Dùng thể chất huyết mạch “Linh tộc”, Triệu Vũ Phi thong dong ứng đối công kích của Nam Cung Thánh.
- Ngay cả “Huyền Không Liệt” cũng đều không thể thương tổn đến nàng chút nào?
Nam Cung Thánh có chút thất thần.
Cho dù là thanh niên sáng ngời “Ôn Lạc An” kia, đối kháng với Huyền Không Liệt của hắn, ít nhất cũng bị tổn thương nhất định.
Nhưng mà.
Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, huyết mạch có thứ tự trước sau.
Ôn Lạc An, xếp trước 100, đã là có thể nói là yêu nghiệt nghịch thiên rồi.
Huống chi.
Linh tộc này, ở bên trong Vạn Tộc Bảng, là huyết mạch Thần Thoại xếp trước hai mươi.
Sau khi ngăn lại một kích này.
Ô...ô...ô...n...g!
Trên người Triệu Vũ Phi, tách ra một tầng ánh sáng màu tím lấp lánh, hóa thành hàng trăm hàng ngàn vòng tròn, uy năng bá đạo.
Khí tức khủng bố của huyết mạch trong Vạn Tộc Bảng khiến cho một phương
Thiên Địa nguyên khí, sôi trào bốc cháy lên, ánh sáng màu tím, bay thẳng lên trời như dải ngân hà.
Trong khoảnh khắc đó.
Dưới Chân Vương đài, phần đông Tông môn đệ tử, thậm chí một ít Vương
Giả, đều cảm thấy thể xác và tinh thần huyết mạch, mơ hồ run rẩy.
Ngoại trừ hai vị Đại Đế.
Tất cả mọi người nhận ra Chân Nguyên và huyết mạch, đều đã bị áp chế lớn lao, ngay cả hô hấp cũng có chút khó khăn.
Thực tế, tại phương diện huyết mạch, ngay cả hai vị Đại Đế, cũng đều có cảm giác áp bách nhàn nhạt.
Phành…
Nam Cung Thánh hóa thành một đạo hư ảnh huyền ngân, không muốn đối chiến với mũi nhọn này, tránh thoát từng vòng công kích mạnh mẽ của Triệu Vũ
Phi.
Dù vậy.
Hắn cũng bị một đòn phản công này, chấn động đến khí huyết sôi trào.
- Công kích, tốc độ, phòng ngự, gần như hoàn mỹ...
Nam Cung Thánh hít sâu một hơi, cảm thấy hơi khó giải quyết.
Mặc dù hắn đồng thời có được “Không Linh Thể”, “Thiên Linh Thể” thiên
phú thể chất, nhưng thực sự không phải là huyết mạch trong Thái Cổ Vạn
Tộc Bảng.
Thái Cổ Vạn Tộc Bảng ghi lại hết thảy những chủng tộc có huyết mạch đứng đầu, bắt đầu từ thời đại Thái Cổ kéo dài đến nay.
Chủng tộc Thần Thoại xếp trước hai mươi, gần như đều hoàn mỹ.
Tiếp tục trận đấu, Nam Cung Thánh liền dốc hết tất cả vốn liếng.
Thậm chí, hắn ngay cả “Càn Khôn Kiếm” cũng xuất ra, nhưng chỉ có thể áp chế Triệu Vũ Phi một lát, không thể phân ra thắng bại.
Không thể nào tin được chính là.
Chân Nguyên của Triệu Vũ Phi, không chỉ cường hoành, mà còn bành trướng vô tận, chiến đấu nửa ngày, ngược lại càng tinh luyện.
Bên trên Vạn Tộc Bảng, tuyệt đại đa số huyết mạch, đều có khả năng khôi phục sức khỏe vô cùng cường hãn.
Mà khả năng khôi phục sức khỏe của Triệu Vũ Phi, càng mạnh hơn một phần, chủ yếu là đặc tính huyết mạch Linh tộc của nàng, khiến thân thể “Linh
thái hóa”.
Nói một cách đơn giản.
Chân Nguyên của người khác, cần chứa đựng trong đan điền, ngưng kết thành tinh hạch.
Nhưng huyết mạch Linh tộc, toàn thân đều tương đương với “Đan điền”, tựa như với nguồn suối lực lượng.
Nếu so sánh với cường giả Linh tộc cùng cấp độ, số lượng Chân Nguyên dự trữ phải nhiều gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần.
Bởi vậy.
Đánh lâu dài, gần như không có chủng tộc nào là đối thủ của Linh tộc.
- Huyết mạch Linh tộc, thật sự cường đại. Nếu không phải Thánh Nhi đã đột phá Vương Giả, chỉ e sẽ thất bại thảm hại.-
Di Không Đại Đế thầm vuốt mồ hôi lạnh một phen.
Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, huyết mạch xếp trước hai mươi, thật sự là cao không với nổi.
Thời gian trôi qua.
Trận chiến của hai đại thiên tài, đã đánh đến mức khó phân thắng bại.
Nam Cung Thánh mặc dù không làm gì được Triệu Vũ Phi, nhưng hắn thân là
Vương Giả, ý cảnh cao thâm, hơn nữa lại có Không Gian bí kỹ, tự bảo vệ
mình thì cũng không có vấn đề gì.
Hai đại thiên tài, đánh trọn vẹn một ngày một đêm.
Triệu Vũ Phi mặt không đỏ tim không loạn, thần thái khoan thai tự nhiên.
Trên trán Nam Cung Thánh, mơ hồ xuất hiện dấu vết mồ hôi, chỉ thỉnh
thoảng, mới có thể xuất ra “Càn Khôn Kiếm”, chống đỡ cục diện.
Cùng lúc đó.
Tại phủ đệ Đại Đế, trong mật điện.
- Vũ Phi... Đây mới là thực lực chân chính của muội sao?
Một tiếng thì thầm vang lên.
Meo ô…
Tiểu Tặc Miêu cùng Bán Thần ấu đồng, đều đang đánh giá người nam nhân đang thức tỉnh này.
Hô…
Mái tóc màu tím nhạt như một khối tím thuần khiết, mờ ảo như mộng, có một loại mỹ cảm tà dị ảnh hưởng tâm thần.
Triệu Phong ngồi dậy, hai mắt mở ra.
Mắt trái của hắn, là một màu tím tĩnh mịch bao la bát ngát, giống như
một khối mã não màu tím nhạt hoàn mỹ, phát ra khí tức cổ xưa ưu nhã.
Khi ánh mắt chạm nhau với con mắt cũng màu tím kia, Bán Thần Ấu Đồng lập tức tâm thần chấn động.
- Đây rốt cuộc là huyết mạch đồng tử như thế nào, có quan hệ gì với Bát Đại Thần Mâu?
Bán Thần Ấu Đồng, hoàn toàn không dám nhìn thẳng mắt trái kia.
Trong lòng của hắn gào thét, chính mình dù sao cũng là Bán Thần trọng sinh
Đương nhiên.
Bán Thần Ấu Đồng, chỉ có được huyết mạch sơ đẳng của Bán Thần, cùng với một bộ phận trí nhớ năng lực.
Cảnh giới cùng nhãn giới của hắn lúc này, còn chưa thể so sánh với Bán Thần Côn Vân tại thời kỳ đỉnh cao.
Triệu Phong không có nhìn Bán Thần Ấu Đồng.
Mắt trái của hắn, xuyên thủng trùng trùng điệp điệp kiến trúc cùng với
không gian ngăn chặn, chứng kiến trận chiến trên Chân Vương đài.
Triệu Vũ Phi cùng Nam Cung Thánh chiến đấu, Triệu Phong chỉ xem được đoạn sau.
- Vũ Phi, dùng Tiểu Thiên Địa làm hậu thuẫn, còn sáp nhập vào ý chí của
Tàn linh Tử Thánh, công thêm huyết mạch Linh tộc của nàng, dưới Đại Đế,
chỉ có thể đứng đó mà nhận lấy thất bại.
Triệu Phong hiểu rõ chiến lực của Triệu Vũ Phi, phân tích vô cùng thấu triệt.
Cùng lúc đó
Triệu Vũ Phi đang trong trận đấu, làn da toàn thân, truyền đến một luồng cảm giác mát rượi, có loại ảo giác như bị lột sạch quần áo, như bị nhìn thấu hết thảy bí mật.
Thế nhưng
Cái loại ánh mắt thấu triệt này, có cảm giác rất quen thuộc.
- Hử?
Đoan Mộc Đại Đế cùng Di Không Đại Đế, chợt sinh ra một tia cảm ứng.
Sự thấu triệt của Thần Linh Nhãn, so với dùng thần niệm quan sát, càng cao cấp hơn.
Ngay lúc hai vị Đại Đế sinh ra cảm ứng, Triệu Phong đã thu hồi mắt trái.
Ánh mắt của hắn, lúc này mới rơi xuống trên người Bán Thần Ấu Đồng.
- Ha ha, tốc độ phát triển rất nhanh.
Triệu Phong mỉm cười, dò xét Bán Thần Ấu Đồng.
Bán Thần trọng sinh,nói là tu luyện lại từ đầu, còn không bằng nói là “Khôi phục”.
Nội tình của Bán Thần tinh huyết, cũng không phải chuyện đùa.
Huống chi, trong quá trình Bán Thần Tích Huyết Trọng Sinh, Triệu Phong
còn dùng rất nhiều trân tài dị bảo như Bất Lão Tuyền, Sinh Mệnh Nguyên
Dịch…
Làn da toàn thân Bán Thần Ấu Đồng, có một tia kim trạch hoa văn nhàn nhạt.
- Nhìn không ra, Bán Thần Côn Vân, năm đó còn là cường giả am hiểu Luyện Thể.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, quét hai cái, không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Lúc này.
Thân thể Bán Thần Côn Vân rất cường hoành, so với Khô Lâu đường chủ, chỉ mạnh hơn chứ không yếu thua.
- Chủ nhân...
Bán Thần Ấu Đồng, bị Triệu Phong nhìn mà sợ hãi, tựa như bí mật gì, cũng không có chỗ lẩn trốn.
- Minh Tâm Chủng
Mắt trái của Triệu Phong, hiện lên một mảnh thế giới tím huyễn tĩnh mịch như sương mù, Đồng lực tinh thần khủng bố, khiến cho linh hồn ý thức
của Bán Thần Ấu Đồng, một hồi ngưng trệ.
Đồng lực linh hồn thật mạnh.
Bán Thần Ấu Đồng kêu rên một tiếng, linh hồn ý thức bị giam cầm.
Lực lượng linh hồn đến cỡ này, bá đạo cường hoành như thế, hai người quả thật không cùng một cấp độ.
Hắn không cách nào phản kháng, trơ mắt bị Triệu Phong, “lần nữa” đánh hạ Minh Tâm Chủng.
Trước lúc ngủ say, Triệu Phong đã thi triển một lần Minh Tâm Chủng với Bán Thần Ấu Đồng,.
Còn lần này.
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, sau khi lột xác tăng cường, lúc này thi triển, chính là Minh Tâm Chủng phiên bản tăng cường.
Lúc này đây Minh Tâm Chủng, đã sáp nhập vào ý chí Đồng lực củaTriệu Phong
Không sai, Ý chí Đồng lực
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, sau khi dị biến, bề mặt linh hồn tăng
vọt, ở bên trong huyết mạch đồng tử, thai nghén ra ra Ý chí Đồng lực
Ý chí Đồng lực, cùng loại với Ý chí Vương Giả, nhưng càng đặc thù hơn.
- Ý chí Đồng lực? Cái này chỉ có một số ít huyết mạch đồng tử hệ Linh Hồn, tu vi đạt tới cấp độ Vương Giả, mới có thể có được.
trong lòng Bán Thần Ấu Đồng phát lạnh.
Không phải nghi ngờ.
Lần này, dùng Ý chí Đồng lực, thi triển “Minh Tâm Chủng”, so sánh với lần trước, còn mạnh gấp mấy chục lần.
Phải biết rằng.
Ở bên trong tâm hồn của Triệu Phong, đã có lưu Ý chí Đồng lực của Tử Vong Đại Đế, đến nay vẫn không có bị chôn vùi.
Bất quá, Triệu Phong tin tưởng, kể từ sau khi Thần Linh Nhãn lột xác, đối với tốc độ tiêu mòn của Ý chí Đồng lực, sẽ tăng nhanh.
Chỉ có chính hắn minh bạch, lần này Thần Linh Nhãn lột xác, bề mặt linh hồn tăng trưởng bao nhiêu.
- Lần thứ nhất trước đó, Thần Linh Nhãn dị biến, là tiểu dị biến. Còn lần này, là đại dị biến
Triệu Phong đứng lặng tại chỗ, sợi tóc màu tím nhạt, bay múa trong gió.
Trên người của hắn, có một cỗ tự tin cùng ngạo ý cường đại.
Lần trước.
Thuộc tính củaThần Linh Nhãn, có thể chuyển đổi giữa Băng và Thủy, bản chất biến hóa, lớn đến không tính được.
Còn lần này.
Ở bên trong không gian của mắt trái, đã thai nghén ra “Thế giới Hồn Hải”.
Linh hồn Triệu Phong cùng với Thần Linh Nhãn, dung hợp cao độ, tuy hai mà một.
Thế giới Hồn Hải, đường kính hơn một ngàn trượng, rộng lớn khôn cùng.
Bên trong vụ hải màu tím, có hồ nước Đồng lực màu lam, làm nguồn suối.
Giữa không trung, Thanh Sắc Phong Lan cùng với Xích Tử Lôi Vân, xen lẫn nổ vang, khí thế hùng vĩ.
- Lần này, Thần Linh Nhãn lột xác, chỉ là bề mặt linh hồn.
Triệu Phong đứng dậy, chậm rãi giậm chận tại chỗ.
Hiện tại linh hồn nguyên lực của hắn, so với Vương Giả Hư Thần Cảnh, còn mạnh hơn vài lần.
Hắn thúc dục « Vạn Niệm Thần Quyết », thu liễm lực lượng linh hồn ngưng luyện của mình.
Nhất niệm hóa trăm
Triệu Phong trong một ý niệm, ý niệm chia ra làm một, hai trăm cổ, trong lòng vui vẻ.
Cho dù là Đoan Mộc Thanh, cũng chỉ tu luyện tới cấp độ nhất niệm hóa ngàn.
Mà Triệu Phong, chỉ cần tăng cường tu luyện một thời gian ngắn, có lẽ có thể đạt tới nhất niệm hóa năm trăm.
Ngay sau đó.
Triệu Phong thử sử dụng Hồn Hải, tiêu mòn một tia khí tức ý chí Tử Vong ẩn sâu trong linh hồn mình.
Ấn ký u tối của Tử Vong Chi Đồng, lúc Triệu Phong làm hao mòn, khí tức của nó, đang chậm rãi suy yếu.
- Tốc độ, so với trước kia đã nhanh gấp mấy lần.
Triệu Phong mừng rỡ.
Chỉ cần giải quyết cái ấn ký Tử Vong Đồng lực này là hắn có thể thoát khỏi sự truy tung của Tử Vong Đại Đế.
Sau nửa canh giờ…
Dưới sự ngưng luyện của « Vạn Niệm Thần Quyết », dung nhập một ít khí
tức Mộng Cảnh Thái Cổ, Tử Sắc Hồn Hải của Triệu Phong, ngưng thực lớn
mạnh một ít, khí tức tiến thêm một bước thu liễm.
Lúc này…
Bên phía Chân Vương đài, trận luận bàn giữa Triệu Vũ Phi cùng Nam Cung Thánh, đã đi đến giai đoạn cuối cùng.
- Di Không Đại Đế, không bằng trận chiến đấu này, xem như hòa nhau đi.
Đoan Mộc Đại Đế cười nói.
- Được
Di Không Đại Đế cầu còn không được.
Rầm rầm…
Hai luồng ý chí Đại Đế, quét ngang Thiên Địa, lập tức ngăn lại hai đại thiên tài chiến đấu.
- Không gian bí kỹ của các hạ, quả thật tinh diệu phi thường. Trận chiến này, nên ngừng tay lại thôi.
Triệu Vũ Phi nhẹ nhàng cười.
Nam Cung Thánh có tu vi Vương Giả, hơn nữa Không Gian bí kỹ quỷ thần khó lường, quả thật rất khó chơi.
- Triệu sư muội, huyết mạch Linh tộc của muội khiến mọi người cực kỳ hâm mộ, ta cũng chỉ có thể giữ cho không bại.
Nam Cung Thánh nhẹ buông lỏng một hơi.
Huyết mạch Linh tộc, thật sự là cường hoành hoàn mỹ, trong lòng hắn có chút bất đắc dĩ.
Triệu Vũ Phi này, tuổi so với hắn nhỏ hơn, ngày sau không những đuổi kịp mà còn vượt qua hắn, đây có thể xem như là chuyện đã được biết trước.
Dù sao.
Đặc tính Linh tộc, cũng chính là tốc độ tu hành ngạo thị Thiên Địa, chỉ cần tinh thần ý cảnh đủ, cơ bản có thể tăng lên vô hạn.
- Vũ Phi, trận chiến này, ngươi phát huy không tồi. Không có chính thức
vận dụng lực lượng Tiểu Thế Giới, vậy mà có thể cùng Nam Cung Thánh,
đánh tới trình độ này.
Tàn linh Tử Thánh khen ngợi.
Thông qua lần luận bàn này, thực lực của Triệu Vũ Phi, đã được tôi luyện không ít.
Có thể đoán trước, sau khi trận chiến này qua đi.
Uy danh Linh tộc của Triệu Vũ Phi, chắc chắn sẽ chấn động Chân Vũ Thánh Địa.
Cùng ngày đó.
Triệu Vũ Phi và Đoan Mộc Thanh, cùng nhau trở lại phủ đệ Đại Đế.
- Triệu Phong ca, huynh quả nhiên tỉnh rồi.
Vẻ mặt Triệu Vũ Phi tràn ngập kinh hỉ, nhìn qua Triệu Phong với mái tóc tím tuyệt mỹ.
Trên người Triệu Phong, mơ hồ phát ra một tia Hồn lực chấn động, khiến cho Đoan Mộc Thanh giật mình.
Hắn thân là Đại Đế, nhưng lại không có cách nhìn thấu được thực lực chân chính của Triệu Phong.
Thấy vậy.
Đoan Mộc Thanh đánh mắt với Triệu Vũ Phi một cái.
- Triệu Phong ca, có lẽ, giữa chúng ta, cũng nên có một hồi luận bàn.
Triệu Vũ Phi cười cười dí dỏm.