Theo lời lão giả đại biểu chính thức của sân đấu.
Quang vinh khiêu chiến Trăm trận thắng liên tiếp, không thể để người
khác dễ dàng đoạt được, đó không chỉ đơn giản là tổn thất, còn liên quan đến uy nghiêm sân đấu, cùng với hàm nghĩa Trăm trận thắng liên tiếp.
- Huyết mạch truyền thừa của Dạ Ma Vũ, thần bí cường đại, cho dù ta ra tay, tỷ lệ chiến thắng cũng không lớn.
Lý Vân Nhai trầm ngâm nói.
Trong tình hình tu vi xấp xỉ nhau, lực lượng huyết mạch và Thần binh, ảnh hưởng thực lực lớn nhất.
Mà Thần binh, chung quy là ngoại lực.
Huyết mạch truyền thừa khác biệt, đối với chiến lực bản thân, kể cả các
phương diện thể chất phòng ngự, lực lượng tốc độ, đều có tác dụng cường
hóa tăng phúc rất lớn.
Nhất là một vài huyết mạch truyền thừa, còn có năng lực đặc thù.
Dạ Ma Vũ trước mắt, chính là đại biểu điển hình đó.
- Huyết mạch truyền thừa của Dạ Ma Vũ, chỉ đứng sau Giang Phàm nhờ có
được huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, chiến lực của hắn, đủ để phá vỡ
hàng rào cảnh giới.
Triệu Phong phân tích.
Hàng rào cảnh giới, là chỉ cái hào rộng giữa Tiểu Đan Nguyên Cảnh và Đại Đan Nguyên Cảnh.
Thí dụ như Thánh Địa thiên tài Giang Phàm kia, tu vi Tiểu Đan Nguyên
Cảnh sơ kỳ, chiến lực có thể sánh với Đại Đan Nguyên Cảnh sơ kỳ.
Mà Dạ Ma Vũ này, tại phương diện huyết mạch truyền thừa, chỉ đứng sau Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.
Quan trọng chính là, tu vi của hắn tiếp cận hậu kỳ Tiểu Đan Nguyên Cảnh, huyết mạch chiến kỹ càng thuần thục.
Bởi vậy, tổng hợp thực lực của hắn, so với Giang Phàm một năm trước, có khả năng còn mạnh hơn.
- Ha ha, lão phu cũng không trông cậy một mình ngươi có thể thắng được
Dạ Ma Vũ, ngươi chỉ cần tiêu hao Chân Nguyên cùng lực lượng huyết mạch
của Dạ Ma Vũ, hoàn thành chỉ tiêu nhất định là đủ rồi.
Lão già áo đỏ cười khinh thường.
Một tầng khí tức lực trường vô hình, bao bọc ba người vào bên trong,
người bên ngoài, căn bản không nghe được bên trong trò chuyện.
Lời vừa nói ra, Triệu Phong chợt tỉnh ngộ.
- Xa luân chiến?
Triệu Phong và Lý Vân Nhai liếc nhìn nhau, trong mắt lộ ra một tia kinh dị.
Có lẽ.
Một Lý Vân Nhai, đối phó Dạ Ma Vũ, phần thắng cũng không lớn.
Nhưng nếu như, trong số người cản trở kia, có thể có hai ba người sánh
ngang Lý Vân Nhai, phát động xa luân chiến, kết quả sẽ khác.
Dựa theo quy tắc khiêu chiến.
Người khiêu chiến, mỗi ngày thắng liên tiếp mười trận, mới có quyền chủ
động nghỉ ngơi, trừ phi ngày đó không có người khiêu chiến.
- Huynh đài cân nhắc thế nào? Chỉ cần ngươi có thể thành công tiêu
hao ba thành lực lượng huyết mạch hoặc Chân Nguyên của Dạ Ma Vũ, cũng đủ để trở thành khách quý của Vĩnh Phong Hư Hải Linh Điện.
Lão già áo đỏ híp mắt cười nói.
Lý Vân Nhai nội tâm khẽ động, ném ánh mắt trưng cầu về phía Triệu Phong.
Khách quý Hư Hải Linh Điện, được hưởng rất nhiều đặc quyền, trong đó bao gồm cả giao dịch ở nơi chính phủ, được hưởng đãi ngộ giảm giá.
Khách quý Linh Điện, không chỉ có là biểu tượng vinh dự, còn có lợi ích thực chất.
Một vài Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, nghĩ đủ mọi cách, đều khó lòng lấy được một thân phận khách quý.
- Ngươi thử đi.
Triệu Phong khẽ gật đầu, để Lý Vân Nhai đi thử trình độ.
- Một lời đã định.
Linh lão già áo đỏ có vẻ bất ngờ, Lý Vân Nhai tu vi gần đạt Tiểu Đan
Nguyên Cảnh đỉnh phong, vậy mà lại phải nghe theo ý kiến của Triệu
Phong.
Vào ngày đó.
Lý Vân Nhai tạm thời trở thành khách mời ngoại viện của sân đấu.
Trong người cản trở khiêu chiến ngày mai, bên chính phủ tổng cộng phát
động bốn, năm cường giả, tu vi thấp nhất đều là Tiểu Đan Nguyên Cảnh
trung kỳ, chiến lực phần lớn là cấp độ Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ.
Ngày hôm sau.
Dạ Ma Vũ chiến ý dạt dào, tinh khí thần khôi phục đỉnh cao, xuất hiện lần nữa trên sân đấu.
Sân đấu chính thức, càng là kỷ lục thắng liên hoàn tụ lực chờ phát động, chuẩn bị ngăn chặn Dạ Ma Vũ.
Trong đó, còn mở nhà cái sân đấu, đặt cược, bài bạc lớn nhỏ đều đủ, lợi ích ràng buộc nhau rất lớn.
Vĩnh Phong điện chủ, một thân Tử Kim văn long bào, dáng cười ấm áp, cũng sớm hiện thân sân đấu.
- Điện chủ đại nhân, thi đấu khiêu chiến hôm nay, sẽ vô cùng kịch liệt.
Lão già áo đỏ khom người, vẻ mặt tôn kính nói.
- Ừm.
Vĩnh Phong điện chủ khẽ gật đầu, đối với quy tắc khiêu chiến Trăm trận thắng liên tiếp, hắn vô cùng hiểu rõ.
Dựa theo lệ cũ của sân đấu, sau khi vượt qua năm mươi trận thắng liên
tiếp, sẽ đối với người khiêu chiến, tiến hành “Xa luân chiến”.
- Bắt đầu.
Trọng tài nhanh nhẹn phất tay.
Trên đài thi đấu, Dạ Ma Vũ cùng đối thủ lao vào chiến đấu.
Đối thủ thứ nhất của hắn, là một nữ tử vị xinh đẹp linh hoạt phiêu dật.
Nữ tử xinh đẹp kia, đặc biệt am hiểu thân pháp, tu vi tiếp cận Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ, tương đương Dạ Ma Vũ.
Ầm ầm…
Trên đài thi đấu, một thân ảnh ưu nhã u ám quỷ mị, cùng bóng dáng xinh
đẹp phiêu dật khéo léo, giao thoa qua lại, tàn ảnh nối tiếp, rất nhanh
mơ hồ một mảnh.
Màn khiêu chiến đầu tiên, Dạ Ma Vũ không sử dụng lực lượng huyết mạch,
mà dùng nhanh đối nhanh, cùng nữ tử xinh đẹp, triển khai quyết đấu chớp
nhoáng.
- Di Hoa Lược Ảnh.
Nữ tử xinh đẹp thân ảnh chớp hiện không ngừng, tựa như hoa thơm trăm hoa đua nở, mắt thường chỉ một bóng ảnh mảnh mai xinh đẹp, nhấp nhô liên
tục không ngớt như vậy.
Một mảng bóng ảnh xinh đẹp kia, phù quang lướt động, bao trùm toàn bộ khu vực xung quanh sân đấu.
Dạ Ma Vũ cũng chìm vào trong đó.
Vù vù ầm…
Hắn mỗi một lần cùng nữ tử xinh đẹp giao phong, nghiền nát đều là một
mảng hoa ảnh xinh đẹp, cho dù đánh trúng chân thân, cũng sẽ bị thay thế
dịch chuyển.
- Những hoa ảnh phân thân kia, vậy mà cũng có liên hệ huyền diệu cùng
bản Tôn, chưa nói đến dùng giả tráo thật, còn có thể dịch chuyển, ngăn cản tổn thương công kích chân thân phải chịu.
Dạ Ma Vũ không khỏi thất thần.
Vút vút vù vù…
Xung quanh hắn một mảnh phù quang bóng ảnh xinh đẹp, giống như ngựa gỗ
xoay tròn chuyển động bay lượn quanh thân, mỗi một lần va chạm, kích
khởi bốn phía bung nở một mảnh phù quang.
- Thân pháp Áo Nghĩa của nàng ta, dường như xuất xứ từ tông phái Nhị Tinh Hoa Cung ở lân cận.
- Nguyên lai là thân pháp bên trong « Di Hoa Chân Điển ».
Không ít người nhìn ra lịch.
Dạ Ma Vũ sắc mặt hơi ngưng trọng, không ngờ đối thủ đầu tiên của ngày hôm nay, cũng khó chơi như vậy.
- Hắc hắc, xem như là cường giả « Di Hoa Cung », đối với huyết mạch Dạ Ảnh, thân pháp bí kỹ, đều có hứng thú nhất định.
Lão già áo đỏ đắc ý cười.
Nữ tử xinh đẹp kia, mặc dù không cách nào chiến thắng, cũng đủ để tiêu hao vài phần tâm lực của Dạ Ma Vũ.
- Ám Dạ Nguyệt Ma Thiên.
Dạ Ma Vũ thân ảnh u ám, bỗng chợt bùng phát ráng nguyệt chói lạnh rực
sáng, sau lưng mơ hồ ẩn hiện mọc ra một ma ảnh bốn cánh, đỉnh đầu còn
hiện ra vòng Ám Nguyệt hư ảnh.
Bùm bùm..
Dạ Ma Vũ hai tay chấn động, năng lực Thái Cổ Âm Nguyệt lăng lệ hùng
mạnh, hình thành từng mảng trăng sáng lạnh lẽo lưu chuyển, vây cánh hư
ảnh dao động.
Răng rắc
Phù quang bóng ảnh xinh đẹp bay lượn bung nở khắp bốn phía, bỗng chợt tan tành vụn vỡ.
Bịch
Nữ tử xinh đẹp kia khóe miệng trào ra vết máu, thân thể mềm mại lảo đảo, lui ra ngoài hơn mười trượng, lập tức nhận thua.
- Không hổ là huyết mạch Dạ Ảnh, dễ dàng đọ sức cùng Hoa thân pháp của
ta, tiết kiệm Chân Nguyên, chỉ bằng thân pháp, ta chưa chắc là đối thủ
của hắn.
Nữ tử xinh đẹp bị thua, cũng không nhụt chí.
Dù sao huyết mạch Dạ Ảnh kia, truyền thừa hết sức xa xưa, có thể ngược dòng tìm hiểu thời đại Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.
Sau khi nữ tử xinh đẹp bị thua, Dạ Ma Vũ lại bắt đầu khiêu chiến mới.
Đối thủ thứ hai... đối thủ thứ ba... Tất cả đối thủ hắn đối mặt,
chiến đấu căn bản đều không thua nữ tử xinh đẹp ban đầu, hơn nữa chiến
lực càng ngày càng mạnh.
Đến đối thủ thứ năm, người xuất hiện, là một vị Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ.
- Lý Vân Nhai bất tài, lĩnh giáo một chút huyết mạch Dạ Ảnh của ngươi.
Một thanh niên nho nhã, hiện thân trên đài thi đấu.
Đối thủ thứ sáu, chính là Lý Vân Nhai.
- Đối thủ thật mạnh, hậu kỳ Tiểu Đan Nguyên Cảnh, tiếp cận đỉnh phong.
Dưới đài tràn ngập kinh ngạc.
Dạ Ma Vũ sắc mặt thoáng ngưng trọng, không chút do dự, hắn phát động huyết mạch bí thuật.
- Hư Thiên Dạ Mạc.
Thân ảnh Dạ Ma Vũ nhoáng lên một cái, biến mất không thấy đâu, dung nhập vào trong màn đêm tăm tối bốn phía xung quanh.
Hử?
Lý Vân Nhai thẳng người đứng trong màn đêm đen kịt kia, với cảnh giới
của hắn, ở trong đêm đen, giác quan đều chịu ảnh hưởng lớn.
Vút
Dạ Ma Vũ dung nhập màn đêm, có thể ở trong bất kỳ khu vực nào, nháy mắt dịch chuyển hiện thân.
Ở trong Hư Thiên Dạ Mạc kia, thân pháp Dạ Ma Vũ, ví như thân pháp không gian của Ngân Không Tông Sư.
- Thất Tinh Tru Thiên Quyết.
Lý Vân Nhai lập tức huy động thần kiếm cấp Địa, Kiếm Hà Tinh Quang rực
rỡ như sao trời, biến ảo trên bầu trời, giống như sao băng bốc cháy, phủ xuống bốn phương tám hướng.
Vừa ra tay, liền trực tiếp là chiêu thức bao phủ phạm vi lớn.
- Hừ! ở trong Hư Thiên Dạ Mạc, thân thể ta giống như ánh trăng dạ ảnh, những nơi sát thương, có thể giảm phân nửa.
Dạ Ma Vũ cười lạnh một tiếng.
Thân ảnh của hắn, có thể ở trong bất cứ khu vực nào của Hư Thiên Dạ Mạc, bay lượn dịch chuyển.
Mỗi một lần hiện thân, hắn đều xuất hiện trong khu vự yếu nhất của Kiếm Hà Tinh Quang, thoải mái ngăn cản tổn thương.
- Ám Dạ Vô Ngân.
Một đạo khí tức vô hình u ám thần bí, trong màn đêm, lúc ẩn lúc hiện, tập kích Lý Vân Nhai.
Lý Vân Nhai phát động chiêu thức phạm vi, phòng ngự lộ rõ yếu kém yếu
kém, cực kỳ nguy hiểm, miễn cưỡng hóa giải mấy vòng thế công vô hình của Dạ Ma Vũ.
Xoẹt xoẹt
Không bao lâu, lưng Lý Vân Nhai bị chém, để lại một đường máu.
- Kiếm Tinh Hóa Cương.
Lý Vân Nhai hét lớn một tiếng, đổi công thành thủ, kiếm quang tinh văn
chói lóa, hình thành Tinh Quang kiếm cương sau vài thước.
Tinh Quang kiếm cương kia, cố thủ thân hình, cũng có thể phân hoá kiếm quang tinh hà, phá không đả thương người.
Trận chiến đấu này, vô cùng kịch liệt.
Nhưng ngay từ khi vừa mới bắt đầu, Lý Vân Nhai liền rơi vào thế bị động.
Sau hai mươi chiêu.
Trên cổ họng Lý Vân Nhai, lưu lại một đường máu, thừa nhận thất bại.
Lý Vân Nhai tuy bị thua, nhưng cũng khiến Dạ Ma Vũ tiêu hao không ít.
Sau đó.
Trên đài thi đấu, lại có cường giả xông lên liên tiếp không ngừng.
Những cường giả kia, bộc lộ hết năng lực huyết mạch cùng bí kỹ thiên kì bách quái, một lần khiến Dạ Ma Vũ lâm vào tử chiến.
Đến khi đạt đến trận chiến thứ bảy, Dạ Ma Vũ sắc mặt nhợt nhạt, khí huyết Chân Nguyên hao hụt.
Lúc này.
Huyết mạch cùng Chân Nguyên của hắn, đều đã tiêu hao sáu bảy phần.
Mà đối thủ thứ tám, thứ chín, chiến lực càng kinh người hơn, thực lực còn mạnh hơn Lý Vân Nhai.
- Huyết Dực Ma Tôn.
Đối thủ thứ chín, là một huyết bào Tôn Giả, toàn thân trôi nổi huyết
trạch tựa vảy rắn, tỏa ra một luồng khí tức huyết tinh ma sát, lạnh lẽo
bá đạo.
Người này vừa lên đài, lập tức dẫn đến một trận xôn xao ồn ào.
- Huyết Dực Ma Quang.
Huyết bào Tôn Giả mi tâm có một nốt ruồi, hai tay vừa đẩy, trên người
dâng lên ma sát Huyết Dực trăm ngàn trượng, uy năng kinh thiên động địa, sánh ngang Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh.
Phành...
Vỏn vẹn một chưởng, dung hợp sức lực ma sát Huyết Dực trăm ngàn trượng, đánh bay Dạ Ma Vũ.
Ộc
Dạ Ma Vũ phun ra một búng máu, thân thể lăn xuống đài thi đấu.
Lúc này, huyết mạch Chân Nguyên của hắn gần như hao hụt, đương nhiên vô
lực đối đầu Huyết Dực Ma Tôn chiến lực sánh ngang Đại Đan Nguyên Cảnh
kia.
- Ha ha... Một chiêu cũng không đỡ nổi, quá yếu.
Huyết Dực Ma Tôn cuồng tiếu một tiếng, rời khỏi sân đấu.
Khiêu chiến Trăm trận thắng liên tiếp của Dạ Ma Vũ, đến đây kết thúc.
Trong trường vang đầy tiếng thở dài tiếc nuối.
Nếu như ở trạng thái đỉnh phong, Dạ Ma Vũ có lẽ còn có thể chống chọi cùng Huyết Dực Ma Tôn.
Nhưng đáng tiếc, huyết mạch Chân Nguyên của Dạ Ma Vũ, đều tiêu hao dưới xa luân chiến.
- Dạ Ma Vũ này, là nhân tài khó gặp, đợi lát nữa, các ngươi dẫn hắn đến gặp ta.
Vĩnh Phong điện chủ hạ giọng nói.
Lúc này.
Dạ Ma Vũ ảm đạm chịu thua, sắc mặt u ám, cắn răng nói:
- Khiêu chiến Trăm trận thắng liên tiếp này, căn bản không công bằng,
không ngờ lại dùng loại thủ đoạn hạ lưu như xa luân chiến này.
- Hừ rõ ràng không cản nổi Xa luân chiến? Trăm trận thắng liên tiếp đại
biểu cho vinh quang vô thượng, chính là muốn những người ngạo thế, không sợ hết thảy mọi chiến lực vô địch âm mưu thủ đoạn.
Lão già áo đỏ cười lạnh giễu cợt nói.
Ngay khi Dạ Ma Vũ phẫn hận không tan.
- Để chúng ta mỏi mắt mong chờ, người khiêu chiến Trăm trận thắng liên tiếp mới… Triệu Phong