Chung Cực Nhân Loại

Chương 51



“Khắc khắc, thế mà lại kiệp thu hồi con giun nhỏ kia ngay khi ta sử dụng [Toàn Quyền], ngươi không tệ đâu con kiến nhỏ!”
Kẻ thần bí kia vẫn không ra mặt mà âm thanh của hắn vẫn vang vọng khắp tòa cung điện, Lục Dạ ngay cả tiến vào trạng thái Tự Tại Cực Ý Công cũng không thể phát hiện được tên bí ẩn kia.
“Ngươi rốt cuộc là ai??”Lục Dạ trầm giọng nói, bản năng của hắn cho biết tên bí ẩn kia thậm chí nguy hiểm gấp cả trăm vạn, trăm tỷ lần Thiên Đế.
“Khắc khắc, ta là ai sao?”
“Ngươi là người được nàng chọn vậy mà nàng lại không nói đến ta sao?”
“Khắc khắc…..”
Tên bí ẩn kia lúc đầu có hơi bất ngờ nhưng sau đó lại là điên cuồng cường lớn.

Điệu cười của hắn hết sức âm trầm cùng kinh dị, khiến Lục Dạ không giám buông lỏng cảnh giác dù chỉ 1 giây.
“Không sao, ta chỉ đến lấy một thứ mà thôi….khắc khắc!”
Kẻ bí ẩn cười kinh dị nói, bất chợt một đại thủ được tạo ra từ hắc khí liền lao về phía Lục Dạ với tốc độ cực nhanh, thậm chí hắn còn chẳng kiệp phản ứng!
“Ầm!!”
“Phốc!”
Lục Dạ chưa kiệp phản ứng đã bị đại thủ kia đánh vang ra xa thổ huyết.

“Khắc khắc, chưa hết đâu!”
Chưa dừng lại ở đó, ngay khi Lục Dạ còn đang choáng váng sau đòn đánh thì lại có vô số đại thủ khác xuất hiện mà tấn công hắn.
“Bành! Ầm! Rầm! Bóp!!”
Vô số đại thủ như thiên lôi điên cuồng tấn công thân thể của thiếu niên khiến hắn liên tục phun huyết.
“Gahh!”
Rống lên một tiếng giận giữ, Lục Dạ trực tiếp kích hoạt Tự Tại Cực Ý Công, Bạo Ngịch Chi Vương cùng Máy giá tốc hạt thể x10 lần.
“Bành!”
Vung lên nắm đấm bao phủ Hư thức cùng hai loại dị hỏa và một loại dị quang về phía những hắc thủ kia.
Dù Lục Dạ thành công phá hủy hắc thủ nhưng hắn cùng phải lùi lại vài bước.
Giờ Lục Dạ có thể nói là thảm không thể tả.

Quần áo toàn thân rách rưới, cơ thể tràn đầy đều là vết bầm tím cùng máu tươi không ngừng tuôn ra, hai tay của hắn từng thớ thịt đều bị nghiền ép khi va chạm cùng với những hắc thú kia.
“Hộc….hộc….hộc….”
Lục Dạ hai mắt lạnh lùng cảnh giác nâng lên cao hết mực, hắn thở dốc liên hồi vì mệt mỏi và đau đớn từ các vết thương kia nhưng Lục Dạ lại không quan tâm.
Bởi vì trước mặt hắn một bóng đen đã xuất hiện, bóng đen này có hình người nhưng lại không thấy rõ được mặt mũi.

Xung quanh bóng đen là vô tận hắc khí chứa đầy đều là vô tận các cảm xúc tiêu cực cùng độc ác.
Lục Dạ chắc chắn nếu lúc nãy hắn không kiệp thời thu hồi Long Như Nguyệt mà để nàng bị hắc khí kia chạm phải thì chuyện tồi tệ nhất chắc chắn sẽ xảy ra.

Hắn thì có thể miễn nhiễm với tấn công linh hồn, bùa chú, nguyền rủa,….nên không sợ.
“Khắc khắc, không tệ con kiến nhỏ! Nếu lúc nãy ngươi không thu hồi con giun kia lại thì chắc ta đã có một màn trình diễn hoạn mục rồi!”
“Nhưng không sao, ta sẽ chơi với ngươi một chút! Ta thích nhất là từ từ nghiền chết những sinh mạng nhỏ bé như ngươi đấy, khắc khắc!!”
Hắc ảnh cười âm trầm mà nói, lúc đầu hắn có vẻ hơi tiếc nuối nhưng rất nhanh liền khôi phục.
“Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại tấn công ta?”Lục Dạ có phần thở dốc nhìn lấy Hắc ảnh kia mà chất vấn.
“Ta là ai, con kiến ngươi chưa đủ tư cách biết và cũng không bao giờ biết! Vì ngươi sẽ chết ở đây mà thôi, khắc khắc!”
“Giờ thì để ta lấy lại thứ mà nàng đã đánh cắp đi nào!”
Hắc ảnh khinh thường cười lớn mà nói.

Ngay khi hắn định hành động lần nữa thì Lục Dạ đã làm ra cử động trước.
“Ta không biết ngươi muốn lấy thứ gì!”

“Cũng không muốn biết nàng mà ngươi nói tới là ai!”
“Nhưng có một điều chắc chắn! Ta sẽ không chết!”
Lục Dạ từng bước tiến lên, mỗi bước hắn lại trầm giọng nói.

Đến khi khoảng cách giữa hắn cùng bóng đen kia chỉ còn vài chục mét thì Lục Dạ liền dừng lại mà đưa bàn tay phải của mình ra phía trước.
“Không ổn!”
Hắc ảnh đột nhiên cảm thấy không ổn, nhìn lấy cột sáng nhỏ đang hội tụ trên tay Lục Dạ, hắc ảnh kinh hãi làm ra động tác.
“Mô Phỏng Sáng Tinh Đồ-Cực Quang Trụ!!”
“Toàn Quyền Lĩnh Vực-XXX”
Ngay khi Lục Dạ hét lớn vung ra Cực Quang Trụ, hắc ảnh kia cũng gầm thét.

Từ trong người hắn vô số hắc khí chứa đầy các loại cảm xúc như thù ghét, ganh tị,…..
“Rầm!”
Khung cảnh tiếp theo lại khiến Lục Dạ trợn tròn mắt, Lần đầu tiên! Đúng vậy, lần đầu tiên Cực Quang Trụ của hắn bị chặn lại!!
Chỉ thấy vô số hắc khí kia tập hợp lại đối kháng với Cực Quang Trụ!
“Khắc khắc, đừng chóng cự nữa! Ngoan ngoãn chết đi!!”Hắc ảnh cười lên mà khinh thường nói, dù vậy nếu có người thấy thì sẽ nhận ra ánh mắt của hắn tràn đầy đều là kinh hãi.
“Đừng nói nhiều! Cùng lắm bổn đại gia liều với ngươi!!”
“Ahhh!!!!”
Lục Dạ tức giận gầm hét, lần này hắn không chỉ đơn giản là bắn ra Cực Quang Trụ nữa mà dùng hai tay cầm lấy cây đại trụ dùng sức vung vẩy về phía hắc ảnh.
“Rầm!!!”
“Ahhh!!!”
Cuộc va chạm của hai người khiến không gian thời gian và cả thực tại đều ngưng động lại.
“Răng rắc!”
Và theo một tiếng vang nhỏ, không gian cùng thời gian đồng loạt vỡ vụn.

Thực tại cũng bị xé thành từng mảnh nhỏ!!
Cú va chạm này thậm chí làm bạo liệt toàn bộ bí cảnh do Vạn Yêu Thiên Đế tạo ra khiến cho vài tên xấu số nào đó còn ở bên ngoài bí cảnh chờ đợi để ám hại Lục Dạ cũng hóa thành cát bụi trong chớp mắt.
Sức mạnh từ cuộc va chạm của Cực Quang Trụ của Lục Dạ và hắc khí của tên thần bí kia mang theo sức phá hủy mọi tạo hóa nếu không phải do một lớp kết giới được tạo ra bao phủ bí cảnh bởi ai đó thì chắc cả Vạn Yêu Tiên Giới này đã bị tiêu diệt rồi.
Bởi cuộc va chạm này mà vô số vết nứt thời không liền xuất hiện, Lục Dạ bởi cuộc va chạm cũng là cả người đầy thương tích mà văng ra xa, trùng hợp lại rơi trúng vào một vết nứt không gian.
Hắc ảnh kia thấy vậy liền mau chóng muốn đuổi theo thì hắn chợt bị thứ gì đó ngăn cản lại.

“Chết tiệc, vậy mà lại tạo ra kết giới bảo vệ nơi này!!”Hắc ảnh chứng kiến kết giới đang dần biến mất kia liền giận giữ gầm lên.
“Hừ, lần sau ta nhất định sẽ lấy lại thứ đó! Ngươi cứ lo mà chăm sóc tiểu tử kia đi!”Lẩm bẩm một câu như thế rồi hắc ảnh liền quay người chuẩn bị rời đi.
“Tên tiểu lâu la Thánh Quân cảnh kia sẽ cho ngươi rất nhiều bất ngờ đấy, khắc khắc!”
Hắc ảnh như nghĩ tới điều gì đó liền thấp giọng cười như quỷ dữ rồi biến mất vào trong hư không.
….
Trong đường hầm thời không đen tuyền dài như vô tận, Lục Dạ cứ thế trôi dạt đi.

Hắn bởi vì vụ va chạm kia mà rơi vào trạng thái bất tỉnh.
Bất chợt bên cạnh Lục Dạ liền xuất hiện một tiểu thân ảnh, đó không ai khác chính là Nguyệt nhi.
“Không ngờ tên đó là có thể tìm được đến đây! Là do Cực Quang Trụ lần trước sao?”Nguyệt nhi nhìn Lục Dạ mà lẩm bẩm, tiểu nha đầu có phần uể oải hơn thường ngày rất nhiều.
“Chủ nhân ngươi phải cố gắng lên a! Nguyệt nhi chắc không thể cùng ngươi trong một khoảng thời gian dài rồi…..”
Nguyệt nhi ôn nhu nhìn Lục Dạ cùng thân thể tràn đầy thương tích của hắn, trên tay nàng bất chợt xuất hiện một đoàn ánh sáng.

Đoàn sáng này thậm chí còn chói mắt hơn cả Cực Quang Trụ của Lục Dạ gấp nhiều lần.
Từ trong cơ thể Nguyệt nhi vô số lực lượng kì diệu cao cấp hơn Tiên Lực không biết bao nhiêu lần liền truyền vào đoàn sáng kia, càng truyền vào khuôn mặt Nguyệt nhi lại càng hiện rõ sự uể oải.
Mất một hồi lâu, sau khi đã truyền vào đoàn sáng kia vô số lực lượng kì ảo kia.

Nguyệt nhi liền gật đầu, phất tay lên, từ trong đoàn sáng chói mắt kia một tia sáng nhỏ nhoi liền bay ra mà nhập vào người Lục Dạ.
“Còn lại, đành nhờ vào chủ nhân ngươi vậy…..”
Làm xong tất cả, tiểu nha đầu liền mệt mỏi biến mất cùng đoàn sáng kia.
Tiểu nha đầu cùng đoàn sáng biến mất, khôi phục lại sự tối tăm của đường hầm thời không này và thiếu niên vẫn đang bất tỉnh trôi dạt đi.
Đến một lúc lâu sau, đột nhiên trong đường hầm thời không kia lại xuất hiện một vết nứt khác.

Thân thể Lục Dạ cùng bị vết nứt đó hút ra!


Bình Luận (0)
Comment