Dịch: Đức Thành
Quý Hồng Bân nói: "Còn chưa về. Nội dung sát hạch cá nhân của mỗi người cũng không giống nhau, thời gian cũng khác."
Lam Hiên Vũ nói: "Quý lão sư, có phải ngài biết vị lão sư giám khảo kia là ai không?"
Quý Hồng Bân nói: "Có chút suy đoán."
Lam Hiên Vũ tò mò nói: "Vậy ngài đoán là ai?"
Quý Hồng Bân nói: "Được rồi, dù sao thì về sau ngươi cũng sẽ biết, ta cũng không phải đoán mò làm gì. Về sau ngươi cứ ở đây học tâp cho thật tốt là được."
Nhìn Lam Hiên Vũ mà tâm tình Quý Hồng Bân không khỏi xiết chặt. Khi hắn nghe Lam Hiên Vũ miêu tả về vị lão sư giám khảo kia là đã đoán đại khái được là ai. Nhưng tới lúc Lam Hiên Vũ kể rằng mình nói đối phương là đồng đội ngu như heo thì hắn chỉ thấy hỏng thật rồi. Hắn cảm thấy, vì để cho Lam Hiên Vũ không sụp đổ thì vẫn không nên nói vị kia là người nào. Dù sao thì vị này cũng đã quyết định thu nhận lấy Lam Hiên Vũ.
Có điều, sau này trở về có nên nói cho Ngân Thiên Phàm chuyện này hay không đây? Nhưng nói cho hắn biết thì hắn còn dám tới học viện Sử Lai Khắc nữa sao?
Mặc dù trong lòng Lam Hiên Vũ vẫn hết sức hiếu kỳ, nhưng rất nhanh, sự chú ý của hắn liền chuyển dời đến một vấn đề khác. Tiền Lỗi trở về, mà khi tên này trở về lại mang một bộ dáng đắc ý.
"Qua rồi, qua rồi a! Ta đã thông qua rồi, ha ha ha ha! Ta chính là thiên phú dị bẩm, thật sự là không có cách nào khác mà! Ha ha ha!"
Lam Hiên Vũ mang vẻ mặt mặt bất đắc dĩ mà nhìn hắn, hôm qua tên này còn một bộ dạng nỗ lực không tiếc tất cả, vậy mà hôm nay lại chứng cũ nảy mầm, mà lại còn mang lòng tự tin bạo rạp luôn!
"Ngươi chọn hạng mục gì?" Lam Hiên Vũ nghi ngờ hỏi.
"Võ hồn! Ta có võ hồn ưu tú như vậy, dĩ nhiên phải lựa chọn kiểm tra võ hồn rồi. Học viện Sử Lai Khắc kiểm tra võ hồn thật sự là quá khoa học, không chỉ so tính mạnh mẽ, đồng thời còn so tính khan hiếm. Võ hồn của ta được đánh giá là có tính duy nhất. Mà tất cả những người có được võ hồn mang tính duy nhất, bản thân lại có tiềm lực tu luyện thì sẽ có thể trực tiếp thông qua sát hạch cá nhân. Chính vì vậy nên ta liền thông qua được." Tiền Lỗi đắc ý nói.
Lam Hiên Vũ nói: "Vậy sao ngươi còn mất thời gian dài như thế?"
Tiền Lỗi nói: "Ngươi cho rằng võ hồn có tính duy nhất là dễ xác nhận như vậy sao? Ta nói cho ngươi, võ hồn của ngươi cũng không coi là có tính duy nhất, nhiều lắm cũng chỉ xem như Lam Ngân thảo biến dị. Cái gọi là tính duy nhất, đó chính là chưa từng xuất hiện, cho dù là cơ sở biến dị cũng chưa từng xuất hiện. Võ hồn của ca ca có tính duy nhất. Lợi hại không, có tức giận không?"
Lam Hiên Vũ liếc mắt nhìn hắn: "Ta nghe nói tiếp sau đó còn có một cuộc sát hạch tổng hợp, mà lại có khả năng nguy hiểm tới tính mạng, không bằng để ngươi dẫn đội đi?"
Biểu lộ trên mặt Tiền Lỗi đột nhiên trở nên cứng đờ mà tằng hắng một cái: "Cái này... lão đại a! Ngươi là đội trưởng, vừa rồi ý ta là võ hồn của ta có ưu tú thế nào cũng muốn phục ngươi a! Ta đã sớm bội phục sát đất đối với ngươi. Đây không phải cường điệu thái độ đâu."
Lam Hiên Vũ tức giận nói: "Vậy ngươi bớt nhảm đi. Phong Tử làm sao còn chưa trở lại? Hắn chọn cái gì? Tốc độ?"
Tiền Lỗi lắc đầu: "Không phải tốc độ, hắn chọn một hạng mục rất ít người để ý, gọi là ý chí chiến đấu."
"Ý chí chiến đấu?" Sắc mặt Quý Hồng Bân lập tức liền trở nên nghiêm túc: "Làm sao hắn lại chọn cái này?"
Tiền Lỗi nói: "Hắn là nghe những người khác nói, thực lực yếu thì có thể tuyển ý chí chiến đấu liều một phen. Ban đầu hắn cũng nghĩ chọn tốc độ, nhưng cuối cùng vẫn chọn cái này."
Lam Hiên Vũ nghi hoặc nói: "Quý lão sư, ý chí chiến đấu làm sao vậy? Có cái gì không được sao?"
Quý Hồng Bân trầm giọng nói: "Không có gì không được. Hướng suy nghĩ đó cũng là chính xác, thực lực không đủ, chọn ý chí chiến đấu thì cơ hội thông qua sẽ lớn hơn một chút. Trong việc hồn sư tu luyện, thiên phú cũng không có nghĩa là tất cả, cũng không phải là không có người nhờ vào tự thân nỗ lực để trở thành cường giả, mà những người này đều không ngoại lệ, tất cả đều có lực ý chí cực mạnh mẽ. Cho nên mới có hạng khảo hạch ý chí chiến đấu này. Thế nhưng hạng mục này cũng là khó khăn nhất. Thông qua được dĩ nhiên là tốt nhất, nhưng nếu không thông qua thì rất có thể sẽ dẫn đến việc chính mình sẽ sụp đổ ý chí, nhẹ thì tu luyện đình trệ, nặng thì nguy hiểm tính mạng. Thật không nghĩ Lưu Phong lại chọn cái này, là ta chủ quan. Bình thường, phải có chút trưởng thành thì lực ý chí mới có thể ổn định, mà hắn mới mười hai tuổi. Người chọn hạng mục này hẳn là vô cùng ít, hi vọng hắn có thể thông qua."
...
Lúc này Lưu Phong đang nằm gục dưới một cái lôi đài.
Hắn cắn chặt răng, dùng tay phải gắng gượng chống đỡ thân thể, hắn không biết mình đang bò dậy lần thứ mấy nữa rồi. Đây không phải khoang thuyền mô phỏng, mà đó là một lôi đài chân chính. Người đứng đối diện hắn trên lôi đài chính là Tiếu Khải. Tiếu Khải mang vẻ mặt lãnh đạm mà nhìn Lưu Phong đang gồng gắng bò dậy, đáy mắt lóe lên một vẻ động dung.
Trạng thái của Lưu Phong lúc này chỉ có thể dùng hai chữ "Thảm liệt" để hình dung. Cánh tay trái của hắn đã mềm nhũn rủ xuống bên thân thể, hiển nhiên là đã gãy, chân trái cũng đã như vậy. Toàn thân hắn đẫm máu, những vết thương trên thân khó mà đếm nổi. Nhưng dưới tình huống như thế hắn vẫn một mực bò dậy.
Phía bên ngực phải của hắn đã hơi có chút lõm, xương ngực cũng có vài chỗ gãy. Đối với một đứa nhỏ chỉ mới mười hai tuổi thì bị thương thế này đã khá là nghiêm trọng, một điểm sơ xuất rất có thể sẽ làm nguy hiểm tới tính mạng. Đừng nhìn hắn chỉ là đứng lên, tiếng hít thở chỉ nặng nề như kéo ống bễ. Bởi đây đã là trọng thương tuyệt đối. Nhưng cũng chính vì dưới loại tình huống này mà hắn vẫn còn có thể đứng lên, Tiếu Khải mới có thể có chút rung động.
"Ngươi quá yếu, không được." Tiếu Khải có chút tiếc nuối mà nói.
Lưu Phong giơ cánh tay phải đẫm máu mà nắm thật chặt lấy Bạch Long thương, cố gắng chống đỡ thân thể, trên khuôn mặt thiếu niên tràn đầy sự quật cường: "Ta...Ta có khả năng! Ta... Còn có thể chiến đấu!"
Toàn thân hắn lúc này đã không một chỗ nào là không đau, hắn có thể cảm nhận được rất rõ ràng, lực lượng của mình đang đang nhanh chóng tan rã, hồn lực cũng sớm đã tiêu hao đến cạn kiệt. Thời điểm ngã xuống vừa rồi, thật sự hắn đã không nghĩ tới việc dậy tiếp, chỉ muốn một mực nằm như vậy. Nhưng sự chấp nhất cùng tín trong nội tâm cuối cùng vẫn khiến hắn chèo chống lên.
Từ khi tiến vào lớp thiếu niên năng động, hắn cùng Tiền Lỗi đều là xếp hạng chót toàn lớp, nhưng lúc đó hắn vẫn cắn răng kiên trì, bởi vì hắn hiểu rõ, cho dù là hạng chót thì những thứ học được tại lớp thiếu niên năng động cũng khác hoàn toàn bên ngoài.
Đoạn thời gian đó hắn đã bị đám bạn học khinh miệt, bị tất cả mọi người xem như phế vật chắc chắn sẽ bị đào thải, hắn vĩnh viễn không thể quên đó là loại cảm thụ như thế nào. Mãi đến khi Lam Hiên Vũ tới thì những thứ này mới có cải biến. Dưới sự trợ giúp của Lam Hiên Vũ, Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đã như thoát thai hoán cốt, từ một tên hạng bét nhảy lên vị trí đứng đầu toàn lớp. Lưu Phong vĩnh viễn cũng không thể quên cảm giác bọn hắn lần đầu tiên thu được vị trí đứng đầu toàn lớp này. Mặc dù ngoài miệng không nói gì, nhưng trên thực tế hắn rất thích loại cảm giác chiến thắng tất cả mọi người như vây.
Thực chất nếu so thiên phú thì Tiền Lỗi tốt hơn hẳn Lưu Phong, Tiền Lỗi có võ hồn đặc thù, còn có tinh thần lực mạnh mẽ, mà Lưu Phong lại chỉ có thể dựa vào tốc độ. Nhưng trong hệ Mẫn Công thì có ai là tốc độ không nhanh đâu? Sau khi ý thức được điểm này, Lưu Phong lại càng cố gắng tu luyện, hắn tận dụng tất cả những kẽ hở thời gian của mình mà dùng vào tu luyện. Lam Hiên Vũ vì có thiên phú xuất chúng nên được Quý Hồng Bân cùng Ngân Thiên Phàm chỉ bảo, nhưng hắn thì không, thứ hắn có thể dựa vào cũng chỉ là những cố gắng của mình.
Cuối cùng bọn hắn cũng đến được nơi này, học viện Sử Lai Khắc. Ngay lúc bắt đầu sát hạch cá nhân Lưu Phong liền hiểu rõ, mình không có cách nào ỷ lại Lam Hiên Vũ. Muốn ở lại học viện Sử Lai Khắc thì cuối cùng chỉ có thể dựa vào chính mình.
Tại thời điểm lựa chọn phương thức sát hạch cá nhân hắn đã do dự. Như người bình thường thì hẳn là hắn nên chọn mặt mạnh nhất của mình, tốc độ. Nhưng hắn cũng phải chịu sự đả kích như Lam Hiên Vũ, chỉ vừa suy nghĩ một chút liền cảm thấy không thể, trong đám thí sinh thì cường giả đông như mây, một gã có thực lực chưa tới tam hoàn như hắn thì tốc độ thật sự có thể hơn những người khác sao? Đáp án hiển nhiên là không, hồn lực tuyệt đối có ảnh hưởng lớn đến tốc độ. Cuối cùng hắn quyết định chọn hạng mục ý chí chiến đấu này. Hắn cũng không biết ý chí chiến đấu là kiểm tra cái gì, nhưng trong nháy mắt lựa chọn đó hắn cũng hiểu rõ một điều, vô luận kiểm tra cái gì mình cũng nhất định phải kiên trì, chỉ kiên trì mới có cơ hội thông qua khảo hạch.