Trở lại ký túc xá, Lưu Vĩnh Duệ lôi kéo Thiệu Dịch Vĩ cảm thán liên tục: ” Đại ca ngươi thật sự quá bản lĩnh, aiz, ngươi về sau theo đuổi hắn, hắn tùy tiện nói một câu, tiểu lớp trưởng linh tinh đều chỉ là đồ ăn……”
Thiệu Dịch Vĩ vội vàng xua tay: “Ta cái gì cũng không hứng thú, đều chỉ là hư ảo.”
“Kia,” Lưu Vĩnh Duệ thăm dò hỏi thử: “Ta nếu là đi tìm hắn, hướng hắn nói một số việc của Hội Sinh viên, ngươi nói những người khác có thể bỏ qua ta sao?”
“Hảo! Ngươi hăm hở muốn biến thành một thanh niên đầy nhiệt tình như vậy, người gặp người thích.”
BB cũng thò qua tới hỏi: “Cậu có giúp cậu ta một số việc vặt không?” Tên đó còn nhớ thương việc này.
“Hắn ta không phải đã nói rồi sao, có chỗ nào không biết đều có thể đi tìm hắn. Bất quá Tiểu Giả à, ngươi muốn làm việc này, liền mặc quần áo xộc xệch
( ừm bản QT miêu tả thì nó kiểu như là quần áo dành cho ăn mày ý) đến nhà giáo viên chủ nhiệm, đem gia cảnh của mình vừa khóc vừa kể, lập tức thành công.”
“Được!” Tiểu Giả ( BB) đứng lên hăng hái, khí phách mà làm hư quần áo của mình, “Lão đại ta nghe ngươi!”
AA không có chuyện gì cũng sán tới xem náo nhiệt: “Ta đây nếu là hỏi hắn……”
Diệp hoài nhìn đồng hồ, 4 giờ 55 phút, uống hết ly nước trong tay rồi ra khỏi cửa.
Ánh mặt trời không còn quá chói mắt, Diệp Hoài vẫn chưa kịp tham quan trường học, nhân lúc này, đi loanh quanh nhìn một chút. Cậu chạy khắp các ngóc ngách, phát hiện tổng công có 6 cái căng tin, sau khi phân tích màu sắc, sự đa dạng cùng chất lượng của mỗi căng tin, cậu bước đầu tặng cho cái trường học này 80 điểm. Còn lại phải chờ về sau chậm rãi giám định……
Cuối cùng cậu ở căng tin thứ hai gọi một đĩa thịt lợn cá, cà tím hầm mực và thịt lợn hầm mận, ăn đến căng phồng bụng mới vừa lòng trở lại ký túc xá, bốn người còn lại đang ở phòng chơi bài. Double-up *.
Diệp Hoài vì vậy liền đứng phía sau xem bọn họ chơi, càng xem tay càng ngứa. Thiệu Dịch Vĩ đánh mấy lượt liền ngẩng đầu nhìn cậu, một lát sau hắn đột nhiên nói: “Ai nha mắc tiểu quá, Diệp Hoài tới chơi giúp tôi một ván!”
Diệp Hoài vội vàng không chút khách khí ngồi xuống, lần này ngồi xuống liền ngồi đến tận khi tắt đèn.
Thiệu Dịch Vĩ ngủ ở phía đối diện của Diệp Hoài, hắn rất kỳ quái tại sao mỗi đêm Diệp Hoài đều đắp chăn ngủ. Liền phát cho cậu cái tin nhắn: “Cậu làm gì ở trong chăn @@, hả hả?”
Diệp Hoài cùng hắn mặt đối mặt, nghiêm túc trả lời: “Thoát”.
( Ừm, cởi quần áo ==)Ong ~~~~~~: “Không phải đã thoát qua sao?”
Ong ~~~ ong ~~~: “Lõa thể khi ngủ”.
Ong ~~~~~~: “Như vậy thật gợi cảm, cẩn thận không buổi tối nữ quỷ tới tìm người a!”
Ong ~~~ ong ~~~: “Cứ để cô ta đến, tôi sẽ treo cổ cô ấy”.
“……” Thiệu Dịch Vĩ không còn lời gì để nói, hướng về phía cậu làm một chữ “高” thủ thế.
Diệp Hoài cũng chẳng để ý người khác nghĩ cậu thế nào, mặt vô biểu tình tiếp tục cùng bạn gái nói chuyện phiếm: “Chúng tôi tập quân sự trong mười ngày Tết Trung Thu, tôi đến gặp cậu, thân ái”……
Tập quân sự đối với Diệp Hoài là một đoạn thời gian cực kì không thoải mái, làn da của cậu phi thường mẫn cảm dưới ánh nắng, nếu không cẩn thận da sẽ liền ửng đỏ, ánh nắng mặt trời càng gắt thì làn da càng dễ ửng đỏ hơn, vì thế đành phải liều mạng ở trên tay, trên mặt thoa một lớp dày kem chống nắng Loan Địch đưa. Làn da của cậu so với các nam sinh khác đều trắng hơn, trắng đến nỗi nhìn mất tự nhiên, hù đến Thiệu Dịch Vĩ cả ngày lải nhải: “Tỉnh tỉnh đi, tốt quá hoá lốp a.”
Ba nam sinh khác trong kí túc xá cũng lén lút nghị luận, Diệp Hoài người này có điểm kì quái. Cái khác thì không nói, một nam sinh thế nhưng mỗi ngày hết đắp mặt nạ rồi lại thoa kem dưỡng, BB khoa trương, chị gái tôi trang điểm cũng không quá chú ý như cậu.
Thiệu Dịch Vĩ nói, cái này chứng tỏ tư tưởng của các ngươi lạc hậu, nam nhân không trang điểm mới gọi là nam nhân, quan điểm này đã lỗi thời, hiện tại mấy tiểu cô nương đều thích nam nhân thơm ngào ngạt. Ngươi xem mấy ngôi sao nam nổi tiếng, có ai không trang điểm không, ta còn tính toán qua mấy ngày nữa sẽ mua mặt nạ về dùng.
Một từ liền chặn được miệng mọi người. Diệp Hoài là người duy nhất trong kí túc xá có bạn gái, đây là sự thật.
Chỉ có thể cảm khái đầu năm nay, mọi thứ đều bị đảo lộn.
Lưu Vĩnh Duệ bởi vì thanh âm lớn kia vang lên liền được chủ nhiệm lớp chú ý, tạm thời giữ chức lớp trưởng, mỗi ngày đều phải hỗ trợ huấn luyện viên cả đội múa lụa, trở về vừa nằm xuống giường liền không động đậy. Họa là từ miệng mà ra, Diệp Hoài rất đồng tình với hắn.
BB, tên là Giả Lượng, cuối cùng vì cách ăn mặc nhăn như giẻ lau, chân đi đôi giày chất lượng kém mà thò cả ngón chân ra ngoài, khi trở về từ nhà giáo viên vui vẻ ra mặt, cầm hai quả táo to nói chủ nhiệm lớp hữu nghị đưa tặng, còn đỏ con mắt kêu hắn đừng lo lắng, nhất định sẽ giúp hắn đem vấn đề này giải quyết. Uống nước không quên người đào giếng, hắn đem quả táo to hiến cho Thiệu lão đại một cái, Thiệu Dịch Vĩ lại ném cho Diệp Hoài, khiến cho Diệp Hoài cũng muốn đi gặp chủ nhiệm lớp, hỏi nàng một chút loại táo vừa to vừa ngọt gấp n lần táo thường này đi đâu mua.
AA = Cao Phong. Có tên của một ngôi sao nhưng lại là người không có phẩm vị của ngôi sao. Quỷ dị nhất chính là, hắn thế nhưng coi trọng nữ sinh bạo nha tên Thẩm Ninh trong ban kia. Nghe nói đây là bị Đường Bá Hổ điểm thu hương dạy bảo — bạo nha tuy có chút bất nhã, nhưng khi nàng đứng trong hàng 5 người nữ sinh trong ban, so với các nữ sinh khác, tròn trịa, oai cộm tám đẳng chờ lá xanh nhóm, vẫn là một đóa hoa hồng.
Diệp Hoài không biết tình nhân trong mắt hóa Tây Thi những lời này chính xác vài phần, ít nhất hắn cảm thấy Loan Địch cùng Trương Bá Chi chênh lệch thực sự quá lớn. Nhưng là Cao Phong ở cái vấn đề này thái độ lại rất cực đoan, hắn bắt đầu khai quật sự tốt đẹp Thẩm Ninh, mỗi ngày, buổi tối, trước khi ngủ đều phải làm một báo cáo dài đến nửa giờ. Có khi hắn thật sự lên cơn “điên” liền nhắm vào người đứng đầu kí túc phòng 502 hỏi: “Lão đại, ngươi cảm thấy nha đầu Thẩm Ninh này có làm cho người ta thích không?”
“Có. Cùng ngươi quả thực là trời sinh một đôi!”
Cao Phong lại nhô đầu ra kêu Diệp Hoài: “Diệp Hoài! Ngươi cảm thấy nha muội cùng bạn gái ngươi, ai xinh đẹp hơn?”
Diệp Hoài nể tình hỏi hắn: “Nha muội là ai?”
Thiệu Dịch Vĩ nói, 5 hảo huynh đệ chúng ta đại khái là kiếp này vô duyên gặp nhau, Diệp Hoài liền bắt đầu công khai ở cái chỗ nằm kia chất đống tạp vật được mang tới.
Hà Huy mỗi ngày đều tới nơi tập quân sự thị sát, hắn làm người thân thiết hòa ái, một chút cũng không lay động, thực mau liền thu phục được dân tâm. Nhưng có một lần, khi Diệp Hoài cùng Thiệu Dịch Vĩ đi ăn cơm vừa lúc gặp phải hắn từ phía đối diện đi lại đây, hắn nhìn Thiệu Dịch Vĩ, ánh mắt kia lại bắt đầu ngập nước vô tội, Thiệu Dịch Vĩ lại quay đầu làm lơ mà đi qua. Diệp Hoài vì thế hoài nghi, hai người kia có vấn đề.
Tập quân sự liền cứ lộn xộn như vậy mà kết thúc. Từ tuần thứ ba, tiến vào giai đoạn chính thức dạy học. Khổ tận cam lai, Diệp Hoài rốt cuộc chờ đến ngày có thể tiêu dao nhật tử.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
* Trò Double-up tao search trên baidu nó ra thế này: Trò chơi Double-Up, còn được gọi là nâng cấp máy kéo và nâng cấp đôi, là một dẫn xuất của trò chơi được nâng cấp (một cỗ bài) và hiện đang rất phổ biến trên toàn quốc. Double-up đưa bốn người chơi thành hai cặp để chơi chế độ chơi. Trên cơ sở nâng cấp ban đầu quy tắc trò chơi, số lượng thẻ được tăng từ 54 bản gốc (một bộ bài) lên 108 (hai bộ bài) và số lượng trò chơi thu được bằng mỗi đĩa được xác định để xác định cấp độ của trò chơi. Quy tắc trò chơi mới như “cặp”, “được kết nối” và “chống chủ” làm cho kết hợp thẻ của trò chơi phong phú hơn và kết quả của trò chơi khó đoán hơn. ( Ờm nó còn dài lắm, nhưng hiểu ngắn gọn thế này thôi)