"Ách. Cô cô, ta nghĩ chúng ta cũng không có cái gì để nói cả ——" Thú ca rút toàn bộ cơ thể vào trong vỏ rùa, ồm ồm nói vọng ra
"Cô cô? Thú ca, ta không thể làm cô cô của ngươi như vậy, ta cũng không thể đảm đương nổi mà làm cô cô của ngươi!!” Bách Lý Thương Mặc cũng không muốn Bách Lý Thần cùng Thú ca ở chung có cảm tình gì. Đối với Bách Lý Thương Mặc mà nói, Thú ca chỉ là một ‘người’ xa lạ, một chút cũng không phải khách khí với nàng
Hơn nữa, Bách Lý Thương Mặc từ trong miệng nói hai chữ 'Thú ca' này cũng là mang ý tứ hàm súc châm chọc
"Cô cô sao lại nói vậy? Người là cô cô của Bách Lý Thần thì ngươi cũng là cô cô của ta. Ta cùng Tiểu Thần Thần còn ngủ cùng nhau nha!!” Thú ca cũng không biết làm sao đế chống lại khí thế của Bách Lý Thương Mặc, lại thấy Bách Lý Thương Mặc không có ý định buông nàng ra, nên thẳng thắng vô sỉ bắt đầu kể lể rõ quan hệ “ Ta cùng Tiểu Thần Thần nói là huynh đệ cũng không quá đáng. Mà ngươi là cô cô của nàng, tự nhiên cũng là cô cô của ta!!” hơn nữa tương lai ngươi còn có thể trở thành thê tử của Tiểu Thần Thần, ta gọi từ cô cô này cũng không phải là gọi cả đời
"Thú ca, ta nghĩ làm thần thú, đây vốn cũng không phải là hình dạng thật của ngươi?!” Bách Lý Thương Mặc cười cười, tiếp tục nói: “ Thực lực của ngươi hẳn là không dưới ta. Nhưng hình như ngươi lại không muốn bại lộ, thậm chí không có ý trở về. Thú ca, ngươi là đang ẩn núp ai sao?!”
Bách Lý Thương Mặc cảm giác được vỏ rùa trong tay run lên cầm cập, liền biết mình đoán trúng rồi “ Ta mặc kệ chuyện trước kia của ngươi, thế nhưng ta mong muốn ngươi sau này cử chỉ ăn nói có thể trong ngoài như một. Ta không hi vọng Thần Nhi đi theo cái đường ngang ngõ tắt gì. Lần trước trên người nàng xuất hiện lệ khí hẳn là cùng ngươi có liên quan. Chuyện tình khi trước ta cũng không tính toán, ta chỉ muốn Thú ca ngươi sau này ‘Tự trọng’ một chút là tốt rồi. Ta nghĩ sự tình đơn giản như thế Thú ca hẳn là có thể phải không?!”
Huyền Vũ thực sự là cảm thấy phiền muộn, Bách Lý Thương Mặc, ngụ ý của ngươi là nếu ta không tự trọng ngươi sẽ hi sinh ta sao?! Vấn đề này nàng thật không dám không đáp ứng, Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ tùy tiện tìm đến đây một người là nàng đã ăn không tiêu rồi
"Ha hả, cô cô nói dĩ nhiên là đúng. Ta sau này sẽ rất chú ý!!” khi đối mặt với Bách Lý Thần ngốc ngốc kia, Bách Lý Thương Mặc là hết sức bình thường. Chỉ là nàng phúc hắc từ trong tâm rồi, vậy mà ngươi mở hai mắt ra cũng nhìn không thấy, có phải bị trúng tà rồi không. Vấn đề chính là Bách Lý Thương Mặc không đành lòng phúc hắc với Bách Lý Thần, còn chúng ta cái loại ‘tùy tùng ’đi theo này, nàng liền cứ như vậy phúc hắc nữ vương, thật ghê gớm mà!!
Ta nhất định phải giáo dục Tiểu Thần Thần đẩy ngã ngươi!!! Huyền Vũ phát thệ ở trong lòng
"Vậy là tốt rồi, có Thú ca ở bên người Thần nhi, an toàn của nàng ta cũng đã có thể yên tâm. Chỉ là, nếu như sau này còn xảy ra chuyện giống như của Tần Liễu, ta nghĩ người mà Thú ca muốn tránh có lẽ sẽ rất nhanh tìm được ngươi!” Bách Lý Thương Mặc liếc mắt nhìn thân rùa của Thú ca một cái “ Ta có thể bảo chứng!!”
"Tuyệt, tuyệt đối sẽ không!" Thú ca lệ sắp rơi tới nơi rồi
Vô địch Thú ca rốt cục vẫn đánh không lại Bách Lý Thương Mặc uy thế cùng ma trảo, thất bại thảm hại!
"Ta liền tin ngươi một lần." Bách Lý Thương Mặc buông ra Thú ca ngược lại nhìn về phía Ngư Tuyết không biết từ lúc nào đã nằm lên bàn kia đang muốn lết lết ra cửa kia, cười nói “ Thế nào, trước mặt ta còn không hiện hình!!”
Thương cảm Ngư Tuyết Muội muội thấy Thú ca kinh ngạc như vậy, cũng biết chính mình thế nào cũng sẽ gặp tai ương. Đang muốn chuồn đi, không nghĩ tới bị Bách Lý Thương Mặc thấy. Chỉ thể tuân lệnh biến lại thành hình người, nhất thời khiến cho một mùi vị cá tanh bay ra
Bách Lý Thương Mặc nhíu nhíu mày, nàng rốt cuộc biết vì sao trên người Bách Lý Thần luôn luôn có một mùi vị cá chết như vậy
"Cô cô đại nhân, người tìm ta sao?!" Tiểu Loli dùng ánh mắt to tròn ngập nước nhìn Bách Lý Thương Mặc, cứ như vậy mà nói thật rất ngoan!!
Đáng tiếc có ngoan thế nào đi nữa, Bách Lý Thương Mặc cũng không có chút cảm giác gì. Ngoại trừ chất nữ nhà mình, với những người khác nàng cho tới bây giờ trong lòng đều không có thèm để ý qua
"Ngư Tuyết, ta có thể gọi ngươi như thế không?" Đối với tiểu hài tử cô cô đại nhân vẫn rất là hiền lành.
"Cô cô đại nhân, đương nhiên có thể!" Ngư Tuyết Muội muội không nghĩ tới Bách Lý Thương Mặc lại ôn hòa như vậy, rõ ràng vừa rồi nói chuyện cùng Huyền Vũ ca ca còn rất dọa người mà. Xem ra cô cô đại nhân rất thích ta!! Ngư Tuyết Muội muội đắc ý.
"Ngư Tuyết, ngươi lớn lên thật đúng là khả ái!"
"Cô cô đại nhân, người mới đúng thật là đẹp!" Tiểu Loli không có ý gì nói. Cô cô đại nhân khen ta khả ái nha!! Hiển nhiên, Ngư Tuyết đã bị Bách Lý Thương Mặc thu mua gần được một nữa rồi
"Ngư Tuyết, ta có chuyện tình muốn nhờ vả ngươi, không biết có được không?!” Bách Lý Thương Mặc nhìn một chút Ngư Tuyết Muội muội “ Thế nhưng, Ngư Tuyết còn nhỏ như vậy. Ta nghĩ, hay là thôi đi!!”
Một bộ dạng có chết cũng không sờn, Ngư Tuyết tiểu Loli nóng nảy nói “ Cô cô đại nhân người cứ yên tâm, chỉ cần là cô cô đại nhân phân phó, Ngư Tuyết khẳng định sẽ làm cho thật tốt!!” ta cũng không còn là hài tử nữa!!
"Thần nhi là thân nhân duy nhất của ta, ta đối với nàng tuy rằng nghiêm khắc, nhưng ta là vì muốn tốt cho nàng. Chỉ là nàng còn trẻ, ta sợ nàng đi nhầm con đường ma đạo, từ nay về sau càng không thể vãn hồi. Ngư Tuyết, ngươi có thể giúp ta giám sát nàng được không?"
Tiểu Loli tự tin ưỡn bộ ngực chưa có phát dục chút nào của mình ra, thận trọng hướng Bách Lý Thương Mặc nói “ Cô cô đại nhân, người yên tâm. Ta nhất định sẽ hảo hảo giám sát chủ nhân, tuyệt đối sẽ không cho nàng đi vào đường sai lầm!!”
"Ngư Tuyết thực sự là hảo hài tử!" Bách Lý Thương Mặc sờ sờ đỉnh đầu Ngư Tuyết Muội muội, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một viên bạch sắc dạ minh châu “ Đây là vật ta gần đây mới lấy ra trên người một Yêu hoa, giờ ta tặng ngươi. Ngưng Hương châu, chỉ cần ăn nó, sau này Ngư Tuyết sẽ không cần phải lo lắng về mùi vị trên người nữa!!”
Thấy Ngư Tuyết tuy là hài lòng vui vẻ nhưng mà cũng không dám đứng gần mình. Bách Lý Thương Mặc liền đoán ra được nguyên nhân, liền đem Ngưng hương châu quý giá trên người mình đưa cho nàng luôn
Nói như thế nào, Ngư Tuyết cũng là binh khí của chất nữ nhà mình không phải sao? Cũng không thể khiến Thần nhi đi ra ngoài mà luôn có một mùi cá tanh như vậy được!!
( cô cô dễ thương quá, cứ Thần nhi thần nhi, oaoa, ta hảo ghen tỵ…. T..T)
Ngư Tuyết tiểu Loli hiển nhiên không nghĩ tới Bách Lý Thương Mặc lại đối với nàng tốt như vậy, liền kích động tới mức lệ nóng lăn tròn "Cô cô đại nhân, ta yêu ngươi chết mất! Nếu không phải cô cô đại nhân là của chủ nhân, ta liền muốn tranh giành ngươi với chủ nhân nha!!”
Bách Lý Thương Mặc phì cười, chính mình từ lúc nào biến thành người của Bách Lý Thần?!
Bất quá nàng cũng không có cố ý giải thích cái gì, "Ngư Tuyết, sau này làm việc trước hết phải nghĩ tới hậu quả của sự việc. Không thể cứ hành động theo cảm tính được, còn nữa ít nghe theo ý của Thú ca một chút. Nàng nếu như có bản lĩnh, cũng sẽ không nghèo túng như vậy đâu!!”
Ngư Tuyết mờ mịt chớp chớp mắt gật đầu, sau đó suy nghĩ một chút, hình như cô cô nói một chút cũng không sai. Huyền Vũ ca ca thật là rất nghèo túng nha, nào có chút mảy may uy phong nào chứ?!
Ngô, cô cô nói quả nhiên không sai, sau đó chính mình ít nghe theo Thú ca nói thôi!.
Tiểu Loli dễ dàng làm phản, trước đây tại tư tưởng của nàng lời Thú ca nói chính là thánh chỉ. Nhưng bị Bách Lý Thương Mặc lung lay như thế nàng liền bắt đầu hoài nghi thực hư lời Thú ca nói. Ngẫm lại sự việc lần này chính mình gây ra, có vẻ cô cô nói đúng nha!!
Cứ như vậy, Bách Lý Thương Mặc rất dễ thay thế được Thú ca ở trong lòng của tiểu Loli
Thú ca ở một bên lắng nghe mà nghẹn khuất muốn chết, Bách Lý Thương Mặc ngươi quả nhiên cũng không phải hoàn hảo cái gì. Cư nhiên dám như vậy mà bôi nhọa ta. Thực sự là Bách Lý Thần mắt mù rồi, thực sự mù mới đi cho rằng ngươi là kẻ không vướn bụi trần, ta kháo!!! (nguyên văn: bất thực nhân gian khói lửa)
Thú ca dường như có thể thấy được những ngày sau bi ai của Bách Lý Thần
Có một người cô cô bề ngoài trong trẻo nhưng lạnh lùng đạm mạc, bên trong nội tâm tà ác phúc hắc như vậy. Ngươi chính là chuẩn bị an phận nằm dưới đi!!
Thú ca nghĩ muốn đem Bách Lý Thần giáo dục thành tuyệt thế tiểu công, thận trọng mà nói sâu xa.