Chúa Tể Chi Vương

Chương 361

- Chúng ta đã mất đi quyền khống chế đối với Chân Long hội rồi...

Tin tức kinh người này khiến cho chín đại Tôn Giả có chút thất sắc, liên minh Thánh Vực lại một trận náo động

Vòng thứ nhất “Ngũ Vực Tranh Phách” của chân Long hội, tất cả đều nắm trong tầm khống chế của liên minh Thánh Vực.

Thế nhưng đến vòng thứ hai, sân thi đấu thượng cổ lại tự động kích phát ra lực lượng thông huyền Thượng cổ nào đó, hình thành một đấu trường hoàn toàn mới.

Không gian ở trong tầng ánh sáng sông núi, rừng cây, tạo thành một Không gian Bí Cảnh độc lập.

Tổng cộng 500 thiên tài tuyệt đỉnh của đại lục, phân tán khắp tất cả ngóc ngách trong Không gian Bí Cảnh, nhất thời không biết phải làm gì.

- Sân thi đấu Thượng Cổ, cổ xưa thần bí, còn lâu dài hơn liên minh Thánh Vực và Thập Đại Tông Phái. Bản thân nó ẩn chứa sức mạnh hư không quỷ thân thấu triệt thiên địa.

Cự hán cổ đồng Phó điện chủ, ngưng mắt nhìn dãy núi tượng đá xung quanh sân thi đấu Thượng cổ, trên mặt đầy vẻ kính ngưỡng.

- Thế nhưng, lần này mất đi quyền khống chế đối với Chân Long hội, không biết sẽ dẫn đến kết cục như thế nào?

- Những thiên tài này đều là tương lai của đại lục, nếu như xảy ra kịch biến gì, lúc đó thiên cổ sẽ mất đi một thời đại huy hoàng

Trên mặt mấy vị Tôn Giả đầy vẻ sầu lo.

Cự hán cổ đồng trầm ngâm nói:

- Việc cấp bách hiện nay là phải thăm dò rõ ràng xem vòng thứ hai mới này có quy tắc là gì.

Ánh mắt của đám Tôn Giả đều đồng loạt dịch chuyển tới Tôn Giả râu bạc trắng vừa báo cáo.

- Quy tắc? Chỉ e là sẽ không có quy tắc! Tôn Giả râu bạc trắng cười cay đắng.

Không có quy tắc!

Nhóm Tôn Giả đều nhao nhao thất sắc.

Vòng thứ hai, toàn bộ đám thiên tài trên sân thi đấu Thượng cổ đều bị đặt vào một tiểu không gian, ngay cả liên minh Thánh Vực cũng không thể nhúng tay vào.

Về phần quy tắc, cơ bản là không có bất kỳ nhắc nhở gì.

- Chẳng lẽ nói, những thiên tài này, trong Thượng cổ Không Vực trận, muốn làm gì thì làm, giết người, phóng hỏa, vây đánh, phá hoại... Cái gì cũng được?

Huyền Kiếm Tôn Giả không khỏi hít sâu một hơi.

- Hẳn là như thế, qua phân tích thì Thượng cổ Không Vực trận này, người ngoài chỉ có thể quan sát bên trong còn người bên trong lại không thể quan sát bên ngoài. Chúng ta không thể làm bất kỳ đề nghị hay can thiệp nào.

Tôn Giả râu bạc trắng không khỏi lắc đầu.

Tôn Giả thuộc liên minh Thánh Vực đều là những người đã sống mấy trăm năm, đã chứng kiến rất nhiều lần Chân Long hội.

Nhưng Chân Long hội lần này, sân thi đấu Thượng cổ đã thu hồi “quyền khống chế”, đây là lần đầu tiên xuất hiện tình huống như vậy.

- Đã như vậy thì cứ yên lặng theo dõi kỳ biến thôi.

Âm thanh đạm mạc của Phó điện chủ vang lên.

Không gian trong tầng ánh sáng

500 thiên tài bị phân bố đến các nơi, lúc đầu thì đều cảm thấy ngơ ngác như nằm mơ, sau đó có chút xao động giống như đám ruồi không đầu bay loạn

Bọn hắn ở trong tiểu không gian này, lại không thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài.

Nhưng người đang ngồi trên ghế xem chiến thì lại có thể quan sát toàn bộ phương vị và chi tiết bên trong

- Không có cách nào liên hệ với ngoại giới, Thánh Vực Chân Long Hội lần này rốt cuộc đã xuất hiện biến cố gì?

Triệu Phong đứng trên bình nguyên, nhướng mày lên.

Hắn và đại bộ phận thiên tài đều bất đồng vô cùng bình tĩnh trấn định.

Vụt!

Triệu Phong mở ra Thần Linh nhãn, xuyên thấu qua tầng ánh sáng liền nhìn thấy những người đang ngồi bên ngoài sàn thi đấu xem tình hình vòng chiến, kể cả đài quan chiến trên không trung

Cùng lúc đó.

Truyền nhân của ba đại thế gia huyết mạch đồng tử cũng đồng loạt thúc dục đồng tử, quan sát cảnh tượng bên ngoài tầng ánh sáng

Kết quả.

Nam tử Quỷ Nhãn thất bại, huyết mạch đồng tử của hắn, vốn không am hiểu nhìn xuyên thấu.

Truyền nhân của Thác Bạt gia, sau khi thử nghiệm, cũng thất bại.

Toàn bộ người tại không gian trong tầng ánh sáng chỉ có Thần Linh nhãn của Triệu Phong là có thể nhìn xuyên thấu bên ngoài tầng ánh sáng chứng kiên tình huống ngoại giới.

Đương nhiên, như vậy cũng không nhất định là huyết mạch đồng tử của Triệu Phong mạnh hơn ba đại thế gia.

Thần Linh nhãn của hắn sở trường thấu thị, viễn thị, vi mô, mà năng lực học tập cường đại, phục chế là trụ cột nhất.

- Ừm? Ánh mắt của tiểu tử này, dường như có thể nhìn thấy chúng ta.

Tôn Giả Vũ Tinh Thần khẽ ồ một tiếng, dò xét Triệu Phong bên trong tầng ánh sáng

Nhưng đúng lúc này, Triệu Phong lại thu hồi ánh mắt, giống như chỉ là ảo giác.

Một lát sau, Triệu Phong tìm thấy một ngọn núi cao nhất, đây là vị trí quan sát lý tưởng có thể đứng từ trên cao quan sát toàn bộ tình huống địa lý trong không gian tầng ánh sáng

Vụt!

Thần Linh nhãn quét qua, toàn bộ “Thực cảnh địa đồ” trong không gian tầng ánh sáng đều ghi vào trong não hải của Triệu Phong

Thiên thời địa lợi nhân hòa.

Triệu Phong đầu tiên khống chế “Địa lợi”. Nắm rõ toàn bộ địa lý bên trong không gian tầng ánh sáng

Hoàn thành một bước này, Triệu Phong không hề có dị động gì, lại ngẩng đầu quan sát tình huống trong không gian tầng ánh sáng

Rất nhanh, tại khu vực bờ sông đã xuất hiện quang ảnh đánh nhau.

Thái Vân Song Tử dẫn đầu ra tay với một tên thiên tài Chân Nhân cấp đỉnh phong

Với thực lực thiên kiêu cái thế, chỉ một hai chiêu đã đánh cho tên thiên tài kia thổ huyết, ngã xuống đất không đứng dậy nổi.

Rắc rắc...

Thái Vân Song Tử lão đại lại vung đao, chặt đứt một cánh tay của thiên tài kia.

- A...

T ên thiên tài kia hét thảm một tiếng, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ:

- Ta nhận thua! Mau dừng tay!

Nhưng kỳ quái chính là cho dù hắn có nhận thua thì Thiên Tài Long Vận trên người cũng không hề có bất kỳ biến hóa nào.

Cửa ải này, không có người chấp hành quy tắc.

- Xảy ra chuyện gì? Chúng ta đã chiến thắng đối thủ, tại sao không cướp đoạt được Thiên Tài Long Vận?

- Chân Long hội chó má, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Thái Vân Song Tử gào thét phẫn nộ, có vài phần không cam lòng, phát tiết lửa giận lên người tên thiên tài kia, quyền đấm cước đá một trận.

Lập tức, tên thiên tài kia liền bị giày vò không chịu nổi.

- Làm ơn... Tha mạng! Ta giao Chân Long lệnh bài cho ngươi là được mà...

Tên thiên tài kia vẻ mặt như khóc tang giao Chân Long lệnh bài cho Thái Vân Song Tử.

Ô... Ô... Ô... N... G!

Khoảnh khắc nhận được Chân Long lệnh bài, Chân Long lệnh bài trên người Thái Vãn Song Tử đột nhiên bắn ra một luồng quang văn Kim Long rực rỡ, phóng cao hơn một trượng

Rắc rắc...

Chân Long lệnh bài của tên thiên tài kia lập tức ảm đạm, sau đó bị nghiền nát.

- Ha ha ha... Quá đã! Chỉ cần cướp được Chân Long lệnh bài là có thể cướp đoạt được toàn bộ Thiên Tài Long Vận của đối phương

Thái Vân Song Tử hấp thu một lượng lớn Thiên Tài Long Vận, không khỏi ngửa mặt lên trời thét dài.

Tại vòng thứ nhất của Chân Long hội, đánh nhau mệt nhọc, chiến thắng một người chỉ cướp đoạt được chừng một phần năm Thiên Tài Long Vận trên người đối phương

Mà bây giờ, chỉ cần cướp lấy một cái Chân Long lệnh bài, là có thể cướp đoạt toàn bộ Thiên Tài Long Vận của đối phương

Một màn này, tự nhiên lọt vào trong mắt những người đang xem chiến ở bên ngoài tầng ánh sáng

- Ta hiểu rồi, cửa ải này là cướp đoạt, không tử thủ đoạn mà cướp đoạt. Thực chiến không hạn chế quy tắc, như vậy càng thể hiện được thực lực chân chính của một người.

Ánh mắt của Tôn Giả Vũ Tinh Thần lóe lên sáng ngời.

- Không sai, nhân tố ảnh hưởng tới thực lực, quả thật quá nhiều, kể cả mưu kế thủ đoạn, tâm lý, ý chí, tiềm lực,... Tỷ thí có hạn chế, cố kỵ, sẽ làm giảm sâu sắc tiêu chuẩn thực lực chân chính của một người.

- Tốt thì tốt, nhưng như vậy liệu có tàn nhẫn quá hay không? Những người này đều là thiên tài tinh anh trên toàn đại lục đấy!

Nhóm Tôn Giả khen chê không đồng nhất, nhưng phấn lớn đều tán thành.

Cùng lúc đó...

Triệu Phong đứng trên tòa núi cao, chứng kiến một màn vừa rồi, không khỏi suy tư.

- Cửa ải này hình như không hạn chế, mặc kệ sử dụng thủ đoạn gì, chỉ cần có thể cướp đoạt được Chân Long lệnh bài là được.

Triệu Phong phân tích ra kết quả, trong lòng đột nhiên kinh hỉ, phấn khởi một cách khó hiểu.

Chém giết thực chiến, hắn càng ưa thích!

Loại hoàn cảnh này, không phải nghi ngờ, càng thích hợp với Triệu Phong hơn.

Thần Linh nhãn của Triệu Phong tiếp tục lưu ý tình huống của “Thái Vân Song Tử” bên kia”.

Tên thiên tài bị đánh tàn phế, sau khi mất đi Chân Long lệnh bài, cũng không bị loại ra ngoài.

Như vậy có nghĩa là sao?

- Không bị loại? Cho dù Chân Long lệnh bài của ta bị Thái Vân Song Tử cướp đi, nhưng ta vẫn có thể cướp đoạt Chân Long lệnh bài của người khác mà... Ta vẫn còn cơ hội!

Ánh mắt của tên thiên tài Chân Nhân cấp đỉnh phong kia lóe lên, tận đáy lòng bỗng dấy lên một tia hi vọng

Tiếp đó, hắn phải quyết tâm đập nồi dìm thuyền, sử dụng hết mọi thủ đoạn, cướp đoạt Chân Long lệnh bài của những người khác.

Nghĩ tới đây, lệ quang trong mắt hắn lóe lên, lúc Thái Vân Song Tử mắng chửi, liền cắm đầu bỏ chạy.

- Hừ! Xem như tiểu tử ngươi thức thời, tha cho ngươi một mạng

- Cạc cạc! Tiếp theo chúng ta phải bắt đầu đại khai sát giới rồi, người không giao Chân Long lệnh bài... Giết không tha!

Vẻ mặt Thái Vân Song Tử hung lệ tàn nhẫn, phi thân về địa phương có bóng người phía trước, tìm kiếm con mồi mới.

Không đến thời gian uống cạn chung trà, trong không gian liền truyền đến tiếng hô giết khắp nơi.

- A...

Trên sườn núi, truyền đến một tiếng kêu thảm thiết.

Một tên thiên tài không ngoan ngoãn giao ra Chân Long lệnh bài, liền bị Thái Vân Song Tử giết chết tại chỗ.

Xoạt!

Các lộ cường giả ngồi trên ghế xem chiến đều sôi sục, kinh hô.

Trưởng bối của thiên tài đại biểu bị giết chết, không khỏi lên tiếng kháng nghị, muốn hủy đi tư cách tham gia Chân Long hội của Thái Vân Song Tử.

- Chư vị, thật có lỗi, Chân Long hội lần này tiến vào thời đại huy hoàng chưa từng có trong thiên cổ, sân thi đấu Thượng cổ tự động vận hành, quy tắc là không có quy tắc.

Thanh âm đạm mạc của cự hán cổ đồng Phó điện chủ, vang vọng khắp các hàng ghế đang xem chiến.

Quy tắc là không có quy tắc!

Trên sân lập tức sôi trào nghị luận.

- Chư khách từ khắp nơi trên đại lục ghé thăm, liên minh Thánh Vực lại mất đi quyền khống chế đối với Chân Long hội, đây cũng không phải là ý nguyện của chúng ta.

Tôn Giả râu bạc trắng có chút đỏ mặt.

Trưởng bối của các thế lực khắp nơi đều không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Nếu sự thật là như vậy, Chân Long hội không khống chế được, ngay cả liên minh Thánh Vực cũng không thể khống chế.

Chém giết, đánh lén, quần ẩu, phóng hỏa... Bất luận thủ đoạn gì, đều không vi phạm quy tắc ở vòng thứ hai này.

Quy tắc chính là không có quy tắc!

- Chẳng lẽ các ngươi không cho rằng dưới tình huống thực chiến thiết huyết như vậy càng có thể tẩy luyện, ma luyện, kích phát ra tiềm lực của những thiên tài này hay sao? Khi đó mới có thể tăng cường Thiên Tài Long Vận của toàn bộ đại lục.

Trong mắt cự hán cổ đồng lộ ra một tia tàn nhẫn, hưng phấn, thậm chí còn có thần sắc chờ mong

Chém giết huyết tinh như thế này, đối với mấy vị Tôn Giả ở đây mà nói, cũng không tính là gì, bọn hắn có tràng diện nào mà chưa từng thấy qua?

Phó điện chủ của liên minh Thánh Vực quyết định, không người nào dám làm trái.

Thực lực của Phó điện chủ, phần lớn người ở đầy đều không rõ ràng chỉ biết là hắn có thể uy hiếp và thống soái một ít Tôn Giả, trước kia còn từng giao thủ với Xích Nguyệt giáo chủ và Kiếm Tôn Diệp Vô Ta.

Người quen đều biết, vị này chính là một kẻ khát máu của thế hệ đó.

Không gian trong tầng ánh sáng tiếng hô giết nổi lên khắp nơi, các lộ thiên tài đều không từ bỏ, dùng hết thủ đoạn chém giết.

Đương nhiên, loại hung tàn như Thái Vân Song Tử thì lại rất ít.

Mỗi trận chém giết, chỉ cần bên nào nguyện ý giao ra Chân Long lệnh bài, như vậy thì bên kia sẽ không đuổi tận giết tuyệt.

Bởi đủ sao đi nữa, mọi người cũng là người cùng một khối đại lục, một khi giết chết người nào đó, có thể sẽ đắc tội với một thế lực lớn hơn, thậm chí sẽ đắc tội với Tôn Giả.

Thiên tài có thể đi đến bước này, bối cảnh sau lưng mỗi người đều không đơn giản, ít nhất đều có đại năng cấp bậc Chân Chủ cấp.

- Lên đường thôi.

Thân hình Triệu Phong nhoáng lên một cái, từ trên cao nhẹ nhàng rơi xuống, Thần Linh nhãn của hắn quan sát toàn cục, rất nhanh tìm được một phương hướng.

Một lúc sau.

Trong tay Triệu Phong xuất hiện một thanh bảo cung toàn thân tinh lam bảo, ba mũi ngân tiễn lập tức bay trở về vị trí

Băng... Vút...

Một mũi tên băng lôi, với tốc độ gấp hai lần tốc độ âm thanh, lập tức đâm vào phía rừng cây đối diện.

- A!

Trong rừng rậm, một thiếu niên ám y hét lên, “Phịch” một tiếng rơi xuống đất.

Trên vai của hắn bị La Hầu Tiễn xuyên thủng lực lượng băng lôi ăn mòn, cảm thấy một trận tê dại, khiến hắn hoàn toàn tê liệt, không thể động đậy.

- Làm sao có thể... Ngươi làm sao có thể nhìn thấu “Âm u Bí Ẩn Thuật” của ta?

Trên mặt thiếu niên ám y tràn đầy kinh hãi.
Bình Luận (0)
Comment