Bị Tập Kích
- ---------------------
Sau khi có được Thần Huyết, cuộc sống của Diệp Hạo đã xảy ra rất nhiều biến hóa.
Đã lâu rồi, hắn vẫn chưa có cơ hội báo hiếu cho cha mẹ mình.
Vì vậy, sau khi qua lại Địa Cầu, hắn chỉ tập trung tinh thần cùng cha mẹ đi du ngoạn sơn thủy.
Thời gian cứ như vậy chậm rãi rôi qua.
Một năm!
Hai năm!
Ba năm!
Trong thời đại hỗn lại như thế này, chỉ cần ba năm đã đủ để xảy ra thay đổi nghiên trời lệch đất.
Thứ nhất, toàn bộ Địa Cầu chỉ có Hoa Hạ có hơn ngàn vạn dặm hải cương, trong ngàn vạn dặm hải cương này không tồn tại bấy kỳ một yêu thú nào. Cho dù ngư dân hay du khách đều có thể yên tâm du ngoạn, đánh bắt cá ở đây.
Hoa Hạ hay toàn thế giới đều biết rõ Diệp Hạo phải tốn thời gian ba năm mới có thể tạo ra được điều này, mà cả thế giới cũng vì đó mà xôn xao.
Bởi vì, Giáo Hoàng Tây Âu đã sơm tuyên bố không có bất kỳ trận pháp nào có thể ngăn cản Hải Vực xâm lược.
Nhưng Diệp Hạo của Hoa Hạ lại tát vào mặt hắn một cái.
Nhưng khi nhiều người chất vấn Giáo Đình Tây Âu thì họ lại im lặng.
Im lặng như vậy có hai ý nghĩa.
Một là không biết trả lời sao, hai là ngầm đồng ý.
Đối với nhiều truyền thông chất vấn Giáo Đình cho dù thế nào cũng không nên dùng phương pháp im lặng.
Kết quả không cần nói cũng biết.
Giáo Đình bị tát vào mặt nhưng không dám phản bác Diệp Hạo.
Dù sao Diệp Hạo cũng là Chân Tiên, dù Giáo Đình cũng phải kiêng kị, vì vậy chỉ có thể lựa chọn trầm mặc.
Hoa Hạ nắm trong tay hơn ngàn vạn dặm biển chuyên môn kinh tế đã kích thích các quốc gia khác, nhưng những quốc gia kia cho dù bỏ ra giá lớn như thế nào về nhân lực và vật lực vẫn không thể ngăn cản được Hải Yêu.
Vì vậy, những quốc gia này xin Hoa Hạ giúp đỡ.
Hi vọng Chân Tiên Hoa Hạ có thể giúp họ thành lập một vùng biển an toàn.
Nhưng đối với những yêu cầu này, Hoa Hạ lập tức từ chối.
Hiện tại, Hoa Hạ đã không như lúc trước, không phải nhìn sắc mặc của quốc gia khác làm việc.
Khi những quốc gia khác đang tuyệt vọng, Hoa Hạ lại cho bọn họ một hi vọng.
Hoa Hạ sẽ tạo ra một con đường biển an toàn trên toàn thế giới, đi trong con đường này sẽ không bị bất cứ Hải Yêu nào xâm phạm.
Toàn bộ thế giới vì tin tức này sôi trào.
Bởi vì, khi thành lập một con đường đó thì cần phải bảo vệ ven đường.
Sẽ dính đến bến cảng.
Nếu con đường này đi qua quốc gia nào thì chẳng phải bản thân quốc gia đó củng được bảo vệ hay sao?
Tuy chỉ được bảo vệ một khu vực.
Nhưng so với không có gì thì tốt hơn nhiều.
Vì vậy, các nước trên thế giới cử bộ ngoại giao đến gặp cao tầng Hoa Hạ để hy vọng con đường này sễ đi qua bến cảng nước mình.
Chuyện này liên quan đến kế hoạch các nước.
Diệp Hạo cũng lười đi quản, dù sao thành lập con đường an toàn này cũng là việc của phân thân hắn.
Biến hóa thứ hai là số lượng võ sĩ tại Hoa Hạ đạt hơn trăm vạn, đương nhiên những võ sĩ này phần lớn do Đông Phương Võ Giáo bồi dưỡng ra.
Những học sinh này sau khi tốt nghiệp dựa theo quy định nhất đinh phải ra tiền tuyến chém giết Yêu Tộc.
Tuy biên cương Hoa Hạ đã bố trí Tiên Trận có thể ngăn chặn tất cả Hải Yêu nhưng không có nghĩa Hoa Hạ sẽ thỏa mãn hải cương hiện có.
Tiếp tục khai thác.
Cướp đoạt tài nguyên.
Chỉ có như vậy mới càng mạnh hơn được.
Biến hóa thứ ba là tu đạo giới, tu đạo giới phồn vinh hơn trước đó nhiều, từng có tu sĩ tính toán qua, so với trước kia, tu đạo giới đã mạnh mẽ hơn ít nhất mười lần.
Mà con số này chỉ là thực lực bên ngoài mà thôi.
Phải biết trước đó, mười sáu đường đại quân đi theo Diệp Hạo đều chiếm được rất nhiều tài nguyên, cho dù bọn họ dùng hết đời chỉ sợ cũng không hết.
Dựa theo quy định trước đó của tu đạo giới, Kim Đan Kỳ có thể làm Trưởng Lão, nhưng bây giờ nếu không có tu vi Nguyên Anh Cảnh thì không có tư cách. Từ đó có thể nhìn thấy tu đạo giới Hoa Hạ phồn vinh cỡ nào.
Khi Diệp Hạo dẫn theo cha mẹ đến Bắc Hải, hắn bỗng nhiên đứng lên nhìn về phía xa.
- Có chuyện gì hả?
Diệp Chí Quốc khẽ giật mình hỏi.
- Chân Tiên của Chú Kiếm Đại Lục đang công kích lưỡng giới phong ấn do con bố trí.
Diệp Hạo cau mày nói.
Sau khi trở thành Chân Tiên, Diệp Hạo đã dùng tính mạng của năm Địa Tiên làm giá lớn để bố trí trận pháp triệt hồi ngược lại đổi thành phong ấn không gian.
Diệp Hạo tin tưởng, dựa vào thực lực của bản thân bố trí trận pháp thì ngoại trừ cường giả Chân Tiên không có ai công phá được.
Còn sau ngàn năm nữa, chẳng lẽ tu sĩ Đại Lục còn không có sức đánh một trận hay sao?
Không ngờ Chân Tiên Chú Kiếm Đại Lục lại ra tay?
- Rất mạnh?
Quách Tú nhẹ giọng hỏi.
Diệp Chí Quốc và Quách Tú cũng đã đi lên con đường tu luyện.
Từ khi quy tắc Địa Cầu quay lại bình thường cũng không còn Luân Hồi nữa.
Không ai muốn chết cả.
Diệp Chí Quốc và Quách Tú cũng không ngoại lệ.
Mà tài nguyên dành cho hai người họ tu luyện có thể nói xa xỉ nhất.
Đối với cha mẹ, Diệp Hạo không keo kiệt chút nào.
Hiện tại, tu đạo giới không biết Diệp Chí Quốc và Quách Tú cũng đã đến Kim Đan Cao Giai.
Không phải Diệp Hạo không thể để hai người trong vòng ba năm vọt tới Trọng Kiếp Cảnh.
Nhưng hắn Diệp Hạo muốn hai người chứng Đạo thành Tiên.
Trước kia, Diệp Hạo không có năng lực làm vậy.
Nhưng sau khi có Công Đức Kim Quang, tất cả không còn vấn đề nữa.
- Chân Tiên mà thôi, không đủ gây sợ.
Diệp Hạo nhẹ lắc đầu nói:
- Con chỉ đang lo lắng có phải Mộc Kiếm Tông đã xảy ra chuyện gì rồi hay không?
Bởi vì Tông Chủ Mộc Kiếm Tông – Vương Thiên Dực đã từng nói không cho phép bất kì Tông Môn nào tấn công Địa Cầu chúng ta.
- Vậy thì đi xem một chút đi.
Diệp Chí Quốc nói.
- Em đi với anh.
Đường Phiên Phiên nói.
- Em ở lại thủ hộ chỗ phong ấn.
Diệp Hạo nhẹ lắc đầu nói:
- Còn nữa, nếu em không ngăn cản được thì thả tất cả Tiên Cầm trong Tiên Cung ra.
Trong Tiên Cung có mười mấy con Tiên Cầm a.
Những Tiên Cầm này có tu vi yếu nhất cũng đến Chân Tiên trung kỳ a.
Tuy không am hiểu chiến đấu nhưng chống lại một tu sĩ Chân Tiên sơ kỳ thì không có vấn đề.
- Vâng.
Đường Phiên Phiên biết rõ nặng nhẹ nên gật đầu.
- Cha mẹ, bây giờ hai người…?
Diệp Hạo nhìn qua cha mẹ nói.
- Hai chúng ta tiếp tục đi dạo.
Quách Tú nói khẽ:
- Có Thanh Thanh đi cùng chúng ta rồi.
So với ba năm trước, khí tức trên người Thanh Thanh càng mạnh mẽ hơn.
Mơ hồ đã đến biên giới đột phá.
Thực tế cô sớm đã có thể chứng Đạo thành Tiên.
Nhưng cô không muốn đột phá mà thôi.
Bởi vì sau khi đột phá mà không thể nào tự do như trước.
- Ừm.
Diệp Hạo nhìn thoáng qua Thanh Thanh rồi cùng Đường Phiên Phiên rời đi.
Nhưng khi Diệp Hạo và Đường Phiên Phiên rời đi không bao lâu, ánh mắt Thanh Thanh vốn lười nhác đột nhiên thay đổi.
- Lén lén lút lút, cút ra đây cho ta.
Thanh Thanh vừa nói xong, cô chém một kiếm về không gian cách đó không xa.
Khi thấy kiếm quang sắp chém vỡ không gian kia, một đôi bàn tay trắng nõn chậm rãi vung lên, kiếm quang mà Thanh Thanh vừa chém ra lập tức bị phá vỡ.