- So với để Nam Cung Thánh bị tà hóa, biến đổi thành người khác. CÒn không bằng đem linh hồn của hắn giao cho ta… tạm thời bảo quản.
Triệu Phong trở nên lạnh lùng, ý chí bá đạo cường thế, khiến cho Mạc Đông Dao ở bên cạnh, cũng phải rung động.
Nàng lộ vẻ hồi hộp, khó có thể tin nổi Triệu Phong lại làm ra thủ đoạn cực đoan như vậy, trực tiếp rút đi linh hồn của “Nam Cung Thánh”.
Nhưng một chiêu này, lại cực kỳ hữu hiệu, nhất thời khiến cho “Tà Thần ý niệm thể” tức giận kinh hãi.
Là một ý niệm thể, nó dù sao cũng không phải là hồn phách, không thể trực tiếp khống chế, tà hóa một cái thể xác không có tư duy được.
- Thần… Mâu… Ngưng… Thị!
Chỉ thấy, nguyên hồn màu bạc của Nam Cung Thánh, đã bị kéo ra khỏi cơ thể hơn một nửa.
- Triệu Phong…
Linh hồn của Nam Cung Thánh, ở giữa không trung giãy giụa, trên mặt lộ vẻ sợ hãi kinh hoảng.
Loại cảm giác linh hồn bị người khác nắm giữ trong tay, nếu đổi lại là người khác, e rằng cũng sẽ lâm vào khủng hoảng.
- Nam Cung Thánh! Ngươi không thể trách Triệu Phong được, thậm chí còn phải cảm tạ hắn dụng tâm lương khổ. Nếu như bản thân không có nhân cách và bản tính, vậy thì cho dù có một thân lực lượng vô địch, cũng còn ý nghĩa gì?
Một thanh âm già nua, từ kiếm mang màu trắng sau lưng Mạc Đông Dao truyền đến.
Kiếm mang màu trắng này, mơ hồ xuất hiện hình dáng Tiểu Kiếm Thánh tóc trắng, trong lời nói của hắn có một tia tán đồng với hành vi của Triệu Phong.
Quả thật.
Triệu Phong và Nam Cung Thánh, trong quá trình sinh tử kề vai chiến đấu, đã có thể xem là bằng hữu.
Thế nhưng.
Nếu lực lượng bản thân Nam Cung Thánh trở nên mạnh mẽ, lại mất đi bản tính và nhân cách. Như vậy, Triệu Phong thà rằng tạm thời cướp đoạt linh hồn của Nam Cung Thánh, giữ lại một tia bản tính của Nam Cung Thánh.
- Nam Cung Thánh, Kiếm Thánh tiền bối sở dĩ muốn đi theo, đó là vì phòng ngừa ngươi bị lực lượng Tà Thần biến đổi, trở thành một uy hiếp to lớn. Nếu như vậy, ông ấy sẽ tự ra tay, giết chết ngươi.
Mạc Đông Dao mở miệng nói.
Nghe thấy lời này, Triệu Phong và Nam Cung Thánh, đều cảm thấy trong lòng phát lạnh.
Tiểu Kiếm Thánh sau khi dung hợp với Cổ Thần Khí, đã đạt tới một cấp độ siêu nhiên khó lường, nếu như hắn thực sự muốn diệt sát Nam Cung Thánh, Triệu Phong cũng chưa chắc có thể ngăn cản được.
- Nam Cung Thánh, yên tâm đi. Cho dù ngươi không có khối thân thể này, thì ở chỗ ta vẫn còn không ít “Linh Nhục Tuyết Ngọc Ngẫu”.
Triệu Phong lạnh nhạt nói.
- Linh Nhục Tuyết Ngọc Ngẫu!
Kiếm mang màu trắng sau lưng Mạc Đông Dao hơi chấn động. Đáng tiếc, hắn đã lỡ mất cơ hội tốt nhất, khó có thể mượn ngoại vật để tái tạo thân thể trọng sinh.
Vụt...
Linh hồn của Nam Cung Thánh, cuối cùng cũng thoát ly nhục thân, mặc dù hắn vẫn giãy giụa và không cam lòng.
Linh Nhục Tuyết Ngọc Ngẫu, mặc dù có thể đắp nặn một thân thể mới tuyệt hảo, nhưng chưa chắc có thể so được với thân thể tuyệt hảo với tư chất Không Linh Thể và Thiên Linh Thể của hắn.
Huống chi.
Khối thân thể của hắn, dung nhập Tà Thần Tinh và lực lượng Thần Vị, Không Gian Lĩnh Vực còn thăng cấp thành Tiểu Thế Giới.
Tóm lại, Nam Cung Thánh có chút không từ bỏ và không cam lòng.
Ý nghĩa của việc trùng tu, nếu không phải là bất đắc dĩ, thì cũng là vì tiềm lực phát triển trong tương lai.
Thế nhưng, nếu như Nam Cung Thánh trùng tu, sẽ đánh mất rất nhiều ưu thế.
Vụt...
Đột nhiên, bồ đoàn màu đen dưới thân Nam Cung Thánh bốc lên một trận khói đen.
- Không tốt! Khối thân thể này, không có ý chí linh hồn, mà lực lượng Thần Vị giao hội, hoàn toàn mất đi Kí chủ, sẽ chân chính tán loạn, lúc đó ta sẽ…
“Tà Thần ý niệm thể” trong cơ thể Nam Cung Thánh, vô cùng kinh hoảng tức giận.
Ô...ô...ô...n...g!
Chỉ trong thoáng chốc, một luồng uy lực tinh thần khổng lồ ngập trời, ngưng tụ trên người Nam Cung Thánh.
Mắt thường chỉ thấy một cái quang ảnh tử huyết bán trong suốt, cao chừng trăm trượng, bám lên người Nam Cung Thánh.
- Lưu lại!
Trong quang ảnh tử huyết kia, vươn ra hai cái quang thủ tử huyết trong suốt cực lớn.
Một cái quang thủ tử huyết, tương đối nhu hòa, chụp vào linh hồn Nam Cung Thánh. Còn một cái quang thủ tử huyết khác, lại bốc lên quang diễm tử huyết, đánh về phía Triệu Phong.
Phương diện linh hồn của Triệu Phong, nhất thời cảm thấy một luồng áp lực âm lãnh.
Dưới loại trạng thái này, người bình thường sẽ lựa chọn từ bỏ “Thần Mâu Ngưng Thị”. Để phòng ngừa phương diện linh hồn của mình.
Trên thực tế.
Thần Mâu Ngưng Thị của Triệu Phong, bị gián đoạn là chuyện không thể tránh khỏi.
Tà Thần ý niệm thể mặc dù không có hồn phách, nhưng tinh thần thể lại to lớn khôn cùng, siêu việt Đại Đế hàng đầu.
Khác biệt ở chỗ.
Triệu Phong từ bỏ “Thần Mâu Ngưng Thị”. Nhưng lại không phòng ngự bản thân, ngược lại còn vận chuyển ý chí linh hồn, nhằm về phía “Tà Thần ý niệm thể” đang trôi nổi bên ngoài.
- Đang chờ ngươi đây…
Trong Hồn Hải tử sắc của Triệu Phong, mấy trăm đạo ấn ký Lôi Kiếp, đều đồng loạt sáng lên.
Ầm ầm ầm...
Bỗng nhiên, một đạo tử tinh lệ điện bán trong suốt, mang theo một luồng khí tức Lôi Kiếp hủy diệt, mạnh mẽ đâm vào quang ảnh tử huyết của “Tà Thần ý niệm thể”.
- A…
Tà Thần ý niệm thể, nhất thời phát ra một tiếng hét.
Công kích linh hồn của Triệu Phong, tạo nghệ phi phàm, Lôi lực Thần Kiếp càng đáng sợ hơn, cũng tạo thành thương hại nhất định đối với Tà Thần ý niệm thể.
Cùng lúc đó.
Triệu Phong cũng hét lớn một tiếng, cường ngạnh đối kháng với công kích quang diễm tử huyết do “Tà Thần ý niệm thể” phát ra.
Chẳng qua, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong đối với công kích linh hồn, có sức miễn dịch rất lớn, dù không thể cam đoan là bình yên vô sự, nhưng chắc chắn sẽ không để lại vết thương trí mệnh.
Sự thật đã chứng minh.
Tà Thần ý niệm thể mặc dù tinh thần thể khổng lồ khôn cùng, ít nhất sánh ngang với Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh, nhưng dù sao nó cũng chỉ là ý niệm thể, không phải linh hồn, tại phương diện vận dụng Hồn đạo, còn rất nhiều thiếu sót.
Linh hồn của Triệu Phong, đã bị thương tổn đôi chút.
- Kiếm Diệt Thiên Khung!
Đột nhiên, một đạo Kiếm Ý bất hủ trảm thiên diệt địa, cắt qua hư không. Kiếm mang màu trắng do Tiểu Kiếm Thánh biến thành, lưu chuyển một tầng áo nghĩa Hồn Kiếm siêu nhiên, đủ kinh nhiếp Đại Đế, ngay cả Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh cũng phải thối lui.
Ô...ô...ô...n...g!
Cổ Thần Tàn Kiếm trong tay Mạc Đông Dao, chém ra một đạo kiếm mang trong suốt rực rỡ, “phốc” một tiếng, chính diện chém trúng Tà Thần ý niệm thể.
Trong khoảnh khắc đó.
“Áo nghĩa Hồn Kiếm” của Tiểu Kiếm Thánh, dung hợp với Cổ Thần Khí, hình thành một luồng lực lượng hủy diệt vật chất và linh hồn, chém thẳng vào “Tà Thần ý niệm thể”, đem quang ảnh tử huyết, xé tan nát.
- A…
Tà Thần ý niệm thể phát ra một tiếng kêu thảm thiết tan nát cõi lòng.
- Công kích “Hồn Kiếm” thật đáng sợ.
Linh hồn của Nam Cung Thánh, lâm vào trạng thái sợ hãi ngưng trệ. Uy lực của một kiếm vừa rồi, chỉ vài tia khí tức tàn thừa, cũng đủ khiến linh hồn của hắn, tùy thời tan thành mây khói, bị phân giải hoàn toàn.
Uy lực của Cổ Thần Khí, đã vượt qua cấp độ Đại Đế, áo nghĩa công kích Kiếm Hồn của Tiểu Kiếm Thánh, thậm chí còn có thể thương hại linh hồn của Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh.
- Phong Lôi Đồng Hỏa!
Trong mắt trái của Triệu Phong, mạnh mẽ xuất ra một tia lửa Đồng lực kinh người, ánh sáng tử tinh lưu chuyển, phiếm động một tia ấn ký Lôi Kiếp u ám.
Phốc…
Một đoàn Lôi Hỏa u ám trong suốt, mang theo t Lôi Kiếp hủy diệt, oanh tạc, tàn sát bừa bãi trên thân Tà Thần ý niệm thể.
Một chiêu “Phong Lôi Đồng Hỏa” của Triệu Phong, chính là công kích thuần linh hồn, lấy Lôi lực Thần Kiếp làm chủ, vừa vặn xé ra quang ảnh tử huyết, gần như đánh bay Tà Thần ý niệm thể ra ngoài.
Ầm ầm ầm...
Tà Thần ý niệm thể có cảm gaics như vạn lôi tai kiếp oanh tạc, hơn nữa Đồng Hỏa linh hồn dung nhập với Lôi Kiếp, còn liên tục thiêu đốt lan tràn khắp toàn thân.
- Hồn Kiếm trùng kích!
Kiếm mang màu trắng do Tiểu Kiếm Thánh biến thành, chợt khuếch trương đến trăm trượng, nguy nga to lớn, bộc phát một tầng kiếm mang thủy tinh màu trắng rực rỡ, lấy áo nghĩa Hồn Kiếm thuần túy, thẩm thấu vào quang ảnh tử huyết khổng lồ kia.
- A a…
Dưới sự liên thủ của Tiểu Kiếm Thánh, Cổ Thần Khí, Triệu Phong. Tà Thần ý niệm thể lọt vào đả kích hủy diệt vô tình, phát ra từng trận kêu rên thảm thiết.
Rắc rắc…
Một lúc nào đó, quang ảnh tử huyết vỡ thành nhiều mảnh nhỏ, hóa thành vô số tia lửa tử huyết ảm đạm, sau đó dung nhập vào nguồn suối lực lượng của Nam Cung Thánh.
- Thần Mâu Ngưng Thị!
Triệu Phong nhân cơ hội này, phát động linh hồn Đồng thuật, đem linh hồn Nam Cung Thánh, kéo trở về.
Phốc…
Đúng lúc này, bồ đoàn màu đen dưới thân thể Nam Cung Thánh, đã hóa thành một đoàn tro tàn.
Thần văn tử huyết hội tụ trong cơ thể, bắt đầu mơ hồ khuếch tán, tiết ra ngoài, đọng lại trên bề mặt Tiểu Thế Giới, thần huy tử huyết lưu chuyển tán loạn.
Chỉ thấy, Tiểu Thế Giới của Nam Cung Thánh, đang có dấu hiệu tan vỡ.
Luồng lực lượng này, lấy Tiểu Thế Giới của Nam Cung Thánh làm trung tâm, tiến thêm một bước tán loạn, khiến cho thân thể có xu hướng diệt vong.
- Triệu Phong! Để ta trở về…
Linh hồn của Nam Cung Thánh, không ngừng giãy giụa trước mặt Triệu Phong.
Thịch thịch! Thịch thịch…
Thần Linh Nhãn của Triệu Phong chợt nhảy lên, biết rõ khối thân thể của Nam Cung Thánh, sẽ xảy ra nguy cơ tai kiếp.
Nếu như “lực lượng Thần Vị” tàn thừa, có thể thông thuận tiết ra ngoài, vậy thì cũng bỏ đi. Kết quả này nhiều nhất chỉ khiến nhục thân Nam Cung Thánh bị hủy diệt, mang đến một ít phiền toái cho đám người Triệu Phong.
Nhưng.
Luồng lực lượng này tiết ra không thuận, sẽ bùng nổ, như vậy thì mọi người ở đây, e rằng không người nào có thể may mắn thoát khỏi, thậm chí mang đến tai kiếp rất lớn cho Tà Dương Phủ.
- Tên điên này, dừng tay…
Trong cơ thể Nam Cung Thánh, Tà Thần ý niệm thể phát ra từng trận gào thét sợ hãi.
Một khi lực lượng tiết ra ngoài bùng nổ, “Tà Thần ý niệm thể” trong cơ thể Nam Cung Thánh, sẽ là kẻ đầu tiên diệt vong.
- Tà Thần ý niệm thể, tạm thời đã bị đánh nát, khả năng uy hiếp đã chậm lại rất nhiều…
Ánh mắt Triệu Phong lóe lên, lập tức làm ra lựa chọn.
Lựa chọn này không phải chỉ phát sinh từ lo lắng xảy ra nguy cơ, mà còn xuất phát từ sự tôn trọng đối với lựa chọn của Nam Cung Thánh.
Vụt...
Nguyên hồn của Nam Cung Thánh, chợt lóe lên, quay trở về thân thể, đồng thời nhanh chóng củng cố nguồn suối lực lượng của bản thân.
Rất nhanh.
Lực lượng “thần văn tử huyết” khuếch tán ra ngoài, đã bình ổn trở lại. Trong cơ thể Nam Cung Thánh, lấy nguồn suối lực lượng làm trung tâm, bắt đầu đắp nặn Tiểu Thế Giới, dần dần trở nên vững chắc.
Lúc này.
Tà Thần ý niệm thể đã bị chia năm xẻ bảy, chẳng những không làm khó dễ, mà còn dung nhập thần văn tử huyết vào, hỗ trợ Nam Cung Thánh ổn định luồng lực lượng này tiết ra ngoài.
Ước chừng kéo dài nửa ngày…
Toàn bộ lực lượng Tà Thần tàn thừa trong Tà Thiên Tháp đã bị trôi đi, một ít tiết ra ngoài, còn phần lớn thì cùng Tà Thần ý niệm thể, dung nhập vào nguồn suối lực lượng và Tiểu Thế Giới của Nam Cung Thánh.
Từ nay về sau.
Khí tức “Tà Thần ý niệm thể”, sẽ không thể giết, giống như hoàn toàn biến mất, dung hợp thành một với nguồn suối lực lượng của Nam Cung Thánh.
Triệu Phong nhíu mày, ước chừng có thể nhìn ra dụng ý của Tà Thần ý niệm thể.
Dường như xuất phát từ sự kiêng kỵ đối với Triệu Phong và Tiểu Kiếm Thánh đã dung nhập Cổ Thần Khí, Tà Thần ý niệm thể cũng không dám tà hóa ảnh hưởng toàn bộ Nam Cung Thánh, mà chỉ dung hợp thành một thể với Nam Cung Thánh.
Lúc này, mỗi lần Nam Cung Thánh hấp thu vận dụng Tiểu Thế Giới và nguồn suối lực lượng, lực lượng tâm tình sẽ bị “Tà Thần ý niệm thể” đồng hóa ảnh hưởng.
Đây chính là một quá trình “không nhận thức được”.
Nam Cung Thánh thu hoạch được lực lượng càng mạnh, nhân cách và tâm cũng bị ảnh hưởng càng lớn.
Mà tình huống này, Triệu Phong và Tiểu Kiếm Thánh lại không thể ngăn cản, trừ phi là giết chết Nam Cung Thánh.
Giờ phút này.
Hai tròng mắt của Nam Cung Thánh đã phiếm động u quang tím bạc, ấn ký tử huyết giữa mi tâm, càng trở nên rực rỡ yêu dị, theo bản năng khẽ liếm môi, hiện ra vài phần lãnh khốc tà dị.
- Nam Cung Thánh, đây là lựa chọn của ngươi. Ngươi sẽ phải trả giá đắt vì lực lượng này.
Triệu Phong khẽ nói.