Thập Thiên Vệ lần lượt xuất hiện, những tuyệt đỉnh thiên tài ở đây bắt đầu cuộc thảo luận.
- Lần này quản sự của Thiên Vệ Doanh triệu tập chúng ta, rốt cuộc là có chuyện gì?
- Nghe nói một tháng nữa Quảng Quân Hầu đại nhân sẽ xuất quan, không biết có liên quan gì đến việc này không?
Một vài thiếu niên thông minh lập tức có suy đoán.
Cho tới nay, Thiên Vệ Doanh vẫn là một tổ chức siêu nhiên, độc lập trong Quảng Lăng phủ, sự tồn tại của tổ chức này gồm hai mục đích: một là bồi dưỡng thiên tài có tiềm lực, hai là nguồn hậu bị để cung cấp “máu mới” cho “Quảng Quân Vệ”.
Người thành lập tổ chức này là vị “quản sự” cao nhất nơi này, chính là Quảng Quân Hầu.
- Tất cả mọi người đã đến đông đủ rồi.
Một thanh âm bình thản vang lên trong lầu các.
Vụt...
Đám thiếu niên đều cảm thấy hoa mắt, lúc này trên ghế thủ tọa đã xuất hiện một thanh niên chất phác.
- Bái kiến “Tam Vệ” đại nhân.
Những thiếu niên ở đây đều đồng loạt đứng dậy hành lễ, ngay cả Phong Ngâm Nguyệt cũng không ngoại lệ, trong mắt tràn ngập sự kính sợ.
Tam Vệ là một danh hiệu, đại biểu cho thanh niên chất phác này, cũng là một danh hiệu xếp hạng trong “Quảng Quân Vệ”.
Tất cả mọi người đều biết, dưới trướng Quảng Quân Hầu võ lực chỉ cường có mười tám đại cận vệ Quảng Quân Vệ.
Bọn họ đều ẩn trong chỗ tôi phụ trợ Quảng Quân Hâu, đi khắp nơi thi hành mệnh lệnh, tìm hiểu các loại tin tức.
Trong Quảng Quân Vệ, bất luận người nào cũng đều là Đại Sư võ đạo, cho dù xếp hạng cuối cùng trong Thập Bát Vệ thì thực lực cũng vượt xa Đại Sư võ đạo bình thường.
Ngày đó, trong Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao của thành Vũ Dương đã từng xuất hiện hai Quảng Quân Vệ, mà người xếp hạng mười bảy, chỉ trong một chiêu đã đánh cho trưởng lão của Thu gia thổ huyết.
“Tam Vệ” trước mặt chính là xếp hạng ba trong Thập Bát Vệ, thực lực sâu không lường được.
- Các ngươi nên biết, sau một tháng nữa thì Quảng Quân Hầu đại nhân sẽ xuất quan.
Thanh niên chất phác nói chuyện rất ngắn gọn, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Biết! Đương nhiên là biết rồi!
Tất cả thiếu niên ở đây đều gật đầu liên tục, trong mắt lộ vẻ chờ mong.
Quảng Quân Hầu chính là nhân vật truyền kỳ, võ lực thông thiên của Tương Vân quốc, từ vài chục năm trước đã tung hoành vô địch khắp thiên, hạ uy danh của ông ta thậm chí còn truyền tới các nước láng giềng xung quanh.
- Ta tuyên bố một tin: Lần này Quảng Quân Hầu đại nhân xuất quan sẽ tuyển chọn đệ tử thân truyền, có lẽ sẽ cho một hoặc vài người trong số các ngươi.
Trong mắt thanh niên chất phác lộ ra một tia hâm mộ hiếm thấy.
Quảng Quân Hầu tuyển chọn đệ tử thân truyền?
Lời này vừa dứt, khuôn mặt đám thiếu niên ở đây lập tức đỏ bừng, hết sức kinh hãi kích động đến nổi máu dồn hết lên mặt.
Võ Giả bình thường chỉ cần gặp được Quảng Quân Hầu một lần cũng đã cảm thấy chết không nuối tiếc rồi
Nếu như có thể được Quảng Quân Hầu chỉ điểm, như vậy lại càng là ước mơ xa vời.
Mà có thể trở thành đệ tử thân truyền của Quảng Quân Hầu, cho dù có nằm mơ thì bọn họ cũng không dám nghĩ đến chuyện
này.
Bởi dù sao đi nữa. Quảng Quân Hầu cũng là nhân vật quyền uy, võ thuật chí cường của mảnh quôc thô này, nghe đồn ông ta đã chạm đêm cấp bậc Võ Đạo Thánh Cảnh...
Trên mặt Triệu Phong cũng lộ ra vẻ hưng phấn, lần này đến Quảng Lăng phủ, xem ra hoàn toàn không phải sai lầm.
Ở đây, hắn có thể tiếp xúc với thiên tài tinh anh đến từ khắp các nơi, kết giao với những nhân vật võ đạo đỉnh phong bây giờ còn có cơ hội nhìn thấy Quảng Quân Hầu trong truyền thuyết.
- Chỉ còn một tháng nữa! Trong một tháng này, các ngươi phải chuẩn bị thật tốt. Vì thế, Thiên Vệ Doanh sẽ cung cấp cho các ngươi một cơ hội tốt để rèn luyện kinh nghiệm thực chiến.
Thanh niên chất phác nói xong lời cuối, khóe miệng khẽ mỉm cười.
Rèn luyện?
Rốt cuộc là rèn luyện cái gì?
Mọi người đều nghi hoặc trong lòng cũng tràn ngập chờ mong.
Trong Thiên Vệ Doanh, bọn hắn có rất nhiều cơ hội so tài chiến đấu, thế nhưng thực chiến chém giết thật sự thì lại quá ít.
- Trong khoảng thời gian gần đây, khu vực biên cảnh quận Quảng Lăng thường xuất hiện phỉ đạo bỏ trốn, mỗi kẻ đều có thực lực Võ Giả trở lên, vô cùng hung hãn, có tin đồn là trinh sát của “Phong Hòa quốc” láng giềng. Nhiệm vụ của các ngươi chính là tiêu diệt những tên đạo phỉ bỏ trốn này, bảo vệ sự an toàn cho những thôn trấn gần đó.
Thanh niên chất phác trần thuật lại mọi chuyện.
Đạo phỉ? Trinh sát của địch quốc?
Trên mặt những thiếu niên ở đây đều lộ vẻ nghi hoặc, thế nhưng trong mắt đại đa số người thì lại lóe lên vẻ hưng phấn muốn thử ngay.
- Xin hỏi Tam Vệ đại nhân, tại sao quận Quảng Lăng không phái quân đội và Võ Giả trực tiếp tiêu diệt những đạo phi này?
Lôi Tá vẫn trầm ổn đưa ra nghi vấn.
- Hỏi rất hay!
Thanh niên chất phác giải thích:
- Đám đạo phỉ này hết sức xảo trá đa đoan chạy tứ tán khắp nơi, tách ra riêng lẻ, chia thành tốp nhỏ, có một ít kẻ thậm chí còn cải trang thành thường dân, rất khó phát hiện được mục tiêu, hơn nữa hiệu suất cũng rất thấp... Bởi vậy, Quảng Lăng phủ mới đem cơ hội này giao cho những thiếu niên thiên tài các ngươi.
Nghe đến đây, Triệu Phong không khỏi tỉnh ngộ.
Quảng Lăng phủ giao nhiệm vụ này cho những thiếu niên thiên tài của Thiên Vệ Doanh, chính là muốn cho bọn hắn một cơ hội mài luyện thực chiến.
- Hy vọng thông qua lần thực chiến này, có thể kích phát được tiềm lực của các ngươi nhiều hơn. Quảng Lăng phủ đã treo giải thưởng cứ giết được một tên đạo phi tứ trọng võ đạo thì sẽ nhận được 1 điểm chiến công, giết được đạo phi ngũ trọng võ đạo sẽ nhận được 2 điểm chiến công... Giết được đạo phi thủ lĩnh thì có thể nhận được 20 điểm chiến công! Người có xếp hạng chiến công cao nhất sẽ được ban thưởng đặc biệt.
Thanh niên chất phác tiếp tục nói.
- Xin hỏi những chiến công đó có tác dụng gì?
Một thiếu niên dò hỏi.
- Nhận được chiến công có thể đến “Bảo Huyên điện” để đổi bí tịch võ đạo, thiên tài địa bảo, thậm chí cả thần binh lợi khí... Ví dụ như, 1 điểm chiến công có thể đổi được một Huyết Nhân Sâm năm trăm năm tuổi, 10 điểm chiến công có thể đổi được một quyển võ học đỉnh cấp, 50 điểm chiến công có thể đổi được một quyển võ học Bán Thánh Phẩm.
Thanh niên chất phác đáp.
Nghe tới câu cuối cùng, đám thiếu niên đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, hưng phấn dị thường, cả đám đều xoa tay xoa chân.
Võ học đỉnh cấp! Võ học Bán Thánh Phẩm!
Những thiếu niên thiên tài ở đây, hoặc ít hoặc nhiều đều có một loại võ học đỉnh cấp, thế nhưng chỉ giới hạn trong một loại võ học công kích, thần pháp, tâm pháp,... mà thôi.
Bởi vậy, võ học đỉnh cấp rất có sức hấp dẫn với mỗi thiếu niên ở đây.
Về phần võ học Bán Thánh Phẩm thì lại càng không cần phải bàn.
Võ học Bán Thánh Phẩm, mặc dù không phải là võ học Thánh Phẩm chân chính, thế nhưng đẳng cấp còn vượt qua một bộ võ học đỉnh cấp trọn vẹn.
Không gian trong mắt trái của Triệu Phong có tàn thức của võ học Thánh Phẩm, thế nhưng chỉ là chiêu thức không trọn vẹn, tính thực dụng còn không bằng một môn võ học đỉnh cấp, càng không thể nào so sánh với võ học Bán Thánh Phẩm.
Huống chi, chiến công lại còn có thể đổi được những thiên tài địa bảo và thần binh lợi khí khác, tác dụng rất lớn.
- Giết vài tên đạo phi là có thể nhận được điểm chiến công, mà điểm chiến công lại có thể đổi được những vật trân quý như vậy. Xem ra Quảng Lăng phủ đã quyết định muốn bồi dưỡng những thiếu niên thiên tài trong Thiên Vệ Doanh rồi.
Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.
Đối với nhiệm vụ tiêu diệt lần này, hắn hiển nhiên rất mong chờ.
Đặc biệt là dị năng mắt trái của hắn có thể tăng khả năng sinh tồn và tiêu diệt trong thực chiến này rất nhiều.
- Sau năm ngày nữa thì nhiệm vụ tiêu diệt đạo phỉ bắt đầu, các ngươi trước hết hãy chuẩn bị sẵn sàng đi!
Thanh niên chất phác lại thông báo một vài chi tiết khác, sau đó tuyên bố tan họp.
Sau khi tan họp, tin tức này cũng được truyền khắp toàn bộ Thiên Vệ Doanh.
Nhiệm vụ này nhằm vào toàn bộ Thiên Vệ Doanh, không chỉ giới hạn trong Thập Thiên Vệ.
Đương nhiên, nhiệm vụ tiêu diệt đạo phi của Thập Thiên Vệ chính là nhằm vào những nhân vật cấp thủ lĩnh.
Vài ngày tiếp theo, thành viên trong Thiên Vệ Doanh đều bắt đầu ghép thành từng tiểu đội nhỏ, cùng nhau thực hiện nhiệm vụ tiêu diệt đạo phi sau đó cùng phân chia lợi ích.
Tiểu đội có thực lực cường đại trong đó bao gồm tiểu đội của Lôi Tá, tiểu đội của Lục Tiểu Vân, mỗi đội đều có bảy tám người, tất cả thành viên đều cấp bậc Võ Giả.
Đương nhiên, cũng có những nhân vật hành hiệp một mình, ví dụ như “Phong Ngâm Nguyệt” xếp hạng nhất trong Thập Thiên Vệ.
Phong Ngâm Nguyệt chính là thiếu niên thiên tài duy nhất đạt tới Đại Sư võ đạo, thực lực mạnh mẽ, chiến lực của một mình hắn còn lớn hơn một tiểu đội.
Triệu Phong vừa tới Thiên Vệ Doanh có thể xem như là người mới, vì vậy liền tạo thành một đội với Triệu Vũ Phi và Hoàng Kỳ.
Ba người Triệu Phong hợp thành tiểu đội thực lực tự nhiên không thể so sánh với tiểu đội của Lôi Tá và Lục Tiểu Vân.
Chẳng qua, Triệu Phong vẫn có lòng tin là thu hoạch điểm chiến công của mình có thể đứng đầu trong danh sách.
Mấy ngày trước khi bắt đầu nhiệm vụ tiêu diệt đạo phi Triệu Phong luôn toàn lực bế quan tu luyện.
Sau khi hấp thu được lực của Thiên Niên Huyết Sâm, Triệu Phong lại phục dụng một gốc Thiên Niên Huyết Linh Chi.
Võ Đạo Nội Kình trong cơ thể Triệu Phong bành trướng mãnh liệt, số lượng gần như tăng gấp đôi, tu vi đạt tới đỉnh phong.
Quầng sáng xanh nhạt hình xoắn ốc trong không gian của mắt trái đã kéo dài đến sáu thước chín.
Lúc này Triệu Phong chỉ còn lại một gốc Thiên Niên Huyết Duẩn, thế nhưng hắn cũng không có tùy tiện phục dụng nó.
Thứ nhất là vì liên tục phục dụng thiên tài địa bảo sẽ khiến hiệu quả của nó suy giảm, huống chi hắn vẫn chưa hoàn toàn hấp thu dược lực của Thiên Niên Huyết Linh Chi.
Thứ hai hắn chỉ còn Thiên Niên Huyết Duẩn, Triệu Phong hy vọng rằng nếu dùng nó vào thời khắc mấu chốt thì có thể trùng kích thất trọng võ đạo, như vậy thì quả thật là không thể tốt hơn được nữa.
- Tu vi của ta bây giờ đã đạt tới lục trọng đỉnh phong, thế nhưng vẫn còn cách cực hạn lục trọng một khoảng lớn, thiếu chừng một hai phần hỏa hầu.
Trong lòng Triệu Phong thầm tính toán.
Cứ như thể, hắn càng lúc càng chờ mong nhiệm vụ tiêu diệt đạo phỉ.
Thông qua chém giết thực chiến, đặc biệt là chiến đấu sinh tử, có thể kích phát mạnh tiềm lực của bản thân.
Thời gian năm ngày trôi qua trong chớp mắt.
Điều đáng mừng là một ngày trước Triệu Vũ Phi đã nhất cử đột phá lục trọng, trong đó cũng có phân công lao của gốc Huyết Nhân Sâm năm trăm năm tuổi và Uẩn Huyết Đan mà Triệu Phong cho nàng, thế nhưng chính tư chất thiên phú của bản thân Triệu Vũ Phi mới tạo nên tác dụng mấu chốt.
Sáng sớm hôm đó.
Những thiếu niên thiên tài trong Thiên Vệ Doanh chỉ cần là người có tu vi tứ trọng trở lên đều chia thành từng nhánh tiểu đội tách lẻ ra thành từng tốp nhỏ, ào ào rời khỏi Quảng Lăng phủ.
Ba người Triệu Phong Triệu Vũ Phi và Hoàng Kỳ hợp thành tiểu đội cũng nằm trong số đó.
- Triệu Phong ca, tu vi chính thức của huynh chẳng lẽ chỉ là ngũ trọng đỉnh phong?
Triệu Vũ Phi đột nhiên xuất ra nghi vấn.
Lúc còn ở Triệu tộc, Triệu Vũ Phi biết rất rõ tốc độ tiến bộ của Triệu Phong.
Bây giờ, chính nàng đã đột phá lục trọng Triệu Phong há có thể vẫn dừng lại ở ngũ trọng đỉnh phong?
Nghe vậy, trên mặt Hoàng Kỳ cũng lộ ra dị sắc.
- Không sai, đây không phải là tu vi chính thức của ta.
Triệu Phong cũng không giấu diếm, một luồng khí tức ngưng luyện lập tức từ trên người hắn tản ra.
Lục trọng đỉnh phong!
Hoàng Kỳ và Triệu Vũ Phi đều cảm thấy một tia áp lực.
Sau khi phát ra khí tức, Triệu Phong lại thúc dục Khô Mộc Tức Pháp cảnh giới viên mãn không chế ở cảnh giới vừa tiến vào lục trọng, duy trì cùng một cảnh giới giống như hai người Triệu Vũ Phi và Hoàng Kỳ.
Triệu Phong hiển lộ tu vi chính thức chính là muốn cho đồng đội của mình hiểu rõ đại khái về thực lực chân chính của mình, như vậy mới có thể tin tưởng phối hợp tốt hơn.
Bây giờ hắn đã ẩn đi một phần khí tức, như vậy có thể giấu đi vị trí chủ đạo của mình trong đội ngũ, có tác dụng xuất kỳ bất ý trong nhiệm vụ thực chiến này.
Năm ngày trôi qua, tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng.
Ba người Triệu Phong rời khỏi quận Quảng Lăng đi mất mấy ngày, cuối cùng cũng đến khu vực biên cảnh của quận Quảng Lăng.
Nơi này là một khu vực phức tạp, giáp ranh với Hoành Vân Thiên Lâm, ở gần đó có rất nhiều dòng sông và dãy núi thậm chí còn có một vài thị trấn nhỏ.
Mà khu vực đó lại trùng hợp rất gần “Phong Hòa quốc” láng giềng, khó mà phân biệt được là đạo phi và trinh sát.
- Rời khỏi trấn này sẽ vào khu vực nguy hiểm có đạo phi và trinh sát.
Triệu Phong mở địa đồ ra, cùng thương nghị với Triệu Vũ Phi và Hoàng Kỳ.
- Ha ha, Vũ Phi cô nương, có hứng thú gia nhập đội ngũ của ta không?
Một tiếng cười càn rỡ truyền tới.
Ba người Triệu Phong liếc mắt nhìn chỉ thấy Lục Tiểu Vân dẫn đầu tiểu đội bảy tám người “trùng hợp” đi ngang qua chỗ bọn hắn.