Cô Bé Lọ Lem Và Hoàng Thái Tử

Chương 117

Lúc đi ngang qua bên người Mạc Tư Tước , gương mặt hắn lạnh lùng sau đó không khách khí kéo cô quay trở lại , “Gấp cái gì? Cơm nước xong hẵn đi!”

Lạc Na thích thú nhìn Mạc Tư Tước cùng Ôn Hinh trong lúc đó động tay lẫn nhau,bà đối với cô bé kia hứng thú lại thêm vài phần.

Mạc Tư Tước kéo Ôn Hinh lại, sau đó đi đến trước mặt Lạc Na, “Mẹ tại sao tới đây ?”

“Mẹ đến nói cho con biết, Mạc Tư Cách đã trở về, ba con bảo cho con trở về !” Ánh mắt Lạc Na đang rơi trên người Ôn Hinh liền thu trở về, hơi có chút uy nghiêm nhìn về phía Mạc Tư Tước.

“Dạ,con biết!” Mạc Tư Tước trầm mặc gật gật đầu, sau đó không biết suy nghĩ những thứ gì, lại nhìn hướng Ôn Hinh trong ánh mắt lại dịu vài phần.

“Mạc Tư Cách là em trai của anh sao?” Ngồi trên xe, Ôn Hinh xuất phát từ tò mò cho nên hỏi .

Cô nhớ kỹ hắn có nói qua hắn có một người em gái thế nhưng đã qua đời, như vậy em trai này, hắn và mẹ của hắn dường như cũng không thích, là… Cùng cha khác mẹ sao?

“Uhm!” Mạc Tư Tước gật gật đầu dường như không muốn nói thêm đến người kia, sau đó giúp cô thắt giây an toàn, lúc hắn ngẩng đầu lên cánh môi mềm mại của Ôn Hinh vừa vặn sượt qua cằm hắn , trong không khí chảy xuôi như có như không ám muội, khuôn mặt Ôn Hinh lập tức đỏ bừng .

“Hình như quan hệ trong gia đình anh dường như rất phức tạp!” Ôn Hinh nghiêng đầu nhìn hắn, nửa ngày thốt ra một câu nói như vậy .

Mạc Tư Tước cười khẽ, dùng cái trán để lên cái trán của cô cười hỏi, “Xin hỏi Ôn tiểu thư, em đây là đang quan tâm đến anh sao?”

“Không phải!” Ôn Hinh cong môi lên , tức giận nghiêng đầu quay nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Cô biết từ lúc một khắc kia Mạc Tư Tước buông tay cô, quan hệ của hắn và cô dường như trở nên rất vi diệu, đặc biệt là sau khi trải qua chuyện tối hôm qua , thế nhưng Ôn Hinh phát hiện mình không nhẫn tâm đối với hắn như vậy .

Rõ ràng đã nói xong , hai bên cùng quên nhau !

Ngày hôm qua hắn làm lỡ chuyến máy bay đi Pháp của cô , thế nhưng cô cũng không oán giận!

Là bởi vì trong tiềm thức cô cũng không muốn đi?

Ôn Hinh thuyết phục chính mình, là bởi vì Doãn Thiên Kình không phải là bởi vì Mạc Tư Tước!

Tay của Mạc Tư Tước đột nhiên giữ lấy tay cô lại , đang nhìn tay trái cô trong ngón tay trống không không có vật gì , ánh mắt của hắn ảm đạm vài phần, kỳ thực hắn đã phát hiện ra từ ngày hôm qua , hắn từng đưa cho cô móc kéo .

Cho dù là một vật không đáng tiền, vật không ra gì nhưng là hắn chân thành tâm ý nhất , thế nhưng cô quyết tâm muốn phủi sạch quan hệ với hắn sao?

“Đưa em trở về đi, anh hai và Lâm Lâm nhất định đang sốt ruột chờ !” Ôn Hinh biết trong mắt của hắn thất lạc là vì cái gì, cô phẫn nộ rút tay mình về, sau đó đưa mắt nhìn qua nơi khác.

“Nếu như ngày hôm qua xuất hiện người ở sân bay là anh, em có giữ anh lại không ?” Lúc đưa Ôn Hinh về tới biệt thự cảnh giang , Mạc Tư Tước thờ ơ lên tiếng hỏi.

Ôn Hinh ngón tay xoa dây nịt an toàn, sau đó mặt không đổi sắc tháo ra , mở cửa xe bước xuống đoạn tuyệt trả lời , “Không có nếu như!”

“Ôn Hinh, ngày hôm qua anh thực sự đã đi rồi !” Chỉ là chậm một bước, Mạc Tư Tước chưa từ bỏ ý định, lúc cô một chân bước xuống xe lại bổ sung nói .

Nhưng mà, trả lời hắn chỉ là âm thanh cửa xe bị đóng thật mạnh

Mục đích của hắn vẫn là đạt được , ít nhất cô còn lưu lại chỉ sợ không phải là vì hắn…

Ôn Hinh đi vài bước, hít sâu một hơi, quay đầu lại, Mạc Tư Tước ngồi ở trong xe, chung quanh trái phải hai bên trường hàng cây hoa anh đào chạy dài , Ôn Hinh đứng ở nơi đó, toàn bộ cảm thấy tầm mắt có chút mông lung nhìn không rõ ràng ,Mạc Tư Tước ngồi ở trong xe, cách một khoảng cách lẳng lặng đối diện , cuối cùng vẫn là Ôn Hinh xoay người trước, rời đi cũng không quay đầu lại.

Ôn Hinh về đến nhà, Doãn Thiên Kình cũng đã trở về, nàng nhìn trong phòng khách trên tấm thảm kia rơi xuống đất đầy tàn thuốc, Doãn Thiên Kình rất ít khi nôn nóng như thế, lúc này đây là vì cô, hay là vì … Giản Ny?

Cô vừa bước lên lầu, Doãn Thiên Kình đang vội vàng xuống lầu, nhìn thấy cô trở về dường như sửng sốt một chút .

Hắn cái gì cũng không hỏi chỉ là đi tới ôm lấy cô, trên trán có vài phần mệt mỏi, “Đợi thêm mấy ngày nữa được không ? Chờ mấy ngày nữa chúng ta cùng nhau đi Pa-ri, Hinh nhi, chuyện gì hứa với em anh nhất định sẽ làm được , hãy tin anh !”

Ôn Hinh im lặng gật đầu, Doãn Thiên Kình đã thả cô ra , sau đó lướt qua cô, đi ra ngoài.

******************

Trong bệnh viện

Doãn Thiên Kình sắp sếp Bác sĩ uy tín nhất vào phòng giải phẫu trong khoa phụ sản quyền , Giản Ny cũng đã bị đẩy đi vào.

Hắn đứng ở trong hành lang, nhớ tới ngày hôm qua hắn qua tìm cô,tình hình lúc đó hắn hỏi cô ấy mang thai có phải là con của hắn hay không , cô ấy rất hào phóng thừa nhận.

Thực cô ấy qua cùng nam nhân, cũng chỉ có Mạc Tư Tước và Doãn Thiên Kình mà thôi, hơn nữa Doãn Thiên Kình còn là người đàn ông đầu tiên của cô ấy !

Doãn Thiên Kình hỏi cô ấy nghĩ muốn cái gì, Giản Ny chỉ là thoải mái trả lời, “Bởi vì chán ghét cuộc sống một người , vì thế đột nhiên có đứa nhỏ, em liền giữ lại nó”

“Thiên Kình, không nên nghĩ em hư như vậy, chỉ là em yêu lầm người người mà thôi!”

Cô ấy ngốc quá cũng vì một người đàn ông tự sát, cho nên mới phải càng thêm yêu quý chính mình, muốn đối với mình tốt hơn một chút!

Doãn Thiên Kình còn nhớ rõ lúc ban đầu quen biết Giản Ny cô ấy cũng là một cô gái rành thế sự là một cô gái còn trẻ, là cô ấy thay đổi sao? Hay là do hoàn cảnh tồn tại thay đổi cô?

Hắn rõ ràng nghe được cô nói, “Thiên Kình, anh đã giúp em một lần, thế nhưng em cũng hãm hại anh một lần, em nợ anh , nếu như anh muốn em bỏ đứa bé này, em cũng không có ý kiến!”

Cũng bởi vì ngày hôm qua gặp mặt, cho nên có ngày hôm nay phẫu thuật.

Doãn Thiên Kình không biết nên thế nào đối mặt với Ôn Hinh, vì thế hắn thất hứa đối với cô ấy , làm cho Thiên Kỳ tiễn cô ấy đi Pháp, thế nhưng cuối cô ấy cũng không rời đi .

Trong phòng giải phẫu người ra ra vào vào hắn có chút hoảng loạn tâm trạng không yên, Doãn Thiên Kình đột nhiên quay người sang, dựa tường, tất cả sắp xếp chuẩn bị bác sĩ đột nhiên đi tới trước mặt hắn, có chút không xác định hỏi, “Doãn tiên sinh, đứa nhỏ trong bụng giản tiểu thư sắp được năm tháng , nếu như phá thai nhất định sẽ rất nguy hiểm, hơn nữa đối với giản tiểu thư sau này sinh đẻ rát là bất lợi !”

Doãn Thiên Kình nhắm mắt lại , trong đầu hắn nghĩ đến đều là khuôn mặt dạt dào nụ cười của Ôn Hinh, hắn lặng lẽ gật gật đầu, sau đó tiếp nhận tờ giấy trong tay y tá đồng ý , run rẩy ký tên của mình, đang nhìn đến phòng giải phẫu một khắc cửa bị đóng kia, trong lòng hắn thản nhiên.

Yên lặng, giống như chết tĩnh lặng, dường như thời gian vào giờ khắc này ngưng .

Doãn Thiên Kình trong tay vẫn đang còn duy trì tư thế lúc ký tên , hắn mở lòng bàn tay của mình ra , đột nhiên liền ngửi được giống như mùi máu .

Máu, màu đỏ máu…

Quay lại ký ức năm năm trước toàn thân hắn lúc ôm Khả Khả một màn kia toàn là máu , Doãn Thiên Kình không có cách nào bình tĩnh .

Hắn đã từng hại chết qua hai nhân mạng, bây giờ còn thêm một nhân mạng nữa sao ?

Doãn Thiên Kình từ từ đứng lên, sau một khắc, hắn rất nhanh chạy vào phòng giải phẫu, dụng cụ nạo thai lạnh như băng đang đưa vào trong cơ thể của Giãn Ny, hắn đột nhiên lớn tiếng ngăn lại , “Chờ một chút!”
Bình Luận (0)
Comment