Chung Cực Nhân Loại

Chương 106



“Cạch!”
Từ trong Dạ Linh Châu, thân ảnh Lục Dạ liền xuất hiện giữa rừng rậm chập trùng.
“Vậy giờ ta nên làm gì ở cái Đại Thiên Giới này đây?”
Lục Dạ chậm rãi bước đi vừa suy nghĩ, qua ký ức của tên sát thủ Đế Vương kia.

Hắn biết được nơi này tên là Thanh Thủy Tinh, ở đây có 3 thế lực lớn mạnh nhất đạt đến Đế Vương cấp.
Thứ nhất là Đan Viêm Cốc ở ngay trong Đan Viêm Thành mà Lục Dạ vừa mới chạy khỏi khi nãy.

Thứ hai là Thanh Nguyên Hoàng Triều, thế lực này này không hề kém cạnh Đan Viêm Cốc với một vị Thái Thượng Hoàng là Đế Vương đỉnh tiêm.
Cuối cùng là Thủy Thiên Cung, một thế lực với tất cả các thành viên đều là những loài yêu thú sống dưới biển.
Trong ba thế lực thì Thủy Thiên Cung có phần nhỉnh hơn so với Thanh Nguyên Hoàn Triều vì hơn 80% diện tích của Thanh Thủy Tinh này là biển cả rồi.

Lục Dạ thậm chí còn lờ mờ nhìn thấy ánh biển ở đằng xa kia nữa kìa.
Đan Viêm Cốc tuy sức chiến đấu không có gì đáng nói nhưng nhờ việc luyện đan nên độ cao quý không thua gì hai thế lực khác.

Thậm chí còn nhiều Đế Cấp thế lực ở các tiên giới khác có quan hệ làm ăn với Đan Viêm Cốc.
“Ầm ầm!”
Ngay khi Lục Dạ đã gần đi ra khỏi khu rừng tiến đến bờ biển thì trước mặt hắn cách đó không xa, âm thanh nổ vang liền xuất hiện thu hút sự chú ý của hắn.

Chỉ thấy trên bãi biển kia, hai con yêu thú đang giao chiến.

Đó là một con cua to lớn không khác gì một ngọn núi chống trời, hai cái càng to lớn như có thể kẹp lấy và bóp nát tất cả mọi thứ.
Một bên còn lại là một con cá mập đầu búa với thân thể cường tráng to lớn không hề kém cạnh con cua kia.

Nó phần đầu tạo hình một cái búa khổng lồ, mỗi lần vung vẩy lại khiến không gian xung quanh rung động.
“Tiên Vương……”
Lục Dạ nhìn thấy hai con yêu thú liền híp mắt có phần hứng thú lẩm bẩm, đây coi như là lần đầu tiên hắn nhìn thấy yêu thú dùng chân dạng để đánh nhau đấy.
Lục Dạ cũng không mấy coi trọng bất kỳ một con nào trong hai con yêu thú này, hắn có kiến thức về các loài yêu thú cũng biết đôi chút về hai con yêu thú này.

Tuy không tệ nhưng cũng chỉ là cở bán thần thú, cách thần thú chân chính vẫn là rất xa.
“Kiệt Duy, ngươi thật sự muốn dành gốc này Bạch Tinh San Hô với ta?”
Dẫn đầu là con cá mập đầu búa kia, nó vung vẩy thân thể trong nước khiến mặt biển gợn lên từng cơn sống dữ tợn.

Giọng nói ồm ồm pha lẫn tức giận vang lên, hai mắt nó đằng đằng sát khí nhìn con cua to lớn kia.
“Chùy Thạch, ngươi đừng nói như góc Bạch Tinh San Hô này là ngươi tìm ra.

Chúng ta cùng lúc tìm thấy, nó thuộc về ai chiến một trận thì sẽ rõ!”
Con cua to lớn kia cũng không yếu thế, cặp càn cua to lớn tràn đầy lực lượng khẹp chặt lại khiến không gian ầm ầm nứt vỡ.
“Drama miễn phí sao? Không tệ!”
Lục Dạ thấy cảnh này liền từ trong Dạ Linh Châu lôi ra cái ghế ngồi lên trên đó thư giản nhìn cảnh hai con yêu thú đánh nhau.

Hắn cảm nhận được góc san hô mà hai con yêu thú kia tranh giành tuy đạt tới Tôn Cấp nhưng đối với Lục Dạ lại chẳng có chút tác dụng nào.
Nữ nhân bên cạnh Lục Dạ thì toàn gia thế khủng, cho các nàng gốc kia Tôn Cấp Trung Phẩm san hô chắc các nàng cũng không thèm.

Dù hắn biết nếu là hắn tặng thì các nàng nhất định sẽ khư khư một mực giữ lấy.
Dù sao thì coi drama trước đã :))
“Hừ, được!”
Con cá mập đầu búa kia như hoàn toàn bị chọc giận, nó hừ lạnh một tiếng.

Thân ảnh khổng lồ lao ra khỏi mặt nước vung cái đầu to lớn như búa tạ của mình về phía con cua kia.
Con cua khổng lồ kia cũng không yếu kém nó giơ cao cặp càn to lớn của mình muốn trong một đòn cặp nát đầu con cá mập kia.
“Ầm!!”
Từng cơn sống dữ tợn liền xuất hiện như đại hồng thủy cuống trôi đi tất cả, dù vậy Lục Dạ vẫn là không hề để tâm ngồi im một chỗ, cơn sống thần ập qua cuống bật hết những cây đại thụ to lớn ở một phần khu rừng, chỉ có chỗ Lục Dạ đang ngồi coi drama là vẫn bình yên không hề chuyển động.
Nguyên do cũng rất đơn giản, Lục Dạ tất nhiên để đề phòng liền đã cho Lân Nhi phong tỏa bán kính 2m xung quanh hắn.

Vì vậy nên Lục Dạ hoàn toàn không lo lắng, hắn thoải mái ngồi trên ghế miệng nhăm nhi bát bổng ngô coi Kong vs Godzilla phiên bản hải sản.
Sau cuộc va chạm, hai con yêu thú Tiên Vương đều bị thương ít nhiều.


Chỉ thấy cái đầu như búa tạ của con cá mập kia đã hiện lên vài đường da thịt rách nát chảy ra máy tươi.
Lớp vỏ cứng trên hai càng của con cua kia cũng hiện lên vài vết rạng nứt.

Đụng độ vừa rồi có thể nói là ngang tài ngang sức.
“Xoẹt!”
Nhưng chính lúc này, dị biến liền xuất hiện.

Chỉ thấy ngay nơi cách hai con yêu thú kia không xa, chỗ được bọn chúng đặt Bạch Tinh San Hô bất chợt xuất hiện một vết nứt không gian cực kỳ quái dị.
Bên trong vết nứt không gian kia là vô số con mắt kỳ dị màu đỏ tươi đang trợn trừng nhìn khung cảnh xung quanh, nhất là khi nhìn về phía hai con yêu thú kia.
Từ bên trong vết nứt hư không kỳ dị kia, một con sinh vật kỳ dị không kém có hình dáng không là một quả cầu màu đen tuyền liền bước ra.
“Nha nha!”
Con sinh vật nhỏ nhắn kỳ dị kia dường như hoàn toàn không chút nào sợ hãi tiến tới cầm lấy Bạch Tinh San Hồ kia phát ra tiếng cười vui vẻ.
“Tiểu lâu la từ nơi nào tới?!”
“Cút cho ta!”
Âm thanh cười đùa kia của nó cũng lan tới bên tai của hai con yêu thú Tiên Vương Sơ Kỳ kia.

Hai chúng nó tức thì liền lửa giận ngập trời, tụi nó tỉ thí xem ai có thể được khối Tôn Cấp Cực Phẩm Tiên Dược kia vậy mà có kẻ lại dám cướp đoạt.
“Nha!”
Con sinh vật nhỏ đen tuyền kia nhất thời bị âm thanh gào thét giận giữ của hai yêu thú Tiên Vương kia làm giật mình, nó phát ra một âm thanh tức giận giống như đang nói rằng hai tên kia quá ồn ào.
“Khốn khiếp!”
Hai yêu thú Tiên Vương kia nhất thời cảm thấy mình bị nhận phải nhục nhã vô tận, bọn hắn tuy không được xem là hạng gì thiên kiêu gần 5 vạn tuổi mới đột phá Tiên Vương Sơ Kỳ nhưng một con tiểu tạp nham còn chưa bằng bọn hắn một bãi nước bọt lại dám coi thường bọn hắn.
Lập tức cả hai liền dùng tốc độ kinh khủng lao về phía con sinh vật nhỏ nhắn kỳ dị kia.

Mặt biển cũng vì thế mà nổi lên từng cơn sóng cuồng cuộng không dứt.
“Nhá!!”Con sinh vật kia lần nữa giật mình, nó lật đật muốn tạo ra một vết nứt không gian như khi nãy nhưng có vẻ vì quá hấp tấp nên vết nứt kia vừa xuất hiện đã sụp đổ.
Nó liền định lần nữa tạo ra và làn này thật sự là thành công, vết nứt hư không chứa đầy con mắt kỳ dị liền ổn định xuất hiện ngay bên cạnh nó nhưng lúc này đã quá trễ.
Hai con yêu thú Tiên Vương kia đã tới trước mặt nó, nó ánh mắt tràn đầy sợ hãi run rẩy lên dùng hết sức bình sinh để chui vào vết nứt hư không kia nhưng vết nứt kia đã từ lâu bị dư ba đến trước từ hai đòn đánh của hai con yêu thú trấn cho vỡ nát.
Thế là con sinh vật nhỏ nhắn đen tuyền kia chỉ biết tuyệt vọng đón chờ cái chết.
“Nó là!!!!”
Lục Dạ vốn bình tĩnh xem phim 140K độ phân giải, nhưng ngay khi nhìn thấy con tiểu sinh vật kia xuất hiện liền lập tức đứng bật lên.

Hai mắt hắn mở to có phần không thể tin được lẩm bẩm trong vô thức.
“Tại sao thứ này lại xuất hiện ở đây?!”
“Tch, không được để nó chết!!”
Lục Dạ trong đầu hiện giờ chỉ hiện lên suy nghĩ như thế, dù con sinh vật kia có vẻ ngoài trừ khả năng mở ra vết nứt không gian thì hoàn toàn vô dụng nhưng Lục Dạ hoàn toàn không nghĩ vậy.
Hắn nhìn con tiểu sinh vật đen tuyền cùng vết nứt hư không kỳ lạ bị trấn vỡ nát kia.


Trong đầu lướt qua một loạt thông tin về một chủng loài yêu quái…..đúng vậy, chính là yêu quái!
Chủng loài này ở Tiên Ma nhị giới là không tồn tại, vì vậy con sinh vật nhỏ kia xuất hiện khiến Lục Dạ bất ngờ vạn phần.
Nghĩ đến khả năng của chủng tộc đó khi trưởng thành hoàn thiện, Lục Dạ huyết mạch liền sôi sục hưng phấn vô cùng, nếu đúng là nó thì khi trưởng thành hoàn toàn, dù là hắn cũng phải vô cùng khó khăn để đối phó.
Chớp mắt Lục Dạ thân ảnh liền tại chổ biến mất để lại cái ghế cùng nơi hắn vừa ngồi liền bị bảo táp cuống trôi.
“Ầm!”
Âm thanh va chạm làm nước ở khu vực trăm mét xung quanh bị chấn văng ra xa, khiến cả khu vực 100m vốn dĩ ngập tràn sóng thần nay lại không một giọt nước.
“??”
Hai con yêu thú Tiên Vương chợt nhận ra điều bất thường, bọn hắn cảm thấy càn của mình cùng đầu của mình dường như bị thứ gì đó bắt lại.

Nhất thời cả hai liền cứng đờ người chậm rãi ngước mắt lên.
Thân ảnh Lục Dạ với mái tóc ướt đẫm nước biển liền xuất hiện, hắn hai tay giơ thẳng ra nắm chặt lấy hai con yêu thú.

Đòn tấn công kinh khủng của chúng khi chạm vài hai tay Lục Dạ dường như là không có gì quá đáng nói liền bị dễ dàng chặn lại.
“Các ngươi làm bổn đại gia bị ướt rồi…..thế nên, đi chết đi!!”
Lục Dạ co giật lông mày cảm nhận toàn thân mình ướt sủng, khó chịu nhìn hai con yêu thú hung tợn cong lên khóe miệng khiến chúng nó toàn thân nổi lên hết da gà da vịt, cảm giác bất ổn chí mạng từ các giác quan cùng bản năng liền truyền đến muốn chúng lập tức phải chạy xa khỏi tên nhân loại nhỏ nhoi nhìn như yếu đuối này.
“Ngũ Linh Vũ Thần Kỹ-Bắc Chi Huyền Vũ: Bách Lực Quy Linh Quyền!”
Lục Dạ ngiêng người về phía sau, hai tay nắm chặt lại thành quyền đầu.

Nháy mắt song quyền liền vung lên, không gian như lạnh ngắt im ắng không chút tiếng động, chỉ có song quyền kia là vẫn nhanh chống vung lên chạm vào da thịt của hai con yêu thú.
“Oành!”
Toàn thân của hai con yêu thú đồng loạt nổ tung thành sương máu bắn mạnh lên thẳng trời xanh, dù là con cua với lớp vỏ cứng như bàn thạch kia cũng là biến thành từng mảnh phân tử máu.
“Phù…..đúng là không chịu được một đòn!”
Lục Dạ đung đưa hai bàn tay phiền chán nói, giờ hắn rốt cuộc cũng hiểu cảm giác của anh chọc có cái mặt lầy nhất game kia là như thế nào.

Một quyền kết thúc đúng là không có gì hứng thú đáng nói.
Nhưng nổi phiền chán kia kéo dài không hề lâu, ánh mắt Lục Dạ tức thì liền chuyển đến con tiểu sinh vật nhỏ nhắn dưới chân mình.

Tử đồng chứa đầy sự hứng thú cùng tò mò đưa tay bế lên tiểu sinh vật đen tuyền như khối cầu còn đang hơi ngơ ngác kia.
“Alo, thế giới gọi tiểu đồng bọn!”
“Ngươi từ giờ là của ta nghe chưa?!!”


Bình Luận (0)
Comment