Chủng Điền Dưỡng Nhi

Chương 56

-“Không được!”

Hai chữ hùng hồn của mẹ Dương phủ định hoàn toàn yêu cầu của chú Hai.

Đại khái là mẹ Dương nói quá kiên quyết, tất cả mọi người trong sân yên lặng lại sững sờ, ngẩn người nhìn bà.

Mẹ Dương hào sảng trình bày một phen, đem mấy người kia đều á khẩu không trả lời được.

Dương Hạo âm thầm nhìn về phía mẹ mình, trong lòng nhịn không được mà bội phục.

Chẳng lẽ mẹ mình đây cũng là nghe được tiếng gió? Biết ý định của một nhà chú Hai?

Chú Hai vừa thấy những lời của chị dâu đều nói trúng tâm tư của mình, hơn nữa còn đạp đổ tính toán của bọn họ, cái này thật quá gấp rồi.

Nếu như chị dâu cũng biết chuyện di dời, chú Hai dù da mặt dày cũng biết muốn lừa gạt bọn hắn đem đổi lại là không thể nào.

Nhưng mà gã trước đó cũng đã chuẩn bị vài chiêu, một chiêu không được đổi lại một chiêu khác.

Chú Hai thở dài, giọng nói trở nên bất đắc dĩ_: “Đại tẩu, thật ra thì nếu không phải vạn bất đắc dĩ, ta cũng sẽ không vứt bỏ thể diện cùng các người đổi lại. Hạo Hạo nhà các người có tiền đồ có thể tự mình kiếm rất nhiều tiền, nhưng con ta lại là đứa không có tranh đua, không có lo đi học cũng không tìm được việc chính thức. Mắt thấy dần lớn lên, hiện tại các cô gái đều có yêu cầu, không xe không nhà liền cũng không muốn gả. Điều kiện kinh tế nhà chúng ta các người cũng biết, ta tuổi cũng lớn, tiền kiếm được liền miễn cưỡng lấp đầy miệng, tiền giữ lại cũng không có bao nhiêu. Lần này chỗ bãi đất bồi thường mấy vạn đồng, sau này cưới vợ cũng có cơ sở. Tất cả mọi người đều là người một nhà, nếu đại tẩu không muốn, vậy thì chúng ta đổi cũng không đổi lại. Bí thư nói có bồi thường một phòng nhỏ, phòng ốc kia chúng ta không nhận, sẽ đem tiền cho chúng ta, các người thấy thế nào?”

Không ngoài dự tính, chú Hai lại dùng chiêu bài tình cảm.

Dương Hạo đối với lần này đã miễn dịch, nãy giờ không nói gì, cũng là muốn xem gã diễn như thế nào.

Lúc trước muốn gạt bọn họ đổi trở lại, kết quả bị mẹ Dương đâm thủng, hiện tại lại không hề đề cập đến vấn đề lừa gạt của chính mình, mà lại bắt đầu tổ khổ chính mình cỡ nào bất đắc dĩ.

Mẹ Dương là một người nói năng chua ngoa tâm đậu hủ, mặc dù anh em một nhà bình thường đối với bọn họ cũng không được tốt, nhưng là những người kia trải qua không tốt tự nhiên cũng không nhẫn tâm.

Bà thông tình đạt lý nhưng nếu đổi lại thành tình huống khác có thể cũng sẽ đồng ý, dù sao bọn họ hiện tại cũng không thiếu tiền, người một nhà có thể trôi qua tốt đẹp cũng không cần gì.

Nhưng mà, có câu gọi là không làm sẽ không chết.

Mẹ Dương lúc trước chẳng qua là hoài nghi động cơ bọn họ đột nhiên vội vàng đem chỗ kia đổi lại là không thuần khiết, cũng không có nghĩ tới chuyện nhà cũ bị chiếm dụng bồi thường tiền. Đúng lúc chú Hai thừa nhận bọn họ biết nơi đó sẽ bị chiếm dụng, mẹ Dương liền hiểu. Bọn họ đây là hợp với hai ông bà già cùng nhau muốn đem chỗ trước kia đổi lại a!    

Nếu như mình mới vừa rồi không nói những lời kia để cho bọn họ hiểu lầm chính mình đã biết chân tướng sự việc, bọn họ sẽ không trả mà lén chiếm tiện nghi!

Này! Thật là…! Qủa thật xem như hoàn toàn đem mẹ Dương chọc giận. Bọn họ luôn miệng nói là người một nhà, kết quả vẫn là từng bước đều tính toán nhà mình, nơi nào xem bốn người bọn hắn là người một nhà?

Nghe những lời này của chú Hai, ngay cả ba Dương thật thà nhất cũng tỉnh ngộ được ý đồ của bọn họ.

Mẹ Dương cười lạnh một tiếng_: “Cho nên các người chính là thấy bây giờ bãi đất kia sẽ bị chiếm dụng bồi thường tiền, hiện tại đang hối hận rồi muốn đổi lại?”

Lời của đại tẩu nói trắng ra như vậy, chú Hai cũng cảm thấy tổn thương mặt mũi, chẳng qua là gật đầu, không có tiếp lời.

-“Lúc trước các người đã ký tên, chuyện đổi lại không thể được.”

Chú Hai nhìn đại tẩu không đồng ý, gấp gáp giải thích_: “Chúng ta không đổi lại cũng được, chính là nếu có đền bù tiền, phòng ốc cho các người, số tiền kia chúng ta lấy là được.”

-“Tại sao phải cho các người? Mảnh đất kia lại không phải là của các người, nếu muốn bồi thường cũng là cho người có quyền sở hữu.”_Mẹ Dương vẫn là cắn chết không đồng ý.

Bà nội nhìn mẹ Dương thái độ cứng rắn, xụ mặt xuống_: “Chị xem chị chính là một chút cũng không thông tình đạt lý. Lần này tiền đền bù vốn chính là chuyện tất cả mọi người được thơm lây, người một nhà hòa hòa khí khí thương lượng đem tiền phân chia ra thật tốt. Lão nhị vừa rồi không có nói mấy người đem tất cả ra chia đều. Hiện tại phòng ốc đáng giá bao nhiêu các người cũng không phải không biết, liền cho các người đem tiền đền bù cho bọn họ là tốt rồ. Chị còn không đồng ý, lòng người chưa đủ muốn rắn nuốt voi, chị không biết sao!”

Bà nội vẫn luôn thiên vị một nhà chú Hai. Mặc dù từ nhỏ đến lớn rất nhiều chuyện như vậy, Dương Hạo cũng đã không đụng đến, nhưng mà lần này chính là lòng tham của một nhà chú Hai, kết quả vẫn là dạy dỗ lên đầu chính mẹ mình. Trong lòng Dương Hạo quả thực không có cảm giác gì.

Vốn là không có ý định mở miệng, Dương Hạo vẫn là không nhịn được_: “Lời của bà nội nói không đúng.”

-“Ban đầu đòi thay đổi chỗ là chú Hai nói ra. Khi đó thế nhưng có rất nhiều người lời thề son sắt nói rằng chỗ chúng ta bên này muốn di dời, các người liều mạng muốn chúng ta phải thay đổi chỗ. Vậy ta muốn hỏi một câu. Chú Hai ban đầu muốn đổi lại không phải là vì đền tiền sao, các người nếu thật cảm thấy người một nhà cùng nhau hưởng phúc, vậy ban đầu tại sao lại muốn đổi, khi đó mọi người cùng nhau được đền tiền không phải tốt hơn sao? Các người khi đó có nghĩ đến chúng ta? Hiện tại các người không nhìn thấy chỗ tốt muốn chiếm dụng rồi, hối hận bỏ chạy tới hỏi chúng ta đòi. Chỗ kia đã là của chúng ta rồi, bất kể sau này bồi thường hay không, cũng là chuyện của chúng ta. Rốt cuộc ai mới là người lòng tham không đủ, chính mình trong lòng rõ ràng.”

Những lời nói của Dương Hạo không lưu lại một phân tình cảm. Dù sao những người này cũng không coi cả nhà bọn hắn là người thân, nói trắng ra ngược lại không có mệt mỏi đến như vậy.

Dương Hạo hiện tại quả thật không thiếu ít tiền như vậy, nhưng nếu như thật sự không phải những người thân này làm cho thất vọng cực độ, hắn cũng sẽ không tuyệt tình như vậy.

Có ít người ngươi đối tốt với họ, họ sẽ vô cùng cảm kích. Nhưng có ít người ngươi đối với họ khá hơn nữa, họ đều cảm thấy theo lý phải làm như thế. Còn có một ít người thậm chí cả thấy, ngươi đối với họ thật tốt đúng là người ngu ngốc vô cùng, là người không có tâm cơ.

Đối với mấy cái bạch nhãn lang này, nên nhẫn tâm một chút.

Sau khi Dương Hạo vừa nói xong, chú Hai bọn họ coi như hoàn toàn đóng băng rồi.

Bà nội còn muốn tiếp tục cứu vãn, chột dạ giải thích_: “ Nhưng mà nơi này không phải không có di dời sao…. Chú Hai của con cũng không có được chỗ tốt.”

Dương Hạo không tiếng động cười một tiếng, không rãnh mà để ý đáp lại.

Trong lòng chú Hai rõ ràng khẳng định có nói nữa cũng không thể hòa hợp rồi, cho nên không không dối trá nói mềm nữa, trực tiếp bắt đầu xé da mặt.

-“Bất kể thế nào, dù sao mảnh đất kia chính là của ta. Sau này chiến đất bồi thường tiền thì ta cũng có một phần, các người đừng có mà nuốt một mình.”

-“Nghĩ đến thật là hay, chữ ký con dấu kia bị ăn rồi sao? Chỗ kia là của chúng ta, chú đừng nghĩ có một phần.”_Mẹ Dương cũng không cam chịu yếu thế trực tiếp rống trở lại.

Thấy hai nhà náo loạn lên,bà nội cũng gia nhập_: “Các người đã có giải trí nông thôn, lại có tiền, lại sao lại không muốn thấy anh em các người khá hơn một chút. Bọn họ cũng khổ như vậy rồi, lương tâm các người sao lại ác độc như vậy a.”   

Chú Hai cũng lớn tiếng,  phù hợp nói_: “Qủa nhiên người càng có tiền tâm lại càng ác. Các người có tiền như vậy rồi, còn muốn ôm số tiền kia không tha, có phải các người muốn nhìn đến chúng ta đi xin cơm trong lòng mới thỏa mái sao!”

-“Giải trí nông thôn của các người kiếm được nhiều tiền như vậy, khoản tiền này cho chúng ta, các người lại không có tổn thất cái gì!”

-“Có người nào có tiền mà không phải tân tân khổ khổ kiếm được? Các người muốn cùng chúng ta đổi lại, trách được người nào sao?”

Bà nội khóc rống, chú Hai bất đắc dĩ làm cho Dương Hạo nhức đầu.

Bọn họ cái loại logic các ngươi có tiền rồi nhất định phải giúp đỡ người nghèo này làm cho Dương Hạo nghe đến cũng u mê rồi.

Bọn họ càng như vậy, Dương Hạo càng thấy được ác tâm.

Hai bên tranh chấp không có kết quả, hỏa khí cũng rất lớn, không biết nói câu gì, chú Hai trực tiếp xông về phía mẹ Dương làm bộ muốn đánh người.

-“Đúng vậy, bà ở sau lưng chồng giở trò như vậy cho rằng ta không biết sao, khiến cho anh ta cái gì cũng nghe theo bà. Lão tử nhẫn bà đã nhiều năm như vậy, hôm nay đánh chết bà!”

Chú Hai khí thế hung hăng muốn đánh mẹ Dương, Dương Hạo lập tức xông lên, bắt lấy quả đấm của chú Hai, ánh mắt tức đỏ.

Giọng nói Dương Hạo không tốt_: ‘Ông muốn làm gì?”

Chú Hai nhìn chằm chằm Dương Hạo_: “Ta dạy dỗ người, mày cút ngay cho ta.”

-“Ông dám đánh!”_Dương Hạo nổi giận hất tay chú Hai ra.

Những người khác thấy biến thành như vậy, tất cả đều bị sợ hãi, vội vàng đem hai người kéo ra.

Gây sức ép trong chốc lát mới đem hai người đánh nhau kéo ra được.

Chú Hai lần này vì tiền nóng nảy, ra tay một chút cũng không hề nhẹ, trên người Dương Hạo bầm tím không ít.

Lần này đàm phán khiến cho người cả hai nhà hoàn toàn quyết liệt. Dương Hạo bọn họ không buông miệng, một nhà chú Hai cái gì cũng không chiếm được, chỉ có thể lo lắng suông.

Cả nhà quay về giải trí nông thôn, mẹ Dương thấy con trai bị thương quả thực rất đau lòng, vội vàng chạy đi lấy rượu thuốc.

Mới vừa ra tới đụng phải Vương Tuấn trở về.

Vương Tuấn trong tay ôm Đô Đô, khóe miệng còn mang theo nụ cười, nhìn dáng dấp tâm tình rất tốt.

-“Tiểu Vương cháu tới rồi, mau đi vào trước ngồi một lát. Hạo Hạo đang ở trên phòng nó, bác đi lấy chút thuốc cho nó.”_Mẹ Dương hiện tại trong lòng đều là con trai nhà mình, nói đơn giản hai câu đã đi, cũng không nghe thấy Vương Tuấn sau lại nói cái gì.   

Vương Tuấn nghe được mẹ Dương là đi lấy thuốc cho Dương Hạo, trong nháy mắt sốt ruột, ôm con trai bước chạy đến phòng Dương Hạo.

Vội vàng đẩy cửa ra, Vương Tuấn thấy được Dương Hạo cúi đầu nhìn vết thương trên tay mình.

Trong nháy mắt đó, trong lòng Vương Tuấn giống như bị người đâm một dao.
Bình Luận (0)
Comment