Chúa Tể Chi Vương

Chương 792

Trên đỉnh ngọn đồi đá…

Mọi người đảo mắt nhìn bốn phía, một trận thất thần, ngay cả Triệu Phong cũng không ngoại lệ!

Sau một hồi bão cát khủng bố, vị trí bãi đất trên đỉnh ngọn đồi đá của đám thành viên Vạn Thánh Tông, lúc này trở thành giống như một tòa cô phong, đứng sừng sững giữa một cái bồn địa vực sâu rộng lớn vô biên!

Cảm giác thị giác của mọi người chính là một loại hoang vắng cô tịch khiến tâm thần kẻ khác kinh hãi vô cùng!

Bốn phía vốn là sa mạc cát vàng, trải qua một hồi bão cát khủng bố, cát vàng đã bị cuốn sạch sẽ không còn nữa, còn lại chính là một cái khoảng không bồn địa cự đại, giống như một cái vực sâu thâm uyên vậy.

Từng cơn gió lạnh hoang vắng thổi tới, khiến cho các đệ tử Vạn Thánh Tông thoáng rùng mình một cái.

- Các ngươi nhìn kìa…

- Đó là…

Một ít thành viên tông môn tập trung nhìn kỹ bốn phía vực sâu bồn địa bên dưới, mơ hồ có thể thấy được hình dáng một ít kiến trúc mơ hồ nổi lên.

- Ồ?

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, lực xuyên thấu chính là cường đại nhất. Hắn đã nhìn thấy bên dưới đám cát bụi có một ít kiến trúc đỉnh chóp tường thành.

Hơn nữa, bên dưới cát bụi đã không còn là sa thạch của sa mạc, mà là một tầng thổ nhưỡng màu xám đen quỷ dị.

- Chẳng lẽ…

Trong lòng Triệu Phong mơ hồ có phán đoán, Thần Linh Nhãn không khỏi nhìn càng xa hơn một chút.

Cùng lúc đó, các thành viên Vạn Thánh Tông, từng tên từng tên đều phóng thích linh thức, quan sát vực sâu bồn địa phía dưới.

Vụt vụt vụt...

Hai người Khổng Phỉ Linh cùng Phí lão có tu vi Nửa bước Vương Giả, trực tiếp bay vọt mà xuống.

Chỉ chốc lát, các thành viên đoàn đội đều đã xuống dưới, bắt đầu đào móc thăm dò.

- Nơi này có một cái lối vào!

Không biết là ai kinh hô một tiếng, khiến cho mọi người chú ý.

Chỉ thấy, vài tên đệ tử lúc này đang đứng trước một đoạn lớn kiến trúc tường thành. Cái kiến trúc nối thẳng xuống dưới nền đất kia, mơ hồ có thể nhìn thấy được một loạt bậc thang rộng dài đi xuống phía dưới.

Cái thông đạo kia cao chừng hai mươi trượng, trong sự tang thương lộ ra một luồng khí phái hùng vĩ cổ xưa.

- Thông đạo xuống lòng đất? Trong các lần Không Gian Thần Huyễn mở ra trước đây, đã từng phát hiện qua thành thị dưới lòng đất, thậm chí thế giới hải dương nữa!

Ánh mắt Phí lão lóe lên.

Nhưng mà, linh thức cảm quan của mọi người ở trong Không Gian Thần Huyễn đều bị hạn chế thật lớn.

Thổ nhưỡng vật chất, kể cả kiến trúc nơi đây, đối với cảm quan của mọi người đều có lực ngăn cách cường đại.

Chỉ có Thần Linh Nhãn của Triệu Phong mới có thể thấy được tình hình phía dưới.

- Hẳn là một tòa thành thị dưới lòng đất!

Triệu Phong mở miệng nói.

Lời này của hắn, lập tức nhận được sự tán đồng của mọi người.

Một đoạn lớn thông đạo dài rộng trước mắt này chính là trực tiếp kéo dài hướng xuống dưới nền đất, thổ nhưỡng trong này cũng có chút sinh cơ nhất định, mơ hồ có thể nhìn thấy một ít sinh vật trùng loại nhỏ bé.

- Trong thời gian ngắn, trong này sẽ không bị cát vàng che lấp a!

Mọi người bắt đầu thương nghị.

Sau đó, tất cả mọi người bắt đầu thăm dò đi xuống tòa thành thị dưới lòng đất này.

Dọc theo những bậc thang rộng dài, mọi người hướng dưới nền đất bước vào.

Trong thông đạo xuống lòng đất này, có một vài Dạ minh châu chiếu sáng đường đi, phát ra quang trạch nhàn nhạt.

Trên đường đi, từ sâu trong thành thị dưới lòng đất, thỉnh thoảng lại truyền đến từng đợt rít gào cùng thanh âm cắn xé, không khí khẩn trương áp lực vô cùng.

Đi qua một đoạn hành trình dài, những bậc thang thông đạo rốt cuộc cũng tới điểm cuối.

Mọi người lúc này đang ở trong một tòa thành thị dưới lòng đất rộng lớn, dưới chân là lớp đá lát thuần một màu ám thanh sắc, bốn phía đều là thạch bích do nhân công đẻo khắc mà thành.

Chất liệu đất đá trong thành thị dưới lòng đất cũng vô cùng cứng rắn, cộng thêm bản thân Không Gian Thần Huyễn có sự hạn chế đối với thực lực, một kích toàn lực của Chân Chủ Cấp cũng chỉ có thể lưu lại trên mặt đất một chút dấu vết thật nhỏ mà thôi.

Có lẽ là trải qua nhiều năm thiếu tu sửa, rất nhiều khu vực trong thành thị dưới lòng đất đều là một mảnh hôn ám.

Nhưng không khó để nhìn ra, các loại phương tiện bên trong tòa thành thị dưới lòng đất này, đều vô cùng hoàn thiện.

Quảng trường, suối phun, lầu các cửa hàng, khu nhà ở cấp cao, những gì cần có đều có, tuyệt đối không thể kém thành thị trên mặt đất bao nhiêu cả.

- Phí lão, ta cảm nhận được một luồng nguyên lực chấn động mênh mông tinh thuần, đến từ sâu trong thành thị dưới lòng đất này!

Khổng Phỉ Linh một thân trường bào hoa mỹ, mắt đẹp khẽ khép hờ, nói.

Trong đám người ở đây, xét tu vi cùng huyết mạch của nàng tổng hợp lại chính là cường đại nhất.

Dưới sự nhắc nhở của nàng, mọi người đều gia tăng cảm quan, cẩn thận cảm ứng xung quanh.

- Đúng vậy!

Phí lão cùng hai vị Nửa bước Vương Giả còn lại, mấy vị Đại Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong khác, đều có cảm xúc giống nhau.

Mắt trái của Triệu Phong nhìn chăm chú một cái phương hướng nào đó, mặt thoáng lộ ra một tia dị sắc.

- Nguyên lực chấn động? Cũng không chỉ như thế…

Cấp bậc linh hồn của Triệu Phong ở trong đám người là cường đại nhất, cộng thêm Thần Linh Nhãn, cảm ứng chính là rõ ràng nhất.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu đột nhiên xuất hiện trên vai hắn, quăng lên vài đồng tiền cổ, phát ra thanh âm leng keng giòn vang.

Sau đó, do Phí lão cùng vài tên cường giả lão bối dẫn đường, Khổng Phỉ Linh theo sát phía sau, đám người Vạn Thánh Tông men theo vị trí nguyên khí chấn động kia mà đi vào.

Nhưng đường xá đi tới, cũng không an bình chút nào.

Còn chưa đi tới được trăm trượng, trong một cái ngõ nhỏ âm u phía trước đã hiện lên một đôi tròng mắt song u xanh biếc, cùng với tiếng kêu giống như sói tru vậy.

Vù vù!

Đột nhiên trong khoảnh khắc điện quang lóe lên, mười mấy sinh vật đầu sói hình người từ trong một góc chỗ lao nhanh mà đến.

- Cẩn thận! Là Dị tộc Lang Nhân!

Phí lão kinh hô nhắc nhở một tiếng.

Chiến đấu trong khoảnh khắc liền phát sinh!

Đám Lang Nhân trong hoàn cảnh âm u của thành thị dưới lòng đất, tầm nhìn cảm quan không chút nào bị ảnh hưởng, hơn nữa động tác lại càng linh mẫn nhanh chóng vô cùng.

Một ít đệ tử còn chưa kịp phản ứng trở lại, đám Lang Nhân đã giết thẳng vào trong đội ngũ Vạn Thánh Tông.

Nhưng mà, đám tinh anh lão bối này cũng không phải ăn chay, bọn người Phí lão lập tức ra tay trước, nhanh chóng diệt sát hai ba đầu Lang Nhân.

Đối với loại Dị tộc Lang Nhân này, bọn người Phí lão dường như cũng có hiểu biết nhất định.

Nhưng một ít đệ tử tân bối thì lại không có kinh nghiệm phong phú như vậy.

- A!

Một gã đệ tử Nửa bước Đan Nguyên Cảnh trong đó bị Lang Nhân một trảo xé rách vai, đau đến mức kêu thảm một tiếng.

Lang Nhân này tốc độ cực nhanh, nanh vuốt lại vô cùng sắc bén.

Trong hoàn cảnh u ám, chúng nó có thể phát huy ra thực lực cường đại vô cùng.

Vù vù vù!

Mấy đầu Lang Nhân này chỉ tiến hành một vòng tập kích, lưu lại vài bộ thi thể, liền nhanh chóng biến mất vào trong địa hình phức tạp của thành thị dưới lòng đất.

- Đám Lang Nhân này xảo trá đa đoan, am hiểu đoàn đội phối hợp, thậm chí âm thầm tập kích. Vừa rồi, hẳn chỉ là bọn hắn thử công kích mà thôi!

Phí lão nhắc nhở nói.

Chiến đấu vừa rồi chỉ là một lần đánh thử của đám Lang Nhân.

Đoàn đội Vạn Thánh Tông ngay ngắn có thứ tự, tiếp tục đẩy mạnh về phía trước.

Trong đoàn đội có người am hiểu phòng ngự, cũng có mấy vị y sư am hiểu trị liệu, bởi vì tính chất công pháp đặc thù, còn có đệ tử am hiểu ám sát cùng thám báo nữa.

Đoàn đội như vậy ở trong hoàn cảnh không biết, có thể tăng lên khả năng sinh tồn thật lớn.

Chừng thời gian nửa khắc sau, tiếng sói tru lại lần nữa truyền đến, từ khu vực âm u phụ cận trong thành thị dưới lòng đất nhảy ra mấy trăm cặp mắt xanh biếc u ám, làm cho người ta không rét mà run.

- Cẩn thận! Chuẩn bị chiến đấu! Lần này có đến mấy trăm đầu Lang Nhân!

Tâm thần Phí lão rùng mình một cái.

Đám Lang Nhân lần này xuất hiện, không ít tên trong tay cầm vũ khí, thậm chí còn mặc áo giáp nữa.

So sánh trở lại, đám Lang Nhân xuất hiện trước mắt kia càng thêm tinh nhuệ chính quy hơn rất nhiều. Mấy trăm Lang Nhân kia đem cả phiến khu vực này vây quanh lại.

- Ngao ô!

Trong phần đông đám Lang Nhân kia đi ra một gã Thủ lĩnh hình thể cao lớn tới hai trượng, toàn thân mọc đầy lông mao hắc kim sắc, tay cầm một thanh trường thương to lớn.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu trên vai chợt khoa tay múa chân đối với Triệu Phong một chút, tựa hồ như đang phiên dịch cái gì đó.

- Cướp đoạt?

- Bảo chúng ta lưu lại tất cả các tài vật… Còn có nữ nhân…

Rất kỳ quái chính là, tất cả mọi người đều có thể lý giải Tiểu tặc miêu kia đang khoa tay múa chân là muốn nói cái gì.

Mọi người hơi chút kinh ngạc, bên trong tòa thành thị dưới lòng đất này mặc dù là hỗn loạn, nhưng không ngờ cũng có một bộ pháp tắc sinh tồn của chính mình.

- Nói cho chúng nó, chúng ta mới là kẻ cướp đoạt!

Khổng Phỉ Linh hừ lạnh một tiếng.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu huy trảo, hướng gã Thủ lĩnh Lang Nhân khoa tay múa chân một trận.

- Ngao ô!

Đám Lang Nhân kia gào rống một hồi.

Gã Thủ lĩnh Lang Nhân kia không khỏi giận dữ, thanh trường thương trong tay vung lên, hạ đạt mệnh lệnh công kích.

Phốc ba!

Thủ lĩnh Lang Nhân huy động trường thương, chém ra một mảnh lốc xoáy ám thanh sắc, nhằm phía đoàn đội Vạn Thánh Tông mạnh mẽ bạo liệt oanh tạc một trận.

Một trảm tùy ý kia, không ngờ có thể sánh với một kích của Nửa bước Vương Giả.

- Để ta tới!

Khổng Phỉ Linh quát lớn một tiếng, trên người nở rộ quang vũ màu sắc rực rỡ giống như vô số cánh hoa tung bay phấp phới.

Bồng oanh!

Khổng Phỉ Linh cùng Thủ lĩnh Lang Nhân ngạnh kháng một kích, phát ra khí lãng mạnh mẽ cường đại, chấn văng đi những người khác ở phụ cận.

Lang Nhân kia, luận công pháp huyết mạch thì không bằng Khổng Phỉ Linh, nhưng lực lớn vô cùng, thể phách phòng ngự cường đại.

Cùng lúc đó, mấy trăm Lang Nhân còn lại đã giết vào trong đoàn đội Vạn Thánh Tông.

Về mặt số lượng, đám Lang Nhân chiếm cứ ưu thế rất lớn.

Nhưng bên trong Vạn Thánh Tông đa số đều là đệ tử thiên tài tinh anh, ai nấy cũng đều tuyệt đối bất phàm.

Trong đó, còn có một vị lão bối Đại Đan Nguyên Cảnh am hiểu bí thuật Hồn đạo, làm cho bên trong đàn Lang Nhân hỗn loạn một mảnh, chém giết chẳng phân biệt được địch ta.

Triệu Phong thúc giục Kim Khôn Thánh Lôi Thể, không sợ cận thân ẩu đả, đám Lang Nhân tiếp cận hắn đều sẽ bị nghiền áp hoặc là đánh bay đi hết.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu ở trong đám Lang Nhân không ngừng linh hoạt lủi động khắp nơi.

Nó cũng không chút nào e ngại đám Lang Nhân, dùng móng vuốt của mình đem đám Lang Nhân quào cho thất linh bát lạc.

- Bắt giặc bắt vua trước!

Phí lão sau khi ổn định thế cục, quát lạnh một tiếng, từ bên cạnh xuất thủ tập kích Thủ lĩnh Lang Nhân.

- Ọc…

Gã Thủ lĩnh Lang Nhân nhất thời trúng chiêu, phun ra một búng máu.

Khổng Phỉ Linh sau khi thăm dò xong ưu khuyết của Thủ lĩnh Lang Nhân, vốn dĩ đã bắt đầu áp chế hắn, hiện lại có thêm Phí lão gia nhập, liền đánh cho hắn liên tục bại lui.

- Ngao ô!

Gã Thủ lĩnh Lang Nhân thấy tình thế không xong, rít gào một tiếng, mang theo đám Lang Nhân nhanh chóng trốn lui.

- Mấy tên Dị tộc này, linh trí không kém! Lang Nhân am hiểu tập kích cùng lấy nhiều hiếp ít, một khi đối thủ quá mức cường ngạnh, chúng nó sẽ tự động lui bước!

Phí lão thở dài ra một hơi.

Đám Lang Nhân này dù sao cũng nhiều đến mấy trăm tên, nếu như chân chính bất kể hậu quả tiến hành chém giết, đội ngũ Vạn Thánh Tông cũng sẽ tổn thương vô cùng thảm trọng.

- Phí lão, ta từng tiến hành sưu hồn qua một tên Tiểu Đội trưởng Lang Nhân…

Lúc này, gã lão bối Đại Đan Nguyên Cảnh am hiểu bí thuật Hồn đạo kia đột nhiên tiến lên, nói.

Rất nhanh sau đó, hắn đã vẽ ra một tấm bản đồ của khu vực phụ cận.

Cùng lúc đó, trong đầu Triệu Phong cũng hiện lên bản đồ tin tức khu vực phụ cận trong thành thị dưới lòng đất.

Hóa ra, vừa rồi trong lúc thế cục hỗn loạn, Triệu Phong đã bất động thanh sắc hoàn thành Sưu Hồn Thuật.

- Trung tâm nguyên khí chấn động kia, hẳn chính là khu vực Cấm địa thành thị dưới lòng đất, Tế đàn Tà Thần!

- Căn cứ theo trí nhớ của đầu Lang Nhân này, Tế đàn Tà Thần kia dường như ẩn chứa một loại lực lượng thần bí có thể giúp tăng lên thực lực. Tại một lúc nào đó, đã từng xuất hiện qua dấu hiệu Thần tích…

Mấy người Phí lão thấp giọng trao đổi với nhau.

Tà Thần chính là vị Thần mà tất cả các chủng tộc trong tòa thành thị dưới lòng đất này cộng đồng thờ phụng.

- Muốn đến Tế đàn Tà Thần này, trên đường còn phải trải qua địa bàn của Lang Nhân, Tích Dịch Nhân, thậm chí Hạt Nhân nữa! Mà thực lực cường đại nhất chính là Hạt Nhân!

Cặp mày Phí lão khẽ nhíu lại, liếc nhìn về phía Khổng Phỉ Linh.

Tế đàn Tà Thần kia khẳng định có ẩn chứa một ít bí mật hoặc là kỳ ngộ không giống bình thường.

Nhưng nhìn thế cục trước mắt, phía trước còn có thể gặp phải một ít Dị tộc cường đại.

Tích Dịch Nhân cùng Hạt Nhân phía sau sức chiến đấu cực kỳ cường đại.

- Ta cuối cùng nghĩ thấy, Tế đàn Tà Thần kia tựa hồ có lực lượng không giống bình thường!

Khổng Phỉ Linh quyết định thử một lần.

Huyết mạch Hoàng Đạo của nàng đối với lực lượng chấn động do Tế đàn Tà Thần truyền đến, lực cảm ứng càng ngày càng cường đại hơn.

- Được! Mọi người làm tốt chuẩn bị chiến đấu! Tích Dịch Nhân bình thường am hiểu phun hỏa diễm, những kẻ tu luyện công pháp Thủy hệ sang bên này hội hợp!

Phí lão phân phó nói.

Nói đến Thủy hệ, Triệu Phong có được huyết mạch Băng Thủy, cùng với Thủy chi phong lôi.

Không cần phải nói, Triệu Phong bị phân phối đến bên ngoài đoàn đội. Mà bản thân hắn cũng không có ý kiến gì.

Trước kia, hắn vẫn đều là độc hành hiệp, nhưng hôm nay đã nhận thấy được lực lượng đoàn đội, lần lượt vượt qua mấy lần cửa ải khó khăn, tăng lên lực sinh tồn thật lớn.

- Hiện tại còn chưa tới thời điểm tách ra một mình!

Trong lòng Triệu Phong đã có tính toán.

Đoàn đội nhân mã vững bước thẳng tiến đi tới phía trước, băng qua địa bàn Lang Nhân cũng không có lại lọt vào tập kích phạm vi lớn.

Nửa canh giờ sau…

Vù! Phốc phốc!

Phía trước chợt truyền đến thanh âm ngọn lửa phun trào, cùng với thanh âm nhân loại kinh hét và đánh nhau.

- Ồ? Là thế lực tông phái nào? Không ngờ lại có thể đi tới trước chúng ta?

Vẻ mặt Phí lão vô cùng thận trọng.
Bình Luận (0)
Comment