Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 277

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Vũ Minh liên tục ra chiêu, xung quanh chết đi vô số ma quỷ. Càng lúc hắn càng cảm thấy trở nên khó khăn.

Hắn cùng Lâm Dũng là thuộc loại thể lực trâu bò, trình độ này họ có thể duy trì liên tục 10 ngày nửa tháng cũng không có vấn đề. Nhưng là đó chỉ làm được khi đủ lương thực, nếu không có, tối đa liền 7 ngày là cùng, nói chi là mấy người Duke.

Mà hiện tại, họ đã bị vây ở đây đến ngày thứ 5, trên mức độ nào đó, họ đã bắt đầu mệt mỏi.

Cơ thể trở nên chậm chạp, đầu óc có chút ít mơ hồ. 

Lúc này hắn biết, có thể tên kia cũng không hẳn đang câu kéo thời gian, mà là thực sự muốn mài chết họ.

Hắn từng thử xông đi ra, nhưng là làm không được. Toàn lực 1 kích có thể đem phía trước mặt dọn ra 1 đường nối đến cửa ra vào, nhưng là chỉ trong nháy mắt 1 cái liền bị lấp kín, cái này mẹ nó ai đi ra cho nổi.

Hơn nữa họ còn đang bị chia cắt.

Nếu như tụ cùng 1 chỗ còn dễ nói, nhưng với tình cảnh này…

“A!”.

Đột nhiên 1 tiếng hét lớn vang lên, Vũ Minh cùng Lâm Dũng giật mình quay người, sau đó cả 2 đều trừng lớn con mắt.

Họ thấy được cái tên kia, đầu trâu thân người, nó đang nắm lấy cổ của Tử Thiên giơ lên cao, sau đó sinh sinh đem hắn đầu nhổ ra.

Không sai!

Chính là nhổ ra.

Tử Thiên chết không thể chết lại.

“Tử Thiên!”.

“Không!”.

Duke cùng Chad hoảng sợ kêu lên.

Sống sờ sờ chứng kiến cảnh Tử Thiên bị vặt đầu, sao đó bị ăn sạch. Sống chung nhiều năm như thế, đổi lại là ai cũng sẽ không chịu đựng được.

Vũ Minh ngẩn ra.

Tử Thiên cứ như thế chết rồi? Làm sao đơn giản như thế liền chết?.

Máu tươi chảy ra, đám ma quỷ còn lại như đói khát lâu ngày, chúng nó lập tức bu vào xâu xé xác của Tử Thiên, chỉ trong nháy mắt liền cặn bã cũng không còn. Xương cũng bị chúng nó nuốt sạch.

Trong giây phút ngắn ngủi đó, Vũ Minh cùng Lâm Dũng liền bị đám ma quỷ bu lại, chỉ là thân thể họ quá mức mạnh mẽ cứng rắn, chúng nó nhất thời làm không được gì. 

Vũ Minh cùng Lâm Dũng giận.

Họ bộc phát toàn bộ sức mạnh của mình đem xung quanh đám ma quỷ giết sạch. Nhưng mà dù thế thì trong chớp mắt vẫn bị đám xung quanh bu lại như lúc ban đầu. 

Bên kia, Duke cùng Chad điên cuồng liều mạng hướng về phía tên tự xung bản vương lao tới.

2 người họ gần như hóa điên, đem toàn bộ xung quanh đám ma quỷ cản đường giết sạch.

Vũ Minh cảm thấy rất không ổn, giống như tên kia đang chờ 2 người họ tới như thế.

“Tên khốn, chết đi!”.

“Nộp mạng đi”.

Chad giờ lên chiến phủ, Duke 1 tay cầm kiếm 1 tay cầm đao hướng về tên quái vật kia chém tới. 

Ầm!

Tên kia bị 2 người họ đánh bay ra ngoài, gương mặt hiện lên vẻ hoảng sợ.

Không đúng!

Vũ Minh giật mình, nhưng là muốn ngăn cản đã muộn.

Chỉ thấy Chad cùng Duke đã giết đỏ mắt, họ giơ lên vũ khí đâm xuống. Nhưng ngay lúc này, tên kia đột nhiên nở nụ cười, sau đó biến mất tại chỗ rồi xuất hiện sau lưng họ.

Bàn tay đưa ra giống như mũi đao đâm xuyên qua người 2 người họ.

Cứ như thế đem họ giơ lên.

Tí tách.

Tí tách.

Máu tươi nhiễu xuống dưới.

Thời khắc này thời gian như đọng lại.

Đám người Duke liền đơn giản như vậy chết sạch.

Chết không thể chết lại.

Vũ Minh cùng Lâm Dũng tâm tình có chút phức tạp, không hẳn là thương tâm, mà là đáng tiếc.

Dù sao đám người họ cũng cùng chiến đấu với nhau lâu như thế, nhưng hiện tại âm dương cách biệt làm họ hơi chút phân thần.

Rống!

Giết xong 3 người Duke, tên kia rống lớn 1 tiếng, đám ma quỷ xung quanh chợt dừng lại động tác, sau đó tách ra 1 con đường. 

Tên kia hướng về Vũ Minh 2 người bay tới.

Không sai!

Chính là bay tới.

Quanh người lửa bao bọc, kết hợp cùng chiếc đầu trâu, quả thật có thể xưng là ác quỷ, kết hợp với cảnh vừa rồi nó giết chết 3 người Duke càng tạo thêm cho bầu không khí trầm trọng. 

Vũ Minh đôi mắt lóe lên sự lạnh lùng. Lâm Dũng chiếc rìu trong tay cũng nắm thật chặt, chuẩn bị bất cứ khi nào chiến đấu.

Nhưng là ngay lúc này.

Không gian chấn động 1 cái, Alena bất thình lình xuất hiện trước mặt họ.

Sự xuất hiện của nàng làm cho Vũ Minh cùng Lâm Dũng giật mình, mà phía trước tên kia cũng dừng lại. Sau đó phát ra tiếng nói giận dữ!

“Ngươi lại còn dám xuất hiện?!”.

“Hừ!”. Alena hừ lạnh 1 tiếng, sau đó bàn tay giơ lên.

“Ngươi dám!!!”. Tên kia hoảng hốt hét lớn.

Ngay sau đó, Alena bàn tay đập xuống nền nhà, 1 con sóng năng lượng bùng phát ra quét sạch toàn bộ lũ tay chân của tên kia. Đồng thời còn đem ngọn lửa xung quanh dập tắt.

Còn tên kia cũng bị cơn song năng lượng đánh bay đụng vào tường.

Nàng đưa ra bàn tay, ngón tay huy động vài cái. Tên kia lập tức giống như bùn nhão 1 dạo bị treo đi lên. Sau đó Alena bàn tay khẽ xoay nhẹ 1 cái, tên kia liền bị chia năm xẻ bảy, tan biến vào không khí.

Vũ Minh cùng Lâm Dũng từ đầu tới cuối không có làm bất kỳ cái gì, chỉ lẳng lặng ngẩn người đứng nhìn.

“Các ngươi làm sao lại như thế bất cẩn? Ta không phải nói sớm cẩn thận rồi sao?”. Alena giải quyết xong quay người lớn tiếng cùng Vũ Minh Lâm Dũng nói.

“Ngươi làm sao đến đây?”. Vũ Minh không có trả lời nàng mà hỏi ngược lại. 

“Hả?”. Alena nghe thế ngẩn ra, sau đó trừng mắt nhìn Vũ Minh nói.

“Ta nếu không đến, các ngươi đều phải chết ở chỗ này”.

Vũ Minh nhẹ gật đầu không nói gì thêm, nhưng đôi mắt hắn hiện lên vẻ lạnh lùng. Hắn giống như biết được 1 chút gì đó.

“Phù! Bị nữ nhân cứu, thật đúng là mất mặt”. Lâm Dũng ngồi bệt xuống đất thờ phào 1 hơi nói.

Liên tục chiến đấu mấy ngày qua, hắn đã sắp cạn kiệt sức lực. 

“Đúng, mấy người kia đâu?”. Alena hỏi.

“Chết rồi”. Vũ Minh lạnh nhạt nói.

“Chết… chết rồi?”. Alena ngẩn ra.

“Đúng vậy, đều chết”. 

“... Các ngươi… không buồn sao? Đó là các ngươi đồng đội a”. Alena khó hiểu nhìn 2 người họ.

“Ai cũng phải chết, sớm hay muộn mà thôi, nếu như vì người xung quanh chết đi mà đau khổ, như vậy chúng ta sớm đã đau khổ chết rồi”. Vũ Minh nhếch môi nói.

“... Ngươi thật máu lạnh”. Alena nhíu mày nói.

“Máu lạnh? Không không không, chúng ta không máu lạnh, vì nơi chúng ta sống, so với nơi này nguy hiểm hơn nhiều”. Lâm Dũng xua tay nói.

“Nguy hiểm hơn? Có rất nhiều ma quỷ sao?”. 

“Ma quỷ? Thứ đó chỉ là hàng rẻ tiền, chân chính đáng sợ là có thể diệt thế! Ngươi tin không?”. Vũ Minh cười nói.

“Ha ha, nếu thật như thế thì thế giới này sớm đã chết hết”. Alena chính là không tin họ chuyện ma quỷ. Làm sao có thể có thứ đáng sợ có thể hủy diệt thế giới.

Vũ Minh thấy thế nhún vai 1 cái. 

“Đúng rồi, tên kia chết chưa?”. Lâm Dũng đột nhiên hỏi.

“Là tên vừa rồi? Chưa chết, muốn giết nó rất khó, đó chỉ là nó phân thân thôi”. Alena lắc đầu nói.

“Ngươi sức mạnh giống như khắc chế nó thì phải”. Vũ Minh quay đầu hỏi.

“Hả? À đúng thế, ta sử dụng sức mạnh đối với chúng nó rất hữu hiệu, có rất nhiều phép thuật có thể chế ngự ma quỷ”. 

“... Mau rời khỏi đây đi”. Alena thở dài 1 cái lắc đầu.

Chỉ là đúng lúc này, cả tòa lâu đài đột nhiên rung mạnh 1 cái.

“Nguy, phong ấn bị phá”. Alena nhất thời biến sắc.

Vũ Minh vẫn cứ lạnh nhạt đứng đó quan sát, không 1 chút biến động.

“Ha ha ha, Merlin, ngươi giam giữ không nổi ta, hiện giờ ta thoát ra được, ngươi cùng nhân loại toàn bộ chờ chết đi”. 

Một giọng cười lớn vang lên, sau đó liền biến mất.

“Đáng chết! Nó làm sao có thể phá phong ấn?”. Alena gương mặt khó coi nói.

Vũ Minh nhìn nàng 1 cái không nói gì. 

“Nó thoát ra được thì thế nào?!”. Lâm Dũng nhíu mày hỏi.

“Sinh linh đồ thán, nhất định sẽ khiến sinh linh đồ thán”. Alena ngưng trọng nói.

Sinh linh? Ha ha!

Vũ Minh trong lòng cười lạnh 1 tiếng.

Mặc dù chỉ đoán ra được 1 chút ít, nhưng hắn biết, hắn đoán là đúng.

Tất cả những chuyện này, cũng chỉ là 1 vở kịch mà thôi.

Hắn cùng Lâm Dũng bị cuốn vào trong đó, ngây thơ cho rằng đây là sự thật, bị người đùa giỡn xoay quanh. 

Chết? Ha ha, ta sớm muộn cũng làm chết ngươi! 

Ta thật muốn xem ngươi rốt cuộc muốn biểu diễn tiết mục gì.

Vũ Minh ánh mắt lạnh lùng nhìn lấy Alena, đôi mắt lóe lên 1 cái rồi rất nhanh liền giấu đi.

Hắn hiện tại không muốn bại lộ quá sớm. 

Hiện tại cho “nàng” tiếp tục diễn nhân vật của mình đi!

Nghĩ tới Vũ Duệ, hắn lại càng thêm cười lạnh.

Mặc dù hắn biết Vũ Duệ cũng không phải có ý hại hắn, nhưng là lại dám lừa hắn. Như vậy… ha ha ha.

Hắn đời này, ghét nhất là bị người khác lừa gạt.

Mà hiện tại, bị tận 3 người lừa dối! Lại lâu như thế mới phát hiện, quả thật là đáng giận.

“Rời đi nơi này trước rồi nói”. Alena nói.

“Được, ta cũng muốn xem xem, cái gọi là sinh linh đồ thán là như thế nào”. Vũ Minh cười nói.
Bình Luận (0)
Comment