Editor: Hà VĩBeta: Mạc Y Phi Trên nguyên tắc mắt không thấy tâm không phiền, Phong Kính không lướt Weibo nữa mà lên vòng bạn bè của người order Đại Kha Kha. Mấy ngày nay các cô đăng video mua sắm và hình ảnh nhiều hơn so với ngày thường một chút, thỉnh thoảng còn đăng mấy bức ảnh đi chơi bên ngoài.
Chờ Giang Nhiễm về nước, anh còn phải tìm lý do đi gặp cô vì thế nên đặt trước ở chỗ cô mười hộp mặt nạ.
Lúc này Triệu Kha và Giang Nhiễm đang đi ăn ở bên ngoài, thấy Phong Kính gửi tin nhắn tới, cô ấy nhớ lại, hỏi Giang Nhiễm ngồi đối diện: “Anh Phong này có phải là hàng xóm của cậu không?”
Giang Nhiễm liếc màn hình điện thoại của cô ấy, gật đầu nói: “Đúng vậy, anh ấy gửi sẵn chỗ tớ một vạn đồng, vẫn chưa dùng hết, mặt nạ này có thể trừ thẳng vào chỗ đấy.”
“Một vạn đồng á?” Triệu Kha kinh ngạc nhìn cô, “Hàng xóm của cậu cũng tin cậu quá đấy.”
“Ha ha, tớ cũng thấy thế. Nhưng có lẽ anh ấy cảm thấy đều là hàng xóm, dù sao tớ cũng không chạy thoát được.”
Triệu Kha chẳng nói đúng sai, ăn một thìa kem trong ly, “Vậy lát nữa đi ngang qua hiệu thuốc
(1), chúng ta mua một ít mặt nạ nữa, hàng xóm này của cậu khí phách ra phết.”
(1) Hiệu thuốc ở đây không phải hiệu thuốc truyền thống, mà trong đó có bán thuốc, mỹ phẩm, nhu yếu phẩm sử dụng hàng ngày và đồ vệ sinh cá nhân. Nói đến cái này, Giang Nhiễm đồng cảm sâu sắc: “Đúng vậy đấy, tất cả đều mua cho chị gái của anh ấy! Sao tớ không có một người em trai như thế chứ?”
“Ặc…. Bây giờ không phải đã không hạn chế sinh con thứ hai nữa rồi sao, để bố mẹ cậu nỗ lực cố gắng, có lẽ còn có cơ hội đấy.”
Giang Nhiễm: “…”
Cô cũng xúc một thìa kem ly, định bỏ qua đề tài liên quan đến anh Phong: “Cậu dự định khi nào về nước?”
Vừa nghe đến vấn đề này, Triệu Kha liền rầu rĩ: “Quả thật tớ không muốn về, bây giờ mẹ tớ cứ giục tớ về xem mắt.”
“Vậy thì đi thôi, dù sao hiện tại xem mắt đã trở thành con đường chủ yếu để nam nữ thích hợp quen biết rồi kết hôn.”
Lần này Triệu Kha thật sự trợn mắt: “Mẹ tớ giới thiệu người kia cho tớ, nói là muốn tìm người dành thời gian lo việc gia đình, không phải là muốn tìm bảo mẫu hay sao chứ? Còn nói sau khi tớ gả đi có thể không cần làm việc, anh ta nuôi tớ. Thật sự nhé, không phải tớ nói, cái mà anh ta gọi là nuôi tớ, đoán chừng còn không đủ chi phí một tháng ăn chơi của tớ đấy.”
“Phụt.” Giang Nhiễm không nhịn được phì cười, có lẽ vì Triệu Kha một mình ở nước ngoài, vắng vẻ hiu quạnh nên mỗi ngày phải dựa vào trò chơi để giải sầu, cô ấy đổ tiền vào trò chơi, bình quân một tháng cũng đến mấy ngàn một vạn, “Cái này đúng thật, hơn nữa sao cậu có thể không làm việc chứ, cậu đi học nhiều năm như thế, cũng không phải để làm bảo mẫu nhà anh ta.”
“Đúng rồi, lúc ấy mẹ tớ cũng nói tớ chắc chắn phải đi làm, nhưng bà ấy vẫn muốn tớ trở về gặp mặt một lần… Bay về chỉ để đi gặp người đàn ông kia, làm như tớ ế lắm rồi ấy.” Triệu Kha nói tới đây thì bực bội phất tay, “Ôi, không nói đến cái này nữa, nghĩ xem buổi tối ăn gì có vẻ còn vui hơn đấy!”
Hai người ăn kem xong lại đi dạo ngắm danh lam thắng cảnh, đi ngang qua hiệu thuốc thì nhân tiện vào mua một đống mặt nạ. Buổi tối Triệu Kha đưa Giang Nhiễm đi ăn thịt nướng Nhật Bản, Giang Nhiễm bỏ đồ đã mua xuống, lấy điện thoại bắt đầu lướt Weibo, Triệu Kha kẹp thịt bò lên nướng, lườm cô: “Cậu chuẩn bị để một mình tớ nướng sao?”
“Ặc, cậu nướng một nửa trước, tớ nướng nửa còn lại.”
Triệu Kha: “…”
Trong khi nói chuyện, Giang Nhiễm đã đăng nhập vào Weibo, vừa vào đã thấy hot search đứng đầu hôm nay là:
Phong Kính làm cao. Giang Nhiễm: “…”
Gần đây tin tức về Phong Kính nhiều thật.
Cô nhấn vào tiêu đề bài viết, phát hiện là một tài khoản trong vòng tròn yêu sách
(2). Tài khoản này tự xưng là người trong ngành, thường xuyên đăng một ít tư liệu của ngôi sao, cũng có không ít cư dân mạng nặc danh gửi bài cho người đó, hơn nữa tất cả những cư dân mạng đó đều muốn cảm ơn người này.
(2) Yêu sách: đòi hỏi một cách gắt gao, không nhân nhượng, vì tự cho là mình có quyền. Chuyện Phong Kính lần này cũng do cư dân mạng nặc danh gửi bài.
“Thấy có người nói Phong Kính là kẻ bám đít Mạc Trăn, thật sự thấy buồn cười, phim “Bí mật” này cũng không phải ảnh đế Phong cầu phía đoàn phim được diễn, mà là đối phương mời anh ấy diễn nhé. (mặt chó) Người ta còn ra điều kiện nói buổi tối quay phim phải kết thúc công việc trước 12 giờ, nếu không sẽ không diễn (mặt chó), bên đó phải làm sao bây giờ, chỉ có thể đồng ý mà thôi, ai bảo người ta là ảnh đế Phong tai to mặt lớn chứ (mặt chó).” Sự kiện nhanh chóng bùng nổ trên mạng, truyền thông có ý đồ xấu nắm bắt cơ hội này, điên cuồng làm lớn đề tài “Phong Kính làm cao” này.
Phong Kính biết được chuyện này từ Tần Phàm, không biết có phải trước đó mình ngâm nga bài “Đừng tức giận” có tác dụng không, bây giờ anh đối mặt với tin tức “làm cao” này thì trong lòng không hề dao động.
“Trước mắt cậu không cần trả lời, bên phía chúng ta chuẩn bị nói sức khỏe của cậu không tốt, bác sĩ nói không được thức đêm. Tôi cũng sẽ đi nói một tiếng với đối phương, hy vọng bọn họ làm rõ giúp cậu.” Lúc trước anh ta nói với bên kia Phong Kính vì nguyên nhân sức khỏe nên quay phim cố gắng không quá 12 giờ, hiện tại cũng có cớ tiện để giải thích.
“Tôi biết rồi.”
“Cứ vậy đi.” Tần Phàm dặn dò xong thì vội cúp máy, đi chuẩn bị chuyện sau đó.
Đêm đó, bộ phận quan hệ xã hội của giải trí Thiên Tần đăng Weibo làm sáng tỏ, nói vì nguyên nhân sức khỏe nên Phong Kính mới phải yêu cầu quay phim không vượt quá 12 giờ, không phải vì “làm cao” như người nào đó ác ý phỏng đoán. Bộ phận quan hệ xã hội của Hoàn Vũ cũng chia sẻ lại bài đăng này, tỏ ý hai bên đã thương lượng, hơn nữa cam đoan lấy tiến độ quay phim làm điều kiện tiên quyết để quyết định chuyện này.
Mặc dù phía chính chủ đã biểu hiện thái độ nhưng không đồng nghĩa với việc dân mạng cứ theo đó mà dừng lại. Dưới bài đăng làm rõ của Weibo công ty giải trí Thiên Tần có một bình luận nhanh chóng đứng đầu.
“Chỉ đơn giản là tò mò thôi, thân thể ảnh đế Phong của các bạn không khỏe đến mức nào mới khiến không thể quay phim sau 12 giờ? Không phải là sau 12 giờ anh ấy sẽ biến thân đấy chứ? Giống như cô bé lọ lem ấy? (ăn dưa)” Bình luận đứng đầu này bị fan và thủy quân của Thiên Tần cố gắng đẩy xuống, rất nhanh đã bị các bình luận đứng đầu khác đẩy xuống, hơn nữa có fan còn liên tục dùng hashtag “Biệt hiệu Cinderella”.
Kiểu phương thức tự bôi đen này trước kia cũng đã có ngôi sao từng dùng, nếu bọn họ muốn nói Phong Kính là cô bé lọ lem, vậy cứ dùng luôn Cinderella này đảm nhiệm biệt danh cho anh là tốt rồi… Dù sao hiện tại fan gọi cái gì cũng có, thừa cơ hội này thống nhất một chút cũng tốt.
Công sức cả đêm, hot search “Phong Kính làm cao” đứng đầu biến mất không thấy tăm hơi, “Biệt hiệu Cinderella” tiếp theo bị kéo lên, ngay cả “Biệt hiệu Omega” cũng được kéo lên hot search.
Giang Nhiễm ngủ một giấc dậy, phát hiện câu chuyện đã phát triển quá xa, cô lại một lần nữa bội phục các cô gái theo đuổi thần tượng, sức chiến đấu quá mạnh mẽ.
Dù thế nào đi nữa, Phong Kính và mình cũng từng có tình cảm sờ đầu, tuy cô là Phật hệ thì cũng muốn bày tỏ một chút.
Vì thế Giang Nhiễm cũng đăng một bài lên Weibo với hashtag “Biệt hiệu Cinderella”, lấy một bức ảnh Phong Kính và một bức của cô bé lọ lem.
“Phụt.” Không biết vì sao, khi hai bức ảnh này đặt cạnh nhau làm cô hơi buồn cười. Cô cập nhật lại một lần nữa trang chủ đề tài, phát hiện không thiếu người qua đường đứng về phía Phong Kính.
Phong Kính vẫn để lại ấn tượng “chuyên nghiệp” và “diễn xuất tốt” cho người ta, anh có thể vì mấy chục giây đánh nhau ngắn ngủi trên phim mà đóng cửa học võ thuật một tháng, như thế thì sao có thể vì sợ vất vả mà yêu cầu đoàn phim không thể quay phim qua 12 giờ chứ? Trong đó chắc chắn có nguyên nhân khác, lời giải thích từ bên công ty có thể là sự thật.
Giang Nhiễm hơi nhíu mày, sức khỏe của anh ấy không tốt sao? Diễn viên vẫn là công việc có cường độ làm việc cao, quả thật rất dễ khiến cơ thể suy sụp. Trong tin tức này có không ít fan quan tâm đến tình hình sức khỏe của anh, Giang Nhiễm nghĩ một chút, cảm thấy nhất định anh có ekip chuyên môn phụ trách sức khỏe, chắc cũng không có gì nghiêm trọng, nếu không cũng sẽ không chỉ có mỗi chuyện đóng phim không thể vượt qua 12 giờ.
“Thật sự không nghiêm trọng mà.” Hôm nay Phong Kính đã “được” giải thích với vô số bạn bè và người thân rằng bản thân không mắc bệnh nan y.
“Vậy rốt cuộc em bị bệnh gì?” Đầu bên kia điện thoại, giọng nói của Phong Nhã khó có khi được nghiêm túc, cô ấy hiểu Phong Kính, nếu không phải bất đắc dĩ, anh sẽ không tự dưng yêu cầu quay phim không thể vượt quá 12 giờ, “Chẳng lẽ buổi tối mười hai giờ em phải biến thân thật?”
“…” Phong Kính im lặng một lát mới nói, “Quá 12 giờ… dễ bị trọc đầu.”
Phong Nhã: “…”
Cái này rất nghiêm trọng đấy! Dẫu sao anh mà trọc đầu thì fan sẽ không yêu mến anh nữa!
“Thôi thôi, em nên giải thích với mẹ đi.” Thấy Phong Kính không muốn nói với mình nữa thì Phong Nhã mang vị đại Phật là mẹ Phong ra. Phong Kính cúp điện thoại xong vô cùng đau đầu, mẹ anh không dễ lừa gạt như thế.
Nhưng kỳ lạ là, anh đợi cả một buổi trưa, mẹ anh cũng không hề gọi điện thoại tới hỏi anh bị bệnh gì.
… Chẳng lẽ bà ấy không thương anh nữa sao?
Phong Kính mang tâm trạng vừa mong chờ mẹ anh gọi tới vừa sợ hãi mẹ anh gọi tới vượt qua mấy ngày tiếp theo. Đến ngày thứ ba, anh đã xác định mẹ anh không gọi điện thoại cho mình.:)
Như vậy cũng tốt, haha.
Anh gọi Michelle, bảo anh ta giúp mình thu dọn đơn giản rồi dọn về bên Chẩm Thủy Hương.
Nội tâm Michelle tuyệt vọng vô cùng: “Vì sao ạ?”
Vì xế chiều nay Giang Nhiễm sẽ về.
Chuyến bay của Giang Nhiễm vào giữa trưa, đến thành phố A đã hơn 5 giờ. Hà Chi Viễn dẫn theo Nhị Hoàng đón cô ở sân bay, Giang Nhiễm đẩy xe hành lý, vừa ra sân bay đã thấy bọn họ.
“Gâu gâu!” Thấy Giang Nhiễm, Nhị Hoàng dùng sức giãy giụa trong tay Hà Chi Viễn, nếu không phải trên cổ còn có dây thì nó đã nhào vào lòng Giang Nhiễm luôn.
Giang Nhiễm đi qua, bế nó lên: “Nhị Hoàng, nhớ chị không?”
“Gâu gâu gâu!” Nhị Hoàng vẫy đuôi vô cùng vui vẻ.
Giang Nhiễm buông nó xuống, vừa vuốt đầu nó vừa hỏi Hà Chi Viễn: “Nhị Hoàng có gây phiền phức gì cho anh không?”
Hà Chi Viễn cười nói: “Không có, Nhị Hoàng rất ngoan.”
Giang Nhiễm cúi đầu nhìn Nhị Hoàng, hỏi nó: “Em có ngoan thật không đấy?”
“Gâu gâu!” Nhị Hoàng chủ động cọ cọ vào tay Giang Nhiễm, híp mắt dường như hết sức thoải mái.
Giang Nhiễm bật cười, nói với Hà Chi Viễn: “Để cảm ơn anh, tối nay em mời anh ăn cơm nhé.”
Hà Chi Viễn nói: “Vậy anh cung kính không bằng tuân lệnh.”
Hai người đi đến một quán lẩu, Giang Nhiễm xem như hiểu được vì sao Triệu Kha thấy lẩu liền như dân chạy nạn, hương vị bên kia quả thật quá thanh đạm. Từ lúc trên máy bay cô đã nghĩ kỹ rồi, bữa ăn đầu tiên sau khi về thành phố A nhất định phải ăn lẩu.
Vì còn mang theo Nhị Hoàng nên Giang Nhiễm quyết định đưa Nhị Hoàng về nhà trước rồi mới đi ăn lẩu.
Khi Hà Chi Viễn lái xe vào Chẩm Thủy Hương, Phong Kính đã nhìn thấy, anh hơi ngồi thẳng dậy, nhìn Hà Chi Viễn giúp Giang Nhiễm lấy hành lý xuống.
Anh quan sát Hà Chi Viễn một tuần nay, anh ta chưa từng đưa người phụ nữ nào về nhà, chắc là không có quan hệ nam nữ không chính đáng, làm việc và nghỉ ngơi cũng rất có quy luật, còn dọn dẹp nhà cửa khá gọn gàng ngăn nắp. Nói thật, nếu đứng ở góc độ của con gái, một người đàn ông như thế thì được xem là người bạn đời lý tưởng rồi, nếu Giang Nhiễm và anh ta ở bên nhau, đó cũng là chuyện rất bình thường.
Chẳng qua điều kiện tiên quyết là anh không xuất hiện.
Hiện tại anh quen biết với Giang Nhiễm bằng một phương thức không thể tưởng tượng nổi, anh cảm thấy đây là sự quyết định của số phận.
…. Từ khi nào anh cũng bắt đầu tin vào những lời như thế?
Phong Kính hơi nhíu mày, anh không tin mấy thứ thần thần quỷ quỷ này, nhưng mọi chuyện đều có nguyên nhân và có kết quả nên anh vẫn tin. Nếu anh đã hoán đổi linh hồn với Nhị Hoàng, trong đó nhất định có nguyên nhân, cũng chắc chắn sẽ có kết cục.