Chúa Tể Chi Vương

Chương 815

Hai ngày sau, phía trước một cái thác nước trong một mảnh thủy vịnh uốn lượn, một gã thiếu niên cùng một gã thanh niên ngồi xếp bằng phía trước thác nước, đều đang nhắm mắt tĩnh tu.

Mái tóc tím của hai người ở trong sóng gió không ngừng vũ động, thập phần bắt mắt.

- Tinh hạch Vương Giả, Thủy Mẫu Chi Tinh!

Trong lòng bàn tay của Triệu Phong phân biệt xuất hiện hai món trân tài dị bảo.

Trong số này, khỏa viên cầu thủy lam trong sáng kia đã ảm đạm hơn bốn năm phần. Mà quang trạch trên Tinh hạch Vương Giả thì vẫn còn lưu giữ lại hơn phân nửa.

- Đợi đến lúc tiêu hao hết Thủy Mẫu Chi Tinh, tu vi của ta có lẽ sẽ có thể đột phá lên Đại Đan Nguyên Cảnh!

Triệu Phong lẩm bẩm nói.

Trên thực tế, chân nguyên trong cơ thể hắn chính là ưu tiên tăng trưởng cường độ chất lượng, sau đó mới là gia tăng số lượng.

Chất lượng chân nguyên của Triệu Phong hiện tại so với Đại Đan Nguyên Cảnh Sơ kỳ bình thường còn mạnh hơn nửa phần.

Như vậy chỗ tốt chân chính ở chỗ dưới điều kiện tiên quyết ý cảnh cao thâm, khả năng bùng nổ chiến lực của hắn sẽ càng mạnh hơn.

Nửa ngày sau…

- Ồ?

Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh cơ hồ là cùng lúc mở mắt ra.

Khoen mũi của Nam Cung Thánh khẽ chấn động, cánh mũi liên tục nhúc nhích nhẹ vài cái.

Đồng tử mắt trái Triệu Phong co rút một trận, ánh mắt xa xăm, nhìn thấu triệt phương xa.

- Những người đó… còn không chịu từ bỏ hay sao?

Sắc mặt Triệu Phong hơi trầm xuống.

Trên mặt Nam Cung Thánh cũng hiện lên một tia lo lắng.

Giờ phút này, đám người truy sát các thế lực kia cũng còn chưa có điều tra đến nơi đây. Nhưng bằng vào năng lực cảm quan hoặc đạo cụ của Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh, đã trước tiên cảm ứng, đồng thời phát hiện ra bóng dáng của bọn họ.

- Có nên trở về, chém giết mấy người nhằm giết gà dọa khỉ hay không?

Sắc mặt Nam Cung Thánh lạnh lùng, ấn ký trăng lưỡi liềm tử huyết sắc trên trán hắn chớp động lên một trận.

Triệu Phong lắc đầu:

- Những người này đã kiến thức qua thực lực của chúng ta, lại còn dám tiếp tục truy kích tới, có thể thấy được bọn họ tất có chỗ dựa vào!

Tương đối mà nói, Triệu Phong càng lý trí hơn một chút.

Lúc trước có thể chiến thắng Cưu Vô Kỵ, chính là hữu tâm tính vô tâm, hơn nữa lại là đơn đả độc đấu, cùng với đối phương có chút khinh địch.

Mặc kệ nói như thế nào, Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh chính là thế đơn lực bạc.

Trừ phi có được chiến lực cường đại cấp bậc giống như Triệu Vũ Phi, có thể toàn thắng được sự vây công của chúng Vương Giả bọn Cưu Vô Kỵ, hơn nữa lại là không sợ chiến thuật biển người.

- Lui!

Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh dưới sự bao phủ của một tầng hư mang ngân tử sắc, tiến thẳng vào khu vực phức tạp ở chỗ càng sâu hơn trong thủy vịnh.

- Triệu Phong, đến lúc nào chúng ta mới có thể không chút cố kỵ, đại sát tứ phương chứ?

Nam Cung Thánh nhịn không được nói.

Lực lượng Tà Thần Tinh, không chỉ khiến cho thực lực của hắn tăng trưởng thật lớn, mà đối với tâm tính của hắn ít nhiều cũng có chút ảnh hưởng.

- Chờ khi Thánh Lôi Thể của ta đột phá đến tầng thứ năm, ý chí Đại Đế khôi phục lại chừng năm thành… Đến lúc đó, mấy kẻ truy sát này chẳng qua chỉ là một đám kiến hôi mà thôi!

Trong mắt Triệu Phong chợt lóe lệ mang.

Hắn đoạt xá trọng sinh, lần này tiến vào Không gian Thần Huyễn, thứ chú trọng nhất chính là lợi ích.

Hiện tại mạo hiểm phiêu lưu cùng đoàn đội đám thế lực bàng đại này đối địch, căn bản là được không bằng mất.

- Ý chí Đại Đế?

Tâm thần Nam Cung Thánh thoáng rung lên.

Có thể lường trước, đến lúc ý chí Đại Đế khôi phục lại chừng năm thành, có lẽ Triệu Phong sẽ có thể đúc lại Tả Đồng Thiên Quân huy hoàng năm đó!

Đương nhiên, khôi phục ý chí chính là thành lập trên cơ sở cấp bậc linh hồn.

Triệu Phong hiện tại còn thiếu khá nhiều đám trân bảo Hồn đạo loại này. Trân bảo Hồn đạo bình thường, đối với việc khôi phục linh hồn hiện tại của hắn, tác dụng cũng không lớn lắm.

Vụt... Vụt...

Hai người bao phủ bên trong một đạo hư mang ngân tử sắc, men theo khí tức Diệt Thế Hắc Giao Long, từng bước từng bước truy tung theo.

- Khí tức tên Hắc Giao Long này càng ngày càng cường đại hơn! Con Giao Long này sau khi đột phá phong ấn, mục đích của hắn dường như vô cùng minh xác a!

Triệu Phong có chút cười, nói.

Giờ phút này, không chỉ mình hắn có thể truy tung Hắc Giao Long, ngay cả Nam Cung Thánh thông qua khứu giác siêu cấp của cái khoen mũi, cũng có năng lực này.

Đồng thời, trên đường tiến lên, đám Yêu linh dị thú mà hai người gặp phải hoặc nhìn thấy, thực lực cũng càng ngày càng cường đại hơn.

Trong một ít đàn Yêu thú, thỉnh thoảng cũng có thể thấy được khí tức cấp Vương Giả.

Có đôi khi, Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh không muốn trêu chọc phiền toái, thậm chí còn phải chọn đi đường vòng nữa.

Một ít Yêu linh dị thú có năng lực thiên phú đặc thù, kết đội thành đàn xuất hiện, cho dù chỉ là một cái đoàn đội nhỏ, cũng không thể khinh suất đánh bừa.

Thời khắc nào đó, Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh bay đến một khu vực đồi núi rộng lớn.

- Không đúng!

Nam Cung Thánh đột nhiên ngửi được cái gì, sắc mặt biến đổi.

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong cũng không khỏi nhìn thấu triệt mảnh đồi núi cứng rắn dưới chân.

Oanh!

Bỗng nhiên, một cỗ trọng lực bàng đại khôn cùng từ trong khu vực đồi núi bốn phía mạnh mẽ truyền đến.

Khí huyết hai người bốc lên một trận.

Lấy nội tình Vương Giả Lĩnh Vực của Nam Cung Thánh, không ngờ thân hình cũng phải trầm xuống một chút.

Đổi lại là Đại Đan Nguyên Cảnh bình thường, căn bản chính là trong khoảnh khắc rơi thẳng xuống đất, toàn thân vỡ tan!

Ầm! Ầm!

Ngọn đồi dưới chân hai người bỗng nhiên rung lên một trận, trong một mảnh cát bay đá chạy, xuất hiện một đầu Sơn Khâu Cự Quái khổng lồ như núi.

Trước mặt đầu Sơn Khâu Cự Quái kia, Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh giống như hai đứa bé con trước mặt một người khổng lồ vậy.

Nếu như không phải Thánh Lôi Thể của Triệu Phong đã tiếp cận Tứ trọng đỉnh phong, chỉ vẻn vẹn cỗ trọng lực áp bách phô thiên cái địa kia đã có thể khiến cho Đan Nguyên Cảnh cùng giai hộc máu mà chết rồi.

- Grào...

Đầu Sơn Khâu Cự Quái kia rít gào rống giận, trong mắt mang theo vẻ cừu thị nồng đậm, hai tay múa may một thanh cột đá cự đại, đánh thẳng về phía Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh.

- Tránh mau!

Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh ở trong một tầng hư mang ngân tử sắc nhanh chóng bạo lui.

Nhưng mà đầu Sơn Khâu Cự Quái kia lại có một cái Lĩnh Vực Trọng lực, khiến cho hai người tựa hồ như lâm vào trong vũng bùn, tốc độ giảm mạnh.

Cho dù là Nam Cung Thánh có không gian thiên phú mạnh mẽ, cũng đều gặp phải sự giới hạn nhất định.

Oanh! Răng rắc!

Đầu Sơn Khâu Cự Quái kia huy động cột đá đánh xuống, khiến cho một mảnh khu vực đồi núi bị bổ ra một đạo khe rãnh cự đại sâu không thấy đáy.

- Thánh Thể Lực Phách!

Toàn thân Triệu Phong di động một tầng hoa văn lam ngân sắc, trên nắm tay dâng lên một cỗ lực phách bá đạo, hơn nữa còn bao vây một tầng diễm hà đỏ tươi thiêu đốt, oanh thẳng lên người Sơn Khâu Cự Quái.

Trong lòng bàn tay Nam Cung Thánh khẽ lướt qua một tầng hư quang ba nhận ngân tử sắc, mạnh mẽ trảm lên trên người Sơn Khâu Cự Quái.

Rầm! Oanh!

Công kích huyết mạch cùng lực phách của Triệu Phong tựa hồ đánh lên một cái tường đồng vách sắt! Đầu Sơn Khâu Cự Quái kia không chút cử động, vẻn vẹn chỉ là bên ngoài thân thể lưu lại một tia dấu vết bốc khói nhàn nhạt mà thôi.

Phốc! Phốc phốc…

Công kích của Nam Cung Thánh cũng chỉ có thể lưu lại trên người Sơn Khâu Cự Quái một tầng vụn đá nứt vỡ mỏng manh mà thôi!

Loại thể chất cùng lực phòng ngự khủng bố như thế này của Sơn Khâu Cự Quái khiến cho hai người cũng phải hít mạnh một ngụm lãnh khí.

- Hóa ra là Sơn Khâu Vương!

Sau lưng Triệu Phong kéo dài ra một đôi quang dực thủy lôi gợn sóng, đôi giày cổ thanh sắc dưới chân phụt ra một đạo quang hà thanh diễm, nâng đỡ thân thể hắn bay lên.

Oanh! Vụt...

Thân hình Triệu Phong trong khoảnh khắc bay vụt ra ngoài, thoát ly khu vực trung tâm trọng lực của Sơn Khâu Vương.

Băng! Ầm ầm ầm...

Khu vực Triệu Phong vừa mới đứng đã bị cột đá cự đại đánh xuống, oanh chấn cho vỡ tan thành phấn vụn, cho dù là thân thể Vương Giả cũng sẽ bị oanh thành thịt vụn.

Vụt...

Cùng lúc đó, Nam Cung Thánh cũng thi triển không gian bí kỹ, phi độn mà đi.

Nếu đổi lại là Vương Giả bình thường, có khả năng đã bị đánh chết tại đương trường rồi! Hoàn hảo năng lực hai người cũng không giống bình thường.

- Đầu Sơn Khâu Vương cấp Vương Giả này, trong đám cường giả cùng giai, lực phòng ngự gần như là vô địch…

Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh ở chân trời phía xa xa hội hợp lại.

Năm đó, Triệu Phong ở trong Phù Loan Điện cũng từng gặp qua một đầu Sơn Khâu Cự Quái cùng loại, nhưng cấp bậc huyết mạch thì thấp hơn một chút, chẳng qua chỉ là cấp bậc Đan Nguyên Cảnh mà thôi.

Nhưng đối với Triệu Phong khi đó mà nói, Sơn Khâu Cự Quái cấp bậc Đan Nguyên Cảnh cũng đã là tồn tại vô địch rồi.

- Grào...

Mặt đất phụ cận, thần tình đầu Sơn Khâu Vương kia tràn ngập cừu thị nhìn về phía hai người.

Hai người Triệu Phong cũng không khỏi kinh ngạc.

Rất nhanh, hai người phát hiện ra, tại mấy chục dặm gần đó có một đống thi hài Sơn Khâu Cự Quái nằm la liệt.

Đám thi hài Sơn Khâu Vương kia, luận hình thể cũng đều không kém một đầu Sơn Khâu Vương trước mắt này.

- Mấy bộ thi hài này, nhìn qua chỉ sợ có đến bốn năm đầu Sơn Khâu Vương, thế nhưng lại đồng thời chết cùng một lúc…

Sắc mặt Nam Cung Thánh run rẩy một trận.

Nếu muốn chém giết một đầu Sơn Khâu Vương, cho dù hai người liên thủ chỉ sợ cũng phải trả một cái giá thật lớn mới có thể làm được.

- Nhìn dấu vết, chỉ là do một người ra tay mà thôi! Hơn nữa rõ ràng là giải quyết vô cùng lưu loát!

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, sau khi nhìn thấu triệt một hồi, cho ra kết luận.

Kết luận này khiến cho trong lòng Nam Cung Thánh kinh hãi một trận.

Chỉ có một người, lại có thể lưu loát giải quyết bốn năm đầu Sơn Khâu Vương, loại thực lực này đã đạt tới cấp bậc mạnh mẽ cỡ nào?

- Kẻ ra tay, ít nhất có chiến lực tương đương Đại Đế!

Triệu Phong tiến thêm một bước phân tích.

Sau đó, Triệu Phong ở phụ cận tìm được một ít dấu chân nhân loại, cuối cùng phán đoán, kẻ ra tay hơn phân nửa là kẻ ngoại lai tiến vào Không gian Thần Huyễn lần này.

- Mục đích của người kia, có thể nào cũng giống như chúng ta hay không?

Vẻ mặt Nam Cung Thánh ngưng trọng, nói.

Hai người lại truy tìm thêm một lát, Nam Cung Thánh có thể ngửi ra được khí tức của người kia, dường như cũng là đang truy tung Hắc Giao Long.

Nhưng điều này cũng là nằm trong tình lý!

Người nọ có sức chiến đấu tương đương Đại Đế, tự nhiên cũng là người tài cao gan lớn.

Vụt...

Hai người tiếp tục xuất phát đi về phía trước, cũng không có từ bỏ việc truy tung đối với Diệt Thế Hắc Giao Long.

Đúng lúc này…

Vụt...

Từ một phía nào đó chợt phá không bay tới một đạo kiếm quang lôi văn chói mắt, khí thế như trường hồng.

- Hửm?

Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh cảm nhận được một cỗ khí tức so với Cưu Vô Kỵ còn cường đại hơn không chỉ một cấp bậc.

Tu vi khí tức của người tới kia đã gần tiếp cận Vương Giả đỉnh phong.

- Đồng tộc nhân loại phía trước, hãy mau nhanh chóng rời đi a!

Trong đạo kiếm quang lôi văn kia hiện ra một gã nam tử anh tuấn thân mặc chiến bào tử thanh sắc, tay cầm một thanh lôi kiếm cổ thanh.

Thanh lôi kiếm cổ thanh trong tay hắn, trên phương diện khí tức phẩm giai, cũng không hề thua kém Càn Khôn Kiếm của Nam Cung Thánh.

Triệu Phong mơ hồ cảm thấy khuôn mặt của nam tử này thoạt nhìn có chút quen mắt.

Vụt...

Nam tử chiến bào tử thanh sắc kia phá không bay tới, thân hình ở giữa không trung lảo đảo một cái, khóe miệng có một tia vết máu, khí sắc cũng có chút không tốt.

- Rời đi, vì cái gì?

Vẻ mặt Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh nhất thời cổ quái một trận.

Nhưng thực lực khí tức cùng vũ khí trang bị trên người đối phương đều khiến cho hai người trong lòng kiêng kỵ.

Ầm…

Bỗng nhiên, từ trong đám đồi núi phía dưới chợt tràn lên một cỗ trọng lực vô hình, oanh kích thẳng lên trên người nam tử bị thương kia.

- Sơn Khâu Vương?

Sắc mặt nam tử chiến bào tử thanh sắc kia khẽ biến.

Vốn dĩ hắn chính là dừng lại nhắc nhở hai người Triệu Phong, nhưng lại lọt vào tập kích của đầu Sơn Khâu Vương phía dưới kia.

- Thiên Lôi Cửu Kiếp Trảm!

Thanh lôi kiếm cổ thanh trong tay nam tử chiến bào tử thanh sắc kia mạnh mẽ chém ra một đạo kiếm quang điện lôi giống như kinh hồng, khiến cho một phương thiên không âm u cũng đều bị kiếm quang lôi mang chói mắt kia che khuất.

Răng rắc!

Đầu Sơn Khâu Vương cự đại phía dưới kia bị một kiếm này trảm ra thành hai đoạn, bốc khói ngập tràn.

- Thực lực thật mạnh!

Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh liếc mắt nhìn nhau, không khỏi kinh ngạc.

Gã nam tử chiến bào tử thanh sắc này rốt cuộc là thiên tài một phương thế lực nào, lại có bậc chiến lực khủng bố như thế này?

- Ngụy Kính, thiên tài Dị tộc của Vương triều U Nguyệt, bài danh thứ chín trên Hoàng Bảng, đang truy sát đến đây! Hai người các ngươi mau nhanh chóng chạy đi, đừng để bị liên lụy vào!

Nam tử chiến bào tử thanh sắc lau đi vết máu trên khóe miệng, sau đó lại hóa thành một đạo kiếm quang điện lôi phá không mà đi.

- Hạng chín Hoàng Bảng… Ngụy Kính?

Triệu Phong cùng Nam Cung Thánh có thể xác định, gã nam tử chiến bào tử thanh sắc này cũng là đối tượng bị truy sát!

Nhưng mà, phương hướng gã nam tử chiến bào tử thanh sắc kia bỏ chạy lại hoàn toàn ngược lại hướng của Diệt Thế Hắc Giao Long.

Đúng vào lúc này, ở phía chân trời phương xa chợt hạ xuống một mảnh quang vũ lam u sắc, cùng với cảnh tượng điện lôi xoay chuyển liên hồi.

- Ha ha ha… Cửu Hoàng tử! Để xem ngươi có thể chạy chỗ nào?

Trong một mảnh quang vũ lam u sắc kia mơ hồ có thể thấy được một gã nam tử Dị tộc cao lớn một thân lân phiến lam sắc.

- A a a!

Bên dưới mảnh quang vũ lam u sắc kia còn có một vài thành viên Hoàng tộc đang bị truy sát, đang truyền đến một trận tiếng kêu thảm thiết thê lương.

Một ít thiên tài tinh anh Hoàng tộc dưới sự bao phủ của mảnh quang vũ lam u sắc kia, thân thể nhanh chóng đóng băng lại, sau đó dần dần hủ hóa thành băng dịch.
Bình Luận (0)
Comment