Trên không trung.
Triệu Phong và Thương Vũ Nguyệt giao phong trong giây lát, chỉ có cao nhân Chân Linh cảnh mới có thể biết được nguồn cơn và sự lợi hại trong đó.
“Bạch Trưởng lão” đang xem chiến, thần sắc bỗng nhiên trở nên ngưng trọng trong mắt tràn ngập kinh ngạc. K Ả
- Triệu Phong, cấp độ của ngươi quả thật nằm ngoài dự liệu của ta. Nhưng trận chiến giữa ngươi và ta, giờ mới thực sự bắt đầu. Sau khi trở về từ Thất Kiếm truyền thừa, mục tiêu khiêu chiến của ta, chính là “năm đại thiên kiêu cái thế” đương thế.
Kiếm Ý trên người Thương Vũ Nguyệt không ngừng dàng tràn, loại ý chí quyết đoán giết tuyệt này, càng phát ra sự sắc bén bá đạo.
Vù...
Một đạo “kiếm mang hư vô” mà mắt thường có thể mơ hồ thấy được xuất hiện, toàn thận ngưng kết một tầng kiếm quang dày đặc hàn khí, xông thẳng lên trời, tiếng kiếm minh chấn triệt tâm hồn, khiến cho trời đất sáng tối bất định.
Kiếm Ý này mang lực áp bách vô cùng cường đại, xuyên qua tinh thần hư vô, ngay cả một vài cao nhân Chân Linh cảnh ở đây, cũng không nhịn được mà phát run.
- Phóng mắt khắp toàn bộ khu vực Hoành Vân này, e rằng không còn Kiếm Ý nào cường đại hơn nữa.
- Luồng Kiếm Ý này bao hàm ý cảnh Kiếm Đạo, đủ sức uy hiếp tâm linh Chân Chủ cấp.
Đám người Túc lão, Thiết Tiêu Chân Chủ không khỏi thu liễm tâm thần.
Hai người bọn họ ở khoảng cách khá gần, cảnh giới lại cao, cho nên có thể cảm nhận được sự cường đại của Kiếm Ý vô hình này, không dám nhìn thẳng
Ô... Ô... Ô... N... G!
Thanh cổ kiếm cũ nát trong tay Thương Vũ Nguyệt không ngừng chấn động bên ngoài bê mặt cũ nát đại phóng hào quang phát ra từng đạo kiếm vân lạnh lẽo như băng mũi kiếm phun ra nuốt vào kiếm quang sắc bén như sương lạnh, phát ra khí tức giết chóc kinh hồn thấu xương.
- Ý cảnh Kiếm Đạo thật mạnh, thanh cổ kiếm kia...
Ánh mắt của mọi người đều bị thanh cổ kiếm trong tay Thương Vũ Nguyệt hấp dẫn.
Thanh kiếm này, e rằng lai lịch không nhỏ!
Chỉ trong vài nhịp hô hấp, khí tức Kiếm Đạo trên thân kiếm cổ xưa chợt trở nện mãnh liệt gấp vài lần, phát ra một luồng lực lượng thần bí vô danh, giống như thanh cổ kiếm đang thức tỉnh, khiến người khác cảm thấy trái tim mình không ngừng run rẩy.
- Thiên Tuyệt Sát Kiếm - Loạn Sát Kiếm Thức!
Mái tóc trên đầu Thương Vũ Nguyệt giống như thác nước bay múa, một luồng kiếm quang sắc bén phun ra nuốt vào, hàn khí dày đặc, hào quang rực rỡ đến chói mắt, phảng phất như bản thân nàng và Kiếm Ý hư vô đã dung hợp làm một thể.
Vù vù vù...
Một trận kiếm quang sắc bén rực rỡ, hàn ý lạnh buốt, trảm phá hư vô, khiến cho người khác cảm thấy hoa mắt, những kiếm quang sắc bén này tầng tầng lớp lớp, không ngừng chấn động kiếm vân phong cách cổ xưa thần bí, mơ hồ thể hiện phong thái chôn vùi một phương
Phốc phốc phốc...
Những nơi kiếm quang đi qua, tầng tầng mây xanh vỡ tan, những ngọn núi xung quanh bị cắt phá thành vô số vết nứt sâu không thấy đáy, giống như cắt đậu hủ.
- Mau tránh ra, trấn thủ sơn môn!
- Mở đại trận!
Trước sơn môn của Hiểu Nguyệt Tông lập tức đại loạn.
Phẩn lớn người đang xem chiến ở đây, đều bị kiếm quang và kiếm vân tràn ngập nghiền nát hư không kia dọa đến phát run, phảng phất như ngàn vạn đạo kiếm quang này kèm theo huyết tinh giết chóc vô tận, triển khai một trận đồ sát cực kỳ tàn ác.
Chỉ riêng sự sắc bén giết chóc tuyệt lãnh ẩn chứa trong Kiếm Ý, đã khiến cho những tồn tại dưới Chân Chủ cấp chấn động tâm linh tan tác, mất đi lực phản kháng
- Uy lực của một kiếm kia, đủ để tạo thành uy hiếp chí mạng đối với Chân Chủ cấp bình thường
Phốc phốc...
Thân hình Lâm Thông lóe lên, tránh khỏi màn kiếm quang trên người lưu lại vài đạo yết máu, hàn ý sương lạnh rét thấu sương thâm thấu vào cơ thể, không khỏi rên lên một tiếng suýt soa.
- Đây là chiến lực mà Chân Huyền cấp có thể đạt đến ư? Trước khi Vũ Thiên Ngô tần chức Chân Chủ cấp, e rằng công kích của hắn cũng không lộ ra phong thái cường hãn như vậy.
Triệu Phong động dung giật mình, vẻ thong dong đã biến mất.
Đặc biệt là lực lượng của thanh cổ kiếm cũ nát trong tay Thương Vũ Nguyệt, thậm chí khiến cho “Băng Hoàng Thương” đang lăng lặng nằm trong Cổ Thiết Giới Chỉ cũng sinh ra một tia phản ứng rất nhỏ.
Một chiêu này của Thương Vũ Nguyệt khủng bố ở chỗ có thể bao trùm và chôn vùi cả một khu vực, không hề có quy luật, không cách nào trốn tránh.
Phành...
Điện lôi bên ngoài Triệu Phọng rung động nhộn nhạo, bỗng nhiên hình thành một màn hào quang màu xanh trong suốt lấp lánh, bên ngoài hiên hiện phong vân điện lưu, chấn động cao tầng không ngừng di chuyển khắp người.
Đinh đinh đinh...
Quanh người Triệu Phong không ngừng bắn ra tia lửa, vô số kiếm vân băng sương bị đánh tan, nát vụt.
Nhưng những kiếm quang sắc bén cường hoành vẫn mang theo kiếm thế bá tuyệt không gì địch nổi ập tới, khí thế sát phạt đâm xuyên tâm hồn, chính diện chém trúng Triệu Phong không ngừng phát tiếng chấn nổ “xẹt xẹt”.
Vụt...
Thân hình Triệu Phong ở trong mân điện minh thanh phong đột nhiên huyễn động biến mất không thấy đây nữa.
Thế nhưng
Ý cảnh Kiếm Đạo của Thương Vũ Nguyệt đã vượt qua tưởng tượng của hắn.
Triệu Phong vừa mới hiện thân, đã bị mấy đạo kiếm quang chói mắt cực lớn tập trung khóa chặt, kèm theo đó là vô số kiếm vân băng sương trảm phá.
- Ổ?
Triệu Phong thoáng sững sờ, trên mặt lộ ra dị sắc.
Ô... Ô... Ô... N... G!
Hắn khẽ quát một tiếng, trên người bộc phát một trận gợn sóng Phong Lôi rực rỡ, đem phạm vi gần hai mươi trượng chôn vùi, hóa thành chân không
Hiển nhiên, thực lực của Thương Vũ Nguyệt hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Triệu Phong thậm chí bức bách hắn xuất ra thực lực nội tình thâm hậu của Chân Chủ cấp.
- Ha ha! Kiếm Ý của Thương Vũ Nguyệt, gặp phải đối thủ cường đại, liền kích phát ra toàn bộ, ngưng luyện đến một cấp bạc hoàn toàn mới, lực lượng của thanh cổ kiếm truyền thừa này cũng theo đó mà thức tỉnh. Bên trong thanh kiếm truyền thừa này có một loại bí quyết kiếm sát vô thượng uy lực cực kỳ kinh người.
Bạch trưởng lão đang phiêu phù trên một ngọn núi, trên mặt tràn ngập vẻ tán thưởng vui mừng.
Quanh người nàng thỉnh thoảng nổi lên một đoàn quang vân tinh kiếm vô hình, chấn nát toàn bộ những dư âm kiếm khí bắn đến gần.
Trong tất cả những người đang xem chiến ở đây, chỉ có Bạch trưởng lão là thoải mái nhất.
Nếu như so sánh, hai đại Chân Chủ cấp khác là Túc lão và Thiết Tiêu Chân Chủ lại có chút chật vật, luống cuống tay chân
- Thú vị, không hổ là Thất Kiếm truyền thừa.
Triệu Phong không những không kinh sợ mà còn lấy làm mừng rỡ, thân hình không những huyễn động sinh ra từng sợi Phong Lôi chấn động cao tầng
Ầm...
Quanh người hắn nổi lên một đoàn gió màu xanh lấp lánh, điện lưu màu xanh đậm phun ra nuốt vào, tiếng rít gào bén nhọn vang lên, lôi minh bùng nổ, một luồng lực lượng hủy diệt bạo ngược tràn ra, chấn nát những đạo kiếm quang rực rỡ đến gần người.
Triệu Phong lấy tốc độ làm chủ. Thân pháp linh dật như gió động, đôi lúc lại nhanh như điện xẹt.
Hắn ngẫu nhiên phản kích, bá đạo lôi đình, không gì cản nổi.
Phong Lôi Bạo Vũ!
Sắc mặt Triệu Phong ngưng tụ, trong lồng bàn tay phát ra một đoàn lốc xoáy Phong Lôi, trong lúc thôi động, tạo thành điện mang cương phong đầy trời, giống như một trận mưa lớn, thanh thế kinh người, tiếng rít gào điên cuồng vang khắp phạm vi một dặm.
Ẩm ầm ầm...
Cả một khu vực bị mây đen, lôi điện, cương phong mưa lớn bao trùm, kèm theo một loại uy thế tự nhiên như dẫn động thiên địa.
Chiêu thức bực này, ngẫu nhiên khiến cho khả năng hô ứng lực lượng nguyên khí thiên địa, diễn dịch tới tận cùng, hoàn toàn vượt qua cấp độ công pháp bình thường
- Phát Sát Kiếm Thức!
Thương Vũ Nguyệt thất sắc, gặp phải luồng “Phong Lôi Bạo Vũ” mênh mông cuồn cuộn này trùng kích, liên tục bạo lui.
Nàng lại thi triển một loại kiếm kỹ truyền thừa, từng đạo kiếm mang tạo thành một đạo Phong Kiếm Quyển (*) cực lớn.
(*) Cơn lốc kiếm.
Phốc phốc...
Hô hấp của Thương Vũ Nguyệt trở nên gấp gáp, cổ kiếm truyền thừa trong tay thức tỉnh lực lượng, dung hợp với Kiếm Ý của bản thân, đột nhiên tăng vọt, bộc phát ra một luồng chiến lực vượt qua giới hạm
Thế nhưng
Cho dù nàng có lực lượng cường đại chưa từng có đi nữa thì vẫn không thể địch lại đại thế trước mắt.
Triệu Phong tấn chức Chân Chủ cấp, thực lực nội tình tăng mạnh, cộng thêm việc tìm hiểu truyền thừa cường đại của “Phong Lôi Đại Đế”, uy năng chiêu thức trong mỗi một cái giơ tay nhấc chân, đủ khiến cho Chân Chủ cấp bình thường cũng phải hãi hùng khiếp vía.
Phốc...
Khóe miệng Thương Vũ Nguyệt tràn ra một tia vết máu, sắc mặt trắng bệch.
Phành phành phành...
Bỗng nhiên, một trận Phong Lôi rung động lan tràn quanh người Thương Vũ Nguyệt, khiến nàng cảm thấy từng trận tê dại khó chịu.
- Ngươi thua rồi!
Bàn tay Triệu Phong chậm rãi đặt lên vai Thương Vũ Nguyệt.
Thương Vũ Nguyệt vừa rồi liên tục thi triển tuyệt kỹ Kiếm Đạo vượt cấp, nguyên khí đã tiêu hao quá nửa.
Ngược lại, Triệu Phong vẫn dồi dào tinh khí
Đây là sự chênh lệch nội tình giữa Chân Chủ cấp và Chân Huyền cấp.
- Còn chưa chấm dứt đâu... Thiên Kiếm Nghịch Sát Thức!
Trên người Thương Vũ Nguyệt dâng lên một luồng Kiếm Ý kinh người, kiếm phong vô hình bùng nổ, sáng tối nghịch chuyển, phát ra một luồng ý chí quyết thắng nghịch chuyển thiên địa.
Nàng cũng không quay đầu lại, “tàn kiếm” trong tay huyễn hóa thành một tầng kiếm quang huyền diệu tuyệt luân, kiếm mang vờn quanh, hiển hiện một loại mỹ lệ lấp lánh, trong nháy mắt đã lướt qua Triệu Phong
Một màn kinh biến này, khiến cho toàn trường đều phải thất sắc.
- Ý cảnh ẩn chứa bên trong loại Kiếm Đạo này cực mạnh, cho dù là ta cũng không thể nhìn thấu... Một kiếm này, đủ giết chết Chân Chủ cấp. Trong khoảng cách gần như vậy, cho dù là Chân Chủ cấp đại thành cũng khó toàn thân trở ra.
Trên mặt Bạch trưởng lão tràn ngập kinh hỉ, trong lòng nổi lên một loại xúc động mãnh liệt.
Nàng rất mong chờ một kiếm này có thể triệt để giết chết Triệu Phong.
Mà phía bên Thiết Tiêu Chân Chủ và Túc lão lại bị một màn này dọa cho ngây người, kinh hãi sững sốt.
Không phải nghi ngờ, ý cảnh ẩn chứa trong một kiếm của Thương Vũ Nguyệt, uy lực của kiếm chiêu gần như vượt qua Kiếm Đạo đỉnh phong của Đại lục, ngay cả hai đại Chân Chủ cấp cũng có cảm giác vô lực, không dám tranh phong
Phốc...
Bỗng nhiên, một tầng màn nước rung động lóe lên, bề mặt là một màu lam rực rỡ dao động giống như biển sâu, ngăn chặn một kiếm khủng bố đủ sức nghịch chuyển thiên địa này.
Ùng...
Màn nước u lam rung động kịch liệt, không ngừng nhộn nhạo, có cảm giác mênh mông và bao phủ không thể hình dung
Một lúc sau...
Tầng kiếm quang mỹ lệ đã ảm đạm mất chín thành, chỉ còn một tia kiếm vân mỏng manh sắc bén là miễn cưỡng xuyên qua màn nước đang rung động giằng co với điện minh thanh phong đang rít gào.
- Cảm giác lạnh này là...?
Triệu Phong khẽ vươn tay, nhẹ nhàng chạm lên làn da, chỉ thấy một đạo vết máu nho nhỏ.
Trên mặt hắn đột nhiên lộ ra một tia kinh ngạc ngoài dự liệu: Mình khinh địch rồi.
Ngoài ra, một kiếm nghịch chuyển của Thương Vũ Nguyệt, quả thực xuất kỳ bất ý, bộc phát ra lực lượng Kiếm Đạo đủ để trảm sát Chân Chủ cấp bình thường
Chẳng qua.
Vết máu nho nhỏ này, dưới sự ôn nhuận của lực lượng huyết mạch, chỉ trong nháy mắt đã khép lại, ngay cả một vết thương nhỏ cũng không lưu lại.
- Triệu Phong không ngờ ngươi lại mạnh đến như vậy, thực lực chân chính của ngươi vẫn còn chưa thi triển ra...
Trên mặt Thương Vũ Nguyệt trắng bệch không còn chút máu, nở nụ cười cay đắng trước mắt tối sầm, chìm vào hôn mê.
Một kiếm mạnh nhất của nàng đủ để chính diện chém chết Chân Chủ cấp, không ngờ lại chỉ có thể làm tổn thương một chút ngoài da Triệu Phong thậm chí hoàn toàn không đáng kể.
- Vũ Nguyệt!
Bạch quang lóe lên, Bạch trưởng lão phi thân tới, ôm lấy Thương Vũ Nguyệt.
Hiểu Nguyệt Tông bên ngoài sơn môn...
Đám người Túc lão, Đại trưởng lão và Thiết Tiêu Chân Chủ không khỏi thở phào một
Một kiếm nghịch chuyển cuối cùng vừa rồi, nguy hiểm vô cùng, tuy nhiên mọi người lại càng chấn động trước thực lực, nội tình mà Triệu Phong thể hiện ra.
Dưới hoàn cảnh như vậy, không ngờ Triệu Phong vẫn có thể ứng phó được.
Hơn nữa, huyết mạch thuộc tính Thủy của Triệu Phong vô cùng mênh mông quảng đại, sở trường phòng ngự, đồng thời còn có năng lực chữa trị cực kỳ mạnh mẽ.
- Triệu Phong này, sau khi trở về từ “Truyền thừa vô danh”, tu vi tiến cấp như thần, các phương diện như huyết mạch, công pháp,... Đều có một bước nhảy vọt về chất.
Sắc mặt Bạch trưởng lão có chút âm tình bất định, nhìn chằm chằm vào Triệu Phong
Triệu Phong cảm thấy một tia sát ý và nguy cơ nhàn nhạt, thế nhưng lại không hề sợ hãi chút nào, thậm chí càng không có ý tứ nhượng bộ thối lui.
Một lát sau...
Bạch trưởng lão nhìn Triệu Phong một cái thật sâu, phiêu nhiên rời đi.
Nàng đã có cái nhìn sơ bộ đối với Triệu Phong tuy nhiên cũng chỉ nắm chắc sáu thành có thể giết chết đối phương
- Kẻ này tham tu truyền thừa Phong Lôi, tốc độ công kích càng đạt tới đỉnh cao, huyết mạch đồng tử lại quỷ dị khó phòng, thậm chí lực lượng huyết mạch của hắn còn am hiểu phòng ngự và trị lành vết thương rất khó giết chết.
Bạch trưởng lão thầm phân tích một hồi, cảm thấy cực kỳ khó giải quyết.
Nàng gần như không tìm thấy sơ hở trên người Triệu Phong ngược lại có chút đau đầu đối với sự khó chơi của đối phương
Ngoài ra, Hiểu Nguyệt Tông còn có hai đại Chân Chủ cấp, sau lưng Triệu Phong là Thiết Huyết Giáo, lai lịch không đơn giản, nội tình thâm hậu, không thể khinh suất trêu chọc.
Đủ loại nguyên nhân như vậy, liền khiến Bạch Trưởng lão tạm thời bỏ qua ý niệm trong lòng.