Chúa Tể Chi Vương

Chương 615

- Không ngờ, ba đối thủ cuối cùng, lại là Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh.

- Đáng tiếc, nếu như Triệu Phong kia không phải bất cẩn, một hơi khiêu chiến Trăm trận thắng liên tiếp, cuối cùng vẫn còn chút hi vọng.

Phần đông quần chúng, đều than thở, lộ vẻ tiếc nuối, thần sắc tiếc hận.

Lúc này.

Trên trán Triệu Phong, chảy ra vài vệt mồ hôi, hơi thở lộ vẻ dồn dập.

Không phải phủ nhận, cho dù Triệu Phong gặp Đại Đan Nguyên Cảnh, cũng có phần thắng nhiều hơn.

Dù sao, một vài đối thủ trước đây, cũng không thiếu người, chiến lực có thể trong thời gian ngắn, tăng lên đến cấp độ Tôn Chủ bình thường.

- Chân Nguyên cùng lực lượng huyết mạch của ta, đều tiêu hao hơn bảy phần…

Triệu Phong dò xét đối thủ trước mắt.

Lão giả tóc hoa râm, tu vi cao gần Đại Đan Nguyên Cảnh trung kỳ, đây đã là hạn chế tu vi cao nhất trong quy tắc rồi.

- Đối thủ còn lại ba người, vẫn phải tốc chiến tốc thắng như cũ.

Ánh mắt Triệu Phong loé lên.

- Bắt đầu.

Trọng tài phất tay.

Thiết Bích Giang Sơn.

Lão giả tóc hoa râm phất tay, quang ảnh vách núi trùng trùng điệp điệp, huyễn động một lớp sơn hà tường đồng vàng rực, hoàn cảnh đất trời bỗng chốc biến đổi, bàng bạc tráng lệ.

Rầm rầm rầm…

Lão giả tóc hoa râm không hề thả lỏng, vững vàng cầu thắng, thế công “Thiết Bích Giang Sơn” kia, trước thủ sau công, vững chắc chèn ép Triệu Phong.

- Hừ đường đường Tôn Chủ, lại có thể không biết xấu hổ, chơi trò tiêu hao chiến với thuyền trưởng.

Trên mặt Lý Vân Nhai, lộ ra tia khinh thường cùng không phục.

Không khó nhìn ra, lão giả tóc hoa râm kia là muốn kéo dài Triệu Phong, dục vọng chiến thắng, cũng không mãnh liệt.

- Thủy Linh Hóa Thần.

Triệu Phong toàn thân tuôn trào một tầng thủy quang lam đậm, phơi bày trùng điệp vặn vẹo quỷ dị, thân hình giống như trạng thái chập chờn, ửng lên nhiều tia sóng gợn văn nước.

Bùm bùm

Trong chốc lát, thân thể Triệu Phong, sóng sánh hóa thành thủy dịch, cũng hóa thành một “Thủy Linh Cự Nhân”.

Rầm rầm phốc ầm ầm

Thế công rung chuyển Sơn Hà của Lão giả tóc hoa râm, giống như đá chìm đáy biển, bị Triệu Phong xem nhẹ, hoàn toàn bỏ qua.

Dưới trạng thái “Thủy Linh Hóa Thần”, phòng ngự của Triệu Phong, đứng ở thế bất bại, thể phách tấn công, ẩn chứa uy năng vô cùng.

- Phá.

Triệu Phong biến thành Thủy Linh Cự Nhân, quyền chưởng đẩy mạnh, mỗi một lần công kích, thủy quang lam sậm cuồn cuộn, giống như thác lũ Thái Cổ mênh mông càn quét.

Trong thủy quang lam sậm kia, mơ hồ hiện lên ảo ảnh đồ đằng thần bí, khí tức to lớn xa xưa.

Cùng với không ngừng hấp thu khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ, huyết mạch thể chất Triệu Phong, phát sinh thay đổi không muốn người biết.

Ầm răng rắc

Chính diện đối chiến, lão giả tóc hoa râm kia liên tục thoái lui.

Giao phong hai ba đòn, lão giả tóc hoa râm liền phun ra một búng máu, gắng gượng chống đỡ.

- Khí tức Thái Cổ? Lẽ nào huyết mạch truyền thừa của Triệu Phong này, cũng xuất xứ từ Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, nếu không làm sao có thể có uy lực cường đại như thế.

Vĩnh Phong điện chủ lâm vào suy nghĩ.

Đúng lúc này.

Bịch rầm…

Trận pháp trên đài thi đấu, mãnh liệt rung chuyển, thân hình của lão giả tóc hoa râm kia, bay ngược ra ngoài.

- Chắc chắn là Thái Cổ Vạn Tộc Bảng...

Sắc mặt lão giả tóc hoa râm tái nhợt, vẻ mặt khiếp sợ.

Bị một Tôn giả Tiểu Đan Nguyên Cảnh, cường thế đánh bại, dưới tình huống bình thường, hắn không cách nào chấp nhận nổi.

Nhưng nếu như.

Đối phương có được huyết mạch thần thoại như “Thái Cổ Vạn Tộc Bảng”, như vậy cho dù bị thua, cũng không có gì mất mặt.

Phịch…

Triệu Phong khôi phục thân thể huyết nhục, lạnh nhạt nói:

- Các hạ coi trọng rồi, huyết mạch truyền thừa của Triệu mỗ, cùng Thái Cổ Vạn Tộc Bảng huyết mạch, vẫn có đôi chút thua kém.

Thực lực huyết mạch của Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, Triệu Phong từng được chứng kiến.

Bình tĩnh xuy xét.

Huyết mạch khí tức hiện tại của Triệu Phong, áp chế đối với huyết mạch bình thường, đã không thua Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.

Bất quá, Triệu Phong tự nhận, vẫn có đôi chút thua kém so với lực lượng huyết mạch của Giang Phàm.

- Lực lượng huyết mạch của ta, không ngừng hấp thu khí tức của Mộng Cảnh Thái Cổ, sớm muộn cũng có thể ngang hàng với huyết mạch thần thoại Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.

Nội tâm Triệu Phong sục sôi.

Hắn rõ ràng ghi nhớ, lần đầu đối mặt huyết mạch khí tức của Giang Phàm, lực lượng huyết mạch của mình, đã bị khống chế gắt gao.

Nhưng hôm nay.

Huyết mạch khí tức trong cơ thể Triệu Phong, cùng Giang Phàm một năm trước, đã không còn phân trên dưới.

- Trận chín mươi chín.

Trọng tài ánh mắt nhìn Triệu Phong, đã hoàn toàn khác biệt.

Trong sân thi đấu, không khí hừng hực, lại lần nữa tăng vọt, một vài người quan chiến, càng là nín thở.

- Thật không ngờ, ngay cả Tôn Chủ Đại Đan Nguyên, cũng đều bị Triệu Phong cường thế đánh bại.

Tất cả mọi người, đều đánh giá thấp thực lực Triệu Phong.

Ngay cả cường giả sân đấu chính thức, thậm chí Vĩnh Phong điện chủ, đều không ngoại lệ.

Đài thi đấu, trận chín mươi chín.

- Triệu Phong, ngươi quả thực rất mạnh, khiến tiểu nữ tử bội phục.

Một vị hồng bào nữ tử xinh đẹp động lòng người, chân thành hữu lễ, khí chất ưu nhã tự nhiên.

- Chỉ tiếc, ngươi hiện tại thiếu hụt lực lượng huyết mạch và Chân Nguyên, cho dù có thể thắng ta. Cũng nhất định không thể nào thắng được trận thứ một trăm.

Hồng bào nữ tử lộ vẻ đáng tiếc nói.

Nàng phân tích được, lực lượng huyết mạch và Chân Nguyên trên người Triệu Phong, chỉ còn lại hơn một phần.

Triệu Phong đứng lặng tại chỗ, thần sắc vẫn như thường.

Sinh mệnh thể chất của hắn, hết sức cường đại, lực phục hồi sánh ngang huyết mạch thần thoại Thái Cổ Vạn Tộc Bảng.

- Viêm Phượng Quyết.

Hồng bào nữ tử nhìn ra điểm này, nhanh chóng xuất kích, toàn thân đắm chìm trong mảnh diễm quang chói lọi, giống như một con phượng hoàng rực lửa, nương theo tiếng phượng kêu kinh thiên động địa, xông vào Triệu Phong.

Luận lực công kích, hồng bào nữ tử này so lão giả tóc hoa râm lúc trước, còn mạnh hơn vài phần.

- Thủy Linh Hóa Thần.

Triệu Phong không chút do dự, thúc dục lực lượng huyết mạch, hóa thành Thủy Linh Cự Nhân.

Lúc này, sau khi toàn thân hóa thành thể lỏng, Triệu Phong cảm giác một trận trống rỗng.

Ầm ầm ầm ầm…

Thủy Linh Cự Nhân đứng ở thế bất bại, thế công như thác lũ Thái Cổ càn quét, trước tiên áp chế hồng bào nữ tử kia.

A...

Trong chưởng ảnh lam thủy quang quyền, hiện lên ảo ảnh đồ đằng thần bí, phát ra một luồng khí tức to lớn nguồn gốc từ Thái Cổ.

- Ngay cả huyết mạch Viêm Phượng của ta, cũng bị khống chế...

Hồng bào nữ tử giao phong vài lượt, khí huyết sôi trào.

Sau mười lần chính diện giao phong.

Bịch…

Hồng bào nữ tử bị Thủy Linh Cự Nhân, đánh bay khỏi đài thi đấu.

Trong sân, lập tức một mảnh xôn xao náo nhiệt.

Thắng chín mươi chín trận liên tiếp.

Vô số người quan chiến, nhiệt huyết phấn chấn dâng trào.

Phịch

Nháy mắt Triệu Phong hạ xuống, khôi phục thân thể huyết nhục, thân hình khẽ lung lay, đứng không vững.

- Thuyền trưởng.

Lý Vân Nhai sắc mặt đại biến.

Trên đài thi đấu.

Triệu Phong sắc mặt tái nhợt, huyết mạch Chân Nguyên hao hụt, miễn cưỡng ổn định thân hình.

- Lực lượng huyết mạch cùng Chân Nguyên, đều đã tiêu hao hết...

Triệu Phong dùng ý chí mạnh mẽ, ổn định thân hình, nắm chặt thời gian, tranh thủ khôi phục một chút nội thể.

Giờ phút này.

Trong sân thi đấu, hoàn toàn yên tĩnh.

Đông đảo cường giả, trừng mắt nhìn Triệu Phong, đạt tới đỉnh cao thắng chín mươi chín trận liên tiếp.

Chẳng lẽ muốn trong thời điểm cuối cùng, thất bại trong gang tấc?

- Chậc chậc, tiểu bối, nếu không phải ngươi bất cẩn, muốn một hơi khiêu chiến Trăm trận thắng liên tiếp, quả thật đã để người toại nguyện rồi.

Lão già áo đỏ thở phào một hơi.

Hiện tại, Triệu Phong đã vô lực tái chiến.

Huống hồ, nhân vật cuối cùng lên đài, cũng là tồn tại khác thường.

- Thật sự đáng tiếc nha…

Hắc y nam tử thân hình thẳng tắp, bước lên đài thi đấu.

Hắc y nam tử này, ánh mắt ngôi sao sáng rực, gương mặt hoàn mỹ góc cạnh như đá cẩm thạch.

- Đoàn Thiên Quân.

- Không ngờ lại là hắn, người đoạt được Trăm trận thắng liên tiếp một trăm năm trước.

Trong sân thi đấu, rất ít người, nhận ra thân phận hắc y nam tử này.

Hóa ra là hắn.

Một vài lão cường giả từng trải, nhớ lại sự tích truyền thuyết của Đoàn Thiên Quân.

- Một trăm năm trước, Đoàn Thiên Quân dùng tu vi Tiểu Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ, đoạt được Trăm trận thắng liên tiếp của sân đấu Vĩnh Phong.

- Hai mươi năm trước, Đoàn Thiên Quân này, đột phá cấp độ Tôn Chủ, từng liên tiếp đánh bại ba Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh, chấn động một thời.

Trên sân, truyền đến vài tiếng hít hà.

Giờ khắc này.

Đoàn Thiên Quân đã trở thành tiêu điểm của vô số ánh mắt, tựa hồ khoảnh khắc kia, cướp đi hào quang vốn dĩ của nhân vật chính.

- Triệu Phong, ta thấy ngươi trước khi chiến đấu. Nếu ngươi ở trạng thái đỉnh phong, còn có thể cùng ta đại chiến một hồi. Chỉ tiếc...

Đoàn Thiên Quân lắc đầu.

hắn cũng rất bội phục trước chiến lực của Triệu Phong.

Nếu như Triệu Phong không phải bất cẩn, muốn một hơi hoàn thành Trăm trận thắng liên tiếp, cũng sẽ không rơi vào cục diện khó xử này.

Cho dù là Đoàn Thiên Quân, một trăm năm trước hoàn thành Trăm trận thắng liên tiếp, cũng mất thời gian bốn năm ngày.

Hơn nữa.

Lúc ấy người cản trở Trăm trận thắng liên tiếp, cũng không hung mãnh như lần này.

- Đoàn Thiên Quân, thắng bại đã không còn phải lo lắng nữa rồi.

Triệu Phong cười nhạt bình tĩnh.

Mặc dù, huyết mạch Chân Nguyên của hắn, cơ bản hao tổn hết, dáng vẻ vẫn như trước, trầm ổn cẩn thận.

Lời vừa nói ra.

Trong sân thi đấu, lại lần nữa dấy lên một hồi kinh hô.

- Chẳng lẽ hắn còn át chủ bài nào? Thế nhưng huyết mạch Chân Nguyên của hắn, đều đã hao hụt rồi.

Lão già áo đỏ, sắc mặt lo lắng.

Ngay cả Vĩnh Phong điện chủ, cũng không khỏi hiếu kỳ, lộ vẻ suy tư.

- Chân Nguyên, lực lượng huyết mạch, đều đã tiêu hao hết...

Dựa theo quy tắc sân đấu, một vài đạo cụ đặc thù, thí dụ như Hư Thần Thủ Hộ, cũng không thể sử dụng.

- Không đúng, lực lượng linh hồn của Triệu Phong này, không có tiêu hao bao nhiêu.

Suy nghĩ của Vĩnh Phong điện chủ chợt lóe lên.

Người bình thường, sẽ xem nhẹ cấp độ linh hồn, nhưng Vĩnh Phong điện chủ, thân là Nửa bước Vương Giả, nằm trong giai đoạn linh hồn lột xác.

Đúng lúc này.

Trên đài thi đấu, dị biến đột nhiên xảy ra.

- Huyễn Cấm Chi Nhãn.

Thanh niên trong tầm mắt, mái tóc màu lam bay lượn, mắt trái hóa thành vực sâu lạnh buốt vô tận, phát ra lực hấp dẫn cường đại trí mạng.

Đoàn Thiên Quân tâm thần chấn động.

Bịch…

Giây tiếp theo, tinh thần ý niệm của hắn, bị dẫn dắt đi.

Trên sân thi đấu.

Mắt trái Triệu Phong, cùng Đoàn Thiên Quân đối mặt một hai nhịp hô hấp, người sau cố gắng giãy dụa, mồ hôi lạnh đầm đìa.

Hai nhịp hô hấp trôi qua.

Bịch…

Đoàn Thiên Quân ngã trên mặt đất, tình trạng kiệt sức, trên mặt lộ ra sỉ nhục cùng bất đắc dĩ vô tận.

Xì xầm.

Toàn bộ sân thi đấu, bùng nổ âm thanh như lũ quét.

- Sao lại như vậy….

Lão già áo đỏ lúc này mới phát giác, lực lượng tâm hồn chấn động do Triệu Phong phát ra, so với Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh bình thường, còn cường đại ngưng thực hơn.

- Tâm hồn của ta, hấp thu khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ, ngưng thực lớn mạnh, so cái Đoàn Thiên Quân này, còn phải mạnh mẽ hơn nhiều. Nếu như toàn lực thi triển Thần Linh Nhãn, tại cấp độ Đại Đan Nguyên Cảnh, hiếm có người nào có thể ngăn cản.

Triệu Phong ngạo nghễ đứng im, mái tóc lam và mắt trái, dần dần trở về màu đen bình thường.

- Con mắt kia.

Tâm linh Vĩnh Phong điện chủ thoáng hót hoảng, huyết mạch đồng tử mạnh mẽ như thế, hắn chỉ từng thấy ở Linh Vực Thánh Địa.

- Tiểu tử kia, che dấu quá sâu.

Lão già áo đỏ, không khỏi hít một hơi lãnh khí.

Ai cũng không ngờ rằng, Triệu Phong còn ẩn giấu huyết mạch đồng tử cực mạnh như vậy.

Nếu không phải người ngăn cản lần này, thật sự quá mạnh, có lẽ ngay cả thực lực chân chính của Triệu Phong, cũng đều thăm dò không ra.

- Người sáng tạo kỳ tích Trăm trận thắng liên tiếp —— Triệu Phong.

Trọng tài như trong mộng sực tỉnh, lúc này mới từ trong thanh âm như lũ quét thủy triều, tuyên bố.

- Đây không chỉ sáng tạo Trăm trận thắng liên tiếp, còn là cuộc đua của hai cường giả Trăm trận thắng liên tiếp.

- Thời gian hai ngày, một hơi đoạt được Trăm trận thắng liên tiếp, đây tuyệt đối là kỷ lục ngàn năm khó phá tại Quần Đảo vực Vĩnh phong.

Trong sân thi đấu, xôn xao náo nhiệt, tiếng nghị luận không ngừng.

- Đặc sắc.

Vĩnh Phong điện chủ bất tri bất giác, đứng dậy, đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm Triệu Phong.
Bình Luận (0)
Comment