Chuyện Cũ Về Hùng Chủ Đáng Yêu Của Nguyên Soái

Chương 4

Sau khi được thăng chức lên thành thiếu tướng, trở thành vị sĩ quan được toàn bộ đế quốc công nhận là người có thiên phú cùng mị lực nhất từ trước tới nay, Randall liền bắt đầu nghiêm túc quản lý trang cá nhân của bản thân trên tinh võng, mỗi ngày đều đăng thật nhiều tấm hình lên trên trang chủ khoe khoang vị hùng chủ nhà mình đáng yêu bao nhiêu. Sau khi biết chuyện này, tình cờ Glace cũng sẽ dùng trang của Randall phát ít đường, coi như là hai người bọn họ hợp lực cùng nhau rải thức ăn cho chó cho toàn bộ trùng dân FA trên đế quốc.

Loại hành vi ác độc cùng vô nhân đạo này đã làm thương tổn trái tim của toàn bộ những thư trùng độc thân cùng hùng trùng độc thân trong đế quốc.

Từ khi Glace bắt đầu làm một ít đồ ăn vặt như bánh bích quy, vitamin đưa đến quân bộ, Randall cơ hồ mỗi ngày đều khoe hình trên tinh võng, đồng thời trước khi đến những hành tinh khác để làm nhiệm vụ hân cũng đều phải bạo lực đăng tin nhắc nhở toàn bộ thư trùng trong đế quốc: Cách xa hùng chủ của ta một chút. Hiện tại toàn bộ trùng tộc đều biết nguyên soái Randall lãnh khốc nghiêm ngặt là phu nô từ đầu đến đuôi, từ trong ra ngoài, chén uống nước mà Glace đã dùng có thể khiến hắn cầm liếm cả một ngày.

Có điều trên tinh võng cũng có rất nhiều thư trùng dồn dập dùng nick nặc danh biểu thị: Nếu có thể cùng Glace khả ái yêu đương, lão tử có thể còn si hán hơn cả nguyên soái.

Mặc dù đa số trùng tộc đều bị những thương tổn về mặt tinh thần với màn cẩu lương này, nhưng Glace và Randall vẫn thu hoạch được một nhóm fan khá lớn, trong đó ngoại trừ những người rất thích tính cách của hai người bọn họ, cũng còn có một phần lớn bộ phận lại trông chờ cảnh bọn họ đi phát đường.

Nhưng có điều tiếc nuối là, tính đến ngày hôm nay, Randall cùng Glace đã gần hai tuần không có rãi thức ăn cho chó FA nữa, trên trang chủ Randall chỉ đăng duy nhất một bài thông cáo về việc quân bộ mới hợp thức hóa một số điều lệ. Thậm chí còn có trùng tộc chụp được ảnh Glace tự mình đi dạo phố mua đồ, xem ra tâm tình cũng không khá lắm. Lúc đó cũng không có Randall đi theo bên cạnh, nhưng theo lời của một số sĩ quan bên trong quân bộ tiết lộ, kỳ thực ngày đó Randall được cho phép nghỉ.

Đây chính là tin khiến toàn bộ trùng tộc cảm thấy có chút không hiểu nỗi, nguyên soái đại nhân đang trong kì nghỉ ngơi cũng không đi theo cùng vị hùng chủ khả ái ra ngoài, điều này chẳng phải là minh chứng rõ ràng cho chuyện bọn họ đang cãi nhau sao?

Trong lúc nhất thời tâm của toàn bộ trùng tộc trong đế quốc đều hoảng sợ, có một số trùng tộc thì lo sợ bọn họ sẽ chia tay, nhưng cũng có một bộ phận người khác lại ở trong tối khẽ sung sướng làm nóng người, vì thời cơ thoát FA của bản thân rốt cuộc đã tới mà hạnh phúc không ngớt.

Có điều bởi vì thư trùng ở đế quốc chiếm đa số dân, vì lẽ đó trên tinh võng toàn là bài thư trùng đang tiến hành khiển trách: Glace khả ái đáng yêu như vậy, ngài dĩ nhiên lại nhẫn tâm đi bắt nạt hắn! Ngài không đau thì để tôi xót giùm cho!!

Còn đương sự khi đối mặt tình hình này, tuy rằng bề ngoài không nhìn ra được có điều gì dị dạng, nhưng trên thực tế cũng đang sầu lo đến bạc cả tóc. Mấy ngày nay Glace vẫn luôn không vui, chẳng những không có bất kỳ hoạt động nào thân mật về đêm mà còn muốn trốn tránh hắn, hắn muốn dỗ cũng không được.

Tuy nhiên chuyện khiến nguyên soái đại nhân khổ não chính là, ngay cả chuyện hắn đã làm sai điều gì chọc cho Glace tức giận, chính hắn cũng không biết.

“Báo cáo.” giữa lúc Randall lại rơi vào một hồi trầm tư, phó quan của hắn đột nhiên gõ cửa, trong giọng nói mang theo vẻ lúng túng quỷ dị, “Là tin tức liên quan đến Glace tiên sinh.”

Randall ra hiệu để hắn đi vào, cũng nhận lấy trang giấy được phó quan đưa tới, vừa mới cúi đầu liếc mắt nhìn, mắt của hắn liền không khống chế được khẽ giật một cái.

Trong hình là Glace đang ở nhà sách tìm sách, nhìn qua hình như là bị người qua đường chụp trộm, trong tay Glace cầm một quyển sách đọc chăm chú, mà bìa quyển sách kia bị người chụp dùng mực đỏ đánh dấu chỗ trọng điểm: Bàn về vì sao đa số thư trùng lại yêu chuộng cường hãn hùng trùng.

Hiện tại hắn đã biết tại sao vẻ mặt phó quan lại lúng túng xen lẫn một oán giận như vậy.

Thử nghĩ, nếu như tấm hình này bắt nguồn từ trên tinh võng, vậy hiện tại hắn đại khái đã bị đông đảo thư trùng mắng té tát, nghiễm nhiên trở thành một tên khốn nạn bội tình bạc nghĩa.

Thế nhưng Randall cảm giác mình chưa từng oan uổng như vậy. Luật hôn nhân của đế quốc nếu đem so sánh sẽ thấy khá thiên vị hùng trùng, thư trùng nếu như có bất kỳ dấu hiệu xuất quỹ gì, đều sẽ bị xử cưỡng chế giải trừ quan hệ hôn nhân, biết rõ điểm này nên bình thường dù cho có công sự cần đàm phán với hùng trùng, hắn cũng vẫn duy trì khoảng cách an toàn từ năm mét trở lên. Glace được hoan nghênh như thế, chỉ cần bọn họ ly hôn sẽ có vô số thư trùng đói khát như hổ như sói nhào tới, hắn làm sao có khả năng khoan dung để tình huống như vậy phát sinh?

Ngay lúc hắn đang tức giận đến cả người đều biến thành màu đỏ, suy nghĩ rốt cuộc là tên nào ném đá giấu tay nói xấu hắn với Glace, di động của hắn liền nhận được một cái thông tấn.

Randall nhắm mắt, miễn cưỡng duy trì ngữ điệu lạnh nhạt như thường nhận cuộc gọi: “Chào ngài.”

“Chào ngài, nguyên soái Randall, tôi đại diện cho hiệp hội của hùng trùng. Xét thấy nhiều loại tin đồn vào những ngày gần đây, chúng tôi hi vọng có thể tiến hành điều tra tình hình hôn nhân giữa ngài và Glace tiên sinh, hi vọng ngài có thể phối hợp với…”

Sợ điều gì thì sẽ gặp điều đó, Randall cảm giác từng dây thần kinh trong đầu mình đều đang nhảy nhót liên tục, không chờ người nhân viên đối diện nói xong, hắn liền dùng ngữ khí cương quyết đáp ứng: “Tình cảm của chúng tôi rất tốt, tôi xin dựa vào tất cả vinh dự thề rằng không hề tồn tại bất kỳ vấn đề nào tương tự như việc xuất quỹ, chỉ cần không quấy rầy hùng chủ sinh hoạt, muốn điều tra chuyện gì xin cứ tự nhiên.”

Sau khi kết thúc thông tấn, Randall sắc mặt âm trầm ngẩng đầu nhìn về phía phó quan: “Tra rõ cho tôi, trước đêm nay tôi muốn biết rốt cuộc là ai nói loại chuyện hoang đường đó với Glace.”

Tiểu khả ái của hắn tuyệt đối không thể không có bất kỳ lý do gì mà đi nghi thần nghi quỷ, nhất định là đã có ai nói gì đó.

Mang theo đủ loại sầu lo, Randall mặc quân trang áo khoác của bản thân vào rồi rời khỏi quân bộ, chuẩn bị trở về nói chuyện rõ ràng với Glace rằng hắn thật sự đối với việc hùng chủ mạnh hay yếu tuyệt đối không có bất kỳ kỳ thị hoặc yêu thích gì.

Lúc về nhà, Randall ngồi trên xe bay lái tự động, nhìn trên đề tài đang đứng đầu mục bình luận trên tinh võng: “Thư trùng cuối cùng có đối với cường hãn hùng trùng yêu thích nhiều hơn hay không” cái đề tài thảo luận này đã dậy sóng toàn bộ trùng tộc, hắn cảm giác ngay cả đầu cũng bắt đầu mơ hồ đau.

Ở trong quân bộ có một quan tướng là hùng trùng gọi Rhine, trên tinh võng có người đem lời nói của hắn dính vào: Hùng trùng không nên an phận với tình trạng hiện tại, dáng dấp mảnh mai đáng thương có lẽ sẽ khiến thư tính thương hại sủng ái, nhưng như vậy thì chẳng khác gì lũ sủng vật ngốc manh? Huống hồ từ trong xưởng tủy trùng tộc vẫn luôn chạy theo sức mạnh, chỉ khi đủ manh mẽ, mới có mị lực chân chính có thể hấp dẫn người khác.

Nói thật hay, nhưng nếu có tên nào điếc không sợ súng dám dùng lời nói tương tự như vậy đi thương tổn vị hùng chủ của hắn, hắn nhất định sẽ đánh đối phương đến không thể tự gánh vác sinh hoạt của bản thân, cho đối phương biết cái gì gọi là “Mạnh mẽ”.

Glace đáng yêu như vậy, bình thường một mình ra ngoài Randall còn không yên tâm, muốn Glace rèn luyện dựa theo tiêu chuẩn của quân bộ, hắn mới là người đầu tiên đau lòng đến không thở nổi.

Cố nén nỗi buồn bực, Randall dùng nick của bản thân trực tiếp bình luận: Nếu như mối quan hệ này bắt buộc phải phân biệt rõ ràng về mặt thực lực giữa hai người, vậy cứ để tôi đảm nhiệm vai diễn sủng vật, hùng chủ của tôi chỉ cần nắm dây xích là đã đủ rồi.

Tác giả có lời muốn nói:

Randall: *Tức giận*ヽ(`Д´)ノ︵ ┻━┻ , rốt cuộc là cái tên không có mắt nào lừa phỉnh Glace của ta
Bình Luận (0)
Comment