lâu, ngược lại, Đào Phiến phi tặc đã bị kỳ hương thôi miên ảnh hưởng, khiến cho tinh thần có chút mỏi mệt.
- Cơ hội tới rồi!
Ánh mắt Triệu Phong đột nhiên lóe lên hàn quang.
Đóa liên hoa tam sắc rực rỡ đột nhiên xẹt qua một mảnh hư ảnh.
Triệu Phong phóng nhanh tới ngay trước người của Đào Phiến phi tặc.
Đồng thời kỳ hương thôi miên trong Tam Hoa Bảo Liên cũng thúc giục đến tận cùng.
- Ngươi...
Đào Phiến phi tặc vừa mới chuẩn bị phản kích, đột nhiên ánh mắt chạm tới một cái đồng tử mắt trái lam nhạt băng u...
Tâm thần hắn bỗng nhiên chấn động chợt kiệt lực giãy dụa một hồi.
Một cỗ lực lượng tinh thần kỳ dị đột nhiên xuất hiện, lôi kéo ý thức tâm thần của hắn!
Nếu như dưới tình huống bình thường Đào Phiến phi tặc còn có thể phản kháng một trận.
Nhưng mà, trong lúc chiến đấu từ nãy đến giờ, hắn đã bị kỳ hương thôi miên ảnh hưởng tới, tinh thần cực kỳ mệt mỏi.
Mà lúc này Triệu Phong lại tiếp cận hắn rất gần, mở ra Thần Linh Nhãn, trực tiếp kéo tinh thần của hắn vào trong Huyễn Cảnh Tù Lao!
Bên trong là một không gian băng lam...
Thân thể Đào Phiến phi tặc bị từng sợi từng sợi xích lôi điện thanh sắc lạnh lẽo như băng trói buộc toàn thân.
- Ngươi... Làm sao có thể...
Đào Phiến phi tặc kiệt lực giãy dụa, rốt cuộc trong mắt cũng lộ ra một tia khủng hoảng
Với lực lượng của Thần Linh Nhãn sau khi lột xác tăng lên, ở trong không gian này trôi qua mười mấy canh giờ, bên ngoài cũng chỉ mới trôi qua thời gian một hơi thở mà thôi!
Ngoại giới, thời gian một hơi thở rất nhanh liền qua đi.
Đào Phiến phi tặc cật lực giãy dụa, rốt cuộc cũng phá vỡ được trói buộc của Huyễn Cảnh Tù Lao, bộ dáng toàn thân mệt mỗi chưa từng có.
Phốc xuy!
Một đạo điện nhận sắc bén như lưỡi đao đột nhiên lóe lên trước mặt hắn, xẹt qua bên người hắn một cái.
- A!
Đào Phiến phi tặc vừa mới thức tỉnh lại, há miệng kêu thám một tiếng.
Cánh tay phải của hắn, hiện tại đã bị Triệu Phong chặt đứt, máu tươi tuôn ra xối xả!
Thời gian một hơi thở, quyết định thắng bại!
- Nể mặt Thủy Nguyệt đại đạo, hôm nay chỉ chém của ngươi một tay! Nếu có lần sau, cái rơi xuống chính là đầu của ngươi!
Lúc này, tinh thần Đào Phiến phi tặc cực kỳ suy yếu, thất hồn lạc phách, cách tay phải bị chém rớt xuống miệng không ngừng kêu la thảm thiết.
Bọn người Bích lão gia và Tàn Huyết Ngốc Ưng đang xem cuộc chiến ở gần đó cũng đều cảm thấy kinh hãi không thôi, không khỏi hít mạnh một ngụm lương khí
- Gã thiếu niên này, thật sự quá mức đáng sợ!
Hai người khẽ liếc mắt nhìn nhau, trong lòng không khỏi cảm thấy may mắn, không có tiếp tục đối địch với Triệu Phong mà chỉ đứng ở một bên xem náo nhiệt.
Bích lão gia không khỏi nhớ tới lời khuyên mà trước khi chết, Thủy Nguyệt đại đạo đã để lại cho hai đệ tử của mình.
Dựa theo ý tứ của Thủy Nguyệt đại đạo, các ngươi chẳng những không được phép đối địch với gã thiếu niên này, tốt nhất có thể trở thành thủ hạ của hắn!
Kết quả, Đào Phiến phi tặc bỏ ngoài tai lời khuyên đó, hiện tại đã gặp phải giáo huấn rồi!
- Thủy Nguyệt đại đạo không hổ là nhân vật truyền kỳ lừng lẫy đại danh trăm năm trước, ánh mắt sâu xa, trí tuệ siêu phàm!
Trong lòng Bích lão gia cảm khái không thôi.
Lúc này, hắn đã có sự lý giải càng thêm sâu sắc hơn đối với lời khuyên và lời di chúc trước khi lâm chung của Thủy Nguyệt đại đạo.
- Tiểu tử, Bách Hoa Môn ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!
Thanh âm gào rống của Đảo Phiên phi tặc cắt ngang hư không thân ảnh lóe lên rồi biến mất ở phía chân trời.
Hắn mặc kệ cánh tay phải của mình, ôm theo nữ tử váy hoa, phá không mà đi.
Trong lòng nữ tử váy hoa lúc này chưa xót và hối hận không thôi, nghĩ đến sự tinh minh cơ trí của sư tôn lúc còn sống, lời khuyên cuối cùng của hắn vừa rồi, vì sao chính mình lại không nghe theo cơ chứ?