Dịch: Đức Thành
“Nguyên gốc thiên phú của hồn sư là cái gì? Vì sao có người thích hợp tu luyện, nhưng có người tu luyện lại rất chậm? Đây là khác biệt của từng võ hồn bồi dưỡng thân thể. Võ hồn mạnh mẽ thì tự nhiên sẽ nương theo tu vi tăng lên mà bồi dưỡng bản thân nhiều hơn. Võ hồn Bạch Long Thương của ngươi có huyết mạch Chân Long, bản thân cũng không tính là quá kém, chẳng qua huyết mạch Chân Long của ngươi khá mỏng manh. Chỗ tốt lớn nhất của Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc là có thể gia tăng khí tức huyết mạch, theo đó mà thay đổi căn cốt, giúp tố chất thân thể của ngươi trở nên tốt hơn.”
“Việc này trọng yếu hơn gia tăng hồn lực rất nhiều. Cho nên ngươi đừng cảm giác mình thua lỗ. Một cán hoa Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc cũng không phải dễ đổi được như vậy, không phải lúc nào cũng có, coi như ngươi có huy chương tím cũng chưa hẳn có thể được đổi. Ta vốn là đổi về cho mình dùng, lại lợi cho tiểu tử ngươi, vậy mà giờ ngươi còn một bộ mặt không tình nguyện như vậy hả.”
"Sau khi trở về, đến phòng trọng lực luyện tập, tận khả năng nghiền ép thể lực của mình, kích thích tiềm năng bản thân, làm cho dược hiệu của Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc có thể phát huy ra hết mức. Lúc đó ngươi sẽ cảm giác được sự khác biệt."
"Vâng."
...
Học viện Sử Lai Khắc, phòng làm việc của viện trưởng ngoại viện.
"Tiểu mập mạp, ngươi nhìn cái gì đó?" Anh Lạc Hồng tức giận nhìn tên mập đang lén lút thậm thụt, ánh mắt rơi trên người mình.
Tiền Lỗi ngẩn người, nói: "Viện trưởng, ta... ta không có."
Hắn cảm thấy mình thật oan uổng, hắn cũng không phải cố ý nhìn chằm chằm Anh Lạc Hồng như vậy. Cũng tại đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy vị viện trưởng xinh đẹp như vậy, cảm thấy có chút hiếu kỳ nên lại nhìn nàng thêm vài lần.
"Ta đã xem lại đoạn thu hình trong đợt sát hạch tổng hợp của ngươi, ngươi có thể dung hợp với vật triệu hoán của chính mình, là vừa lúc đó phát hiện ra sao?" Anh Lạc Hồng hỏi.
"Ừm, đúng vậy, hình như khi tinh thần lực đột phá đến Linh Hải cảnh mới xuất hiện. Nhưng trước kia ta cũng chưa thử qua." Tiền Lỗi thành thật nói, sau đó hắn cúi đầu xuống, cố gắng cho ánh mắt của mình không nhìn tới Anh Lạc Hồng.
"Quỳ xuống." Anh Lạc Hồng đột nhiên nói.
"A?" Tiền Lỗi bỗng nhiên ngẩng đầu.
Anh Lạc Hồng nói: "Nhanh, ta thu ngươi làm đệ tử đích truyền. Ta sẽ nghiêm túc nghiên cứu huyết mạch này của ngươi một chút, có chút thú vị."
Tiền Lỗi lập tức mừng rỡ, không chút do dự quỳ rạp xuống đất, trực tiếp dập đầu ba cái.
Anh Lạc Hồng chán nản nói: "Ai bảo ngươi dập đầu?"
Tiền Lỗi nghi hoặc nói: "Ngài bảo ta quỳ xuống, không phải để cho ta dập đầu bái sư sao?"
Anh Lạc Hồng tức giận nói: "Ngươi suy nghĩ lung tung gì đó." Nàng vừa nói vừa chỉ chỉ mặt đất.
Lúc này Tiền Lỗi mới phát hiện, nơi mình quỳ xuống có một cái bồ đoàn. Khi hắn quỳ xuống, chung quanh mặt đất đột nhiên phát sáng lên, có vẻ sau khi hắn quỳ xuống, đè vào bồ đoàn làm nó sinh ra biến hóa. Lập tức, hắn chỉ cảm thấy không khí chung quanh nhẹ nhàng rung động. Tinh Thần Chi Hải cũng chấn động theo một tần suất đặc thù. Loại cảm giác này hết sức kỳ diệu, phảng phất như cả người đã hoàn toàn đắm chìm vào một cái thế giới đặc biệt. Điều này đã khiến hắn có nhận thức mới về thế giới kỳ diệu này. Tinh Thần Chi Hải gợn lên từng tầng sóng lớn. không biết bao lâu trôi qua mới dần dần bình phục lại.
"Ừm, quả nhiên là Linh Hải cảnh, còn có khả năng. Nhưng tu vi của ngươi quá kém. Ngươi cứ quỳ ngay ở chỗ này đi, cảm thụ biến hóa của Tinh Thần Chi Hải. Võ hồn của ngươi rất đặc thù, nhưng tốc độ tu luyện hồn lực đơn thuần lại quá chậm. Vậy chẳng bằng tu luyện tinh thần lực nhiều một chút, khi tinh thần lực của ngươi đạt tới một trình độ nhất định, nó sẽ phụ trợ hồn lực tăng lên. Chờ tới lúc Linh Hải cảnh ổn định lại, ta sẽ truyền thụ cho ngươi một loại phương pháp tu luyện tinh thần lực."
Anh Lạc Hồng vừa nói, một bên đứng người đi ra ngoài.
"Lão sư, ta, ta phải quỳ bao lâu?" Tiền Lỗi mang vẻ mặt đáng thương mà hỏi.
Anh Lạc Hồng thản nhiên nói: "Ít nhất phải quỳ hai mươi bốn giờ, nhưng ngươi có thể quỳ bao lâu thì cứ quỳ hết sức. Bởi vì chỗ này của ta, chỉ quỳ lần đầu tiên mới có hiệu quả tốt nhất. Kiên trì thời gian càng dài thid những lợi ích ngươi có thể lấy được cũng càng nhiều. Nếu không kiên trì được hai mươi bốn giờ, vậy ngươi cũng không cần làm đệ tử đích truyền của ta làm gì. Nếu không có một chút nghị lực, với cái thực lực của ngươi bây giờ thì ngay cả sát hạch năm thứ nhất cũng sống không qua, ta gánh không nổi người kia."
Quỳ ít nhất hai mươi bốn giờ? Tiền Lỗi lập tức liền trở nên suy sụp.
Cánh cửa gian phòng chậm rãi khép kín, chỉ còn mặt đất vẫn hiện ra hào quang nhàn nhạt, tinh thần ba động nhu hòa đánh thẳng vào Tinh Thần Chi Hải của Tiền Lỗi, dẫn phát sự cảm thụ của hắn đối với những biến hóa trong Tinh Thần Chi Hải. Tiền Lỗi hiểu rõ, đây là Anh Lạc Hồng đang khảo nghiệm mình, vị trí đệ tử đích truyền này cũng không phải dễ làm như vậy a! Làm sao bây giờ? Kiên trì! Nhất định phải kiên trì!
Chưa cần nói việc này sẽ mang đến cho mình bao nhiêu ích lợi, mà điều trọng yếu nhất là lão sư rất lợi hại. Tới lúc trở về hắn liền nói cho Lưu Phong cùng Lam Hiên Vũ, lão sư của mình là viện trưởng ngoại viện, cái này sẽ là sự tình kiêu ngạo đến cỡ nào đây chứ. Nghĩ đến đây, Tiền Lỗi lập tức cảm thấy hai mươi bốn tiếng hẳn là cũng không có khó chịu như vậy. Hắn nhắm hai mắt lại, quỳ ở nơi đó, bắt đầu nghiêm túc cảm thụ biến hóa của Tinh Thần Chi Hải.
Mà lúc này Lam Hiên Vũ đã về tới ký túc xá của mình. Hắn đi thẳng tới phòng minh tưởng, đóng kỹ cánh cửa kim loại, khoanh chân ngồi xuống giữa phòng, sau đó lấy ra chiếc hộp kim loại, mở ra một cách cẩn thận từng li từng tí.
Chiếc hộp mới mở ra một cái khe, một cỗ sinh mệnh năng lượng dồi dào lập tức tràn ra từ bên trong, Lam Hiên Vũ liền cảm thấy có một cỗ năng lượng thuần hậu thanh tẩy trên người, cả người đều có một loại cảm giác sảng khoái không nói lên lời. Vòng xoáy huyết mạch đột nhiên chậm lại, phảng phất như sinh mệnh năng lượng quá mức nồng đậm, đến mức huyết mạch vòng xoáy vừa hấp thu đã đầy...
Sinh mệnh năng lượng nồng đậm trong phòng minh tưởng cũng dần kích động bởi cỗ sinh mệnh năng lượng dư thừa này, những đường hoa văn trong phòng dồn dập sáng lên. Trong cảm nhận của Lam Hiên Vũ, mọi thứ tựa như đất bằng lặng yên nổi lên một hồi gió lốc, cơn gió lốc này lúc vừa mới bắt đầu thì còn rất nhỏ, nhưng rất nhanh đã bao phủ toàn bộ phòng minh tưởng, mà chỗ hắn ngồi chính là trung tâm vòng xoáy. Sinh mệnh năng lượng nồng đậm mà dư thừa lập tức tụ đến như trăm sông đổ biển.
Mà lúc này, hộp kim loại trong tay Lam Hiên Vũ đã hoàn toàn mở ra. Trong hộp, một viên huy chương đen nhánh đặt ngang trong đó, kiểu dáng cũng không có gì khác những huy chương còn lại, bản thân cũng không có gì rực rỡ quá mức. Thế nhưng khi nó bắt đầu tiếp xúc với không khí bên ngoài, mặt ngoài viên huy chương lập tức hiện ra một tầng sáng xanh mơn mởn như thực chất. Đúng là dáng vẻ của sinh mệnh năng lượng thực chất hóa. Thế này phải cần sinh mệnh năng lượng nồng đậm tới mức nào mới có thể chứ!
Lam Hiên Vũ đã bị rung động thật sâu, hắn còn chưa bao giờ cảm thụ qua loại sinh mệnh năng lượng tầng thứ này. Ngay lúc này, trong lồng ngực hắn đột nhiên vang lên một tiếng vù vù. Chỉ trong chốc lát, Lam Hiên Vũ liền cảm thấy toàn thân kịch liệt run rẩy, một cỗ khí tức bắn ra từ trong ngực hắn. Gần như chỉ trong phút chốc, vòng xoáy huyết mạch liền lập tức bạo động, huyết mạch gợn sóng vô cùng mãnh liệt xuất hiện, khiến cho Lam Hiên Vũ có một loại cảm giác nóng bỏng toàn thân.
Hắn vừa ngưng thần nội thị liền lập tức phát hiện, vòng xoáy huyết mạch trong lồng ngực mình đột nhiên ngừng xoay tròn, hoàn toàn ngưng kết ở nơi đó. Ngay sau đó, những điểm vàng bạc đột nhiên bắt đầu tách rời khỏi nhau, dọc theo kinh mạch hai bên của mình mà đi, hai lòng bàn tay của hắn đồng thời tê rần, mỗi bên lại lập tức phóng ra một nhánh Lam Ngân Thảo. Điều làm Lam Hiên Vũ khiếp sợ bắt đầu hiện ra, lúc này Lam Ngân thảo đã không còn màu xanh lam nguyên bản, mà đó là màu vàng cùng màu bạc. Hoàn toàn khác biệt với Lam Ngân Thảo màu lam mang hoa văn hai màu kim ngân lúc trước, lúc này chúng nó đã biến thành Lam Ngân Thảo hai màu kim ngân, phía trên thân mang theo những hoa văn màu lam.