Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn

Chương 17

Edit: An Lương

Rời khỏi phòng ngủ, Dạ Thiên Ưng buông lỏng tay thả tên cận vệ, lạnh lùng nói: "Chuyện gì ?!"

Cận vệ run rẩy, hai đầu gối quỳ xuống đất, cẩn trọng hành động, thân thể không ngừng run: "Dạ . . . . . . Dạ Đế, chúng tôi đã bắt được kẻ phản bội về."

Ánh mắt hắn chợt sắc bén, không nói không rằng, xoay người đi khỏi đại sảnh . . . . . .

"Phù . . . . . ." Tên cận vệ thấy vậy liền thở phào nhẹ nhõm, nửa chân xụi lơ ở trên mặt đất, có lẽ cả đời này hắn cũng không biết tại sao mình lại phải chịu một cước kia ?!

Thời điểm ra đến cửa, đôi tay Dạ Thiên Ưng vẫn còn đút trong túi quần, quay sang nhìn hai cận vệ lúc nãy đã đem Hiểu Dao vào phòng, trong mắt thoáng qua ánh nhìn lạnh lẽo: "Tìm một người phụ nữ chăm sóc cho cô gái kia thật tốt . Trước khi tôi trở về, tuyệt đối không để cô ấy rời đi , biết không ?!"

Bộ dạng trước đó quyến rũ mê hoặc bao nhiêu, thì thời điểm này trở nên chững chạc, uy nghiêm bấy nhiêu

Hai tên cận vệ canh giữ ở cửa nghe xong mệnh lệnh, lần lượt liếc nhìn nhau, mờ mịt gật đầu một cái: "Đã rõ, Dạ Đế."

Bọn họ không thể tin được . . . . . .

Lời nói vừa rồi là do lão đại nói sao ?! "Chăm sóc" cô ta ?!

Sau khi Dạ Thiên Ưng rời đi, hai tên thuộc hạ nhìn nhau chằm chằm, đầu óc mơ hồ hỏi: "Chẳng lẽ về sau chúng ta phải gọi cô ấy là chị dâu sao ?!"

-----------------
Bình Luận (0)
Comment