Bát hoàng tử đứng ở trước phủ đệ, có chút thất thần.
Hắn vốn muốn bồi Ngữ Tình Quận chúa, cùng nhau nghênh đón Triệu Phong đến.
Nhưng không ngờ rằng, “Nam Phong vương” – chủ nhân của Vương Hầu phủ, lại xuất hiện bên cạnh, đang khoanh tay ngóng nhìn Âm Minh Điểu đang dần dần tiếp cận.
Âm Minh Điểu vừa đến, Triệu Phong lập tức cảm nhận được một luồng áp bách vô hình đập vào mắt.
Luồng áp bách này, có một loại uy nghiêm xuyên thấu linh hồn, xuyên thấu vật chất.
- Nam Phong vương?
Triệu Phong có chút ngạc nhiên ngoài dự liệu, ánh mắt rơi xuống trên người trung niên kim bào dáng vẻ uy nghi bất phàm kia.
Toàn bộ Thiên Phong Đại Đảo Vực, cũng chỉ có vài vị Đại Đế Hư Thần Cảnh.
Nam Phong vương, chính là một trong những người đáng chú ý, luồng khí tức Vương Hầu uy nghĩ trên người hắn, vừa nhìn là nhận ra ngay.
Trong khoảnh khắc ánh mắt va chạm, Triệu Phong đã có đánh giá đại khái đối với thực lực của vị Nam Phong vương này.
Đầu tiên.
Nam Phong vương tuyệt đối là một Đại Đế đỉnh phong, tu vi thậm chí sắp chạm đến cấp bậc Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh.
Tiếp đó.
Trên người đối phương, còn có đại khí vận khổng lồ vây quanh.
Triệu Phong có thể đoán được, sức chiến đấu của Nam Phong vương, ít nhất cũng cùng một cấp bậc với Tử Vong Đại Đế.
Đương nhiên, đây chỉ là sức chiến đấu mà thôi.
Nếu như luận độ đáng sợ, Tử Vong Đại Đế có Tử Vong Chi Mâu, lại nắm giữ nhiều Đồng thuật cấm kỵ, khó chơi hơn rất nhiều. Ví dụ như “Vong Ngữ Trớ Chú”, “Tử Thần Chi Ảnh” chẳng hạn, e rằng ngay cả Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh cũng phải kiêng kỵ.
- Hậu sinh khả úy a.
Trong khoảnh khắc ánh mắt hai người giao nhau, trong mắt Nam Phong vương chợt lóe lệ mang.
Đồng thời.
Trong lòng hắn cũng có chút kinh ngạc ngoài dự liệu, thiếu niên tiểu tử mới mười bốn mười lăm tuổi kia, không ngờ nhìn thấy Vương Hầu, mà vẫn có thể ung dung bình thản như vậy.
- Triệu Phong có đức năng gì, mà có thể khiến Vương Hầu đại nhân tự mình tiếp kiến chứ?
Triệu Phong tiến lên, không kiêu ngạo không siểm nịnh hành lễ.
Lúc này, Ngữ Tình Quận chúa vui vẻ chạy tới, trong đôi mắt đẹp trong suốt, lộ ra vài tia chờ mong và sùng bái.
- Triệu Phong, trước hết vào trong rồi nói.
Nam Phong vương cười khẽ, nhưng thật ra trong lòng rất sảng khoái.
Một lát sau…
Vương Hầu phủ, trong một tòa Bách Hoa viên.
Nam Phong vương, Bát hoàng tử, Triệu Phong, Ngữ Tình Quận chúa, đều ngồi trong một cái đình tao nhã.
Triệu Phong nhấp một ngụm trà, nhìn cảnh trí bên ngoài đình, chỉ thấy hoa thơm cỏ lạ, chim hót líu lo, vẻ mặt cũng rất là khoan khoái.
Nhìn lướt qua một lượt, Triệu Phong không khỏi cảm khái khuôn viên của Vương Hầu phủ.
Chỉ riêng cái lâm viên này, mỗi hoa cỏ thảo mộc, đều là dị thảo linh hoa giá trị xa xỉ, có một số thậm chí còn là trân tài Thượng Cổ, đã tuyệt tích ở bên ngoài.
Tu luyện ở nơi này, hoàn cảnh cũng mang tới không ít lợi ích.
Bởi vậy có thể phỏng đoán được, trong Đại Càn Vương triều, tầng lớp Vương Công quý thần, siêu cấp đại thế gia, sẽ có quang cảnh như thế nào.
Mới đầu, trong lúc nói chuyện, Nam Phong vương lại hỏi qua một số tình huống của Triệu Phong, ví dụ như việc tu luyện trong Tông môn chẳng hạn.
Trong đó có một câu hỏi:
- Triệu tiểu hữu, ngươi ở Vạn Thánh Tông có thoải mái hay không?
Những lời này, khiến cho Bát hoàng tử chợt “ngửi” thấy mùi khác thường.
- Xem ra, Nam Phong vương đã có ý mời chào Triệu Phong rồi, hơn nữa lại vô cùng mãnh liệt, bất kể là Triệu Phong có thể khôi phục được “Vân Tằm Tiên Điệp” hay không.
Trong lòng Bát hoàng tử thầm nghĩ.
Triệu Phong trả lời cũng rất ung dung, chỉ khách sáo ứng phó vài câu.
Rất nhanh.
Hắn lại chuyển chủ đề, chủ động đề cập đến việc khôi phục “Vân Tằm Tiên Điệp”.
Ngoài chuyện này ra, Triệu Phong chủ yếu đặt tâm tư vào việc “trùng tu”, hết thảy quyền lợi hay đấu tranh, hắn đều không có hứng thú.
Giai đoạn hiện nay.
Hắn còn phải đặt trụ cột thực lực để chờ đón việc “Không Gian Thần Huyễn” sắp mở ra.
- Được được! Triệu tiểu hữu quả nhiên là một người sảng khoái.
Nam Phong vương có chút tán thưởng.
Hắn cũng nhìn ra được, Triệu Phong là một người tương đối “thiết thực”, không thích vòng vo.
Lúc này.
Nam Phong vương lại vẫy tay gọi đám người hầu tì tướng ở gần đó, đích thân lấy ra một cái bình sứ trong suốt.
Trong bình sứ đó, có một tiểu trùng mập mạp, toàn thân trơn mịn như ngọc bích, trên lưng có một đoi cánh bán trong suốt, đang lẳng lặng ngủ say.
Thoạt nhìn, còn tưởng rằng đây là một trân phẩm phỉ thúy cực kỳ sống động.
Khí tức sinh mệnh của Vân Tằm Tiên Điệp, vẫn không hề có thay đổi, một vài cơ năng sinh mệnh, thậm chí còn đình chỉ.
Mắt trái của Triệu Phong, thoáng nổi lên một tia sáng tử huyễn như sương mù.
Meo meo.
Tiểu Tặc Miêu từ trong Cổ Thiết Giới Chỉ chui ra, ghé mặt đến trước bình sứ, nhìn với vẻ hứng thú.
Một người một mèo này rất bất thường, khiến ánh mắt Nam Phong vương thoáng lóe lên.
- Triệu Phong, đây chính là những tài liệu mà người viết trong danh sách lần trước.
Nam Phong vương đưa tới một cái không gian giới chỉ.
Triệu Phong tiếp nhận nó, sau đó kiểm tra một lượt, khẽ gật đầu.
Trong không gian giới chỉ, có nguyên dịch sinh mệnh và các trân tài dị bảo tại phương diện Hồn đạo.
Tiếp đó.
Triệu Phong lại lấy từ trong Cổ Thiết Giới Chỉ của bản thân một lọ chất lỏng màu đỏ nhạt, thoạt nhìn có chút giống nước trái cây.
- Đây là dược thủy mà ta mới phối chế được trong một tháng gần đây.
Triệu Phong giải thích.
Nam Phong vương có chút kinh ngạc, cường giả mà hắn phái đi tìm hiểu tin tức báo về, trong một tháng này, Triệu Phong vẫn đang bế quan tu luyện.
Trên thực tế.
Bình chất lỏng này, Triệu Phong phối chế rất nhàn hạ.
Sau khi Kim Khôn Thánh Lôi Thể đột phá tầng thứ tư, Triệu Phong đã có thể ở lại trong không gian Mộng cảnh Thái Cổ một thời gian.
Mà tài liệu trong bình chất lỏng này, chính là những giọt sương trên cây đại thụ che trời và nước suối của Mộng cảnh Thái Cổ.
Ngoài ra, còn có một nửa linh quả Mộng cảnh Thái Cổ, cũng bị nghiền nát thành nước trái cây.
Những tài liệu đặc thù này, ẩn chứa thiên tinh khí của Mộng cảnh Thái Cổ, có được khí tức cường đại của thời đại Thái Cổ.
Mộng Cảnh linh quả, rất khó tiêu hóa, với thể chất của Triệu Phong hiện nay, hấp thu tương đối chậm.
Nếu như Kim Khôn Thánh Lôi Thể lại tiến thêm một bước, như vậy mới có thể hấp thu với hiệu suất cao được.
Ngay sau đó.
Triệu Phong lại đem nguyên dịch sinh mệnh, và mấy thứ trân tài Hồn đạo dạng chất lỏng, dung nhập vào trong loại “chất lỏng như nước trái cây” kia.
Trong quá trình này, chất lỏng đột nhiên phát ra một mùi hương thơm ngát.
Sau đó.
Triệu Phong để Nam Phong vương, đem “Vân Tằm Tiên Điệp” đang ngủ say thả vào trong chất lỏng này.
Nếu là trước kia.
Vân Tằm Tiên Điệp vốn ngủ say, sẽ tự khởi động cơ chế bảo hộ thân thể, thậm chí bài xích đối với ngoại lực.
Nhưng kỳ quái chính là, lúc thả Vân Tằm Tiên Điệp vào trong chất lỏng này, nó lại không có hiện tượng bài xích rõ ràng.
Ục ục…
Trong chất lỏng như nước trái cây này, chợt nổi lên một đám bọt khí.
Thân thể của Vân Tằm Tiên Điệp đối với chất lỏng này, dường như rất hòa hợp.
Một màn trước mắt, cũng không ngoài dự liệu của Triệu Phong.
Lần trước thử nghiệm, hắn đã thổi qua một hơi “Mộng cảnh Thái Cổ” vào Vân Tằm Tiên Điệp.
Vì mở ra cơ năng sinh mệnh của Vân Tằm Tiên Điệp, mắt trái của Triệu Phong, còn vận chuyển một tia Đồng lực linh hồn, dung nhập vào trong chất lỏng đó.
Meo meo…
Tiểu Tặc Miêu huy động móng vuốt, giống như đang trò chuyện với Vân Tằm Tiên Điệp.
Những hành động cổ quái này, phối hợp với Đồng lực linh hồn của Triệu Phong, lại khiến cánh của Vân Tằm Tiên Điệp, thoáng rung động một trận.
Thân hình Vân Tằm Tiên Điệp cũng bắt đầu khẽ run.
- Dấu hiệu sinh mệnh, đang quay trở lại…
Trên mặt Nam Phong vương, tràn ngập vẻ kinh hỉ.
Vừa rồi, hắn đã cảm nhận được trong huyết mạch đồng tử của Triệu Phong, phát tán ra một luồng khí tức mờ mịt đáng sợ, ngay cả huyết mạch Hoàng tộc của bản thân, cũng có dấu hiệu rung động.
Ngôn ngữ cổ quái của Tiểu Tặc Miêu, giống như có tiết tấu, rất kỳ dị.
Một lúc sau.
Trong linh hồn Đồng lực của Triệu Phong, thậm chí phóng thích một tia Lôi lực Thần Kiếp.
Cuối cùng.
Thân hình trơn mịn và cánh của Vân Tằm Tiên Điệp, đột nhiên giật mạnh một cái, chậm rãi mở đôi mắt như lục thạch.
Khoảnh khắc nó mở mắt, một luồng khí tức Thái Cổ bổn nguyên đáng sợ, lập tức khiến cho toàn bộ cường giả bên trong Vương Hầu phủ, đều cảm giác huyết mạch thể xác và tinh thần đều run lên.
- Ánh mắt thật đáng sợ.
Triệu Phong âm thầm líu lưỡi, không hổ là chủng tộc huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, cho dù chỉ là một ánh mắt vào thời khắc suy yếu cũng lợi hại như vậy.
Để tránh bị hiểu nhầm là có địch ý, Triệu Phong vội vàng thu hồi Đồng lực tâm hồn.
Meo meo meo…
Nhưng Tiểu Tặc Miêu vẫn huy động móng vuốt, nói chuyện một phen với Vân Tằm Tiên Điệp.
Vân Tằm Tiên Điệp dường như nghe hiểu, kinh ngạc nhìn Tiểu Tặc Miêu vài lần, địch ý trong mắt dần tiêu tan.
Sau đó.
Chỉ thấy thân thể của nó, bắt đầu nhanh chóng hấp thu chất lỏng như nước trái cây.
Ô...ô...ô...n...g!
Hai cánh bán trong suốt của Vân Tằm Tiên Điệp, chợt nổi lên một tầng quang văn lưu ly, huyễn mĩ vô cùng.
Nhưng luồng khí tức trên người nó phát ra, lại khiến cho người khác cực kỳ sợ hãi.
Mạnh như Bát hoàng tử với tu vi Vương Giả, cũng cảm thấy huyết mạch thể xác và tinh thần, sinh ra một loại bất an bản năng.
- Tu vi của Vân Tằm Tiên Điệp này, ít nhất cũng là cấp bậc Đại Đế Hư Thần Cảnh, hơn nữa, năng lực huyết mạch đặc thù, lực uy hiếp có thể sánh ngang với Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh…
Ánh mắt Triệu Phong lóe lên.
Năng lực đặc thù của Vân Tằm Tiên Điệp, hắn cũng có hiểu biết nhất định.
Nó có ba loại hình thái là tằm, nhộng, điệp.
Trạng thái “tằm” tương đối yếu ớt, nhưng có thể phun ra nuốt vào Vân Tằm Tiên Ti cực kỳ đặc thù, có thể lột xác thành hình thái sinh mệnh khác.
Vân Tằm Tiên Ti này, được xưng là vạn hỏa bất xâm, năng lực trói buộc rất mạnh.
Trạng thái “nhộng” có lực phòng ngự mạnh nhất, cao hơn cường giả cùng cấp một bậc, rất khó có thể chính diện công phá.
Nói cách khác.
Vân Tằm Tiên Ti Hư Thần Cảnh, cho dù là Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, cũng không thể phá được.
Trạng thái “điệp”, lực công kích và tính cơ động cực mạnh, có thể phát ra phấn hoa kỳ dị, ngoài ra còn có lực lượng vô cùng thần bí.
Một lúc sau…
Vân Tằm Tiên Điệp đã đem toàn bộ bình nước trái cây kia hấp thu được một nửa, cơ năng sinh mệnh và linh hồn bị tổn thương, cũng đã được trị khỏi nhất định.
- Rốt cuộc cũng tỉnh rồi…
Trên mặt Nam Phong vương, rất khó có thể kìm nén được một tia kích động vui sướng.
Vân Tằm Tiên Điệp này, tuyệt đối có năng lực ảnh hưởng thậm chí là thay đổi vận mệnh.
Triệu Phong cũng biết sự ảo diệu trong đó, huyết mạch của Vân Tằm Tiên Điệp ở trong Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, mặc dù bài danh không cao, nhưng tính phụ trợ lại rất mạnh.
- Trước kia, khi Vân Tằm Tiên Điệp xuất hiện, đã từng tham dự vây diệt một vị Thánh Yêu Vương Huyền Quang Cảnh của “U Nguyệt Vương triều”, hơn nữa nhất cử thành công, đến thời khắc mấu chốt phát huy tác dụng rất tốt.
Trong mắt Bát hoàng tử, cũng không thiếu biểu lộ hâm mộ vô cùng.
Đương nhiên, hắn còn biết rằng, lực lượng phấn hoa của Vân Tằm Tiên Điệp, đối với việc linh hồn và thân thể của Huyền Quang Cảnh kết hợp, cũng có sự xúc tiến nhất định.
Quan trọng nhất là, chủ nhân của nó, thân là Nam Phong vương Đại Đế đỉnh phong, tương lai muốn đột phá Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, cũng không phải là vấn đề quá lớn.
Một lát sau, Vân Tằm Tiên Điệp lại chìm vào ngủ say.
- Vân Tằm Tiên Điệp, kích hoạt cơ năng sinh mệnh rồi, Vương Hầu đại nhân, chỉ cần bổ sung cho nó sinh mệnh và phương diện linh hồn, lập tức có thể khiến nó quay trở lại thời kỳ đỉnh phong.
Triệu Phong nói.
Chờ lần sau hắn quay lại một chuyến nữa, Vân Tằm Tiên Điệp có thể hoàn toàn thức tỉnh rồi.
- Triệu Phong, làm phiền ngươi ra tay rồi. Ngoại trừ thù lao tương ứng ra, Nam Phong vương ta còn thiếu ngươi một cái nhân tình.
Trên mặt Nam Phong vương đầy vẻ cảm kích, hồng quang đầy mặt.
Dường như rất hưng phấn, hắn còn thân thiết vỗ vai Triệu Phong một cái.
Trong lòng Bát hoàng tử thầm than, Triệu Phong này đã giành được sự cảm kích, hảo cảm, thậm chí là thưởng thức của Nam Phong vương rồi.
Tiếp đó, chính là vấn đề ban thưởng và hồi báo.
- Triệu Phong, nếu ngươi nguyện ý gia nhập Vương Hầu phủ, bổn Vương nguyện ý, đem quyền đề cử “Bá Tước vị” 300 năm một lần này, thưởng cho ngươi.
Nam Phong vương trịnh trọng nói.
Bá Tước vị?
Bát hoàng tử và tiểu Quận chúa ở bên cạnh, đều giật mình kinh ngạc.