" papa người không trở về tập đoàn " Thiên Hàn ngồi trên giường mà nhìn Hoắc Trạm Dực đang buồn chán ngồi trên ghế đọc sách
" Ân! Ta sẽ về sau 1 lúc nữa " Trạm Dực gật đầu gấp cuốn sách lại nhìn Thiên Hàn sau đó khóe môi khẽ câu lên một nụ cười xoa đầu cậu khen ngợi
" Chúc mừng con thi đậu vào Sử Lai Khắc học viện "
Nhắc đến Sử Lai Khắc học viện cũng thật hoài niệm thật tại hắn tất cả mọi người đều trễ bất cuộc trở thành công đọc sinh hơn nữa còn đắc tội với Ngân Nguyệt Đấu La nữa. Đúng là cả quá trình vào Sử Lai Khắc học viện khó khăn mà. Thiên Hàn mỉm cười nói
" Ân! "
" Tặng con cái này xem như phần thưởng đi " Trạm Dực mỉm cười lấy từ không gian giới chỉ ra mấy bình rượu nhỏ đây chẳng phải là loại rượu mà Hoàng Bắc Nguyệt rất thích hay sao? Rượu Phỉ Thúy
" Đây là....rượu? " Thiên Hàn ngạc nhiên mùi rượu này sao lại quen đến như vậy? Đây là rượu của Tông Môn tại sao....cậu lại cảm nhận được mình đã uống nó rồi....hơn nữa còn uống rất nhiều nữa
Hoắc Trạm Dực xoa đầu cậu nói " Đây gọi là rượu phỉ thúy 1 loại rượu rất hiếm, trẻ con vẫn có thể uống. Nếu con không dùng có thể dem cho các bạn của mình "
" Ân! Con đã biết "
" Tốt! Hẹn gặp lại ở Mẫu Tinh " Hoắc Trạm Dực mỉm cười Hoắc Thiên Hàn đã thi đậu vào Sử Lai Khắc học viện cũng đến lúc nên đến đó rồi quay trở về ngôi nhà thật sự của cậu. Hoắc Trạm Dực cũng biến mất sau khi đưa quà cho Thiên Hàn.
Thiên Hàn khẽ thở dài một hơi mà dem mấy bình rượu phỉ thúy này dem đi cho các bạn của mình. Cậu dường như không muốn uống vì có cảm giác đã ngán lắm rồi. Đến phòng thì thấy tất cả mọi người đang ngồi trên giường đọc sách. Nếu bọn họ đọc sách bình thường thì không nói nhưng bọn họ lại đọc 1 cuốn sách dày cộm với tiêu đời liên quan đến Hồn Thú. Đường Việt thấy cậu đi đến liền hỏi
" Thiên Hàn đệ muốn tìm ai sao? "
" Không phải! Đệ đến đây đưa cho mọi người cái này " Thiên Hàn nói xong liền lấy ra 5 bình rượu phỉ thúy ra trước mặt của bọn họ
Cả 5 người chú ý nhìn Thiên Hàn bọn họ rất tò mò với thứ mà Thiên Hàn dem đến khi thấy 5 bình rượu phỉ thúy thì cả 5 người đều kích động bước chân loạng choạng trèo xuống mà té ầm ầm đè lên nhau như thịt đè người. Ngôn Hy lấp bấp
" Đây có....phải....là rượu phỉ thúy hay không? "
" Ân! "
Một câu nói của cậu lại khiến cho bọn họ hưng phấn vô cùng bởi vì đây là thứ bọn họ nằm mơ cũng không dám nghĩ tới. Rượu Phỉ Thúy đối với bọn họ trân quý đến cỡ nào, nó có thể giúp tăng huyết mạch chi lực lên rất nhanh. Bọn họ chỉ uống nó có 1 lần thôi nhưng huyết mạch lại tăng vọt chưa từng thấy, đòi cha mẹ thì cha mẹ laih không cho nữa. Đó là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng bọn họ uống rượu phỉ thúy nhưng hôm nay lại không nghĩ đến Thiên Hàn sẽ đưa cho bọn họ rượu phỉ thúy có trời cũng không tính toán được. Khỏi nói cũng biết bọn họ vui vẻ đến dường nào rồi.
Thiên Hàn nhìn thâyd biểu cảm của bọn họ mà không nhịn được dem 1 bình rượu cho A Ly uống thử. Bọn họ đều là Hồn Thú khẩu vị của bọn họ rất tốt, có thể khiến cho bọn họ hưng phând như vậy dĩ nhiên là rượu phỉ thúy này không tầm thường. Mà đồ tốt phải để cho A Ly dùng. Nghĩ là làm liền chạy đến phòng của mình tiến vào khoang mô phỏng. Gia đình cậu không thiếu đó chính là tiền và khoang mô phỏng. Sau khi tiến nhập vào Đấu La Thế Giới liền lấy Hồn Đấu La ra mà để cho Triệu Hoán Chi Môn xuất hiện sau đó triệu hồi Lạc Ly
" Lần này triệu hồi có việc gì sao? " Lạc Ly ngáp dài nhìn cậu hỏi ánh mắt buồn chán muốn tìm kẻ giải khây nhưng lại không có
" A Ly papa ta cho mới cho cái này, ta muốn cho ngươi " Thiên Hàn hưng phấn lấy ra rượu phỉ thúy bình cuối cùng của mình
Lạc Ly vẫn nhìn chằm chằm vào cậu à không là nhìn vào rượu phỉ thúy với ánh mắt sáng ngời mà kiên trì, điều này khiến cho Thiên Hàn vui sướng mà dem rượu phỉ thúy trao tay nàng
Lạc Ly giơ bàn tay trắng nõn cầm bình rượu, hơi ngửa đầu, để lộ chiếc cổ trắng nõn thon dài như thiên nga, trực tiếp rót thẳng rượu phỉ thúy kia vào miệng, thoáng chốc, trên gương mặt nõn nà như châu ngọc liền xuất hiện một mạt đỏ ửng.
" Ngon lắm! "
Lạc Ly khẽ cười thành tiếng, tiếng cười vang lên lảnh lót động lòng người. Hoắc Thiên Hàn thầm mắng trong lòng rằng " Thật muốn bắt cóc nàng ấy về tẩm cung quá! "
-----------------------
Tất cả lại một lần nữa trở nên yên tĩnh. Phi thuyền vũ trụ vững vàng mà phi hành trong không gian, thẳng đến hành tinh mẹ mà đi.
Không biết qua bao lâu thời gian, nương theo những thanh âm “tít___tít___” thanh thúy vang lên, vô luận là những người đang trong giấc ngủ hay đang minh tưởng cũng đều nhao nhao tỉnh lại. Những người từng đi phi thuyền vũ trụ thì đều biết, đã tới điểm đích của chuyến này rồi.
Thiên Hàn vẫn ngồi yên bên giường, quay đầu hướng cửa sổ nhìn ra ngoài, hắn lập tức thấy một Tinh Cầu xanh thẳm đã xuất hiện ở phía trước không xa. Đương nhiên cái "không xa" này là nói một cách tương đối ở trong không gian mà thôi.
Hành tinh mẹ có một phần rất lớn là được hải dương bao trùm, quan trọng nhất có ba phiến đại lục, theo thứ tự là Đấu La Đại Lục, nơi khởi nguyên của Liên bang, còn có Tinh La Đại Lục cùng Đấu Linh Đại Lục. Nghe nói Đấu La Đại Lục bây giờ cũng không còn là Đấu La Đại Lục ban đầu nữa rồi, từ hai vạn năm trước, trong lúc vỏ quả đất thay đổi đã có một mảnh đại lục khác gọi là Nhật Nguyệt Đại Lục đại lục bị dời qua, đụng vào Đấu La Đại Lục. Mà số lượng hồn sư trên phiến Nhật Nguyệt Đại Lục kia cũng khá ít, nhưng trên đó lại có những phát minh rất lớn về Hồn Đạo Khí cùng đại lượng kim loại hiếm.
Hai phiến đại lục va chạm cũng đã mang đến chiến tranh giữa hai dân tộc, mà cũng chính tại đoạn thời gian đó thì nhân loại đã một lần nữa thống nhất, Hồn Đạo Khí cũng theo đó mà phát triển thần tốc. Trong quá trình nhân loại phát triển thì Hồn Thú lại trở thành tồn tại đáng buồn nhất. Hồn Đạo Khí đã trợ giúp nhân loại chèn ép không gian sinh tồn của hồn thú trên phạm vi lớn, vậy nên Hồn Thú thời điểm đó đã gần như diệt tuyệt.
Khoảng cách Phi thuyền vũ trụ tới Đấu La Tinh đã ngày càng gần, nguyên bản là một tinh cầu từ phía xa, lúc này đang không ngừng phóng đại trước mắt, mơ hồ có thể thấy các loại màu sắc rực rỡ với màu xanh lá cùng màu lam làm chủ.
Phi thuyền vũ trụ nhẹ nhàng chấn động, tiếng cảnh báo cũng vang lên theo, tất cả dây an toàn theo đó mà co rút lại rồi giữ chặt. Phi thuyền đã vào tầng khí quyển của mẫu tinh. Thiên Hàn ngồi xuống, hồn lực trong cơ thể tự động vận chuyển mà triệt tiêu chấn động từ thân phi thuyền truyền tới, trong lòng hắn thầm suy nghĩ: Mẫu tinh, ta về rồi!
Phi thuyền vũ trụ chậm rãi đáp xuống Đấu La Đại Lục trên Đấu La Tinh.
Đấu La Đại Lục chính là thủ phủ của Liên bang. Rất nhiều thành phố lớn nằm trong thủ phủ Đấu La Đại Lục này, trung tâm du hành vũ trụ cũng được thành lập ở nơi đây. Ngoài cửa sổ, nhìn khắp tầm mắt đều là màu xanh lá, cho dù là những thành thị “rừng sắt thép” cũng được cây xanh vây quanh.
"Cửa khoang sắp mở ra, bởi vì sinh mệnh năng lượng trên mẫu tinh bên rất nồng đậm, xin quý khách chuẩn bị sẵn sàng, mười phút sau khi cửa khoang mở ra mới có thể giải trừ dây an toàn, xin không nên bối rối." Âm thanh hướng dẫn viên vang vọng khắp phi thuyền.
Nháy mắt sau đó, nương theo một tiếng vang, cửa khoang phi thuyền vũ trụ chậm rãi mở ra, đồng thời, tất cả hệ thống điều hòa đều được chuyển đổi thành ngoại tuần hoàn, đem không khí bên ngoài vào phi thuyền vũ trụ. Mang theo không khí tươi mát đập vào mặt
Sinh Mệnh Lực phát ra từ Vĩnh Hằng Thụ sao lại giống y chang như Sinh Mệnh Lực của cha vậy? Chuyện này mình vẫn không biết!
Mười phút thời gian rất nhanh đã trôi qua, dây an toàn chậm rãi buông lỏng, âm thanh hướng dẫn cũng lại bắt đầu vang vọng.
"Vô cùng cảm ơn các vị hành khách phối hợp, hoan nghênh mọi người tới Minh Đô - Đấu La Đại Lục - Đấu La Tinh! Minh đô là thủ đô của liên bang, là trung tâm chính trị của toàn Liên bang. Tòa thành thị này có lịch sử đã hai vạn năm, nhiều lần đảm nhiệm..."
Trong tiếng hướng dẫn quảng bá, các hành khách nhao nhao đứng dậy mà hoạt động thân thể đã có chút cứng ngắc, sau đó bắt đầu lấy hành lý của mình mà rời đi. Đám người Thiên Hàn thì đều không có mang theo cái gì lớn, bởi vì chẳng qua là đến thi vòng hai mà thôi, đám hài tử này chỉ mang theo một ít quần áo tùy thân. Hai thân đồng phục thêm một ít nội y là đủ. Hành lý của nam hài tử thực sự rất đơn giản.
.......
Mặt hồ nước khổng lồ màu xanh lam chợt khẽ rung nhẹ, sinh mệnh năng lượng nồng đậm trên mặt hồ dường như kích động lên, ở nơi giữa hồ nước khổng lồ này có một thứ như trụ chống trời cao vút tới tận mây xanh.
Nếu nhìn kỹ một chút là có thể phát hiện, cái kia căn bản không phải kiến trúc gì, mà là một thân cây thẳng tắp khổng lồ đâm lên mây thẳm. Cái thân cây này cao bao nhiêu thì dùng mắt thường rất khó có thể nhìn ra nổi, trên những cành cây mơ hồ có từng tầng quang mang lục kim cửu sắc chớp động lóe sáng. Những tia quang mang lục kim sắc đó ngẫu nhiên còn có thể bồng bềnh trên cành cây rồi bay xuống mặt nước trong chốc lát, sau đó lại một lần nữa bay trở về thân cây lớn không biết tới mức nào kia.
"O o o n g~~~~~~"
Đúng lúc này, một tiếng kỳ dị truyền đến từ trên mặt hồ, ngay sau đó, lấy thân cây khổng lồ kia làm trung tâm, một vòng rung động cực lớn bỗng nhiên kích động lên, lập tức hóa thành từng đợt sóng gợn trong không khí mà phóng đi bốn phương tám hướng. Cùng lúc tầng sóng đó xuất hiện, trên thân cây khổng lồ cũng lóe ra vài thứ, kia rõ ràng là nguyên một đám quang cầu màu vàng lục lớn chừng nắm tay. Bọn chúng bắn ra từ thân cây rồi, hình thành một mảng mưa ánh sáng màu vàng lục khổng lồ, quay chung quanh tại thân cây rồi lại bắn ra phía ngoài, sau đó lại co rút vào phía trong như đang hô hấp một cách kỳ diệu.
Tầng sóng lớn màu lam sẫm cũng đã hóa thành vàng lục dưới sự bao phủ của tầng quang mang, mang theo một đợt sinh mệnh năng lượng nồng đậm chưa từng có mà đánh về phía bờ hồ.
Bên hồ có từng tòa kiến trúc kiểu dáng phong cách cổ xưa, những kiến trúc này vừa nhìn liền thấy có rất nhiều cái lâu lắm rồi, phong cách cổ xưa trang nghiêm nhưng lại không có bất kỳ dấu vết tổn hại nào. Có thể thấy được người kiến tạo năm đó đã phải dụng tâm tới mức nào khi kiến tạo nên chúng. Mắt thấy tầng sóng lớn sắp bao trùm dãy kiến trúc bên bờ hồ, đột nhiên một tầng kim sắc quang mang nhàn nhạt bay lên từ bên cạnh bờ ngăn lại hoàn toàn cơn sóng lớn. Tầng sóng trùng kích lên màn quang mang kim sắc liền dội ngược trở lại mà đập vào làn sóng kế tiếp, trong lúc nhất thời, mặt hồ màu lam trở nên sôi trào cuồn cuộn.
"Đây là thế nào?" Mười mấy đạo thân ảnh từ trong mây mù bay vụt mà xuống, lơ lửng trên mặt hồ đang kịch liệt kích động. Trên mặt tất cả đều lộ vẻ khiếp sợ.
Một Trưởng lão trong đó nhíu chặt lông mày, chắp tay trước ngực, một tầng lục sắc quang mang nhàn nhạt từ trên người hắn phóng thích ra phía ngoài. Trong không khí, nguyên một đám quang cầu màu vàng lục lập tức phân ra một ít mà quanh quẩn bên thân thể hắn, tản ra khí tức mơ hồ như đang hưng phấn.
"Vĩnh Hằng Chi Thụ làm sao vậy? Làm sao lại đột nhiên ba động sóng lớn, hơn nữa còn tỏa ra sinh mệnh năng lượng nồng đậm như thế? Đây quả thực là như là sinh mệnh triều tịch, trước giờ chưa từng có a!"
"Đúng vậy a! Hình như trong lịch sử ghi chép cũng chưa từng xuất hiện qua tình huống như vậy, có phải chuyện gì xảy ra rồi không? Nhưng những năm gần đây, Liên bang vẫn một mực kiểm soát giảm bớt các loại công nghiệp ô nhiễm trên mẫu tinh, gieo trồng cây cối trên phạm vi lớn chính là vì bảo vệ hoàn cảnh mẫu tinh, hoặc có thể nói chính là vì bảo vệ Vĩnh Hằng Chi Thụ. Theo đạo lý mà nói thì hẳn không nên có tình huống năng lượng Tinh Cầu trút xuống như vậy mới đúng."
"Mọi người đừng vội lo lắng, nói không chừng đây lại là biến hóa tốt. Đợi Thụ lão cảm nhận xong rồi hãy nói."
Sau một lát, lão giả kia chậm rãi mở hai mắt ra, trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ nghi hoặc: "Ta vừa trao đổi một lát với Sinh mệnh tinh linh. Bọn chúng truyền lại cho ta chỉ có sự hân hoan, có vẻ là Vĩnh Hằng Chi Thụ đã xảy ra một ít biến hóa tốt. Hẳn không phải là chuyện xấu. Sinh mệnh năng lượng rõ ràng lại trở nên nồng đậm hơn một chút, giờ chỉ cần xem sau đó có thay đổi gì không thôi."
Nghe hắn nói như vậy, biểu lộ của những người khác cũng dần trầm tĩnh lại.
"Không phải chuyện xấu là tốt rồi."
Lão giả trầm giọng nói: "Liên hệ tới Liên bang tổng bộ một chút, nói bọn hắn cung cấp kết quả vệ tinh mới nhất, nhất là kết quả từ vệ tinh dò xét năng lượng. Xem những việc vừa rồi có thể nhìn được gì từ trong vũ trụ hay không."
" Vâng "
Phía xa xa là mây mù lượn quanh, trong tầng mây mù, bọn hắn thấy được một cây trụ chống trời cao ngất và 1 tòa nhà cao chọc trời không thấy đỉnh, mà ở phía dưới đáy cây trụ chống trời này lại là một mảnh hồ lớn màu lam sẫm. Chung quanh hồ là bạt ngàn kiến trúc vây quanh thành vòng tròn tán ra phía ngoài. Xen giữa những tầng kiến trúc có các loại cây cối, phóng tầm mắt xa hơn một chút chính là khu rừng lớn vô tận.
Đúng vậy, đây một tòa thành thị vòng tròn, đồng thời cũng là một thành thị nằm trong trung tâm một cánh rừng lớn. Nơi đây chính là nơi uy chấn Liên bang, là học viện đứng đầu Đấu La Liên Bang với ba vạn năm lịch sử, cũng là Thánh Địa trong lòng tất cả hồn sư: Sử Lai Khắc Học Viện!
Thành thị vòng tròn kia chính là Sử Lai Khắc Thành. Mà mảnh hồ cực lớn ở trung ương chính là Hải Thần Hồ
Mà nằm ở trung ương Hải Thần Hồ là một gốc đại thụ, nó được xưng là Vĩnh Hằng Chi Thụ, nghe nói Vĩnh Hằng Chi Thụ này chính là sinh mệnh chi nguyên của toàn bộ Đấu La Tinh.
Mà tòa nhà cao chọc trời kia lại là tập đoàn HDN quản lý Truyền Linh Tháp, Thăng Linh Đài, trung tâm mua sắm, các tinh cầu, chiến hạm,.......là thế lực lớn nhất và mạnh nhất của toàn bộ Vũ Trụ. Tội Ác Chi Thành rất kiên kỵ khi đụng chạm
"Sử Lai Khắc, đây là Sử Lai Khắc học viện, đẹp quá a!" Lương Thục Thi nắm chặt lấy tay Băng Thiên Lương, trong đôi mắt to tràn đầy hưng phấn cùng kích động.
Sống tại đây 3năm trời Hoắc Thiên Hàn có thể nói là quen nhưng tại sao lần này về lại xa xạ đến như vậy thấy được Vĩnh Hằng Chi Thụ, hắn chỉ cảm thấy ánh mắt của mình không cách nào dời đi, một loại cảm giác thân thiết khó nói lên lời tự nhiên sinh ra. Mà trong cơ thể hắn, sinh mệnh năng lượng vẫn đang ấm áp thậm chí trở nên nóng bỏng
Hồn Đạo máy bay chậm rãi hạ xuống, Hải Thần Hồ phía dưới dần biến lớn trong tầm mắt, sau đó bị kiến trúc che khuất. Máy bay vững vàng đáp xuống, một thanh âm thanh thúy dễ nghe vang lên trong buồng phi cơ: "Hoan nghênh các vị hành khách tới Sử Lai Khắc Thành! Sử Lai Khắc Thành có lịch sử lâu đời, nơi có tiếng là một học viện đứng đầu Liên bang, Sử Lai Khắc Học Viện. Phía đông Sử Lai Khắc Thành là tổng bộ mặt đật HDN. Nơi này là Thánh Địa mà tất cả hồn sư đều hướng tới."