Chúng Lý Tầm Tha

Chương 16

“Tiểu Du, chúng ta cùng đi du lịch suối nước nóng nha.”

Hạ Tiểu Du ngừng tay viết: “Du lịch? Gần đây đâu có thời gian.”

“Oa…” Ban Thần Khanh khẽ kêu một tiếng, từ phía sau ôm lấy Hạ Tiểu Du, dán mặt vào lưng cậu: “Tiểu Du, chúng ta đã lâu không nghỉ rồi.”

“Nào có, rõ ràng tuần nào cũng có ngày nghỉ.”

“Cái đó đâu có giống, cái đó đâu có giống.” Ban Thần Khanh ai oán nói.

“Được rồi, anh ngoan đi.” Hạ Tiểu Du xoay nửa người lại, xoa xoa trên tóc Ban Thần Khanh, sau đó tiếp tục vẽ thiết kế của cậu.

Hạ Tiểu Du đã có công việc mới. Mang theo bản thiết kế cùng hàng mẫu đến không ít công xưởng, cuối cùng cậu cũng tìm được công việc mới, được một công ty đồ chơi hạng trung thuê, đảm nhiệm vai trò thiết kế viên.

Trong đó cũng có không ít công lao của Ban Thần Khanh. Hắn thay Hạ Tiểu Du viết một bản lý lịch sơ lược, lại đem khả năng tiêu thụ thú bông của cậu tại cửa hàng và chợ đêm viết thành một bản báo cáo, xem như là phu kiện cho bản lý lịch.

Công việc mới khiến Hạ Tiểu Du trở nên bận rộn, hơn nữa cậu vẫn dành ra không ít thời gian tiếp tục làm thú bông thủ công đưa đến cửa hàng thú bông. Ban Thần Khanh từng khuyên cậu không nên làm nữa, muốn cậu có thêm thời gian nghỉ ngơi.

“Đây là tiền sinh hoạt a. Sao lại không làm được.”

“Anh trả tiền nhà.”

“Anh kiếm tiền cũng rất cực khổ, anh mới cần nghỉ ngơi nhiều hơn.” Hạ Tiểu Du đưa tay vuốt tóc Ban Thần Khanh, sau đó tiếp tục làm thú bông.

“Tiểu Du…”

Ban Thần Khanh cực kì hoài niệm lần du lịch suối nước nóng trước đây, hắn muốn đi thêm một lần, hơn nữa còn muốn tìm một khu nghỉ mát suối nước nóng ở vài ngày, hảo hảo hưởng thụ.

.

.

Đến tối, Ban Thần Khanh vẫn chưa buông tha, tiếp tục bài diễn thuyết của hắn. Thấy Ban Thần Khanh đã thay áo ngủ, ngồi trên giường rồi vẫn lầm rầm niệm, Hạ Tiểu Du cười thầm không ngừng.

Đưa tay kéo chăn, Ban Thần Khanh rất là không cam lòng. Hiện tại, hai người đã chính thức dọn đến nhà mới, Ban Thần Khanh lấy rèm cửa và bộ chăn gối trước đây Hạ Tiểu Du tặng cho hắn ra dùng.

“Đừng kéo chăn nữa, sắp bị anh kéo rách rồi.”

“Hừ ân…”

Nhìn vẻ mặt giận dỗi của Ban Thần Khanh, Hạ Tiểu Du đi tới ngồi bên cạnh hắn, Ban Thần Khanh dỗi quay mặt đi, Hạ Tiểu Du cúi đầu nghiêng mặt nhìn hắn.

“Giận?”

“Ân hừ…”

Hạ Tiểu Du bật cười, đặt tay lên vai Ban Thần Khanh, kề sát vào tai hắn nhẹ giọng nói: “… Anh đừng tưởng em không biết. Thật ra, đi suối nước nóng là vì anh muốn cho em mặc áo choàng rắm, sau đó làm —— chuyện yêu đương, đúng không.”

Ban Thần Khanh bị nói trúng tim đen, mặt hơi đỏ lên, sau đó hừ một tiếng: “Đúng thì thế nào.”

Hạ Tiểu Du đưa tay xoa xoa mặt Ban Thần Khanh: “Ở đây chờ em, ngoan ngoan.”

Nhìn Hạ Tiểu Du bỏ đi, Ban Thần Khanh nhíu mày, không biết Hạ Tiểu Du định làm gì.

.

.

Một lát sau, Hạ Tiểu Du đã quay lại, đã thay một cái choàng tắm màu trắng hoa văn xanh nhạt, áo này mặc trên người cậu, giữa cảm giác thanh thuần lại toát ra một loại cám dỗ thuần khiết. Xương vai ẩn hiện, cổ chân mảnh khảnh dưới vạt áo, dây lưng buộc vòng quanh đường eo tinh tế, thực sự không có chỗ nào không gợi cảm.

“Tiểu Du…” Hai mắt Ban Thần Khanh nhìn chăm chăm, gần như sắp phun máu mũi.

Hạ Tiểu Du giơ tay, mô phỏng bước đi của người mẫu đi một chút: “Em làm đó, hoàn toàn thủ công, không tồi chứ. Cái của anh còn chưa xong, làm xong rồi sẽ đưa cho anh.”

“Tiểu Du…”

Hạ Tiểu Du đi tới, ngồi khóa trên đùi Ban Thần Khanh, đưa tay ôm cổ hắn, gác trán lên trán Ban Thần Khanh, cười nói: “Ngốc, ở nhà cũng có thể mặc áo choàng tắm mà.”

Toàn văn hoàn
Bình Luận (0)
Comment