Đúng lúc này, hắn lại kinh ngạc mà phát hiện ra một biến hóa, tại chính nơi sâu nhất giữa vòng xoáy đó của hắn, tựa hồ có một quang điểm không quá rõ ràng đang như ẩn như hiện. Sở dĩ hắn có thể phát hiện ra quang điểm này là vì nó có màu sắc khác với hai loại năng lượng kia.
Trong vòng xoáy là có hại nằm lượn màu vàng cùng màu bạc, mà trung tâm của chúng chính là điểm năng lượng màu trắng nhạt kia. Mà cái quang điểm này chỉ có lớn chừng cây kim nhưng màu sắc lại rất rực rỡ.
Bởi vì nó thật sự là quá nhỏ, thế nên Lam Hiên Vũ cũng phân biệt không ra nó được tạo thành từ những màu sắc nào. Nhưng hắn có thể khẳng định cái quang điểm này chưa từng xuất hiện qua.
Lại là chuyện gì xảy ra nữa đây? Cũng là do va chạm lúc trước mang đến sao?
Có những phát hiện này đã làm cho Lam Hiên Vũ hoàn toàn bình tĩnh lại. Hồn lực thấp xuống một bậc nhưng lại sinh ra những biến hóa này, chỉ sợ các sư phụ cũng không giải đáp được a, có khả năng cáy này có quan hệ với võ hồn song sinh kỳ dị của mình.
Ban đầu hắn còn muốn đến hỏi Mục Trọng Thiên, nhưng hiện tại, có lẽ vấn đề này chỉ có thể đến hỏi Na Na lão sư rồi. Chưa chắc các lão sư khác đã có thể giải đáp, hơn nữa, rất có thể họ sẽ sinh ra càng nhiều nghi hoặc hơn.
Vậy đợi chút nữa liên hệ với Na Na lão sư rồi hỏi nàng sau. Có điều, những bí mật về võ hồn của mình thì tốt nhất cũng không nên nói cho Tiền Lỗi cùng Lưu Phong. Vậy phải làm thế nào đây?
Sau khi kết thú minh tưởng, Lam Hiên Vũ cũng đã nghĩ ra một biện pháp tốt.
Chẳng phải cô bé tên Đống Thiên Thu kia là được triệu hoán tới đây sao? Mình không nói thể trực tiếp với Na Na lão sư nhưng vẫn có thể ghi ra rồi để Đống Thiên Thu mang về a! Thông qua trữ vật Hồn Đạo Khí đem thư về hẳn là cũng được a, hình như Đống Thiên Thu cũng có.
Nghĩ tới đây, Lam Hiên Vũ vội vàng nhảy xuống giường, ghi lại tất cả những biến hóa của thân thể cùng nghi ngờ của hắn vào một phong thư. Viết thư xong, thời gian ăn cơm trưa cũng vừa đến.
Chỉnh thể mà nói, hắn vẫn rất không vui. Đối với một danh hồn sư mà nói, việc hồn lực giáng cấp thật sự rất đáng sợ. Nhất là với hắn, vì hắn tu luyện quá mức khó khăn, thật vất vả mới có chút tăng lên, giờ lại giảm xuống. Đây chẳng phải nếu về sau mình không cẩn thận lại để cho hai loại Lam Ngân Thảo đụng vào nhau, sẽ lại xuất hiện tình huống như vậy?
Nếu quả thật là như thế thì lúc nào mình mới có thể trở thành một hồn sư cao giai a?
Có điều, sự không vui đó của hắn rất nhanh liền biến mất, bởi vì, khi hắn đi vào nhà ăn thời điểm, trong phòng ăn cũng chỉ có ba bốn học viên đang ăn cơm, hiển nhiên ngược người khác vẫn chưa hoàn thành khảo hạch. Số đồ ăn là không cố định, mà người lại ít như vậy, đây chẳng phải là có thể buông thả ăn hết rồi sao?
Ăn!
Dưới cái nhìn chăm chú của vài tên đồng học, Lam Hiên Vũ đã bắt đầu cắm mặt vào ăn, đây là lần đầu tiên hắn "Bật hết hỏa lực" kể từ khi bước vào Thiên La học viện.
Mãi cho đến khi hắn ăn xong, những đệ tử tới phòng ăn được cũng chỉ có bảy tám người, Tiền Lỗi cùng Lưu Phong vẫn còn chưa tới.
Quả nhiên khóa học của Quý lão sư không phải dễ dàng như vậy a.
Lam Hiên Vũ vẫn giấu việc mình bị giáng cấp hồn lực, dù sao mười bốn cấp cũng không quá khác với mười ba cấp. Ít nhất thì trước khi thi giữa kỳ chuyện này sẽ không bị phát hiện. Mà hắn cũng đã bắt đầu toàn lực mà tu luyện, chỉ cần có thời gian hắn liền minh tưởng, cố gắng khôi phục hồn lực của mình.
Không nói tới việc tăng lên tới cấp bậc cao hơn, ít nhất cũng phải khôi phục lại mười bốn cấp đã. Nếu không, đến lúc thi giữa kỳ các sư phụ phát hiện hồn lực của hắn xuống cấp, sẽ nghĩ như thế nào đây?
Vào ban đêm, hắn liền lôi kéo Tiền Lỗi cùng Lưu Phong đi tiến hành triệu hoán lần nữa, triệu hoán Đống Thiên Thu tới, sau khi hoàn thành khảo hạch hắn đem phong thư giao cho nàng.
Quả nhiên trên người Đống Thiên Thu là có trữ vật Hồn Đạo Khí, nàng cũng đem thư về thành công rồi. Hiện tại, Lam Hiên Vũ chỉ có thể chờ Na Na lão sư trả lời mình.
Trọn vẹn ba ngày sau, rốt cuộc cũng có hồi âm của Na Na, sau khi Lam Hiên Vũ thấy được câu trả lời của nàng thì cũng nghĩ thông suốt, tất cả u mê trong nội tâm đều được quét sạch.
Na Na nói cho hắn biết, loại tình huống này của hắn rất có thể là Tự Thể Võ Hồn Dung Hợp Kỹ. Nói cách khác, Kim văn Lam Ngân Thảo cùng ngân văn Lam Ngân Thảo của hắn có thể dung hợp.
Hai thứ này hẳn là đồng nguyên, nhưng vì thuộc tính bất đồng mà có xung đột. Nhưng dưới tình huống hắn gặp nguy hiểm thì rốt cuộc loại xung đột này cũng được tiêu trừ, từ đó mà xuất hiện tình huống võ hồn dung hợp.
Với mười mấy cấp hồn lực của hắn mà vẫn có thể khởi động Tự Thể Võ Hồn Dung Hợp Kỹ là một chuyện bất khả tư nghị. Mà việc hồn lực giáng cấp này rất có thể là dị biến sau khi dung hợp võ hồn. Từ việc độ phù hợp của hai loại năng lượng tăng lên, còn xuất hiện một quang điểm rực rỡ này mà xem, loại dị biến này là tốt. Có nghĩa là hai loại năng lượng trong cơ thể hắn đã bắt đầu dung hợp.
Nếu tương lai hai loại năng lượng này có thể dung hợp tốt thì thậm chí chúng có thể làm tu vi của hắn trở nên cao hơn, Võ Hồn cũng trở nên càng cường đại hơn. Cái này tuyệt đối là chuyện tốt, nhưng rất có thể nó sẽ gây ảnh hưởng đến tiến độ tu luyện của hắn.
Cho nên, Na Na đã đề nghị hắn cứ tục tu luyện, xem tốc độ phục hồi chỗ hồn lực bị mất kia có nhanh hơn tốc độ tu luyện bình hường hay không. Nếu đúng là vậy thì sau này hắn vẫn có thể cân nhắc tiếp tục dung hợp võ hồn.
Na Na cũng nhắc nhở Lam Hiên Vũ, hai loại năng lượng kim ngân trong cơ thể hắn vẫn đang bài xích lẫn nhau, đó là tai họa ngầm lớn nhất của hắn, mà lần dung hợp võ hồn này rất có thể sẽ tiêu trừ được mối nguy hại đó một cách triệt để. Nếu là như vậy thì đó chính là một đại hảo sự rồi. Cho nên, sau khi hắn dung hợp võ hồn một lần nữa thì vẫn phải nói lại những biến hóa cho nàng biết.
Sau vài ngày tu luyện Lam Hiên Vũ đã phát hiện ra, đúng thật là tốc độ tu luyện nhanh hơn trước một chút. Có khả năng vì lúc trước hắn đã tu luyện qua một lần nên tốc độ khôi phục nhanh hơn nhiều.
Những ngày tiếp theo, ngoài việc lên lớp thì Lam Hiên Vũ vẫn luôn một mực hợp luyện với hai người bạn cùng phòng, gia tăng độ ăn ý.
Lam Hiên Vũ đã hoàn toàn thành hạch tâm của ba người, từ lúc có hắn đến, sức chiến đấu của Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đều được tăng trên phạm vi lớn, cái danh người đầu phòng này của Lam Hiên Vũ cũng liền thực chí danh quy rồi.
Trong nháy mắt, một tháng đã trôi qua, cuối cùng thì thời gian thi giữa kì cũng đã tới. Một điều làm cho Lam Hiên Vũ có thể thở dài một hơi là hắn dùng tới một tháng, cuối cùng cũng đã tu luyện hồn lực về tới mười bốn cấp, ít nhất cũng đã không còn sợ người khác chú ý.
Nhưng hắn cũng phát hiện ra, chính nơi trung tâm vòng xoáy đó, cái quang điểm rực rỡ kia cũng không biến lớn theo hồn lực của hắn, cứ như cái gì cũng không có xảy ra mà bảo trì nguyên bản, việc sinh hoạt của lớp thiếu niên năng động là rất phong phú, gần như mỗi ngày đều có các loại chương trình học, văn hóa lý luận cùng thực chiến đều được xem trọng. Lam Hiên Vũ cũng có thể cảm nhận được tiến bộ của mình một cách rõ ràng, đồng thời hắn cũng có thể cảm nhận được tiến bộ của các đồng học khác. Mỗi người đều như đói khát mà học tập, tu luyện, ai cũng không muốn trở thành người bị loại bỏ cái kia.
Trong khoảng thời gian vừa rồi Lam Hiên Vũ cũng không có phát sinh xung đột gì với các đồng học, trên thực tế, mọi người đều dùng tu luyện làm chủ nên cũng không có thời gian mà gây sự với người.
Diệp Linh Đồng cũng không còn đi tìm Lam Hiên Vũ, cũng không hỏi lúc đó hắn muốn nói chuyện một mình với nàng là nói gì, mỗi ngày đều cố gắng học tập, khắc khổ tu luyện.