Lịch Luyện
- ---------------------
Đương nhiên, Diệp Hạo không phải vì tu luyện Bàn Thạch Chi Tâm, hắn chỉ tu luyện cho Tâm Ma mà thôi.
Hiện tại, Tâm Ma chỉ có tu vi Thượng Tiên Đỉnh Phong, còn cách Thiên Tiên sơ kỳ một đoạn ngắn, nếu đi đến phong ấn Thượng Cổ Ma Tộc, Diệp Hạo tự tin Tâm Ma có thể bạo tạc tăng lên.
- Ý ta đã quyết.
- Tiểu tử, ngươi...
Hoàng Phủ Kiếm chỉ Diệp Hạo, cứng miệng không nói nên lời.
Đệ Nhất Chiến Khu là nơi có thể tùy tiện đi sao?
Trầm ngâm thật lâu, Hoàng Phủ Kiếm nhìn chằm chằm Diệp Hạo
- Ngươi có thể đi, nhưng nhiều nhất chỉ nửa năm.
- Có thể.
Diệp Hạo gật đầu nhẹ.
- Ta sẽ nói Vân Ngũ bồi tiếp ngươi.
Hoàng Phủ Kiếm nói tiếp.
Diệp Hạo không có cự tuyệt, hắn biết rõ cự tuyệt cũng vô dụng.
Sau khi thiên phú Luyện Đan lộ ra ánh sáng, địa vị Diệp Hạo trong lòng Hoàng Phủ Kiếm tăng vụt lên. Bởi vậy, hắn sao có thể không an bài cao thủ bảo hộ Diệp Hạo chứ?
Sau đó, Hoàng Phủ Kiếm triệu hoán Vân Ngũ đến thư phòng mình.
- Vân Ngũ, ngươi bồi Diệp Hạo đi Đệ Nhất Chiến Khu lịch luyện.
Hoàng Phủ Kiếm nhìn Vân Ngũ, nói.
- Cái gì?
Vân Ngũ kinh hãi nói
- Đi Đệ Nhất Chiến Khu lịch luyện?
Đùa giỡn hay sao?
- Nửa năm sau, ngươi phải mang Diệp Hạo hoàn chỉnh trở về cho ta.
Hoàng Phủ Kiếm lấy một loại ngữ khí ngưng trọng nói ra.
- Tuân mệnh.
Vân Ngũ vội nói.
- Đi thôi.
Hoàng Phủ Kiếm phất phất tay.
- Đệ tử xin cáo từ.
Diệp Hạo hướng Hoàng Phủ Kiếm hành lễ.
...
Phía trên Thiên Ưng, Diệp Hạo và Vân Ngũ sóng vai đứng đấy.
- Tiểu tử, ngươi lịch luyện nơi nào chẳng được, sao phải đến Đệ Nhất Phòng Khu?
Vân Ngũ tức giận, nói ra.
- Chẳng lẽ…Vân Trưởng Lão sợ Ma Khí xâm nhập sao?
Diệp Hạo cười tủm tỉm, đáp lại.
- Lão phu lo lắng cho ngươi, được không?
Vân Ngũ nhếch miệng
- Lão phu có tu vi Kim Tiên a.
- Tiền bối không có việc gì được rồi.
Diệp Hạo nhìn Vân Ngũ, nói.
- Ngươi nên lo lắng cho mình thì hơn.
Vân Ngũ lắc đầu
- Ta cảnh cáo ngươi, nếu tình huống không đúng, ta sẽ mang ngươi rời đi.
- Vân Trưởng Lão, ngươi cảm thấy đầu óc ta phát sốt nên mới đến Đệ Nhất Phòng Khu hả?
- Cái gì?
- Ta đến đó để gia tăng thực lực lên thôi.
- Ta không hiểu lắm.
- Đều nói Thượng Cổ Ma Tộc vô địch đồng giai, ta lại không tin.
- Ngươi muốn giao thủ cùng Thượng Cổ Ma Tộc?
- Không sai.
- Thượng Cổ Ma Tộc vô địch đồng giai bởi vì từ chém giết đi ra.
Diệp Hạo cười cười, không có phản bác.
Đệ Nhất Phòng Khu!
Khi khoảng cách hai người đến Đệ Nhất Phòng Khu chỉ còn ngàn dặm, đã bị một chi quân đội tuần tra tinh nhuệ ngăn cản.
Điều làm Diệp Hạo kinh ngạc là mỗi người trong chi tiểu đội này đều có tu vi cao hơn mình.
- Đóng giữ nơi này đều là Thượng Tiên trở lên sao?
- Nói nhảm.
Vân Ngũ khinh bỉ.
- Ngươi thật sự cho rằng Đệ Nhất Phòng Khu Ma Khí để bài trí cho vui hả?
Vân Ngũ ném Lệnh Bài cho Tướng sĩ đầu lĩnh.
Tướng Lĩnh nhìn thoáng qua, rồi khom người hành lễ với Vân Ngũ
- Trương Như Long tham kiến Vân Trưởng Lão.
- Phòng Khu không xảy ra chuyện gì chứ?
Vân Ngũ tiếp nhận Lệnh Bài, bình tĩnh hỏi.
- Tốc độ phong ấn trận pháp không nhanh bằng tốc độ phá hư, tần suất Ma Tộc xuất hiện gần đây ngày càng cao.
Trương Như Long bẩm báo chi tiết.
Vân Ngũ ân một tiếng
- Các ngươi tiếp tục tuần tra.
- Vâng.
Trương Như Long nghe vậy, mang theo 11 tên đội viên rời đi.
- Chúng ta đến nhìn phong ấn đi.
Diệp Hạo mở miệng.
- Được.
Vân Ngũ gật đầu nhẹ, ông ta cũng muốn nhìn tình huống Phòng Khu đến cùng như thế nào.
Trước khi đến Phòng Khu, hai người gặp tổng cộng năm chi đội Tướng Sĩ tuần tra, bởi vậy có thể nhìn ra Đông Tiên Điện bố trí bao nhiêu đệ tử ở chỗ này.
- Một phần tư tinh nhuệ Đông Tiên Điện đều ở đây, nếu không sao có thể cố thủ chi địa Tứ Vực chứ?
Vân Ngũ ung dung nói ra.
Ánh mắt Diệp Hạo ngưng tụ.
Xác thực.
Một phần tư tinh nhuệ trấn áp Thượng Cổ Ma Tộc, nếu dùng những người này để tranh đoạt một Vực cũng không có vấn đề gì.
- Vân Ngũ, sao ngươi rảnh rỗi đến đây vậy?
Đúng lúc này, một lão giả đi tới.
- Mang tiểu gia hỏa này đến rèn luyện.
Vân Ngũ chỉ Diệp Hạo, đáp lại.
- Không phải ngươi dẫn hắn đến chịu chết chứ?
Lão giả kinh ngạc.
- Tiểu gia hỏa yêu cầu đến.
Vân Ngũ lắc đầu
- Ta nghe nói, phong ấn đang nhanh chóng bị phá hủy.
- Không phải chứ?
Lão giả ứng tiếng nói
- Ngươi phải biết, đáng sợ nhất nơi này không phải Ma Tộc, mà là Ma Khí không ngừng thẩm thấu. Khi đệ tử Trận Đạo gia cố phong ấn cần tập trung tinh thần, dưới tình huống này sẽ rất khó ngăn cản được Ma Khí ăn mòn, dù có cường giả bảo vệ, nhưng vẫn hao tổn không ít đệ tử am hiểu Trận Đạo.
- Tại sao không cắt đứt Ma Khí chứ?
- Sao có thể dễ dàng như vậy?
Lão giả lắc đầu
- Hiện tại,đệ tử duy trì phong ấn không thể làm được, càng không cần phải nói bổ sung lỗ thủng lớn kia.
- Ta muốn học Trận Đạo.
Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi nói.
- Học Trận Đạo?
Vân Ngũ giật mình
- Ca của ta, ca đừng làm rộn nữa được không?
- Ta có thể giúp các ngươi đấy.
Diệp Hạo nghiêm túc nhìn Vân Ngũ, nói ra.
- Muốn hỗ trợ chí ít cũng phải Trận Sư Thiên Cấp, dù ngươi có được thiên phú Trận Đạo vô thượng, muốn đạt đến cảnh giới này thìphải mất hơn 10 năm.
Lúc này, lão giả kia nói ra
- Dù ngươi có đạt đến Trận Sư Thiên Cấp, sự trợ giúp của ngươi cũng như hạt cát trong sa mạc, bởi vì nơi này có không ítTrận Sư Thiên Cấp.
- Ta muốn học tập Trận Pháp.
Diệp Hạo trầm giọng nói
- Vân Trưởng Lão, ngài an bài cho ta đi.
- Ngươi nghiêm túc?
Vân Ngũ thấy sắc mặt Diệp Hạo, ý thức được không phải tâm huyết hắn dâng lên.
- Đúng vậy.
- Học tập Trận Đạo sẽ ảnh hưởng tu vi ngươi.
- Trong lòng ta hiểu rõ.
- Chuyện này…ta phải xin chỉ thị Tông Chủ đã.
- Tốt.
Vân Ngũ kinh nghi bất định nhìn Diệp Hạo, hắn tựa hồ chắc chắn Tông Chủ sẽ đáp ứng thỉnh cầu này.
Có khả năng sao?
Khiến Vân Ngũ không nghĩ tới là Hoàng Phủ Kiếm lại phê chuẩn thỉnh cầu Diệp Hạo, đồng thời Hoàng Phủ Kiếm yêu cầu cao thủ Trận Đạo Đường dốc túi tương thụ cho Diệp Hạo.
Vân Ngũ không hiểu tại sao Hoàng Phủ Kiếm lại phê chuẩn hành vi hoang đường này của Diệp Hạo, nhưng ông ta vẫn chấp hành mệnh lệnh.
Trận Đạo Đường và Luyện Đan Đường giống nhau, đều có ba Thái Thượng Trưởng Lão.
Nơi này đã có một Thái Thượng Trưởng Lão.
Vân Ngũ cầm Truyền Tấn Ngọc Phù tìm được Thái Thượng Trưởng Lão Trận Đạo Đường, Tô Vũ.
Tô Vũ nghe Hoàng Phủ Kiếm truyền âm, sau đó quan sát Diệp Hạo.
- Ta không thu tầm thường.
- Ta không phải tầm thường.
- Ngươi lấy cái gì chứng minh?
- Nửa năm trước, ta tiến vào Luyện Đan Đường tu luyện.
Tô Vũ nhíu mày, nhưng ông ta vẫn nhẫn nại nói ra
- Tiếp tục.
- Nửa năm sau, ta đã trở thành Luyện Đan Sư Thiên Cấp.
Lời Diệp Hạo khiến người ta kinh ngạc đến chết cũng không thôi, dù Tô Vũ đã đạt đến cảnh giới Tiên Chủ, nhưng vẫn kinh ngạc đứng lên.
- Ngươi xác định?
Tô Vũ nhìn chằm chằm Diệp Hạo, trầm giọng nói.
Vân Ngũ cũng bị dọa sợ.
Diệp Hạo tiến vào Luyện Đan Đường tu luyện là chuyện tuyệt mật, toàn bộ Tông Môn không có bao nhiêu người biết rõ cả.